Chương 11

Từ từ! Đái Nạp lắng nghe cẩn thận, quả thực hắn nghe được giọng nói của thuộc hạ: "Hoàng tử, đi về phía đông mười bước, mau!" Đái Nạp chợt ngước mắt, hắn nhanh chóng đứng lên, không lấy cá Nicole cho mà xoay người đi ngay. Nicole vội vàng kéo hắn, Đái Nạp nhìn xuống, bắt gặp đôi mắt thuần khiết trong trẻo của Nicole. Nữ nhân trước mặt chỉ là một con ác long giam cầm sự tự do của hắn. Lại đáng yêu, lại dịu dàng, lại động lòng người, nàng chỉ là một cái ác long. Hắn tránh khỏi tay nàng, lúc Nicole muốn chạm vào hắn, mũi kiếm của hắn chỉ vào cổ nàng. Một thanh kiếm, ngăn cách giữa người và rồng. Nicole ngơ ngác nhìn hắn, không hiểu vì sao hắn lại trở nên lạnh lùng như vậy. Nàng tiến hai bước, Đái Nạp liền lùi ra sau hai bước. Cửa ma pháp đã mở ra, Đái Nạp xoay người chạy nhanh về chỗ đó. "Đái Nạp à?" Nicole vội theo sau, nàng nhìn thấy Đái Nạp chạy vào một vòng xoáy, sợ hắn gặp nguy hiểm, vội kéo lấy cánh tay hắn, muốn kéo hắn trở ra. Lúc này gió lớn chợt nổi lên, ma pháp đã khởi động. Đái Nạp vùng vẫy mà không thoát được tay Nicole, có một chút tức giận, nói: "Buông ta ra, bằng không đừng trách ta giết ngươi!" Nicole giữ chặt hắn không bỏ: "Đái Nạp, ra đây đi. " Trong lúc một người một rồng đang dây dưa, kiếm Đái Nạp vô tình đâm trúng Nicole. Thanh kiếm được nhuộm máu rồng, có thể dễ dàng đâm vào bên trong cơ thể rồng. Bụng Nicole bị kiếm đâm trúng, máu tươi thấm đỏ cả chiếc váy trắng của nàng. Đái Nạp nhìn thấy ánh mắt đầy tuyệt vọng và hoảng sợ của Nicole. "Ni, Nicole. . " Hắn hoảng loạn buông thanh kiếm ra. Vẻ mặt Đái Nạp tái nhợt, muốn nói cái gì đó, bỗng nhiên ánh sáng chợt lóe lên, Đái Nạp lập tức biến mất khỏi vòng xoáy. Nicole che lấy chỗ bụng đang bị đâm, rút kiếm ra, máu chỗ vết thương tuôn ra dữ dội. Nicole đau đến nỗi đôi mắt đều đỏ lên, nàng biến trở về hình rồng, vì quá giận, miệng rồng phun ra lửa. .