Chương 1260

Chương 1260 Cuối cùng, cảnh sát kết luận chuyện này giống như vụ án bắt cóc đã lên kết hoạch từ trước. Thêm vào đó, người dính dáng đến vụ án là người không bình thường. Dường như, tình hình này rất phức tạp. Dựa theo ghi chép bí mật trong Á tộc, năm đó có một người tông sư cấp cường giả đã nhiều lần vi phạm đến quy tắc của Á tộc, nên đã bị nhà nước Á tộc truy nã. Kết quả họ lùng bắt nửa năm trời, đến mức điều động cả đội quân chính phủ và cầm theo các loại hỏa lực lớn hạng nặng đi, mới bao vây được người tông sư kia trên một ngọn núi. Giết được người tông sư kia xong, đội quân chính phủ cũng bị thiệt hại cực lớn. Cho nên, Á tộc luôn rất đau đầu với những võ giả này. Nhưng lần này người bị bắt đi, lại là Lâm Ngọc, bạn của Trình Kiêu. Sau đó, chủ tịch huyện Kê Kinh tên Giang Thượng Minh biết được chuyện này, bị dọa sợ đến ngồi cứng còng trên mặt đất. Trình Kiêu là một người ngay cả Đại lão Tưởng phải dốc hết sức ra nịnh bợ, tuy ông ta không biết rõ từng chỉ tiết của Trình Kiêu, nhưng người mà cả Đại lão Tưởng cũng nịnh bợ, thì mười Giang Thượng Minh như ông ta cũng không chọc nổi. Nếu Lâm Ngọc xảy ra chuyện gì, Trình Kiêu mà biết được, chắc chắn con đường tương lai của Giang Thượng Minh ông ta xem như tiêu tan luôn. Dù tiện tay đóng cái tội danh quản lý trật tự an ninh không nghiêm cho Giang Thượng Minh, cũng đã đủ cho ông ta ăn cơm tù mấy năm rồi. Vì thế sau khi nghe được thông tin này, Giang Thượng Minh đã lôi mười tám đời tổ tông những kẻ đã lén lút bắt cóc Lâm Ngọc ra mắng xối xả. Sau đó, ông ta lập tức huy động quân đội chính phủ đi điều tra trước cảnh sát, dựa theo manh mối lập tức bao vây cả núi Âm Phong. Súng máy hạng nặng, hỏa tiễn, pháo cao xạ… Hầu như toàn bộ các vũ khí nóng hạng nặng thông thường dùng cho chiến đấu, ông ta đều cầm ra trận hết. Nếu không phải do Lâm Ngọc vẫn còn trong tay của đối phương, Giang Thượng Minh còn có thể ra lệnh khai hỏa ngay lập tức Người của Huyền Âm Môn cũng rất sầu não. Ban đầu, họ dựa theo kế hoạch của Môn chủ Huyền Âm Môn chỉ có ý định trói Trình Đông Hoa xách về. Nhưng, cũng vì Trình Đông Hoa đã trở thành nhân viên tại chức, nên họ lo chọc giận chính phủ. Cho nên, đành lùi một bước tìm cách khác, sau đó chọn cách bắt trói Lâm Ngọc. Nhưng họ cũng không ngờ, chính phủ lại có phản ứng mạnh như vậy! Cừ thật, còn tỏ ra vẻ không chết không bỏ nữa kìa! Có đệ tử từng hỏi Môn chủ Huyền Âm Môn: “Môn chủ, hai người phụ nữ này là con gái của Giang Thượng Minh ạ? Vì sao tên đó lại căng thẳng như vậy! Thật ra, nếu họ bảt trói con gái của Giang Thượng Minh, thì ông ta còn chẳng sốt ruột đến mức này. Ông ta có thể nghĩ cách chậm rãi bàn bạc với đối phương. Thế nhưng, chắc chắn Trình Kiêu không có lòng dạ nào bình tĩnh thương lượng với ông ta được. Vậy cho nên, nhân lúc Trình Kiêu không có ở đây, Giang Thượng Minh phải nhanh chóng giải quyết cho xong chuyện này. Chứ đợi đến khi Trình Kiêu về rồi biết Lâm Ngọc bị bắt cóc, Giang Thượng Minh chắc chắn không còn gặp may nữa rồi. Môn chủ Huyền Âm Môn cũng thấy bất ngờ với phản ứng mạnh mẽ của Giang Thượng Minh, chuyện này quậy hơi lớn rồi. Nhưng, bảo ông ta thả người chắc chắn không thể. Ngược lại, ông ta cũng không dám giữ hai người Lâm Ngọc và Mạc Vũ quá lâu.