Chương 204: Chương 204

Chàng trai dán mắt vào tủ kính, khẩn trương dò hỏi: “Bà chủ à, nếu tôi dùng hết số tiền đó để mua gạo thì có được không?”

“Được chứ.” Tô Lăng nói.

Người trẻ tuổi mang thuốc giảm đau đi: “Tôi, tôi tìm người tới lấy!”

Chàng trai vừa dứt lời đã lập tức rời đi, chỉ một lúc đã biến mất trong màn mưa.

Chương này đã khoá, bạn cần mở khoá để đọc nội dung chương này!

Vui lòng đăng nhập để xem tiếp nội dung

Hoặc

Tải app để xem tiếp nội dung

qr-code-app
app-storegoogle-play