Chương 804: Kế hoạch táo bạo

CHƯƠNG 804: KẾ HOẠCH TÁO BẠO Lấy một đồng thao thiết tệ ra, tôi hỏi Lý Sấm: "Ông biết thứ này chứ?" Lý Sấm gật đầu: "Tôi đã thấy nó nhiều rồi, vật này được lưu thông trong hắc đạo, chỉ cần có nó là có thể sai người không quen biết làm việc cho mình. Nhưng tôi lại không phải là người trong hắc đạo, cho nên Khang Tiểu Bát mang nó đổi lấy vợ tôi, dĩ nhiên tôi không thể đồng ý." Ông ta kể tiếp, lúc đó Khang Tiểu Bát giận lắm, hắn chỉ vào mũi mình nói hãy chờ đấy. Mấy ngày sau, phòng khám của ông ta đột nhiên bị cháy, mấy gã đàn ông xông vào bắt vợ ông ta đi, ông ta ngăn cản thì bị đối phương đánh một trận, kết quả là nằm liệt giường một tháng. Sau đó ông ta hỏi thăm tung tích vợ mình và Khang Tiểu Bát khắp nơi, nhưng không có thu hoạch gì. Rồi nghe phong phanh được Khang Tiểu Bát giao hàng cho Lục Đạo Cuồng Trù, những cô gái hắn chơi qua đều mang đến nhà máy của tên kia, làm nguyên liệu nấu ăn. Chỉ trong một đêm mất cả công việc lẫn gia đình, Lý Sấm mất hết ý chí, một năm qua chỉ đi tìm Khang Tiểu Bát khắp nơi. Một thị trấn nhỏ như vậy, ông ta cũng đã gặp Khang Tiểu Bát mấy lần, nhưng đối phương tuổi trẻ sức khỏe cao, lần nào cũng bị hắn đánh. Lý Sấm bị ép đến đường cùng, chẳng còn cách nào mới ra hạ sách này. Tiểu Đào hỏi: "Sao ông không báo cảnh sát?" Lý Sấm ra sức xua tay: "Cái đó thì không thể được, bởi vì tính chất công việc của mình, tôi nắm khá nhiều bí mật của giới hắc đạo, chúng cũng tin tưởng tôi. Một khi đi báo cảnh sát, chúng sẽ thế nào, nhất định sẽ giết tôi diệt khẩu." Nói xong Lý Sấm vén tay áo lên, cổ tay ông ta có ranh giới rõ ràng, da phía trên và phía dưới là hai màu khác nhau. Ông ta giải thích: "Tôi có một người bạn học là cảnh sát giao thông, chỉ đi ăn cùng nhau có một buổi thôi mà một tên tội phạm bị truy nã đã chặt tay tôi vì nghi ngờ tôi tiết lộ bí mật. Chúng là những kẻ tính khí thất thường, thích dùng vũ lực để thống trị người khác." Tôi nói: "Giao du với giới xã hội đen, công việc của ông đúng là rất khổ." "Chứ còn gì nữa!" Lý Sấm thở dài: "Ban đầu nếu không phải vì khoản lãi ngày quá cao, sao tôi lại tới đây làm công việc này chứ." "Một năm mà ông vừa mới nói, thời gian cụ thể là thế nào?" Tôi hỏi. "Vợ tôi mất tích vào ngày 5 tháng 5, đến nay không rõ tung tích." Lý Sấm đáp. "Như thế xem ra cô ấy có thể vẫn còn sống." Tôi suy tư một chút, nói. "Phải!" Lý Sấm chắp tay hành lễ: "Mấy người các vị nhìn là biết không phải tầm thường, nếu giúp tôi tìm ra vợ mình, có làm trâu làm ngựa tôi cũng báo đáp." Lý Sấm nói như đinh đóng cột, tôi vẫn luôn quan sát nét mặt ông ta, có vẻ như tất cả những gì anh ta nói đều là thật. Nhỏ giọng bàn bạc mấy câu với Tiểu Đào, tôi quay qua nói: "Thật không giấu diếm, chúng tôi đang đi tìm nhà máy thịt người của Cuồng Trù, anh có manh mối chứ?" Lý Sấm cười khổ: "Có manh mối thì tôi đã không ở đây rồi." Suy nghĩ một lát, đột nhiên tôi có ý tưởng, nói: "Thao thiết tệ này chẳng phải có thể mời sứ giả của Cuồng Trù ra mặt ư? Sao không thử một chút xem." Tôi hỏi Lý Sấm: "Muốn mời Thấu Xương Hương ra mặt thì cần làm gì với đồng tiền này?" Lý Sấm nói: "Mỗi thành phố đều có một người làm tai mắt cho chúng, chỉ cần cậu đưa đồng tiền cho hắn, nói rõ muốn tổ chức trà đạo cùng ai, sứ giả sẽ tìm đến cậu." Tôi cười: "Có đường tắt như vậy, tội gì không đi." Tiểu Đào thận trọng nói: "Ngộ nhỡ đánh rắn động cỏ thì làm sao?" Tôi đáp: "Kết quả xấu nhất cũng chỉ là hành động thất bại mà thôi, đối với chúng ta cũng không tổn thất gì. Nếu như có thể tìm được cái nhà máy thịt người này, bắt sống Thấu Xương Hương thì vừa có thể cứu được nhiều người vô tội, lại vừa nắm được quyền chủ động." Tiểu Đào phân vân: "Nhưng có một vấn đề, đó là Thấu Xương Hương biết mặt chúng ta." Lý Sấm bỗng cười: "Cái này hoàn toàn không khó, tôi có thể giúp cô cậu dịch dung." "Dịch dung?" Chúng tôi đồng thanh kinh ngạc, quá mơ hồ rồi. Lý Sấm giải thích: "Thực ra dịch dung không phức tạp như cô cậu nghĩ, phải biến mặt mình thành một ai đó rất khó, nhưng nếu chỉ để không bị người khác nhận ra thì dễ thôi. Dính thêm chùm râu, làm nếp nhăn giả, dán mắt hai mí, ...đều là nghề của tôi." Cái kế hoạch này vừa có thể nói là điên cuổng, lại vừa có thể nói là cơ hội trời cho. Nhưng còn một vấn đề, tôi nói: "Chúng tôi không có thù oán với hắc đạo nơi đây, sẽ tổ chức trà đạo với ai bây giờ?" "Cái này hả..." Lý Sấm bấm huyệt thái dương suy nghĩ: "Đúng rồi, có một người tên là Lão Thập Tam, một thương nhân buôn lậu. Chỗ chúng tôi có một đại ca xã hội đen tên Mãnh ca, có lần Mãnh ca giúp Lão Thập Tam chở một lô hàng xuất cảnh, hắn lại nuốt riêng mất rồi tạo ra vụ tai nạn xe hại chết Lão Thập Tam. Trên thực tế trước đó Mãnh ca chưa từng gặp Lão Thập Tam, cả hai chỉ liên lạc qua điện thoại, ý của tôi là cô cậu có thể đóng giả Lão Thập Tam, hoàn hồn để dẫn dụ sứ giả của Cuồng Trù ra." Tiểu Đào hỏi: "Lão Thập Tam này buôn lậu cái gì, không phải là ma túy hay vũ khí đấy chứ?" Lý Sấm xua tay: "Không phải không phải, mà là thuốc giả, đông trùng hạ thảo, nhưng huơu, linh chi gì đó, người uống vào không chết, lợi nhuận lại cao hơn ma túy, mà bắt được không bị xử tử hình." Tôi hít vào một hơi, quả là mở rộng rầm mắt, xem ra thường ngày mua thực phẩm chức năng cũng phải tính toán một chút. Tôi nói: "Được rồi, nói là làm ngay, thời gian không nhiều. Ý định của chúng ta ngày mai là phải gặp được Thấu Xương Hương!" "Mấy vị đi theo tôi một chuyến." Lý Sấm đi trước dẫn đường. Chúng tôi tới nơi ở tạm bợ của Lý Sấm, một căn phòng bừa bộn, Lý Sấm tìm nửa ngày thì ra một cái cặp, mở ra bên trong toàn là đồ cải trang, râu giả, cao su... Ông ta nhào bột thành một khối rồi nói: "Làm phiền mấy vị lấy mẫu khuôn mặt, ngày mai tôi sẽ tùy thời mà dịch dung." Tiểu Đào có chút cau mày: "Có cần thiết không, thứ bột này của ông trông bẩn quá." Lý Sấm nói: "Có thể bọc một lớp nilon vào, tôi sử dụng kỹ thuật dịch dung mỹ thuật, tức là đặp một lớp đệm giả lên khuôn mặt rồi trang điểm. Rất khó phát hiện, cho dù muốn biến thành người khác cũng không thành vấn đề. Thực ra dịch dung không khoa trương như trong phim đâu, nói thẳng ra nó chỉ là nghệ thuật hóa trang mà thôi." "Thần như vậy à?" Tống Khiết thán phục: "Tống gia bọn tôi cũng có thuật dịch dung gia truyền..." "E hèm!" Tôi cắt lời con bé, ra hiệu không cần tiết lộ thông tin nhiều. Lý Sấm đột nhiên xuất hiện, tôi vẫn có vài phần chưa tin tưởng, khi nghe thấy kỹ thuật dịch dung này, tôi bất giác liếc nhìn mép tóc của ông ta, không có gì bất thường, da mặt ông ta là thật. Chúng tôi lần lượt lấy mẫu khuôn mặt, làm xong tôi nghiêm túc nhắc nhở: "Khuôn mẫu sau khi làm xong phải tiêu hủy!" "Yên tâm yên tâm, nếu các vị không an lòng thì cứ đến đây, tôi vẫn ở đây mà." Lý Sấm đảm bảo.