Chương 1055: Phát hiện lục địa

CHƯƠNG 1055: PHÁT HIỆN LỤC ĐỊA - Lục địa! Mau nhìn phía trước, giống như có một mảnh lục địa! Hoa tiêu trên thuyền bỗng quơ kính viễn vọng trong tay, hưng phấn hét lớn, đây là lục địa đầu tiên họ phát hiện sau khi rời khỏi châu Âu, hơn nữa rất có thể là châu Mỹ trong truyền thuyết, nên hoa tiêu mới vui mừng đến vậy. - Thật tốt quá, tăng thêm tốc độ, tranh thủ đến đó sớm một chút! Triệu Giai đứng trên boong thuyền nghe vậy cũng vô cùng hưng phấn, trước đây khi xuất phát, cả đoàn thuyền đi một mạch về phía tây, cũng đã gặp qua không ít khó khăn và nguy hiểm, trong đó nguy hiểm lớn nhất chính là gió lốc trên biển Đại Tây Dương, có một lần bọn họ thậm chí bị thổi khỏi tuyến đường, may nhờ dùng các dụng cụ định vị hàng hải mà quay lại đúng tuyến đường cần đi. - Thật tốt quá, rốt cục đã phát hiện ra lục địa, dựa theo thời gian di chuyển trên biển của chúng ta, không sai lệch nhiều lắm thì đã đến châu Mỹ rồi, trừ phi lúc trước chúng ta ước lượng sai khoảng cách. Một tướng lĩnh bên cạnh Triệu Giai hào hứng nói, đây chính là bạn của Triệu Giai, Dương Sĩ Lượng, là một thành viên quan trọng của đoàn thuyền vòng quanh trái đất, vốn là có cả Lý Thành cũng đi, nhưng phụ thân y lại không đồng ý. - Cuối cùng có thể tìm được một chỗ yên lành để ngủ một giấc thật ngon rồi, tiếp tục như vậy bần tăng sẽ gầy trơ xương mất. Một tăng nhân cao lớn đứng cạnh Triệu Giai cũng mở miệng cười nói. Nếu Triệu Nhan lúc này nhìn thấy tăng nhân này nhất định sẽ giật mình, vì đây chính là Liễu Nguyên ngày trước cùng hắn đến châu Âu, tuy nhiên so sánh với dáng vẻ Phật Di Lặc mấy tháng trước, Liễu Nguyên đã gầy đi rất nhiều, tăng bào trở nên rộng thùng thình. Vốn trước đây lúc ông béo trông cũng không cao lắm, bây giờ gầy đi thì trông vừa cao vừa gầy, trông giống như một cao nhân đắc đạo. Liễu Nguyên vốn là người không chịu ngồi yên một chỗ, ông đến châu Âu ngoài việc truyền giáo, phần nhiều hơn là muốn tìm hiểu một vùng đất mới. Cũng chính bởi vì vậy, ông mới đến châu Âu được mấy tháng, biết Triệu Giai muốn đi vòng quanh trái đất bằng đường biển, ông liền tìm đến báo danh ngay, Triệu Giai cũng hiểu được nếu có một vị tăng nhân hiểu biết uyên thâm trên thuyền, có thể hóa giải được cảm giác lo âu sinh ra sau nhiều ngày lênh đênh trên biển của thuyền viên, cho nên bọn họ phối hợp rất ăn ý, Liễu Nguyên liền trở thành thuyền viên tham gia hành trình vòng quanh trái đất bằng đường biển. Liễu Nguyên tham gia đội thuyền vòng quanh trái đất cũng chịu không ít khổ cực, thật ra ông không say tàu, mà dù có say tàu thật thì trong hành trình từ Đại Tống đến châu Âu cũng đã sớm thích ứng rồi, nhưng do lúc trước qua Đại Tây Dương, gặp phải gió lớn, ông vì cứu một thuyền viên thiếu chút nữa bị sóng đánh rơi xuống biển, nước biển lạnh như băng và gió biển khiến ông trúng phong hàn. Ông đã lớn tuổi, mắc bệnh xong cũng không được nghỉ ngơi tử tế, khiến cơn bệnh này suýt nữa đã lấy đi mạng sống của ông, nhưng may sao cũng qua được, cả người gầy đi hơn mấy chục cân, nếu không phải người quen, lúc này có gặp cũng khó nhận ra ông nổi. Trong lúc mấy người Triệu Giai nói chuyện, đoàn thuyền tăng tốc tiến về phía trước, nhưng khi bọn họ tới gần mảnh đất đó lại thất vọng phát hiện đây không thực sự là một lục địa mà là một quần đảo, vừa rồi bởi vì ở cách xa cho nên quần đảo này thoạt nhìn trông giống một lục địa rộng lớn, khiến mấy người Triệu Giai còn nghĩ mình đã thực sự đến châu Mỹ rồi. - À, ta nhớ phụ thân đã từng nói, dựa theo tuyến đường mà chúng ta lựa chọn, sẽ tới chính giữa Nam Mỹ và Bắc Mỹ, nơi này là biển Ca ri bê, dày đặc những đảo nhỏ, muốn tới điểm chính giữa châu Mỹ phải đi qua nơi này, cho nên có thể chúng ta đã đến biển Ca-ri-bê rồi. Triệu Giai nói. Sau đó y mở bản đồ ra, quả nhiên phát hiện tại phía đông điểm giữa châu Mỹ đánh dấu biển Ca-ri-bê, tuy nhiên đây là bản đồ được Triệu Nhan vẽ ra bằng trí nhớ, nên chỉ có thể tham khảo, trên đó có rất nhiều vị trí đánh dấu không chuẩn xác, cho nên chỉ có thể cung cấp một số địa danh mang tính tham khảo. Nếu chỉ dựa vào tấm bản đồ này mà muốn đi vòng quanh trái đất bằng đường biển, chỉ e mãi cũng không hoàn thành được nhiệm vụ. Liễu Nguyên và Dương Sĩ Lượng đều vây quanh xem, Dương Sĩ Lượng rất nhanh liền nói: - Đúng vậy, chúng ta lựa chọn tuyến đường Đại Tây Dương, trên đường không có nhiều quần đảo lắm, chỉ có eo biển Ca-ri-bê mới có nhiều đảo nhỏ như vậy. Vậy chúng ta đã đến biển Ca-ri-bê rồi. - Không cần biết là đảo gì, chúng ta cứ lên đảo tìm nguồn nước và một chút rau gì đó. Bần tăng ngày nào cũng ăn cá ăn đến không nuốt nổi nữa rồi. Liễu Nguyên nói. Ông là một hòa thượng tham ăn, nhưng sau khi lên thuyền chỉ toàn ăn cá biển hoặc đồ hộp, mấy thứ này thỉnh thoảng ăn còn thấy ngon, nhưng nếu ngày nào cũng ăn chính là một cách tra tấn dạ dày khủng khiếp, ít nhất là Liễu Nguyên chịu không nổi nữa rồi. Nhớ ngày đó ông cùng Triệu Nhan đi thuyền tới châu Âu, trên thuyền có đầu bếp nấu cơm mỗi ngày, hơn nữa các món ăn đều không lặp lại. Triệu Giai và Dương Sĩ Lượng nghe vậy đều bật cười. Bọn họ đều tốt nghiệp Học viện hải quân, đã sớm quen với việc ăn uống trên biển, đương nhiên ăn liền mấy tháng đồ hộp và cá biển cũng chán thật rồi, lần này có thể gặp được nhiều đảo nhỏ như vậy, hơn nữa nhìn hòn đảo thực vật tươi tốt như vậy, hẳn sẽ có nhiều rau củ. Có câu ngựa vì chạy lên đỉnh núi cao mà chết, chim vì sa xuống biển mà mất mạng, bọn họ đến được đảo đầu tiên cũng mất 2 canh giờ, đảo này diện tích không lớn, thực vật cũng ít, nên Triệu Giai không dừng lại và đi tiếp, đến một hòn đảo lớn hơn, gần đó có phát hiện một con sông đổ ra biển, lúc này Triệu Giai mới hạ lệnh cho đội thuyền dừng lại, dùng thuyền nhỏ vào bờ. Sở dĩ lựa chọn hòn đảo có thực vật tươi tốt, ngoài nước ngọt và rau củ, trên đảo này còn có thể có một số bộ lạc, nếu gặp được họ còn có thể trao đổi một số vật dụng cần thiết, hoặc hỏi han tình hình xung quanh, đương nhiên bất đồng ngôn ngữ là một chướng ngại rất lớn, nhưng người với người giao tiếp không chỉ bằng ngôn ngữ mà còn có nhiều cách khác, hơn nữa còn có thể học hỏi ngôn ngữ ở đây, chuẩn bị cho việc đánh hạ sau này.