Chương 1070: Loạn phong thiện
[Dịch] Bắc Tống Nhàn Vương
08:27 - 04/08/2023
CHƯƠNG 1070: LOẠN PHONG THIỆN
- Hú đệ!
Nhìn Triệu Hú nôn ra máu, Triệu Giai nhảy dựng lên vọt tới bên cạnh đỡ y, mới phát hiện bộ quần áo y mặc rộng thùng thình, một bộ dạng gầy trơ xuơng, sờ tới sờ lui giống như chỉ còn xương cốt, cứng rắn nhô ra.
- Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, Hú đệ sao lại gầy đến mức này?
Triệu Giai tay chân luống cuống kinh sợ lên tiếng. Mới hai năm không gặp, một Triệu Hú sinh long hoạt hổ thế nào lại thành bộ dáng gần đất xa trời như thế này, phải biết đây chính là hoàng đế Đại Tống đó!
Thấy Triệu Giai kinh hoàng, Triệu Hú vừa phun một ngụm máu liền bắt lấy tay y, trên gương mặt tái nhợt vô lực mỉm cười nói:
- Đại ca, đệ.. vốn định chờ huynh hoàn thành hành trình vòng quanh trái đất bằng đường thủy sẽ tổ chức một tiệc đón gió tẩy trần cho huynh, đáng tiếc tiệc chưa bắt đầu, đệ đã thành bộ dạng này, xem ra… xem ra ông trời cũng không muốn thành toàn cho tâm nguyện này của đệ rồi!
Khi Triệu Hú nói máu đen trong miệng lại trào ra, tiếng nói cũng đứt quãng, điều này là Triệu Giai cũng âm thầm đau đớn tới rơi lệ, liền ôm Triệu Hú, lao ra đại sảnh hô lớn:
- Ngự y, ngự y ở đâu mau tới cứu Bệ hạ!
Không đợi Triệu Giai hô lên bên cạnh đã có người lao tới, mà người đứng đầu cũng là người mà Triệu Giai biết, chính là tứ thúc Triệu Quần của y, khi thấy đối phương ánh mắt Triệu Giai cũng sáng lên hét lớn:
- Tức thúc, mau, mau cứu Bệ hạ!
- Giai nhi mau đưa Bệ hạ tới bên giường, chuyện tiếp theo giao cho ta là được!
Triệu Quần trầm mặt nói, chỉ thấy ông xách trong tay hòm thuốc, đi theo sau là một đám ăn mặc như ngự y, vẻ mặt ai cũng đau khổ, làm trong lòng Triệu Giai không khỏi trầm xuống, trong nháy mắt hiểu ra điều gì!
Tuy nhiên bây giờ không phải là lúc nghĩ ngợi lung tung, Triệu Giai liền dựa theo Triệu Quần chỉ điểm mang Triệu Hú tới phòng ngủ, sau đó nhẹ nhàng đặt y lên giường, cảm thấy thân mình Triệu Hú nhẹ tênh, trong lòng đau xót, thiếu chút nữa chảy nước mắt, trước kia vóc người Triệu Hú cao hơn y một cái đầu, thân thể cường tráng nhưng bây giờ chỉ còn lại một đống xương cốt, bế đi quả thực rất nhẹ nhàng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà có thể biên sTriệu Hú thành bộ dạng này?
Lúc này Triệu Hú đã chìm vào hôn mê, Triệu Quần dẫn theo một đoàn ngự y tiến hành cứu trị ngay, Triệu Giai lúc này cũng chẳng giúp được gì, nhưng y lại không chịu bỏ đi mà, chỉ có thể đứng ở đó lo lắng, cuối cùng vẫn là Triệu Quần đích thân bắt y ra ngoài.
Khi Triệu Giai ra tới bên ngoài, thấy Triệu Tín cũng đang lo lắng chờ đợi, vì thế y bước nhanh đến phía Triệu Tín, đỏ mắt chất vấn:
- Rốt cuộc sao lại như thế này, khi phụ thân rời Đại Tống còn nói bên Hú đệ mọi việc đều tốt, hơn nữa còn chuẩn bị đi Thái Sơn phong thiện, nhưng sao lúc này mới hơn một năm không gặp, Hú đệ đã biến thành bộ dáng này?
- Chuyện này…
Triệu Tín vẻ mặt ngượng nghịu còn muốn giấu diếm nhưng Triệu Giai đã tức giận hét lớn:
- Đừng này với nọ, ta muốn biết chuyện gì đã xảy ra!
Thấy Triệu Giai nổi giận, nhìn Triệu Quần đang ở trong phòng bận rộn cứu người, Triệu Tín mới thở dài nói:
- Đại ca, chuyện này vốn không nên giấu huynh, nhưng Bệ hạ muốn tự mình nói cho huynh nghe, nên không cho phép chúng ta để lộ ra bất cứ thông tin gì, nhưng Bệ hạ bây giờ, sợ không thể trực tiếp nói với huynh, mà chuyện này phải nói từ lúc đi Thái Sơn phong thiện mấy tháng trước…
Mặc dù Triệu Tín không tự mình tham gia Thái Sơn phong thiện nhưng y là người của Hoàng Thành Ty, sau cũng được Triệu Hú gọi tới Thái Sơn nên với sự kiện trải qua vô cùng rõ ràng, lúc này những lời y nói rốt cuộc cũng giúp Triệu Giai biết được những chuyện đã qua như thế nào.
Hóa ra ngày đó tại Thái sơn làm lễ phong thiện, vì sau khi phong thiện xong sắc trời đã tối nên Triệu Hú cũng chuẩn bị nghỉ lại trên đỉnh núi một đêm, hôm sau thưởng thức cảnh đẹp Thái Sơn rồi mới xuống núi. Ngoài y ra còn có một vài quý tộc hộ tống y lên núi tế thần, các đại thần đều ở chân núi, mà toàn bộ trên dưới núi đều bố trí trọng binh, cơ bản không lo vấn đề an toàn.
Đêm xuống, Triệu Hú ở trên núi thiết yến cùng quần thần thưởng thức, hết thảy đều bình thường, cuối cùng Triệu Hú vì cao hứng uống rất say, sau đó tam ca của y Triệu Tuấn chủ động yêu cầu đưa y đi về nghỉ ngơi…
- Chờ chút, đệ nói Triệu Tuấn cũng đi Thái Sơn?
Triệu Giai nghe tới đó ngắt lời hỏi. Y nhớ rõ Triệu Tuấn vì sức khỏe không tốt vẫn thường ở kinh thành tĩnh dưỡng, lần này sao lại chạy tới Thái Sơn?
- Đúng vậy, vốn Bệ hạ cũng không muốn để gã đi, nhưng tên khốn kiếp này lại nói muốn đi ra ngoài giải sầu gì đó, khiến Bệ hạ mềm lòng dẫn gã theo, nhưng nào ngờ gã lòng lang dạ thú, thừa lúc Bệ hạ say rượu, gã chuốc rượu độc, sau đó làm như không có chuyện gì mà bỏ đi, đợi Bệ hạ bị độc phát là lúc gã và những tên phản tắc hội hợp cùng phát động một trận phản loạn, dùng cách này đoạt ngôi vị hoàng đế…
“Ầm!”
- Triệu Tuấn!
Triệu Giai nghe xong tức giận trong lòng, hung hăng vỗ bàn một cái rồi thét lớn, hai con mắt đỏ ngầu lửa giận, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Nhìn đại ca phẫn nộ, Triệu Tín cũng thầm than một tiếng. Trong tất cả các huynh đệ Triệu Giai và Triệu Hú tình cảm sâu đậm, nhưng hiện tại Triệu Hú biến thành bộ dạng này, không biết tiếp theo đại ca sẽ làm ra chuyện gì?
- Còn sau đó thì sao? Đám người Triệu Tuấn ắt đã thất bại?
Tuy nhiên ngoài dự đoán của Triệu Tín, khả năng tự chủ của Triệu Giai tốt hơn y nghĩ, dù bị tin tức này làm cho giận run người nhưng vẫn khắc chế sự kích động, tiếp tục dò hỏi diễn biến sự việc.
Thấy đại ca không có mất đi lý trí, Triệu Tín cũng nhẹ nhàng thở ra, vội vàng đáp lời:
- Vốn Triệu Tuấn cho Bệ hạ uống độc dược lượng rất lớn và còn đoán chắc thời gian phát tác, chắc chắn Bệ hạ sẽ chết, nhưng trùng hợp là do Bệ hạ uống quá nhiều rượu nên sau khi Triệu Tuấn rời khỏi, Bệ hạ đã nôn ra, phần lớn độc dược bị nôn ra hết nên khi độc phát cũng không mất mạng mà còn khiến Bệ hạ thanh tỉnh, chạy ra ngoài kêu cứu, lại gặp tứ thúc đang ở đó nên vội vàng giúp Bệ hạ giải độc, tạm thời châm cứu phong bế độc tính, nhưng lúc này bọn phản quân của Triệu Tuấn cũng đã giết tới trên đỉnh núi!
- Đồng bọn của Triệu Tuấn là ai, có phải có tướng lĩnh tham dự không, nếu không làm sao gã điều động được quân đội, nhanh như vậy đã giết chóc tới đỉnh núi?
Triệu Giai lại nghi ngờ hỏi, chỉ có điều khi y hỏi lại thấy vẻ mặt Triệu Tín có phần do dự.