Chương 16: Bách Phát Bách Trúng (2)

Khoảng cách giữa người thường và Dị Nhân thể hiện ở mọi mặt trong xã hội, đặc biệt là trong việc lựa chọn bạn đời, Dị Nhân có ưu thế vượt trội. Giữa người thường và Dị Nhân, đa số mọi người sẽ đưa ra lựa chọn giống nhau. Tình nguyện đến với nhau, không thể trách cứ. Nói thì nói vậy, nhưng khi chuyện này xảy ra với chính mình, nhất là khi bản thân là người bị bỏ rơi, thì ai cũng sẽ cảm thấy buồn bã. “Nàng ta không hề tin tưởng tớ sao?” Lục Vân Hải có chút không cam lòng. Quý Tinh Hỏa không biết nên trả lời như thế nào. Số liệu thống kê trước đây cho thấy, tỷ lệ dung hợp Dị Chủng lần đầu tiên là cao nhất, lần thứ hai tỷ lệ thành công đã giảm mạnh một nửa, càng về sau càng dễ thất bại. Đến lần thứ ba, thứ tư, về cơ bản là không còn hy vọng. Mà Lục Vân Hải đã thất bại một lần. Lần thử thứ hai, hắn ta phải tự bỏ tiền túi ra mua Dị Chủng, gia đình Lục Vân Hải bình thường, không thể hỗ trợ được bao nhiêu, chỉ có thể dựa vào bản thân. Lương tháng của hắn ta ở trường bắn cung là hơn vạn, đã là công việc rất tốt rồi, nhưng so với số tiền tích lũy để mua Dị Chủng thì còn kém xa. “Cố gắng lên.” Quý Tinh Hỏa chỉ có thể an ủi như vậy, “Chúng ta còn trẻ, chuyện tình cảm tạm thời gác lại, trở thành Dị Nhân còn quan trọng hơn nữ nhân.” Lục Vân Hải gật đầu lia lịa. “Thật ra tớ cũng đã nghĩ thông rồi, chia tay cũng có thể chấp nhận được.” Hắn ta gượng gạo lấy lại sự tự tin thường ngày, “Tớ chỉ là không ngờ, nàng có thể thay lòng đổi dạ nhanh như vậy. Một ngày trước khi về nhà, còn hẹn tớ nghỉ hè gặp bố mẹ nàng, hoàn toàn không nhìn ra đã thay lòng.” “Nữ nhân mà…” Quý Tinh Hỏa lắc đầu, “Cậu cũng không phải là Tâm Linh Hãi Khách, sao có thể đoán được suy nghĩ của nàng ta.” “Cũng đúng.” Lục Vân Hải im lặng. Một lúc sau, hắn ta đột nhiên nghiêm mặt nói: “Sớm muộn gì tớ cũng sẽ khiến nàng ta phải hối hận.” Hai người đi dạo trong trường một vòng, ra ngoài thì mỗi người tự về nhà. Sau đó, Quý Tinh Hỏa điều chỉnh lại kế hoạch tu luyện của mình. Mỗi buổi chiều đều dành ra hai tiếng đồng hồ đến trường bắn cung, vừa học vừa luyện tập bắn cung. Lục Vân Hải dùng ba ngày để dạy xong khóa học bắn cung sơ cấp cho Quý Tinh Hỏa, sau đó nâng cấp lên khóa học cao cấp, học phí không đổi, tổng cộng chỉ mất mười ngày đã dạy hết kiến thức bắn cung mà hắn ta nắm giữ. Thời gian còn lại là luyện tập. Động tác bắn cung và kỹ thuật phát lực của Quý Tinh Hỏa ngày càng thuần thục qua từng lần luyện tập, trọng lượng Cung Phục Hợp từng bước được nâng lên, ổn định ở mức 83 kg (184 pound), khoảng cách bắn cũng ngày càng xa, từ bia 30 mét kéo xa đến bia 100 mét. Bia cố định trong phạm vi 100 mét, bách phát bách trúng, mũi tên nào cũng trúng hồng tâm! Tuy nhiên, đổi sang bia di động và bia ngẫu nhiên, chỉ trong phạm vi 50 mét mới có thể đảm bảo mũi tên nào cũng trúng hồng tâm, trên 50 mét, khoảng cách càng xa, điểm số càng thấp. Mặc dù vậy, Lục Vân Hải vẫn bị sốc. Hắn ta luyện tập bắn cung gần mười năm, vậy mà bị Quý Tinh Hỏa đuổi kịp chỉ trong mười ngày, còn vượt mặt. Ngày hôm đó, kết thúc buổi tập bắn cung, Lục Vân Hải gọi Quý Tinh Hỏa lại, đưa cho hắn một bọc màu đen, nói: “Tinh Hỏa, cầm lấy.” “Cái gì vậy?” Quý Tinh Hỏa vừa cầm lên đã đoán được đại khái. Mở ra xem, bên trong là một cây Cung Phục Hợp màu bạc xám, còn có thêm mấy chục mũi tên luyện tập. “Sắp đến sinh nhật 22 tuổi của cậu rồi, đây có lẽ là sinh nhật quan trọng nhất trong cuộc đời. Tớ cũng không có gì đáng giá, cây ‘Diệc Phong’ này là một trong số những cây Cung Phục Hợp mà tớ sưu tầm được, tặng cậu làm quà sinh nhật.” Lục Vân Hải cười nói: “Cậu đừng khách sáo với tớ, sau này nếu phát đạt, đừng quên giúp đỡ tớ là được.” Quý Tinh Hỏa vốn định từ chối, nghe hắn ta nói vậy, đành gật đầu: “Được, vậy tớ nhận.” Diệc Phong là thương hiệu Cung Phục Hợp nổi tiếng. Theo tiêu chuẩn đánh giá của ADC, cây Cung Phục Hợp này thuộc loại “Tinh Phẩm” một sao, sử dụng vật liệu và công nghệ chế tạo tốt nhất hiện nay, giá bán khoảng 2 vạn Á Nguyên. Lục Vân Hải thấy Quý Tinh Hỏa nhận quà, tỏ vẻ rất vui. “Mỗi một xạ thủ giỏi, đều phải có một cây cung tốt của riêng mình.” Hắn ta nói về lý luận bắn cung, “Bình thường cậu sử dụng cung của trường bắn, mỗi lần đến đều phải điều chỉnh thông số, hiệu năng cũng rất bình thường, không thể phát huy hết trình độ của mình.” “Cây Diệc Phong này tuy không phải là Siêu Năng Vũ Khí, nhưng hiệu năng tốt hơn cung của trường bắn rất nhiều.” “Cậu sử dụng thuần thục rồi, thực lực còn có thể tăng lên.” Quý Tinh Hỏa vừa nghe hắn ta nói, vừa lấy Cung Phục Hợp ra, điều chỉnh theo số liệu của mình. Khoảng cách kéo, ống ngắm và trọng lượng. Khoảng điều chỉnh trọng lượng của Diệc Phong rất lớn, từ 70 kg đến 130 kg, chắc là có thể sử dụng trong thời gian dài. “Bắn thử vài mũi tên xem sao.” Lục Vân Hải nói. “Được.” Quý Tinh Hỏa hiệu chỉnh cung xong, lập tức cầm trên tay, cảm giác cầm cán cung đã khác hẳn. Vì là cung dành cho Dị Nhân sử dụng, nên chất liệu và thiết kế đều thiên về chắc chắn, bền bỉ, không cần phải cân nhắc đến việc giảm trọng lượng, cho nên Diệc Phong nặng hơn Cung Phục Hợp thông thường rất nhiều, cả cây cung cộng thêm phụ kiện, nặng hơn 7 kg, trọng lượng này đối với Quý Tinh Hỏa là vừa vặn. Lắp tên lên cung, kéo dây ngắm bắn, thả ra. Phập! Chính giữa bia tên cách đó 100 mét, một mũi tên ghim chặt trên đó. Quý Tinh Hỏa tiếp tục bắn, chỉ mất 30 giây, một hơi bắn hết 20 mũi tên, ghim đầy hồng tâm bia. Lục Vân Hải không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng vẫn không khỏi kinh ngạc, lắc đầu nói: “Với thiên phú của cậu, luyện tập thêm bia di động và bia ngẫu nhiên nữa, là có thể đi thi đấu rồi, chắc chắn sẽ đoạt giải.” “Giải đấu gì vậy?” Quý Tinh Hỏa hỏi. “Trường An hàng năm đều tổ chức rất nhiều giải đấu bắn cung, khắp cả nước đều có, từ cấp độ nghiệp dư đến chuyên nghiệp, còn chia thành thi đấu bắn súng trong nhà, thi đấu bắn cung dã ngoại, mô phỏng trực tuyến… khán giả rất đông, tiền thưởng cũng không ít.” Lục Vân Hải giới thiệu đơn giản. Mắt Quý Tinh Hỏa sáng lên, “Cụ thể tiền thưởng là bao nhiêu?” Lục Vân Hải đáp: “Thông thường những người có thành tích xếp hạng cao đều có tiền thưởng, giải đấu bắn cung dã ngoại cấp cao nhất của Trường An, tiền thưởng cho quán quân chắc phải mấy chục vạn. Tuy nhiên còn phải xem nhà tài trợ, nếu nhà tài trợ hào phóng, tiền thưởng cho quán quân lên đến cả trăm vạn cũng là chuyện bình thường.” “Cả trăm vạn!” Quý Tinh Hỏa lập tức động lòng, “Giải đấu bắn cung dã ngoại khi nào diễn ra?” “Tháng năm vừa mới tổ chức xong, lần sau phải đến năm sau.” Lục Vân Hải cười, nhìn ra Quý Tinh Hỏa rất muốn tham gia, liền nói: “Tuần sau có một giải đấu nhỏ, do mấy trường bắn cung ở Trường An hợp tác tổ chức, tên là ‘Xạ Diệp Bôi’, tiền thưởng cũng có mười mấy vạn.” “Có yêu cầu gì khi đăng ký tham gia không?” “Người thường không bị giới hạn, cấp bậc của Dị Nhân không được vượt quá trung cấp.” Lục Vân Hải giải thích: “Xạ Diệp Bôi là giải đấu bán chuyên nghiệp, cho nên quy mô tương đối nhỏ.” “Tớ đăng ký.” Quý Tinh Hỏa thầm nghĩ, điều này rất phù hợp với yêu cầu của hắn. Giải đấu quy mô lớn, cấp bậc cao, tuy tiền thưởng cho quán quân nhiều hơn, nhưng đối thủ cạnh tranh cũng lợi hại hơn, nếu mình quá nổi bật, nói không chừng sẽ gặp phải một số phiền phức. Loại hình giải đấu bán chuyên nghiệp này, quy mô nhỏ, tiền thưởng dễ lấy, cũng sẽ không gây ra quá nhiều sự chú ý. “Được, vậy tớ sẽ đăng ký cho cậu.” Lục Vân Hải nói với vẻ đầy kỳ vọng: “Nếu cậu có thể giành chức quán quân, tớ cũng có thể thơm lây, dù sao cũng là do tớ dạy dỗ, lại còn là hội viên của trường bắn, nói không chừng ông chủ sẽ thưởng thêm cho cậu một ít.” Quý Tinh Hỏa gật đầu. Nếu có thể lấy được tiền thưởng, đây có lẽ là một cách kiếm tiền nhanh chóng dành cho hắn.