Chương 115: Hệ liệt cổ tích: Trang viên Chim Trĩ (35)

Bắt Đầu Từ Boardgame

04:40 - 19/02/2024

Vệ Gia Thời chợt bừng tỉnh —— chẳng trách trước đó Cố Cảnh Thịnh lại tìm đại một chiếc khăn tay, rồi khâu thêm lên đó hai mũi là có thể qua mặt cô dâu giả, loại bỏ khả năng đồng đội mình có tài bắt chước độc nhất vô nhị ra thì khả năng lớn nhất chính là ngay cả đến Ella cũng không biết chiếc khăn đó trông thế nào. Cố Cảnh Thịnh cười nói: "Vào ban đêm thường không có nhiều người đi tuần tra trong trang viên, thoạt nhìn thì co vẻ như bị thiếu nhân lực trầm trọng, nhưng thực tế là để tiện mở ra cánh cửa cho những người muốn rời đi vào buổi tối." Vệ Gia Thời im lặng liếc nhìn đồng đội của mình —— cậu không biết đã có ai lợi dụng việc này để ra ngoài hay chưa, nhưng đội trưởng của bọn họ nhất định đã tìm được cơ hội đi qua, hơn nữa lấy việc trèo của sổ như trốn không người của Cố Cảnh Thịnh mà nói, lực lương bảo vệ trang viên quả thực cần phải cải thiện nhiều hơn. Cố Cảnh Thịnh: “Trong dự định ban đầu của cô dâu giả thì Tiffany, người biết rõ hình dạng và vị trí của chiếc khăn tay, sẽ tìm cách để lấy món bảo vật về tay mình. Đáng tiếc là cô gái thận trọng này chưa bao giờ có hành động liều lĩnh —— Cả hai cánh cửa nhà kho trên dưới đều được kẹp một tờ giấy từ rất lâu rồi, điều đó chứng tỏ chưa có ai từng bí mật mở chúng”. Bá tước Lunn mỉm cười nói: “Tôi nghĩ là do chiếc khăn tay căn bản không có ở trong hai nhà kho này.” Cố Cảnh Thịnh gật đầu: "Đúng vậy, Tiffany rất chắc chắn chiếc khăn tay mà cô ấy cần không có ở trong kho —— Sau khi nhận ra điều này, các vật phẩm liên quan đến phòng ngủ tầng ba cũng có thể loại ra khỏi phạm vi tìm kiếm." Vệ Gia Thời suy nghĩ một lúc rồi cũng hiểu rõ —— mặc dù phòng ngủ của công chúa có rất nhiều trang phục, nhưng xét về tỷ lệ thì chúng chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong tổng kho đồ, khả năng để Ella lấy được chiếc khăn tay đặc biệt là không lớn. Tiffany không hề lén lút đến nhà kho kiểm tra, chỉ có thể chứng minh món quà của mẹ đỡ đầu ngay từ đầu đã không có ở đây. Cố Cảnh Thịnh: “Chiếc khăn tay mà Tiffany cần không giống với bất kỳ chiếc khăn tay nào khác, thậm chí nó còn không được coi là một chiếc khăn tay, cô ấy biết nó ở đâu nhưng lại không thể lấy được. Vậy khả năng lớn nhất là nó được đặt tại tầng 3, trong căn phòng mà một hầu gái bình thường khó có thể tiếp cận, cộng thêm kích thước của khăn tay không thể quá lớn, cùng với gợi ý về sợi tóc, cuối cùng tôi cũng tìm được thứ duy nhất đáp ứng đủ yêu cầu trong tủ đồ ở phòng khách —— Chính là tấm vải lót đế ly mà Ella đã sử dụng khi lần đầu gặp chúng tôi.” Thứ mà cô dâu giả nỗ lực tìm kiếm bấy lâu nay thực ra đã ở ngay trước mũi cô ta. Lúc này, Cố Cảnh Thịnh và hai người bạn đồng hành đang đứng trên tầng hai của trang viên, trong phòng khách của Bá tước Lunn, báo cáo kết quả điều tra của mình cho NPC có giá trị vũ lực cao nhất của phó bản. Thời điểm bọn họ chuẩn bị kết thúc phần giải thích của mình, ngoài cửa bỗng vang lên tiếng đập cửa dồn dập khác thường. "Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!" Cố Cảnh Thịnh cảm thấy trong đầu mình như có tiếng vang —— đây không gọi là gõ cửa, mà là dùng cả sinh mệnh để đập tường thì có. Vệ Gia Thời có chút khẩn trương: “Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?” Cố Cảnh Thịnh: "Mặc kệ tình huống gì, tôi cảm thấy không mở cửa là quyết định đúng đắn." Vệ Gia Thời: “Tôi đồng ý với ý kiến của đội trưởng.” Cố Cảnh Thịnh vui vẻ gật đầu: "Tôi cũng đồng ý với ý kiến của mình, nhưng cánh cửa ở đây hình như sắp không trụ vững được nữa..." Ngoài diện tích rộng lớn ra thì lâu đời và hư hỏng nặng cũng là một Sau một tiếng vang lớn, bà Brent xông vào phòng Bá tước Lunn cùng một nhóm hầu gái hung hãn, hai tay giơ lên trong tư thế vặn vẹo bất thường, đôi mắt mở to đến mức gần như bật ra khỏi hốc mắt. "Những kẻ lang thang ngu ngốc và tham lam này! Chúng dám đùa giỡn Công chúa cao quý, vì Hoa Hồng và Cây Nguyệt Quế trên cap, những kẻ lang thang này phải bị chặt cổ để trả giá cho sự ngạo mạn của mình!" Vệ Gia Thời nhìn Bá tước Lunn, với tư cách là người đại diện được hoàng tử cử đến Trang viên Chim Trĩ, xét cả về mặt cảm xúc lẫn lý trí, thì NPC này sau khi biết được chân tướng không phải nên—— Bá tước Lunn mỉm cười, thong thả nói: "Trước khi hành động, tôi cần xác nhận xem kết quả điều tra của mọi người có đáng tin cậy hay không." "......" Logic rất hợp lý, quy trình cũng đủ chặt chẽ, nhưng Vệ Gia Thời vẫn muốn túm lấy cổ áo đối phương rồi lắc qua lắc lại đến khi Bá tước Lunn hiểu được tầm nghiêm trọng và khẩn cấp của vấn đề hiện tại —— Mắt thấy con dao đã đặt trên cổ người chơi, nếu chờ anh ta đi xác nhận kết quả rồi mới ra tay, thì chẳng phải đám người chơi chúng tôi sẽ trực tiếp biến thành thi thể và trở về với cát bụi rồi! TAT Cố Cảnh Thịnh cũng không nói nhiều, chỉ đơn giản đưa tay xoay nhẹ chiếc nhẫn đồng trên ngón giữa, thể hiện rõ nếu Bá tước Lunn không làm gì, thì cô sẽ đích thân KO toàn trường lúc này. Đồng thời cô cũng không quên nói lời an ủi với đồng đội nhỏ đang có tâm trạng lên xuống kịch liệt: "Trận chiến giữa các nữ hầu gái là một yếu tố dễ thương thường xuất hiện trong trò chơi và phim hoạt hình, cậu cố mà quen dần đi." "......" Vệ Gia Thời không muốn nói gì, chỉ im lặng rút ra [dao phẫu thuật "Xuyên thấu tinh thần”] của mình. "Đội trưởng, không phải chị nói công chúa giả không thể nhận ra chiếc khăn tay trông như thế nào sao?" Cố Cảnh Thịnh nhún nhún vai: "Cô ta thật sự không thể nhận ra chiếc khăn tay trông như thế nào, nhưng đã lâu như vậy mà không nhìn ra sự khác biệt giữa đường chỉ đen và sợi tóc, thì đúng là sỉ nhục trí thông minh của người ta.” Vệ Gia Thời: “…...” Được rồi.