Chương 117: Hệ liệt cổ tích: Trang viên Chim Trĩ (37)

Bắt Đầu Từ Boardgame

04:41 - 19/02/2024

Giọng nói của con thú bông đầy vẻ giễu cợt, vẻ mặt của bà Brent đột nhiên trở nên cứng đờ như người chết. Bá tước Lunn đặt đạo cụ lại trên vai rồi mỉm cười: "Bà Brent, bà không cần phải hoài nghi tính xác thực của thông tin này. Như chúng ta đều biết, Leo là một chú sư tử tốt bụng và không bao giờ nói dối." Sau khi rút ra kết luận, hành vi tấn công cuồng nhiệt của đám hầu gái tự động dừng lại, ánh mắt bọnh họ trở lại bình thường, khóe miệng hơi nhếch lên, cất dao bạc trên tay vào túi bên hông, nhấc váy lên chào hỏi Bá tước Lunn rồi từng người một lặng lẽ rời khỏi phòng. Khi Vệ Gia Thời nhìn những NPC này, cậu luôn cảm thấy bóng lưng của họ mang đến một cảm giác kỳ lạ khó tả... … Tiffany chính thức đổi tên thành "Ella", nàng cởi bỏ chiếc váy màu xám của hầu gái cấp thấp, mặc lên người chiếc váy lụa dài được trang trí bằng những viên kim cương lấp lánh như những ngôi sao, khiến dáng người càng thêm mảnh mai và quyến rũ, mái tóc dài màu bạc nhẹ nhàng như sóng nước được thả ra phía sau. Ngoại trừ bộ trang phục đủ tiêu chuẩn, nàng còn gấp chiếc khăn tay thành hình hoa hồng và cài nó thật chặt ở trước ngực. Ella, tên thật là "Daisy", đã bị lột bỏ bộ trang phục lộng lẫy trên người, đang run rẩy quỳ trên sàn đá cẩm thạch lạnh lẽo, đầu gục xuống thấp, da đầu gối đã sớm đỏ lên và sưng tấy do bị cọ sát mạnh và thiếu máu. Công chúa ngồi trên chiếc ghế vàng, nhẹ nhàng nói với người hầu gái đã bị phát hiện danh tính: “Ta rất tiếc, ngươi đã bị lạc lối trong lòng tham lam và sự dối trá, nóng lòng muốn nếm thử thứ mật ngọt tẩm thuốc độc. Nhưng việc này không phải hoàn toàn là lỗi của ngươi ——vụ tai nạn trên biển đó quả thật là một trò đùa của nữ thần vận mệnh, nhưng may mắn thay, ta đã không bị ngài bỏ rơi hoàn toàn." Nàng đỡ Daisy dậy và đưa cho cô ta một bộ váy bằng vải bông không lộng lẫy, nhưng sạch sẽ và mềm mại, hai bên váy được may hai chiếc túi sâu, công chúa đã đựng đầy đồng vàng trong hai chiếc túi đó. "Hãy nhận lấy món quà cuối cùng của ta và rời khỏi trang viên Chim Trĩ, vận mệnh của ngươi không ở đây." Nhìn cảnh Daisy được ân xá, Vệ Gia Thời thì thầm với đồng đội: “Đến bây giờ, em mới cảm nhận được phó bản này cuối cùng cũng hơi giống một câu chuyện cổ tích.” "......" Nhìn vào ánh mắt bình tĩnh có chút thông cảm của đồng đội, Vệ Gia Thời luôn có cảm giác bản thân đã bỏ lỡ một số manh mối then chốt nào đó, bắt đầu nghi ngờ chỉ số IQ của mình =_=. Sau khi giải quyết vấn đề của Daisy, công chúa lại thể hiện sự thân thiện với những người chơi: "Ba nhà thông thái, một lần nữa ta phải cảm ơn sự giúp đỡ quên mình của các bạn." Những NPC xinh đẹp đứng trong một căn phòng tràn ngập hoa hồng, "Người bảo vệ trang viên" màu đỏ nhạt, "Quý cô Red heart" màu hồng, "Ánh bình minh trên biển" màu xanh lam và "Ánh trăng trên tuyết" màu trắng đã trang trí trang viên thành một biển hoa, nhưng tất cả những bông hoa đó gộp lại cũng không thể kiều diễm hơn vẻ ngoài của công chúa. Cố Cảnh Thịnh: “Tuy Công chúa phải rời xa cố quốc, nhưng những bông hoa này nhất định có thể xoa dịu nỗi nhớ nhà của ngài.” Công chúa Ella nở một nụ cười ngọt ngào và đoan trang: “Đúng vậy, nhìn những bông hồng xinh đẹp này, ta như được trở về với vòng tay của mẹ đỡ đầu một lần nữa.” Nhìn Cố Cảnh Thịnh, nàng nói tiếp: "Nhà thông thái, ta có một món quà muốn tặng cô và các đồng đội." Cố Cảnh Thịnh đề nghị: “Nếu có thể, tôi mong được đổi món quà quý giá của ngài để lấy được cơ hội trò chuyện với Leo tiên sinh.” Công chúa Ella không đồng ý ngay mà giao quyền lựa chọn cho thuộc hạ trung thành của vị hôn phu: "Việc này còn tùy vào quyết định của Bá tước Lunn." Chàng quý tộc tóc vàng vuốt ve con thú bông của mình, mỉm cười: "Đương nhiên là được, nếu ngài muốn, Leo và tôi sẵn sàng phục vụ ngài." Trong phòng khách tầng ba, Cố Cảnh Thịnh nhìn con sư tử nhỏ ngồi trên ghế đối diện, muốn nghịch bụng nó một chút, kiểm tra xem bên trong con sư tử này có lén lút giấu một cái dây cót nào hay không. [Người gửi: Boardgame Vui Vẻ Người chơi chính thức 08321-6 đang ở chế độ [Trao đổi câu hỏi] và phần thưởng của phó bản lần này sẽ được sử dụng để triệt tiêu tác động tiêu cực của [Chú sư tử bông cũ kỹ]. Số lần triệt tiêu còn lại là: 4] Leo: "Cô nàng thông minh, cô có câu hỏi gì cho tôi nào?" Cố Cảnh Thịnh nhìn chằm chằm nó một lúc, sau đó khẽ mỉm cười hỏi: "Leo tiên sinh, cậu có biết [Boardgame Vui Vẻ] không?" Phòng khách đột nhiên trở nên yên tĩnh. Hai chiếc cúc áo trên mặt Leo dường như hiểu ra, đường chỉ đen trên miệng cũng thay đổi: “Tất nhiên là tôi biết chứ, quý cô thông thái, ở một mức độ nào đó, Leo biết nhiều hơn cô.” Cố Cảnh Thịnh: "Vậy tôi có một câu hỏi, về mặt sinh lý học, cho đến nay công dân Trung Quốc có số chứng minh tư là 3* đã chết bao nhiêu lần rồi?" Cô đang hỏi về tin tức của chính mình. Leo im lặng một lúc, đột nhiên bật cười lớn tiếng không cân xứng với hình dáng của mình: "Ha! Cô thực sự là một kẻ đa nghi mười phần! Trong trò chơi này, những người có cùng tư tưởng với cô không có nhiều, nhưng hầu hết trong số đó không thể giữ được bình tĩnh như cô." Cố Cảnh Thịnh ngồi trên ghế, đôi mắt đen phản chiếu tư thế khoa trương của con thú bông cũ kỹ. Leo: "Có thể là không lần, mà cũng có thể là một lần. Dù sao đây cũng là một câu chuyện chưa có hồi kết —— Quý cô, cô có thể tin tưởng, sức mạnh của trò chơi này mạnh hơn nhiều so với cô tưởng tượng." Dừng một chút, cậu ta lại nói: "Tôi nghĩ sở dĩ cô hỏi về số lần chết của mình là vì cô đang suy nghĩ xem bản thân hiện tại có còn là cùng một người như trước khi tiến vào trò chơi hay không." Cố Cảnh Thịnh nhẹ nhàng gật đầu. Leo cười quái dị: "Đừng lo lắng, mặc dù [Boardgame Vui Vẻ] có khả năng mô phỏng con người mạnh mẽ, rất khó để phân biệt họ là dữ liệu hay người thật, nhưng cô chắc chắn vẫn là chính mình, không phải dữ liệu được phục chế từ một thực thể tồn tại trong hiện thực nào đó.” Ánh mắt của Cố Cảnh Thịnh hơi chuyển động, gật đầu: "Cảm ơn Leo tiên sinh đã giải thích." Cô nói thêm, "Tôi còn muốn hỏi, liệu [mảnh vỡ Chìa khóa hồi sinh] có liên quan đến việc sống lại của người chơi hay không?" Leo: "Những mảnh ghép dễ thương này có thể kết hợp thành một chiếc [Chìa khóa hồi sinh] thực sự, nó có thể xóa bỏ tai nạn mà cô từng trải qua, nhưng đừng coi thường, cô hẳn đã nhận thấy, nó gần như không thể được rút ra từ Rút Thăm Trúng Thưởng mà phải không ngừng thử thách bản thân ở mức độ khó cao hơn trong phó bản." Ngón tay của Cố Cảnh Thịnh vô thức gõ nhẹ lên thành ghế: "Câu hỏi cuối cùng, cơ chế chọn người chơi trong [Boardgame Vui Vẻ] là gì?" Leo lắc lắc cái lưng màu vàng của mình: "Tôi không thể trả lời câu hỏi này. Tất nhiên, vì sự công bằng, tôi sẽ không tính phí." "Tingg——" [Người gửi: Boardgame Vui Vẻ Sau khi kiểm tra, người chơi chính thức 08321-6 có trên người các thành tựu [Người tiêu diệt Boss (sơ cấp)], [Quét sạch ngàn quân (sơ cấp)] và [Chân tướng trước mắt (sơ cấp)] và mở khoá nhánh đặc biệt [Câu hỏi của Leo]. ]