Chương 118: Hệ liệt cổ tích: Trang viên Chim Trĩ (Hết)

Bắt Đầu Từ Boardgame

04:41 - 19/02/2024

Đọc tin nhắn, Cố Cảnh Thịnh còn chưa kịp phản ứng, trong nháy mắt, cô cảm thấy não mình như bị ai đó đánh mạnh, một cảm giác đau đớn kịch liệt đánh thẳng vào tinh thần, khiến tầm nhìn của cô trở nên mơ hồ. Đang chuẩn bị ngất đi, cô bỗng nghe thấy câu hỏi từ phía đối diện—— "Thưa cô, tôi cũng có một câu hỏi cần cô trả lời..." Không biết đã qua bao lâu, trong khoảnh khắc phục hồi ý thức, Cố Cảnh Thịnh loạng choạng suýt té khỏi ghế, cô cúi xuống, đặt tay lên đầu gối, hít một hơi thật sâu. Leo dùng chân vải gãi gãi mặt: "Cô yên tâm, trạng thái hôn mê chỉ để đảm bảo mọi thứ cô nói là sự thật, cơ thể của cô sẽ không gặp phải bất kỳ ảnh hưởng tiêu cực nào." Cố Cảnh Thịnh lườm con thú bông, giọng điệu lạnh lùng như ánh mắt lúc này: "Nhưng tâm hồn tôi đã bị tổn thương rồi." "......" Cố Cảnh Thịnh tiếp tục nói: "Tôi muốn biết vừa rồi cậu định hỏi gì?" Leo cười vui vẻ: “Chỉ cần còn sống thì sau này sẽ biết, nhưng hiện tại vẫn chưa phải lúc.” Con thú bông nhìn Cố Cảnh Thịnh, tiếng cười của nó càng lúc càng lớn, khiến người ta lo lắng những đường chỉ đen không mấy chắc chắn trên miệng nó chuẩn bị bục ra: “Tôi tin rằng mỗi người đều có một mặt tối, nhưng mặt tối của một số người lại đặc biệt thú vị, điên rồ và khó quên — gợi ý thân thiện của Leo là cô hãy cố gắng để hiểu rõ trái tim mình ”. Cố Cảnh Thịnh nhàn nhạt liếc nhìn nó, không nói gì. [Người gửi: Boardgame Vui Vẻ Nhiệm vụ phụ [Câu hỏi của Leo] đã hoàn thành. Lưu ý: Phần thưởng sẽ được phát sau khi trở về phòng. ] Sau khi đơn phương tuyên bố kết thúc cuộc trò chuyện, con thú bông nhảy khỏi ghế ngồi và loạng choạng bước ra khỏi cửa. Cố Cảnh Thịnh là người duy nhất còn sót lại trong phòng khách, cô uể oải tựa người vào bệ cửa sổ, đưa tay cởi cúc áo trên cùng để có thể dễ dàng hít thở hơn. Ánh mặt trời chiếu xuống, chia thành hai mảng sáng tối trên má Cố Cảnh Thịnh, đôi mắt đen láy nhìn chăm chú về hướng con thú bông rời đi, không hề báo trước, cô chậm rãi nhếch môi: “Cậu thật sự hiểu nhiều về trò chơi này hơn tôi tưởng, nhưng tôi lại hiểu rõ về bản thân mình hơn những gì cậu dự đoán..." [Người gửi: Boardgame Vui Vẻ [Hệ liệt cổ tích: Trang viên Chim Trĩ] Đã vượt qua độ khó cao cấp. “Hoa hồng càng thơm, cô dâu càng xinh đẹp, chiếc cúp vàng lại trở về tay của vương phi tương lai… Đây chắc chắn sẽ là một đám cưới khó quên.”] Sau khi trò chuyện với con thú bông, Cố Cảnh Thịnh và hai đồng đội trở lại sảnh trò chơi, Vệ Gia Thời ném ba lô rồi nằm ngay ra đất trong hình dạng chữ "大": " Dù mở đầu có chút hố người, quá trình thì đầy chông gai, nhưng ít nhất ở phần kết, nó cũng được tính là một happy ending đoàn viên hiếm hoi trong [Boardgame Vui Vẻ] rồi.” Cố Cảnh Thịnh nhìn đồng bạn của mình, định không chọc thủng bong bóng của cậu ta đến tận bây giờ, dù sao tính thêm đợt dự bị kia thì thằng nhóc này mới tham gia ba vòng chơi mà thôi, nhưng: “Có phải HE không thì còn tùy thuộc vào góc nhìn từ đâu —— cậu có nhớ miêu tả vật phẩm trên [Đồng tiền vàng của cô dâu] không? "......" Nhận được gợi ý từ Cố Cảnh Thịnh, Vệ Gia Thời đột nhiên nhớ lại, mặc dù [Đồng tiền vàng của cô dâu] chỉ là vật phẩm hai sao nhưng nó có một trạng thái đặc biệt—— "Sau khi trang bị, bạn sẽ bị lính canh trang viên truy đuổi." Cố Cảnh Thịnh gật đầu: "Chỉ thị rất rõ ràng, tất cả đồng vàng chỉ có thể thuộc về cô dâu. Tôi không nghĩ Daisy sẽ thành công an toàn bước ra khỏi trang viên Chim Trĩ." Vệ Gia Thời sửng sốt một lát, nhưng vẫn khó hiểu: "Nếu công chúa muốn giết Daisy thì cứ trực tiếp làm thôi, đâu cần phải..." Cố Cảnh Thịnh suy nghĩ một lúc, giải thích: "Có lẽ việc thất vọng sau sự mong đợi trong tuyệt vọng sẽ trở nên ngọt ngào hơn, đồng thời việc tha thứ cũng giúp ngăn cản Daisy nói ra những điều không nên nói." Vệ Gia Thời nhếch khóe miệng, cảm giác tam quan sống của mình lại một lần nữa bị ảnh hưởng bởi phó bản. Cố Cảnh Thịnh: "Còn một điều nữa, vào cuối trò chơi, có rất nhiều hoa hồng xinh đẹp được bày ra trong trang viên, nhưng lại không có bông hồng nào màu đen. Cậu còn nhớ tên loại hoa hồng đen không?" Vệ Gia Thời gật đầu. Tên của hoa hồng đen là “Phù thủy đầm lầy". Cố Cảnh Thịnh nói tiếp: “Xét đến hoàn cảnh sống của mẹ đỡ đầu, loại hoa có thể khiến cô dâu nhớ lại cố hương chính là hoa hồng đen. Do đó, rất có thể Tiffany không phải là công chúa Ella, mà cô dâu thật sự đã chết trong vụ tai nạn trên biển, hoặc cô thị nữ đã chết vì bị sốt mới là Công chúa Ella." Vệ Gia Thời mất một lúc để tiêu hóa kết luận của đội trưởng, sau đó giơ tay đặt câu hỏi: "Vậy tại sao chị không nói cho Bá tước Lunn biết chuyện này?" Cố Cảnh Thịnh nhún vai: "Sự thật không nhất thiết là phải ngọt ngào, nó cũng có thể là độc dược bọc trong mật ngọt. Cậu còn nhớ đoạn giới thiệu tình tiết khi mới vào phó bản không? Khác với các gợi ý mà người chơi nhận được trong trò chơi khác, đoạn giới thiệu là một manh mối được đưa ra từ góc độ của phó bản. Nó bắt đầu bằng công chúa Ella, nhưng sau vụ đắm tàu, 'Công chúa' đã được thay đổi thành 'nữ chính của đám cưới'." Dù là công chúa thật hay công chúa giả, cô ấy đều có thể trở thành nữ chính trong đám cưới. Cố Cảnh Thịnh: "Sự thật đã bị che giấu bởi lòng tham và sự trùng hợp. Theo suy đoán của tôi, Daisy là hầu gái cấp thấp, Tiffany là thị nữ riêng, còn 'thị nữ riêng' đã chết mới là công chúa thực sự —— Bá tước Lunn có một con sư tử chuyên chỉ nói sự thật trên vai, bản thân anh ta mỗi ngày đều đồng hành cùng vương phi tương lai, nhưng chưa bao giờ muốn xác minh danh tính thật của cô dâu, thậm chí đến cuối cùng anh ta cũng chỉ xác nhận danh tính giả của Daisy mà không hỏi về danh tính thật của Tiffany.” Vệ Gia Thời nghĩ nghĩ: “Nếu như vừa rồi chúng ta nói ra suy đoán của mình thì sao?” Cố Cảnh Thịnh nhún vai: "Không chắc lắm, có lẽ ta sẽ bị Bá tước Lunn tấn công. Dù sao phó bản này không có khả năng giải trừ độ khó ác mộng —— nếu tôi chơi một mình, khả năng cao là tôi sẽ thử xem việc làm sáng tỏ danh tính thực sự của Tiffany có thể dẫn đến hậu quả gì." "......" Vệ Gia Thời và Hạ Hiểu Vân nhìn nhau vài giây rồi im lặng đạt được thoả thuận chung về việc "cố gắng không để đội trưởng vào phó bản một mình".