Chương 147: "Thetis" Ra Khơi (29)

Bắt Đầu Từ Boardgame

04:54 - 19/02/2024

Câu hỏi của đối phương rất sắc bén, Hạ Vân Lâm không khỏi rùng mình, sau đó lắp bắp giải thích: “Lúc chúng tôi ở tầng hai......” Hai mươi phút trước. Sau khi nhanh chóng giải quyết vấn đề sinh lý, bốn người nghe theo đề xuất của Liên Tuệ Tuệ, để tránh cho những hành khách thông thường khác bị K.O bởi loại hóa chất không rõ nguồn gốc, bọn họ đã đi đến nhà bếp và lấy vài xô cá tươi mới xuống cho việc kiểm tra. Bốn người đi rất nhanh, tương ứng với điều đó, là tính ổn định khi cầm đồ vật khó tránh khỏi bị mất kiểm soát, Hạ Vân Lâm có Lý Nhất Dương giúp đỡ, ít nhiều trông cũng tốt hơn một chút, sức của Liên Tuệ Tuệ không thể bằng đàn ông, lại không có ai giúp đỡ. Khi Lý - Hạ đang đi phía trước bỗng nghe thấy một tiếng va chạm, cùng tiếng nước và âm thanh kêu lên hoảng hốt từ phía sau, họ quay đầu và nhìn thấy con cá sống đang vui vẻ vẫy đuôi trên mặt đất, quần áo của Liên Tuệ Tuệ đã hoàn toàn ướt sũng. Vương Sâm Bồi đứng bên cạnh vẫn giữ vẻ mặt vô hồn lười biếng —— chỉ có một bên quần áo bị ướt nhẹp, cứ như thể "Cái tai nạn này không liên quan đến tôi". Hạ Vân Lâm tỏ ra quan tâm: “Chị Tuệ Tuệ, chị không sao chứ?” Liên Tuệ Tuệ vuốt phần tóc dính trên da —— lớp trang điểm nhẹ trên mặt bị nước làm mờ đi, ngay cả mái tóc cũng bị ướt một mảng —— sau đó cô khẽ lắc đầu nói: "Không phải vấn đề gì lớn đâu." Hạ Vân Lâm giậm chân: “Chị Tuệ Tuệ, quần áo của chị bị ướt sũng cả rồi, làm sao có thể không phải là vấn đề được!” Liên Tuệ Tuệ suy nghĩ một chút, nhẹ nhàng nói: “Lúc tới đây, tôi tình cờ thấy trong phòng giặt có một ít quần áo sạch, tôi tính đi tìm một bộ để thay trước, các cậu giúp tôi trông cửa được không?” Giọng nói của cô mang theo nét mềm mại của vùng sông nước Giang Nam, tính tình lại ôn hòa, Hạ Vân Lâm vội vàng gật đầu, đầu tiên đưa Liên Tuệ Tuệ vào phòng giặt, sau đó đề phòng đóng cửa lại, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn Lý Nhất Dương và Vương Sâm Bồi. Lý Nhất Dương: “......” Cậu ta mặc dù là thẳng nam, nhưng cũng không phải biến thái… Vương Sâm Bồi lùi lại một bước, dường như không có hứng thú với tình huống đang diễn ra trong phòng giặt. Phụ nữ thay quần áo rất phiền phức, chưa kể ngay cả tóc của Liên Tuệ Tuệ cũng bị ướt, Hạ Vân Lâm kiên nhẫn đợi hơn mười phút mới nhận ra có gì đó không ổn. Hạ Vân Lâm gõ mạnh cửa, thấy bên trong không có phản ứng gì, cô lập tức chuyển sang đập cửa, nói: "Chị Tuệ Tuệ, chị Tuệ Tuệ, chị có nghe thấy em nói không?!" Khi những người chơi khác đến tầng hai, Vương Sâm Bồi và Lý Nhất Dương đã dùng thủ đoạn mạnh mẽ để mở cửa phòng giặt. Trong phòng giặt không có ai, điều duy nhất chứng minh Liên Tuệ Tuệ từng ở đây chính là bộ quần áo ướt được đặt sang một bên. Trước khi vào phòng giặt, Cố Cảnh Thịnh đặc biệt chú ý đến những người xung quanh —— Giản Hoán Gia không rời đội, nhưng Võ Nghệ Thạch lại không đi theo lên tầng hai như dự đoán. Trong phòng giặt tự nhiên sẽ có nhiều thiết bị liên quan đến chủ đề của căn phòng, bao gồm robot đang ở trong chế độ chờ, bên cạnh là khăn trải giường sạch sẽ và các loại quần áo được xếp chồng lên nhau, ngoài ra còn có thùng gỗ với một tờ giấy ghi chú “Xin vui lòng đặt quần áo bẩn ở đây và đợi người máy xử lý". ——Hướng dẫn của nhân viên người máy đã rất rõ ràng, nếu không tính đến việc đã có ba tai nạn liên tiếp xảy ra trong trò chơi này, thì dịch vụ vẫn có thể được đánh giá là đáng tin cậy. Hà Vân Lâm tự trách mình: “Vừa rồi đáng nhẽ tôi nên đi cùng chị Tuệ Tuệ.” Vệ Gia Thời an ủi cô ta: “Đừng quá đau buồn, nếu cô đi vào, không chừng sẽ có thêm một người mất tích nữa đấy." Trải qua khoảng thời gian ở chung trước đó, mặc dù sự chênh lệch về sức mạnh giữa người chơi vẫn chưa rõ ràng, nhưng sự khác biệt về trí tuệ đã sáng như gương. Cố Cảnh Thịnh, Hạ Hiểu Vân, Lâm Kỳ Sâm và Giản Hoàn Gia là những người dẫn đầu tiến vào phòng giặt để kiểm tra, trong khi những người còn lại đứng ở trước cửa, cố gắng giữ nguyên hiện trường vụ tai nạn. Lâm Kỳ Sâm: "Phòng giặt chỉ có một cửa sổ trượt, hiện đang đóng." Cố Cảnh Thịnh: "Không phát hiện tung tích của cô Liên trong máy giặt." Đồng Vĩnh Phương không rõ ý định của Cố Cảnh Thịnh: “Máy giặt tuy không nhỏ, nhưng làm sao có thể thể nhét vừa một người lớn chứ?” Cố Cảnh Thịnh liếc nhìn anh ta, khẽ mỉm cười: "Tuy không thể nhét được cả một người trưởng thành, nhưng nếu tách ra thì không gian vẫn đủ dùng đấy." Đồng Vĩnh Phương: "......" Đáng lẽ lúc nãy anh ta không nên hỏi sâu hơn. Giản Hoàn Gia lạnh lùng nói: “Tôi không phát hiện dấu vết đánh nhau.” Hạ Hiểu Vân liếc nhìn cánh cửa bị phá: "Nếu cô Liên gặp tai nạn trong tình trạng tỉnh táo thì ít nhất cũng nên hét lên một tiếng chứ, dù sao thì cách âm ở đây không được tốt lắm." Cố Cảnh Thịnh uể oải nói: “Mặc dù cửa sổ đang đóng, nhưng cửa sổ trượt trên 'Thetis' không có khóa cửa, cho nên đây cũng không hẳn là một căn phòng kín.”