Chương 181: "Thetis" Ra Khơi (63)

Bắt Đầu Từ Boardgame

05:09 - 19/02/2024

Vệ Gia Thời cuối cùng cũng hiểu, tại sao Liên Tuệ Tuệ có thể lặng lẽ không một tiếng động mà biến mất khỏi phòng giặt, vì cô ta căn bản không bị dùng vũ lực ép đi, mà là chủ động rời đi. Cố Cảnh Thịnh: "Bộ đồ hồng hạc ban đầu bị dính máu nên tôi phải lấy một bộ mới từ cửa hàng ở công viên nước, rồi thuận tiện đặt lại trong phòng khi xuống lầu —— Về việc này, khi tôi đưa chiếc mũ rơm cho Lâm Kỳ Sâm tiên sinh, tôi đã nhắc nhở anh ấy rồi." Hạ Hiểu Vân bổ sung thêm: "Quần áo dính máu tự nhiên bị ném xuống biển. Trước khi xuống lầu, đội trưởng còn đi qua phòng của Đồng tiên sinh, giúp anh ta đóng cửa sổ phòng giặt bên dưới lại." Gần như cùng lúc, trong phòng suite của con tàu "Thetis". Lâm Kỳ Sâm giải thích: "Gu thẩm mỹ của cô Diệp không phù hợp với bộ quần áo cô ấy thay ra vào đêm đó. Nói cách khác, sau khi phát hiện danh tính của hung thủ, cô ấy đã cố tình thay đổi phong cách của mình." Thương Mân Nga cẩn thận: “Thay đổi phong cách, là để giữ ấm à?” Cô gái nào.. chắc cũng đều sợ lạnh nhỉ? Lâm Kỳ Sâm vờ như không nghe thấy suy đoán của đồng đội, nói tiếp: "Là để thu hút sự chú ý." ".........." Nếu mục đích cuối cùng là để thu hút sự chú ý, Thương Mân Nga tin rằng Cố Cảnh Thịnh chắc chắn đã hoàn thành kế hoạch của mình 200%. Lâm Kỳ Sâm: "Nếu hung thủ đủ thông minh, cô ta sẽ nhận ra danh tính của mình đã bị bại lộ ngay trong đêm đầu tiên. Tuy nhiên, dưới vỏ bọc của quy tắc thứ chín trong trò chơi, cô Liên Tuệ Tuệ vẫn quyết định tiếp tục kế hoạch săn mồi của mình, mục tiêu chính cô Diệp Xán Xán, người ở xa Lưu Ký tiên sinh nhất trong khối Rubik ban đầu." Là một thành viên chủ lực của phe hành khách thông thường, Thương Mân Nga có đủ lý do để thù ghét Liên Tuệ Tuệ, tuy nhiên, khi biết người thứ hai trong danh sách của cô ta là Cố Cảnh Thịnh, anh chỉ muốn thắp cho cô ta một nén nhang. Lâm Kỳ Sâm: "Khi cô Liên trốn trong phòng giặt, cô ta muốn cô Hạ Vân Lâm, Vương Sâm Bồi tiên sinh và Lý Nhất Dương tiên sinh, những người đang canh giữ trước cửa sẽ làm nhân chứng thời gian cho bản thân. Tuy nhiên, cô ta chưa bao giờ có cơ hội để quay trở lại." Thương Mân Nga cuối cùng cũng hiểu ra —— Thân là kẻ sát hại Liên Tuệ Tuệ, Cố Cảnh Thịnh không cần phải nghĩ cách đưa cô ta ra khỏi tầm mắt của những người khác, chỉ cần cô ấy (Cố Cảnh Thịnh) ở một mình, Liên Tuệ Tuệ sẽ tự động đưa đầu vào phạm vi bắn của cô ấy. Vượt tường để tặng đầu mình cho người khác, quả là của ít lòng nhiều. Thi Oánh Oánh cũng khẽ gật đầu —— Vậy nên, những gì Vương · mất vệ sinh · Sâm Bồi nói hẳn là sự thật, anh ta hoàn toàn bị động trước vụ va chạm với cô Liên Tuệ Tuệ. Thương Mân Nga: "Diệp Xán Xán xử lý Liên Tuệ Tuệ thế nào?" Lâm Kỳ Sâm suy nghĩ một lúc rồi giải thích: "Chắc là [Súng hơi lễ hội]. Willder tiên sinh từng dùng đạo cụ này để giết Trịnh Vinh Bách tiên sinh. Cậu ta còn đặc biệt sử dụng súng hơi kết hợp với chiếc bịt mắt để gia tăng độ chính xác, mục đích là tạo cho chúng ta ấn tượng rằng cả hai đạo cụ này phải được kết hợp với nhau.” Thương Mân Nga nhớ lại khi Hạ Hiểu Vân và Vệ Gia Thời quay về đại sảnh, Hạ Hiểu Vân còn hỏi mượn riêng Vệ Gia Thời chiếc bịt mắt, nhưng cô ấy chỉ nhìn một cái rồi trả lại, hành động này đúng là không phù hợp với tính cách của cô ấy. Bây giờ nghĩ lại về việc này, hẳn là để tạo ấn tượng cho bọn họ rằng [Súng hơi lễ hội] không nằm trong tay Cố Cảnh Thịnh. Cố Cảnh Thịnh sau đó còn đặc biệt phá huỷ phần đầu của thi thể để những người khác không tìm ra lỗ đạn. Lâm Kỳ Sâm: "Nếu tôi đoán đúng, cô ấy có khả năng bắn súng khá cao." Tầng dưới. Vệ Gia Thời dường như đã nghĩ đến điều gì đó, gương mặt nhăn lại: "Việc này không đúng, nếu không có [Bịt mắt của Gnoente]. Đội trưởng, chị làm sao có thể tấn công Liên Tuệ Tuệ chứ?" Cố Cảnh Thịnh khiêm tốn nói: “Khả năng bắn của tôi chỉ ở mức trung bình thôi.” Vệ Gia Thời yên lặng chờ đợi kế tiếp. Cố Cảnh Thịnh: "Nhưng với khoảng cách hai mươi mét, thì vẫn giữ được ổn định trong khoảng từ 9 đến 10 điểm." ".........." Vệ Gia Thời lau mặt, thành khẩn nói: "Đội trưởng, đừng nói với em là chị từng mở khoá gói các kỹ năng liên quan ở Hawaii nhé.” Cố Cảnh Thịnh nhún vai: "Làm sao có thể? Đây cũng đâu phải truyện tranh." Vệ Gia Thời thở phào nhẹ nhõm: "Đúng vậy——" Cố Cảnh Thịnh không biết đang nhớ tới chuyện gì, vẻ mặt có chút khó diễn tả: “Tôi học bắn súng ở Texas —— Nói đến mới nhớ, Texas luôn tạo cho tôi một cái ấn tượng vô cùng vi diệu, ví như bà cụ bán bóng bay ven đường chẳng hạn, đều có thể trở tay rút ra một khẩu AK47 trong rổ tiền lẻ.” Tầng trên. Thương Mân Nga ban đầu nghĩ chí ít bản thân anh ta có thể tự hào khi hơn "Diệp Xán Xán" về mặt vũ lực, nhưng xã hội hiện nay đã bước vào thời đại vũ khí nóng, đến lúc phải thực sự chiến đấu, người ta chưa chắc đã chọn tay không đánh giặc. Thi Oánh Oánh cau mày: “Nhưng theo em nhớ, hung thủ sát hại cô Liên Tuệ Tuệ đã được xác nhận là Trịnh Vinh Bách tiên sinh mà.” Lâm Kỳ Sâm mỉm cười: "Bất quá, kết luận này cũng là cô Diệp đưa ra." Thi Oánh Oánh gõ nhẹ vào đầu mình, để bột mì và nước bên trong có thể trộn đều: “Nếu Trịnh Vinh Bách tiên sinh không trở thành người chịu tội thay cô ấy, thì anh Lâm đã sớm nghi ngờ cô ấy rồi!” ——Chính vì bọn họ nhận định khi Liên Tuệ Tuệ biến mất, thực chất là bị đặt trong khoang bụng của người máy sắt ở phòng giặt, nên Cố Cảnh Thịnh, người lúc đó đang ở tầng ba, đã dễ dàng thoát khỏi hiềm nghi. Tác giả có lời muốn nói: Điểm mấu chốt của chương này: Liên Tuệ Tuệ tự mình lên tầng ba --> sau khi phát hiện ra Cố Cố "một mình", đã chủ động đi tìm cô ấy. Cố Cố dùng [quần áo kiểu nhiệt đới] để thu hút sự chú ý của Liên Tuệ Tuệ, và KO Liên Tuệ Tuệ trên [cây dừa], thông qua [cửa sổ] ở hành lang.