Chương 189: "Thetis" Ra Khơi (71)

Bắt Đầu Từ Boardgame

03:20 - 22/02/2024

Mộ Hữu Đường không ý kiến, bổ sung thêm: "Bởi vì mảnh vỡ có kích thước không cố định, nên số lượng cần thu thập thường nằm trong khoảng từ sáu đến hai mươi mảnh." Đây phải gọi là hai điểm cực hạn của khoảng cách chênh lệch giữa may mắn và xui xẻo ấy chứ. Cố Cảnh Thịnh: “Sau khi chúng ta thu thập đủ thì sẽ thế nào?” Mộ Hữu Đường khẽ lắc đầu, làm bộ im lặng, nhưng lại cười nói: “Cô Diệp có thể tự mình hiểu rõ mà.” Cố Cảnh Thịnh im lặng một lúc rồi nói: "[Boardgame Vui Vẻ] sẽ thay đổi trải nghiệm về cái chết của người chơi. Tuy nhiên, không có ai nhìn thấy thi thể của Lão Lộ, nên với anh ấy là cái chết xã hội (), không phải cái chết sinh lý —— đối với trường hợp như vậy, hệ thống không xử lý sao?" ( ) cái chết xã hội: là sự xuống cấp và chấm dứt cuối cùng khả năng của bạn để hoạt động như một thực thể xã hội. Nó xảy ra khi bạn bị tách ra khỏi phần còn lại của nhân loại. Mộ Hữu Đường: "Mặc dù không có sự khác biệt rõ ràng đối với người thân và bạn bè, nhưng thực tế thì hệ thống đã điều chỉnh trạng thái của lão Lộ —— Sau khi cậu ấy nhảy xuống biển, lẽ ra phải làm bạn cùng cá và các loại vi khuẩn trong đại dương, một lần nữa tham gia vào chu trình sinh thái, nhưng vì được [Boardgame Vui Vẻ] lựa chọn, lão Lộ hiện đang sống nguyên vẹn trên một hòn đảo hoang giữa lòng đại dương và không có dấu vết sinh hoạt của con người." Cố Cảnh Thịnh: "......." Dựa trên tình bạn nhiều năm của hai người, cô có thể tài trợ cho Lộ Bắc Sóc một rương 《Robinson ngoài đảo hoang》, bao gồm một bản tiếng Trung, một bản tiếng Trung phồn thể, một bản tiếng Anh, một bản bìa mềm, một bản original và một bản truyện tranh. Cố Cảnh Thịnh trầm mặc một lát, hỏi: "Anh ấy ở hoang đảo kinh độ bao nhiêu? Có cần tôi tìm người tới đưa về không?" Mộ Hữu Đường nói một cách uyền chuyển: “Lão Lộ đã rất vất vả để tính toán vị trí của mình dựa trên tỷ lệ chiều dài giữa thanh gỗ và hình chiếu, nhưng tiếc là vẫn chưa thu được kết quả gì.” Cố Cảnh Thịnh hơi kinh ngạc: "Không thể để người khác tính hộ sao?" Đừng nói là toàn bộ phòng game của mấy anh đều rơi xuống cái hố mang tên toán học đấy nhé? Cố Cảnh Thịnh suy nghĩ một chút, cảm thấy tình huống này....... có thể lắm đấy. Mộ Hữu Đường ho nhẹ: “Lão Lộ nói cậu ấy muốn tự dựa vào thực lực của chính mình để thoát ra khỏi đó.” "......." Cố Cảnh Thịnh đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng Lộ Bắc Sóc sẽ không bao giờ có thể quay trở lại xã hội loài người. Mộ Hữu Đường: "Vật phẩm trao đổi hàng ngày trong [Boardgame Vui Vẻ] có thể mang ra thế giới bên ngoài. Lão Lộ còn nói cậu ấy vẫn cầm cự được ít nhất bảy tám năm nữa." "......." Mặc dù gân trên trán đang có xu hướng chuẩn bị đánh nhau đến nơi, nhưng Cố Cảnh Thịnh vẫn có thể hiểu được lựa chọn của Lộ Bắc Sóc —— Với những người chơi đã trải qua cái chết, việc bước vào [Boardgame Vui Vẻ] không đồng nghĩa với việc từ nay về sau họ có thể kê cao gối mà ngủ. Nếu sau đó anh ấy lại gặp phải sự cố trong trò chơi, thì sẽ chẳng thể thoát khỏi vận mệnh nhân vật chính mở khóa cho tang lễ lần thứ hai của mình, vậy thì thà kiên trì cầu sinh nơi hoang dã còn hơn. Cố Cảnh Thịnh nhấp một ngụm sữa bò thêm mật ong, nói: “Trong phó bản có rất nhiều điều kỳ lạ, nhưng đối với vấn đề ‘thế giới quan’, quy tắc đã đưa ra gợi ý rồi.” Mộ Hữu Đường gật đầu —— Phần ghi chú đã chỉ rõ, hành khách đặc biệt không thể mở khóa thế giới quan ẩn giấu. Mặc dù họ được phân vào các phe khác nhau, nhưng tất cả người chơi đều ở trong cùng một bối cảnh trò chơi, Mộ Hữu Đường nghiêng theo chiều hướng đối với những hành khách đặc biệt, thế giới quan này “đã biết” nên đương nhiên không thể bị “mở khóa” thêm lần nữa. Anh đã gửi thông tin về các phòng trên "Thetis" và mối liên kết của chúng với khối Rubik, bao gồm cả ý nghĩa của màu sắc, tọa độ hiện tại và vị trí ban đầu tới [Boardgame Vui Vẻ]. Chẳng bao lâu sau, những người chơi còn may mắn sống sót đã nhận được thông báo mới qua tin nhắn. Cố Cảnh Thịnh: "Hệ thống này hình như không thân thiện lắm với những người chơi vi phạm quy tắc." Mộ Hữu Đường gật đầu: “Nhìn nhân sự của hai phe là có thể thấy rõ.” ——[Boardgame Vui Vẻ] thay vì nói là cho họ một cơ hội để tẩy trắng, không bằng nói muốn đưa bọn họ ra trước nanh vuốt của những người chơi hệ trí lực lưu, tiễn cả đám lên trời. Cố Cảnh Thịnh hỏi: “Anh và cô Giản là người quen cũ à?” Mộ Hữu Đường cười nói: “Nói đúng ra, giữa hai phòng chúng tôi có một số ân oán ấy mà —— vốn dĩ bên đó xuất hiện mấy người mới có tiềm năng rất lớn, tình cờ lại gặp được chúng tôi trong phó bản, dẫn đến một số xung đột và mâu thuẫn.” Cố Cảnh Thịnh tin "xung đột và mâu thuẫn" trong lời nói của Mộ Hữu Đường, chắc chắn dựa trên cơ sở số lượng đầu người. Tác giả có lời muốn nói: Tôi thấy một bình luận hỏi Võ Nghệ Thạch đã chết như thế nào: Đầu chương 174 có mô tả rằng Cố Cố đã giết anh ta, quá trình này về cơ bản là sử dụng sức mạnh khoa học để vô hiệu hóa hầu hết đạo cụ của đối thủ, sau đó tự mình chiến đấu. Suy cho cùng, Cố Cố là một cô gái yếu đuối, mang theo một chiếc rìu sắc bén, các đòn tấn công vật lý rất khoa học, tất nhiên sẽ không bị ảnh hưởng bởi đạo cụ. p/s: Rất nhiều thiên thần nhỏ đều đoán được Lâm tiên sinh chính là Mộc Hữu đường, khụ khụ, Mộ Hữu Đường, đúng vậy!