Chương 191: "Thetis" Ra Khơi (Hết)

Bắt Đầu Từ Boardgame

03:20 - 22/02/2024

[Trang phục bảo hộ dùng một lần: Đây là bộ quần áo bảo hộ tiêu chuẩn được sản xuất bởi phòng thí nghiệm Ốc Sên "Nhớp Nháp", có tích hợp chức năng lọc không khí tự động. Tuy chất liệu của loại đạo cụ này trông chẳng khác gì nhựa, nhưng nghiên cứu đã chứng minh nó có thể bảo vệ bạn hoàn hảo khỏi hầu hết các chấn thương. "Tôi đã bảo bao nhiêu lần rồi! Nhân danh Cây Sồi Già, xin đừng nhầm lẫn bộ đồ bảo hộ này với chiếc áo mưa sử dụng một lần nữa!" Cấp bậc vật phẩm: ★★★★ Ghi chú: Đây là sản phẩm dùng một lần và sẽ tự động bị phân huỷ sau ba giờ mở ra.] Mặc dù [Trang phục bảo hộ dùng một lần] có thời gian sử dụng khá hạn chế, nhưng nó lại có đầy đủ các chức năng và được thiết kế theo một cách khoa học. Sau khi vượt qua phó bản, ngoài Rút Thăm Trúng Thưởng thì cô vẫn còn cơ hội nhận được quà từ hệ thống. [Người gửi: Boardgame Vui Vẻ Nhờ biểu hiện xuất sắc của người chơi chính thức 08321-6, bạn sẽ nhận được thêm đạo cụ [Mảnh chìa khóa phục sinh] và [Lời thì thầm của Meissner]. ] Phong cách đặt tên cho mục quà đạo cụ số 2 mang đến cho Cố Cảnh Thịnh một cảm giác vô cùng quen thuộc. [Lời thì thầm của Meissner: Nhà vật lý vĩ đại đang vô cùng chán nản vì nhiều người không thể hiểu đúng lý thuyết của mình. Vào thời điểm nam châm nhỏ bay lên, họ đã vén lên bức màn chống từ tính đằng sau nó. “Những lý thuyết cũ phải được cập nhật ngay lập tức —— điện trở bằng 0 đơn giản chỉ là điều kiện cần cho siêu dẫn.” Cấp bậc vật phẩm: ★★★★★★★ Ghi chú: Đây là một trong những đạo cụ ở series phim [Nhà khoa học], ▇▇ tiên sinh là một thầy giáo vô cùng kiên nhẫn, ông luôn sẵn lòng để học sinh của mình tự trải nghiệm trạng thái lơ lửng của chất siêu dẫn thú vị thế nào. Và tất nhiên, để tránh ảnh hưởng đến tiến độ nghiên cứu của ▇▇ tiên sinh, đừng lặp đi lặp lại câu hỏi suốt cả ngày, trừ khi bạn muốn mãi mãi ở lại phòng thí nghiệm của nhà khoa học.] "......" Cố Cảnh Thịnh xoa xoa huyệt thái dương, cảm thấy đầu mình hơi nhói lên, đối với kiến thức về điện từ đã dừng lại từ hồi trung học của cô, thì [Lời thì thầm của Meissner] chắc sẽ tạo ra hiện tượng siêu dẫn() cho người sử dụng nhỉ? ( )siêu dẫn: Siêu dẫn là một hiện tượng vật lí xảy ra đối với một số vật liệu ở nhiệt độ đủ thấp và từ trường đủ nhỏ, đặc trưng bởi điện trở bằng 0 dẫn đến sự suy giảm nội từ trường (hiệu ứng Meissner). Nếu [Boardgame Vui Vẻ] còn chút lương tâm thì đã không xếp thẻ này vào series phim [Nhà khoa học] —— Vì đơn giản là chẳng có gì phản khoa học hơn nó đâu, được chứ? Ngoài phần thưởng trước đó ra, Cố Cảnh Thịnh còn có một thư mới chưa đọc khác —— ["Thetis” Ra Khơi] chia hành khách thành hai phe, người chơi có số điểm/số lần [Huỷ loại bỏ ngẫu nhiên] cao nhất ở cả hai phe sẽ nhận được [Hộp quà sang trọng]. [Người gửi: Boardgame Vui Vẻ Vì người chơi chính thức 08321-6 có tổng cộng số lần [Huỷ loại bỏ ngẫu nhiên] x4 trong phó bản, nên bạn sẽ nhận được phần thưởng đặc biệt [Mảnh vỡ của chìa khóa hồi sinh] x2, [Máy dò nguồn sợ hãi]. ] Đây cũng không phải lần đầu tiên Cố Cảnh Thịnh nhìn thấy [Máy dò nguồn sợ hãi], cô từng thấy Vương Sâm Bồi sử dụng đạo cụ này lúc trước. Mỗi khi hoàn thành một trò chơi, [Boardgame Vui Vẻ] còn mở khóa những thành tựu mới. Ngoài việc nhận được [Không thể ngăn cản() (sơ cấp)] mới, Cố Cảnh Thịnh còn nâng cấp [Mặt nạ giả tưởng (sơ cấp)] trước đó lên thành trung cấp. ( ) Nhuệ bất khả đương (锐不可当): Sức mạnh không thể nào chống lại nổi. (mình sẽ để là “Không thể ngăn cản” cho ngắn gọn ạ) "......" Đối với việc này, Cố Cảnh Thịnh còn cảm thấy bản thân khá oan uổng, đúng là cô đã cố ý thêu dệt một vài lời nói dối trong phó bản, nhưng khi nói dối, cô cũng biết kết hợp tính logic và giải trí đấy chứ, lợi dụng quy tắc của phó bản một cách hoàn toàn hợp lý. Mỗi một lần thông qua phó bản, người chơi về cơ bản sẽ chọn rời khỏi phòng của mình để ra ngoài hít thở không khí. Mỗi người chơi của phòng 08321 đều sử dụng năm tấm [Thẻ trải nghiệm sống lại 72 giờ] —— trong đó phần của Đào Cao Vật là do đội trưởng Cố Cảnh Thịnh tốt bụng cung cấp. Trong phòng 04872. Lý Trác Chi tiên sinh, người từng dùng tên giả Hà Sở Văn, đang ngồi trên ghế sofa trong đại sảnh, trên đùi đặt một cuốn sách có bìa vàng —— Hứng thú đọc sách của anh ta chỉ có hạn, việc dùng sách để giết thời gian ấy mà, hoàn toàn là do hoàn cảnh ép buộc, thân bất do kỷ thôi. Bên cạnh đại sảnh, cánh cửa căn phòng mang số hiệu “04872 - 201” đột nhiên chuyển sang màu xám, cùng lúc đó, “Giản Hoàn Gia” liền xuất hiện trong đại sảnh. Trong mắt Trình Phượng Sanh chớt loé lên hàn khí, trên mặt tuy vẫn mang theo ý cười như cũ, nhưng biểu cảm đã lạnh xuống: "Tiểu Võ đã xảy ra chuyện gì?" Tống Yến, biệt danh "Giản Hoàn Gia": "Đây là phó bản chia phe, tiểu Võ bị phân vào phe đối địch, tôi không tấn công anh ta." Sau khi dừng lại, cô ta nói thêm, "Có cả Mộ Hữu Đường bọn họ trong phó bản.” Nghe vậy, trong mắt Lý Trác Chi lóe lên tia tàn nhẫn. Tống Yến truyền đạt tin tức xong, liền xoay người trở về phòng, không chào hỏi ai cả. Lý Trác Chi nhìn Trình Phượng Sanh, người đang nhắm mắt, suy nghĩ một lúc rồi gật đầu. "Hẳn là nói thật." Lý Trác Chi: "Nhiều người mới có tiềm năng của chúng ta, đều chết trên tay bọn họ." Trình Phượng Sanh nhàn nhã nói: "Các [Mảnh vỡ của chìa khóa hồi sinh] đều có sức hút nhất định với nhau. Đừng lo lắng, chúng ta sau này sẽ còn gặp lại." Phòng 04315. "Khụ khụ." Lộ Bắc Sóc trông vô cùng lo lắng nhìn đồng đội: "Lão Mộ, cậu bị cảm lạnh đấy à?" Mộ Hữu Đường lắc đầu, lấy ra một cây bút và quyển sổ tay, quẹt quẹt vài đường, vẽ lên giấy hình bóng một cô gái rồi đưa nó cho Lộ Bắc Sóc: “Tôi đã gặp cô ấy trong phó bản vừa rồi, nghe nói cô ấy là bạn cũ của cậu." "......" Lộ Bắc Sóc lùi về phía sau một bước, trên mặt không khỏi viết lên hai chữ "mẹ kiếp" và "vãi chưởng", từ đầu đến chân đều lộ ra biểu cảm kinh ngạc, không thể tin nổi. Ngay tại thời điểm Thương Mân Nga chuẩn bị quan tâm đến đồng đội nhà mình một chút, mọi cảm xúc dao động trong cơ thể Lộ Bắc Sóc đã ngay lập tức bình tĩnh lại, trong mắt phát ra ánh sáng niềm tin không thể lay chuyển: “Bây giờ tôi chắc chắn là đang nằm mơ rồi.” Thương Mân Nga: "???" Mộ Hữu Đường ân cần đề nghị: “Có cần tôi véo cậu một cái để chứng minh suy đoán của cậu không?” "......" Lộ Bắc Sóc nhìn bản phác thảo trên giấy, sau đó nhìn đồng đội của mình cực kỳ thân thiện, biết cái “nhéo” của đồng đội khẳng định sẽ mang đến sự đau đớn mà con người không thể tiếp nhận, anh ta không khỏi cảm thán: “Lần sau nếu cậu khi định tung ra tin tức tương tự, có thể cảnh báo tôi trước một tiếng không?”