Chương 1036: Lẫm đông 2

[Dịch] Chuế Tế

04:25 - 03/08/2023

CHƯƠNG 1036: LẪM ĐÔNG 2 Tin tức về Trung Nguyên Tấn Vương từ chưởng quầy Trúc Ký Triển Ngũ phụ trách liên hệ với Lâu Thư Uyển tự mình đưa qua, tùy theo Điền Thực hành động, dưới trướng Tấn Vương lục tục động viên quân đội nhiều cỡ trăm vạn người, đây là gia sản Điền Hổ tích lũy hơn mười năm. Mà tùy theo đại quân xuất động, đấu tranh giới chính trị ở nơi này cũng đột nhiên trở nên kịch liệt. Khẩu hiệu kháng Kim tuy sục sôi, nhưng cũng có nhiều người không muốn mất mạng dưới gót sắt của người Kim, bọn họ cũng hành động. Ngày đại quân lên đường, trong địa bàn Tấn Vương bắt đầu giới nghiêm hoàn toàn. Hôm sau, Nguyên Chiêm Hiệp, một trong mấy lão lúc trước ủng hộ Điền Thực phản loạn đã lén phái ra sứ giả đi bắc, định tiếp xúc với Hoàn Nhan Hi Doãn trong Đông Lộ quân. Ngay hôm đó, Lâu Thư Uyển sớm chuẩn bị người đã dẫn binh giết vào Nguyên gia, toàn bộ gia tộc lớn bị nhốt vào nhục, hôm sau tịch thu tài sản, giết hết cả nhà lớn bé của Nguyên gia ngay tại thành Uy Thắng. Cùng lúc đó, trong hệ thống triều đình, quân đội, hễ ai liên quan Nguyên gia đều bị tống vào ngục hết, mới vài ngày mà trong thành Uy Thắng chém xuống đầu người có thể xây một tòa kinh quan. Thủ đoạn hung tàn bạo ngược như vậy đến từ tay một nữ nhân, ngay cả Triển Ngũ sớm nhìn quen tình hình cũng phải tim đập nhanh. Quân đội của Nữ Chân còn chưa đến Thái Nguyên mà toàn bộ địa bàn Tấn Vương đã thành một mảnh chiến trường túc sát. Cục diện phía bắc Hoàng Hà khẩn trương như vậy nhưng thật ra đã có dấu hiệu. Hơn mười năm nghỉ ngơi lấy lại sức, địa bàn Tấn Vương có thể tụ tập hơn trăm vạn lính, tiếp đó tiến hành phản kháng, mặc dù khiến một số người Hán nhiệt huyết dâng trào, nhưng trước mặt bọn họ là quân thần Nữ Chân Hoàn Nhan Tông Hàn từng cùng Hoàn Nhan A Cốt Đả kề vai chiến đấu, hiện giờ thống trị nửa giang sơn Kim quốc. Ngược lại địa bàn Tấn Vương, trừ đại quân trăm vạn của hắn ra, phía Tây là Tây Bắc đã bị người Nữ Chân giết không còn một mống, phía Đông có Đại Danh Phủ phản kháng, nhưng dù cộng thêm Hắc Kỳ quân của Chúc Bưu cũng vỏn vẹn năm, sáu vạn người. Đi phía Nam qua Hoàng Hà, phải vượt qua thành Biện Lương và chặng đường nghìn dặm trên thực tế còn ở trong tay Nữ Chân mới có thể đến khu vực Trường Giang trên thực tế do Vũ triều nắm giữ. Đại quân trăm vạn đối diện với Hoàn Nhan Tông Hàn, trên thực tế là một đội quân cô độc nghìn dặm không ai giúp. Mọi người đều đang lấy tính mệnh của bản thân làm ra lựa chọn. - Năm đó ở Lữ Lương Sơn từng gặp vị công tử Điền gia này một lần, lúc đầu gặp mặt cảm thấy người này tâm cao khí ngạo, kiến thức thiển cận, chưa chú ý nhiều. Không ngờ người này cũng là anh hùng. Còn Lâu cô nương nữa, thật là . . . ghê gớm. Năm xưa khi Điền Thực, Lâu Thư Uyển đi Lữ Lương thì đám người Hàn Kính đang chuẩn bị cho cuộc chiến tên là ‘đánh bạn nhỏ’, lúc này lật xem tập hợp nhiều tin tức từ phía Bắc truyền đến mới phát ra cảm thán vì đối phương. Trong mấy tin tức này có một phong thư Lâu Thư Uyển tự tay viết, nhờ Triển Ngũ đưa cho Hoa Hạ quân. Trong thư, Hoa Hạ quân lập luận rõ ràng, câu nói bình tĩnh phân tích cho Hoa Hạ quân lấy Ninh Nghị dẫn đầu biết tính toán của Tấn Vương, cùng với đối diện thế cục, đồng thời trần thuật sự thực rằng bộ đội Tấn Vương chắc chắn thua. Sau khi bình tĩnh trần thuật, nàng hy vọng Hoa Hạ quân có thể căn cứ tinh thần cùng là dân Hoa Hạ, nên giúp đỡ lẫn nhau, chi viện cho bộ đội Tấn Vương nhiều hơn. Nàng cũng hy vọng Hoa Hạ quân luôn tu dưỡng ở Tây Nam có thể quyết đoán xuất binh, nhanh chóng đánh thông con đường khu vực Biện Lương từ Tây Nam đến Tương Dương, hoặc từ Tây Nam đi vòng qua Tây Bắc, làm ra chi viện thực tế cho bộ đội Tấn Vương. Khiến Hắc Kỳ quân lập tức hành động, trực tiếp đánh thông lãnh thổ nghìn dặm khắp Trung Nguyên, sau đó đối kháng với bộ đội Nữ Chân. Chuyện này đương nhiên không thể làm được, nhưng trong sự trần thuật bình tĩnh của đối phương và sự thực liều mạng, Hàn Kính hoặc nhiều hoặc ít cảm thấy có chút kính nể và áy náy. Khi Hàn Kính biểu cảm phức tạp trả phong thư này lại cho Ninh Nghị, hắn cũng nửa cười nửa không nhìn Hàn Kính: - Cảm giác như thế nào? - . . . Lợi hại, hơn nữa, nàng nói cũng là lời thật lòng. - Đúng vậy, lợi hại. Ninh Nghị cười cười, qua một lúc mới ném thư xuống bàn học: - Nhưng nữ nhân này là đồ điên, mục đích nàng ta viết phong thư này chỉ vì muốn khiến người khó chịu, không cần để ý nhiều. - Hả? Hàn Kính thầm khó hiểu, Ninh Nghị có cảm thụ khác đối với phong thư thoạt nhìn bình thường này. Ninh Nghị là người có tâm tính quyết tuyệt, bình thường không thèm để kẻ tầm thường vào mắt. Năm đó ở Hàng Châu, Ninh Nghị không có chút xíu thưởng thức nào với nữ nhân này, dù hắn giết cả nhà người ta, gặp lại tại Lữ Lương Sơn thì hắn cũng hoàn toàn không để ý. Chẳng qua từ trong phát triển, thủ đoạn làm việc của Lâu Thư Uyển những năm gần đây có thể nhìn ra quỹ tích sinh tồn của đối phương, và trong sống chết nàng đã trải qua tôi luyện và giãy giụa tàn khốc đến mức nào. Hai bên kết thù quá sâu, nhưng khi đến giây phút này lại buộc phải thừa nhận đối phương đã thật sự trưởng thành. Đặc biệt khi gửi phong thư này đến, nàng làm ra liều mạng lựa chọn, cũng biết Hoa Hạ quân tuyệt đối không thể nào vào lúc này tiến Bắc thu phục Trung Nguyên, hành vi bỏ mặc sống chết này lại đủ khiến người cảm thấy khâm phục, Hoa Hạ quân khâm phục nàng, nhưng tâm trạng của Ninh Nghị thì thấy khó chịu. Khiếu hài hước gần như biến thái này khiến Ninh Nghị vừa dở khóc dở cười vừa sản sinh một phần tôn trọng. - Sớm biết năm đó xử lý nàng . . . cho xong hết mọi chuyện. Lại trò chuyện một lúc với Hàn Kính, tiễn hắn ra khỏi cửa thì bên ngoài đã sao giăng đầy trời. Cả buổi tối nói đến hiện trạng đất Bắc, tình hình cuộc chiến kịch liệt mà lại tàn khốc, trên thực tế cũng là bàn luận về tương lai của chính mình, dù thân ở Tây Nam nhưng có thể bình tĩnh bao lâu? Hắc Kỳ và người Kim sớm muộn gì sẽ có va chạm. Trong ánh sao bình thường, dấu vết mùa đông đi Bắc, hướng Đông đã buông xuống mặt đất. Đi về phía Đông qua ba nghìn dặm, thành Lâm An có cảnh đêm phồn hoa hơn Hòa Đăng trong núi lớn gấp trăm lần. Lâm An là trái tim của Vũ triều hiện giờ, mọi người từ Nam đến Bắc hội tụ ở đây, vô số chuyện lớn nhỏ quan hệ đến toàn bộ thiên hạ đều tích súc, phát sinh tại đây. Hiện nay có một nhân vật chính tạm thời trong câu chuyện phát sinh tại kinh thành tên là Long Kỳ Phi. Trong tháng tám, Hoa Hạ quân ở Tây Nam phát ra hịch văn chiêu cáo thiên hạ, không lâu sau, Long Kỳ Phi từ Tử Châu khởi hành về kinh, dọc đường đi thuyền cưỡi ngựa chạy nhanh ngày lẫn đêm, lúc này hắn về Lâm An đã được hơn mười ngày. Trong lúc quốc gia nguy vong, cũng là lúc anh hùng xuất hiện lớp lớp. Vũ triều lúc này bị thơ từ sắc bén bi tráng của các sĩ tử, tình hoài yêu nước trong lục lâm nhuộm đẫm nó, hiệp sĩ ra lớp lớp, luồng gió văn võ tiến bộ lớn còn hơn thời thái bình. Ngoài ra, các loại trường phái, tư tưởng cũng dần nổi lên, nhiều văn nhân mỗi ngày bôn ba trong kinh, chào hàng cuốn sách cứu nước ôm trong tay. Dưới sự dẫn dắt của Ninh Nghị, đám người Lý Tần quản lý trường học, làm báo cũng dần dần phát triển. Từ khi lộ ra manh mối người Kim xuôi Nam, thái tử Quân Vũ rời đi Lâm An, dẫn dắt các lộ đại quân đi tiền tuyến, dựng lên một trường thành sắt thép ở phía Bắc Trường Giang, tầm mắt hướng Bắc luôn là tiêu điểm mà các sĩ tử quan tâm. Nhưng vẫn có nhiều người ôm lòng cảnh giác Tây Nam, trước khi Tây Nam khai chiến thì trong nho sĩ đã tuyên truyền sự tích của đám người Long Kỳ Phi, chờ khi chiến tranh Tây Nam nguy ngập, Long Kỳ Phi về kinh, nhóm người này lập tức hấp dẫn các ánh mắt. Có lẽ sẽ có chất vấn những người này đụng trận bỏ chạy nhưng chung quy cách nhau quá xa, thế cục nguy vong cần có anh hùng, đa số tuyên truyền những người này đều là điều tốt. Chuyện Lý Hiển Nông ở Tây Nam gặp chất vấn rồi bị bắt, các nho sinh thuyết phục Mãng Sơn Ni tộc khởi binh đối kháng Hắc Kỳ quân qua miệng mọi người thành Long Kỳ Phi bày mưu lập kế. Đối diện với ma đầu dã man như Hắc Kỳ quân, có thể làm được những chuyện này đã là không dễ dàng, dù sao bi tráng có lòng muốn giết tặc mà bất lực không làm được gì có thể khiến người cảm thấy công nhận. Chạy chặng đường ba nghìn dặm, Long Kỳ Phi vừa lo sợ bất an vừa bôn ba với cường độ cao nên gầy rọp, sau khi đến Lâm An thì hình tiêu mảnh dẻ, khóe miệng tràn đầy vết lở loét. Sau khi đến kinh, việc Long Kỳ Phi làm đầu tiên là quỳ xuống trước tất cả nho sinh mình quen, Hắc Kỳ hùng mạnh, hắn không hoàn thành sứ mệnh, buộc lòng về kinh báo tình hình cho triều đình, thỉnh cầu trọng thị Tây Nam và viện trợ nhiều hơn. Đám đại nho lo cho quốc gia, chuyện Long Kỳ Phi quỳ xuống trước mọi người thỉnh tội lập tức bị truyền thành giai thoại trong kinh thành. Mấy ngày từ đó về sau, Long Kỳ Phi và mọi người chạy tới chạy lui, không ngừng tìm đến phủ của các đại thần trong triều khẩn cầu, đồng thời cũng thỉnh cầu các hiền nhân trong kinh hỗ trợ. Long Kỳ Phi trần thuật tầm quan trọng của Tây Nam, trần thuật Hắc Kỳ quân lòng muông dạ thú, không ngừng cảnh báo với trong triều, kể ra đạo lý không thể để mất Tây Nam, mất Tây Nam là mất thiên hạ, trong mười mấy ngày lại dấy lên làn sóng yêu nước dâng cao.