Chương 2008: Trận chiến nguyên thần 1
[Dịch] Côn Luân Ma Chủ
08:03 - 19/05/2023
Sở Hưu dùng Thanh Thiên Chiếu Ảnh là đấu pháp gần như đồng quy vu tận, chuyện này khiến mọi người đều ngơ ngác.
Bốn vị chí cường giả cửu trọng thiên ở đây, bọn họ đã giao thủ thăm dò lẫn nhau, bao gồm cả Đạo Tôn.
Nhưng cho dù là giáo chủ Phạm Giáo và Thế Tôn luôn có thù hận, bọn họ chưa từng giao chiến kịch liệt như vậy.
Chí cường giả cửu trọng thiên, mỗi thời đại không quá mười người, mà những người sống sót trên đỉnh phong này chỉ khoảng năm sáu người.
Mạng của bọn họ rất đáng tiền, không ai như Sở Hưu vừa ra tay đã là không phải ngươi chết thì là ta vong, như vậy quá uổng phí.
Thực ra Sở Hưu cũng cảm thấy không đáng, nhưng y không thể không liều mạng.
Nếu mình còn không giải quyết được giáo chủ Phạm Giáo, vậy lấy gì đi đấu với Mệnh Hồn trong Hoàng Tuyền Thiên? Chẳng thà tắm rửa sạch sẽ rồi để đối phương thôn tính bản thân.
Còn Thiên Hồn ở bên cạnh nhìn Sở Hưu không nháy mắt tới một cái, ánh mắt vô cùng thâm thúy.
Hắn đã bảo Sở Hưu đi theo một con đường khác với Độc Cô Duy Ngã, không ngờ y lại thành công.
Đúng là trong võ công mà y sử dụng có một phần thuộc về Độc Cô Duy Ngã, bao gồm cả Thanh Thiên Chiếu Ảnh mà y đang sử dụng.
Nhưng võ đạo của y bao gồm cả võ công của Độc Cô Duy Ngã, thực tế đã được y sử dụng tới mức có cảm giác riêng của mình.
Lúc này phong mang nhuệ khí trong thiên địa đều tiêu tan, rốt cuộc ánh trăng tỏa ra phong mang vô tận cũng rơi xuống. Toàn thân Sở Hưu đã tràn ngập máu tươi, thậm chí thân thể của y tràn ngập vết rạn, cứ như lúc này chỉ hơi động đậy là hoàn toàn tan vỡ.
Nhưng lúc này phía đối diện Sở Hưu, thương thế của của giáo chủ Phạm Giáo càng nghiêm trọng.
Thanh Thiên Chiếu Ảnh cắn xé khiên thân thể hắn hoàn toàn tan vỡ, bây giờ hắn chỉ dựa vào thân thể cường đại duy trì bản thân không tan vỡ.
Giáo chủ Phạm Giáo ngửa đầu lên trời hét lớn: “Sở Hưu! Ngươi tưởng chỉ một đao như vậy mà giết được ta à?
Thân thể chỉ là túi da, chỉ có nguyên thần mới là vĩnh hằng, đao của ngươi có thể chém thân thể ta nhưng không chém được nguyên thần của ta!”
Tiếp đó ánh kim nguyên thần bao phủ lấy giáo chủ Phạm Giáo, thân thể hắn sụp đổ thành làn sương máu.
Nhưng làn sương này không tiêu tan, ngược lại ánh vàng nguyên thần bao phủ, bắt đầu ngưng tụ.
Sau khi ánh kim tan mất, xuất hiện trước mặt mọi người lại là một pháp tướng đỏ máu.
Ba mặt tám tay, trong đó ba mặt chính là hình dạng của Brahma, Vishnu, Shiva.
Tám tay cũng cầm đủ loại vũ khí, còn có tay niết phật ấn và chưởng ấn vân vân.
Pháp tướng đỏ máu này thâu tóm toàn bộ lực lượng của Phạm Giáo vào trong, liên quan tới lực lượng hủy diệt, sinh cơ và hỗn độn, tám cánh tay cùng phát lực, ầm ầm đập về phía Sở Hưu.
Tuy thân thể Sở Hưu đã gần sụp đổ, nhưng vẫn giữ được hoàn chỉnh.
Lúc này hai mắt của Sở Hưu lập tức bộc phát ra lực lượng âm dương cực hạn.
Đồng thời con mắt dọc giữa mi tâm Sở Hưu cũng thu nạp lực lượng âm dương, hai luồng lực lượng bản nguyên dây dưa hợp nhất, bao phủ quanh người Sở Hưu, cưỡng ép trấn áp thân thể của y, khiến thân hình đã gần sụp đổ của y có thể bộc phát được lực lượng sánh ngang trước kia.
Đồng thời, Sở Hưu còn một cặp bản nguyên âm dương trên người, lần này hai luồng bản nguyên âm dương lại đồng thời bộc phát từ hai mắt Sở Hưu.
Trái là âm, phải là dương.
Hai luồng lực lượng âm dương như hai con rồng bao phủ triệt để pháp tướng tam thần kia.
Lực lượng âm dương thuần túy tới cực hạn đột ngột bộc phát, đồng thời Sở Hưu cũng thi triển Pháp Thiên Tượng Địa.
Nhưng Sở Hưu thi triển trong trạng thái này khiến Pháp Thiên Tượng Địa có vẻ khá kỳ dị.
Pháp tướng khổng lồ kia có bên trái đen như mực, ma khí ngập trời, bên phải lại tỏa ra phật quang vàng kim lóng lánh, âm dương nhất thể.
Hai quyền giáng xuống, một âm một dương, hai luồng lực lượng đồng thời bộc phát, tương sinh tương khắc. Khoảnh khắc này lực lượng bộc phát ra còn mạnh mẽ hơn trước vài lần, trực tiếp phá tan một cánh tay của pháp tướng tam thần.
Nhưng pháp tướng tam thần có tới tám cánh tay, đủ loại thần thông ấn pháp liên tiếp đánh lên pháp tướng của Sở Hưu, cũng khiến pháp tướng của Sở Hưu từ từ sụp đổ.
Nhưng cho dù như vậy, Sở Hưu vẫn không lùi một bước, như đang liều mạng, cho dù pháp tướng có vỡ vụn cũng quyết tâm ăn thua đủ với giáo chủ Phạm Giáo. Hai bên giao chiến bằng pháp tướng, không ngờ lại trực tiếp quấn lấy nhau, như hai con hồng hoang cự thú cắn xé, trông cực kỳ chật vật nhưng cũng hết sức kịch liệt.
Đám người Đạo Tôn quan chiến thấy vậy nhíu mày, giáo chủ Phạm Giáo sai, sai rất nhiều.
Hắn sai ở chỗ không kiềm chế nổi sát ý và cơn thịnh nộ của mình, khiến cho hắn bất chấp tất cả. Cho dù Độc Cô Duy Ngã năm trăm năm ở bên cạnh, hắn vẫn muốn giết Sở Hưu.
Tuy Độc Cô Duy Ngã đã nói mình sẽ không nhúng tay vào trận chiến lần này. Nhưng chỉ cần hắn ở bên cạnh sẽ tạo áp lực rất lớn cho giáo chủ Phạm Giáo, khiến hắn bất giác muốn tốc chiến tốc thắng. Có điều, đây cũng là chuyện mà Sở Hưu mong muốn.
Tuy bọn họ không biết rốt cuộc Sở Hưu tu luyện ra sao mà có lực lượng nội tình khủng khiếp như vậy, nhưng y có mạnh mẽ đến đâu cũng chỉ là bát trọng thiên đỉnh phong, lực lượng nội tình vẫn kém cửu trọng thiên một quãng.
Cho nên chỉ cần giáo chủ Phạm Giáo chọn cách đánh đâu chắc đó, cuối cùng người bị mài chết chính là Sở Hưu.
Kết quả giáo chủ Phạm Giáo lại bất chấp mọi thứ, chỉ biết bộc phát lực lượng lớn nhất của mình chém giết với Sở Hưu. Trông thì cực kỳ kịch liệt, quyết tâm không chết không thôi với Sở Hưu, nhưng trên thực tế hắn đang lãng phí ưu thế lớn nhất của mình.
Hai người giao chiến kịch liệt trên không trung, tới cuối cùng, pháp tướng tam thần của giáo chủ Phạm Giáo và Pháp Thiên Tượng Địa của Sở Hưu đã cực kỳ rách nát, tiếp đó trực tiếp vỡ vụn.
Giáo chủ Phạm Giáo dùng lực lượng khí huyết bản thân ngưng tụ thành pháp tướng tam thần. Khi pháp tướng tam thần của hắn vỡ vụn, đương nhiên giáo chủ Phạm Giáo cũng chỉ còn lại thân thể nguyên thần.
Nhưng trong Vishnu Điện vốn có một số bí pháp liên quan tới nguyên thần. Cho dù hiện giờ giáo chủ Phạm Giáo chỉ còn lại thân thể nguyên thần, hắn vẫn giữ được chiến lực.
Nhưng lúc này tất cả lực lượng khí huyết quanh người Sở Hưu lại tràn vào vòng tay Lục Đạo Luân Hồi. Y đang đợi chính giờ phút này.
Giáo chủ Phạm Giáo cho rằng thân thể vô dụng, thực ra đối với các cường giả cửu trọng thiên mà nói, đặc biệt là cường giả tu luyện bí pháp Nguyên Thần, cho dù thân thể có bị hủy thì tương lai cũng có thể dựa vào thân thể nguyên thần để sống lại.
Võ đạo như Vô Thượng Thiên Ma, thậm chí nghiên cứu nguyên thần của bản thân tới mức gần như bất diệt.
Nhưng thân thể nguyên thần đơn thuần cũng có một khuyết điểm, đó là ngươi đã không phải tồn tại hoàn chỉnh. Thân thể và nguyên thần hợp nhất mới là sinh linh chân chính. Thân thể chỉ có nguyên thần thì khác gì cô hồn dã quỷ?
Nếu lúc này giáo chủ Phạm Giáo vẫn còn thân thể, Sở Hưu muốn kéo đối phương vào vòng tay Lục Đạo Luân Hồi còn khá khó khăn.