Chương 164: Vì chúng ta là con trưởng của thần linh

Khi Pava bước vào Nghiêu thành bụng cậu ta xẹp lép vừa đói vừa mệt. Thiếu niên từ ngoài đến mờ mịt đứng trên đường, căng thẳng nhìn ngó người đi đường xung quanh.

Người ở đây đều mặc quần áo vải bố, áo giáp da, áo khoác len hoặc trường bào đen, thoạt nhìn ai cũng có địa vị ai cũng cao quý.

Mà Pava để trần thân trên, nửa người dưới chỉ có một miếng vải đen bẩn thỉu che khuất phần eo và đùi. Trên người cậu ta đầy vết máu khô, cổ tay cổ chân còn có vết hằn mưng mủ do dây thừng siết chặt, phía sau lưng là một vết sẹo que hàn tượng trưng cho thân phận nô lệ.

Người đi ngang qua thỉnh thoảng sẽ nhìn cậu ta, làm Pava cảm thấy thật xấu hổ cực kỳ và muốn chạy khỏi nơi này ngay.

Chương này đã khoá, bạn cần mở khoá để đọc nội dung chương này!

Vui lòng đăng nhập để xem tiếp nội dung

Hoặc

Tải app để xem tiếp nội dung

qr-code-app
app-storegoogle-play