Chương 1737: Cô Vương (2)

CHƯƠNG 1737: CÔ VƯƠNG (2) Mười phút sau.

Đỗ Địch An đứng ở trước mặt vị Vương giả cuối cùng, vị Vương giả này quỳ trên mặt đất, run lẩy bẩy, sớm đã sợ tới mức nước mắt ướt đẫm mặt mũi, khôi giáp trên đầu rơi xuống đất, là một gương mặt xa lạ không quen biết.

Toàn thân Đỗ Địch An ướt đẫm máu, mỗi một Cát Liệt đều bị máu tươi nhuộm đỏ, mùi máu tươi lan toả nồng nặc, dường như làm cho vị Vương giả này hít thở không thông, tâm can run rẩy dữ dội, hắn liều mạng dập đầu, tiếng dập đầu vang lên bang bang, phát ra tiếng khóc nức nở cầu xin: “Bệ hạ, cầu xin ngươi, ngươi bảo ta làm gì cũng được, cầu xin ngươi đừng giết ta, cầu xin ngươi đó...”

Chương này đã khoá, bạn cần mở khoá để đọc nội dung chương này!

Vui lòng đăng nhập để xem tiếp nội dung

Hoặc

Tải app để xem tiếp nội dung

qr-code-app
app-storegoogle-play