Chương 68: Cuộc Thi

Sáng sớm hôm sau, Giang Phong ra quán cơm Kiện Khang giúp đỡ mở cửa. Đêm qua hắn đã lên mạng tìm hiểu một chút về cuộc thi nấu ăn Hương Vị Ngon rồi, lần đầu tiên tổ chức là vào tháng ba năm nay, cuộc thi có quy mô nhỏ, người đứng đầu được nhận một vạn tệ tiền thưởng, đứng thứ hai được 6 ngàn tệ, đứng thứ ba được 3 ngàn tệ. Người dự thi cũng đều là một số đầu bếp trẻ có trù nghệ được mọi người yêu thích hoặc là đầu bếp ở tiệm cơm nhỏ, quy mô không lớn, cũng không tạo ra oanh động gì, khó trách Giang Phong không hay biết biết gì về lần thi đầu tiên cả. Có thể là hiệu quả của cuộc thi lần thứ nhất không tồi, Hương Vị Ngon tổ chức lần thứ hai có thể nói là thanh thế to lớn. Không chỉ phần thưởng phong phú hơn không ít, còn ở trên giao diện cực lớn của website official Hương Vị Ngon chạy quảng cáo, trong lúc Giang Phong tìm tòi cũng lục ra được không ít báo chí đưa tin tuyên truyền về cuộc thi này. So với lần thứ nhất, quy mô của cuộc thi lần này thoạt nhìn cũng chính quy hơn rất nhiều. Tháng 1 bắt đầu đăng ký dự thi, sau đó phải trải qua vòng sàng lọc, vòng loại, vòng 32, vòng 16, tứ kết, bán kết, cuối cùng mới là chung kết tranh đoạt chức quán quân. Hơn nữa lần này tuyên truyền cũng không chỉ giới hạn trong thành phố A, Hương Vị Ngon muốn chơi lớn, thế mà còn thành lập nên 6 khu vực thi vòng sàng lọc trên khắp cả nước, đồng thời còn được phát sóng trực tiếp đầy đủ hành trình trên đài truyền hình cùng các nền tảng phát sóng trực tiếp. Nhìn từ góc độ này thì mười vạn tiền thưởng của quán quân kia ngược lại có chút nhỏ bé không đáng kể, nếu cuộc thi lần này thật sự có thể trở nên siêu hot thì đối với nhóm đầu bếp trẻ ưu tú mà nói không khác gì một cơ hội siêu tốt để bật lên. Cũng khó trách Ngô Mẫn Kỳ sẽ động tâm muốn đăng ký tham gia. Cuộc thi cũng bắt đầu vào tháng 3 năm sau, từ giờ đến lúc đấy còn có 4 tháng nữa thôi. Chênh lệch thực lực của Giang Phong và Ngô Mẫn Kỳ ccũng không phải ngắn ngủn 4 tháng là có thể bù đắp được. Giang Phong thất thần thái rau. “Đúng rồi, Tiểu Phong, cái ngày hôm qua con hỏi ba ba đã cân nhắc một chút, cái món canh nấm kia của con vị nấm quá nồng, át hết mọi thứ, thử đổi, đổi thành canh củ cải trắng thì thế nào?” Giang Kiến Khang cũng đang thái rau ở bên cạnh đột nhiên nhớ tới, nói. “Canh củ cải trắng?” Canh củ cải trắng nghe đã thấy là càng phù hợp với những nguyên liệu khác hơn rồi, nhưng mà như vậy thì đã thay đổi mất nguyên liệu cơ bản của món này. Nhưng mà Giang Kiến Khang cũng đã cho Giang Phong một lời gợi ý, củ cải trắng thật sự là thứ tốt, bốn mùa đều có, nhuận phổi khư đàm, ăn sống hơi cay nhưng kèm ngọt, nấu canh có thể thanh nhiệt giải ngấy. Mấu chốt nhất chính là, nó hút vị, còn rất dễ chịu, có thể điều tiết các thành phần có hương vị đậm đà và độc đáo khác. Nấu một nồi canh củ cải kèm thêm với nấm, hình như cũng là một lựa chọn không tồi. Mãi cho đến thời điểm buôn bán buổi trưa, Giang Phong vẫn còn đang cân nhắc canh nên thêm nguyên liệu nào khác để phối hợp. Lưu Thiến đeo ba lô, lôi đả bất động mà ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ mỗi ngày đều phải ngồi, gọi một phần cánh gà om mận, một phần bắp cải xào còn có một ly trà sữa nóng. Trời lạnh rồi, quán cơm Kiện Khang không bán loại đồ uống lạnh như nước ô mai cùng chè đậu xanh nữa, sửa thành bán loại thức uống nóng như sữa đậu nành, sữa bò, trà sữa, nhưng doanh số của trà sữa vẫn luôn không tốt lắm, cũng không phải tất cả mọi người đều có thể uống trà sữa được nấu thuần thủ công không thêm đường hoá học, càng miễn bàn giá cả vẫn còn cao hơn mấy lần so với tiệm trà sữa thông thường. Chờ đồ ăn đã sẵn sàng, Lưu Thiến theo thường lệ mở ra phát sóng trực tiếp, lại bị lượng người theo dõi chính mình đột nhiên tăng lên làm cho hoảng sợ. Từ một chữ số trực tiếp đột phá qua một ngàn. Có lẽ nào, mình sắp hồng rồi? Lưu Thiến thầm nghĩ. Đem tên phòng phát sóng trực tiếp đổi thành “Cơm trưa hằng ngày”, Lưu Thiến vẫy vẫy tay với 6 người xem trong phòng phát sóng trực tiếp nói: “Chào mọi người, tôi là Thiến Thiến. Hôm nay vẫn ăn cơm trưa ở cửa hàng của chủ tịch CLB chúng tôi nhé, đồ ăn mà tôi gọi là cánh gà om mận, bắp cải xào cùng trà sữa nóng, bây giờ tôi chuẩn bị ăn đây!” Nói xong, liền không nói chuyện nữa toàn tâm toàn ý ăn cơm. Góc độ màn hình vẫn như cũ là lỗ mũi huyền thoại làm người hít thở không thông. “Chủ phòng đáng ghét, giao công thức phối hợp gia vị ngày hôm qua ra đây!” “Đúng đúng, phát sóng trực tiếp đáng ghét, mau giao công thức phối hợp gia vị ngày hôm qua ra đây!” “Chủ phòng đáng ghét, phiền chết tôi rồi.” “Chủ phòng đáng ghét là thổ hào à, cơm trưa hằng ngày mà ăn phong phú như vậy.”