Chương 69: Đáng Ghét Danh Bất Hư Truyền

Không ngừng có các võng hữu tiến vào, đều là người đã xem qua phát sóng trực tiếp ngày hôm qua rồi nhấn theo dõi, ồn ào bắt Lưu Thiến giao công thức phối hợp gia vị ăn lẩu ngày hôm qua ra đây. Cũng có một số ma mới tiến vào, thấy mọi người đều đang bình luận chủ phòng đáng ghét thì rất tò mò, cũng không có lui ra ngoài mà thuận miệng hỏi một câu: “Sao mấy ông mấy bà lại gọi cô ấy là chủ phòng đáng ghét vậy?” Tài khoản Nhan Gia Tiểu Ngọc bình luận chủ phòng đáng ghét hung hăng nhất lập tức trả lời: “Bởi vì cô ấy rất đáng ghét!” Rất nhanh, Lưu Thiến đã dùng hành động thực tế chứng minh cái gì gọi là chủ phòng đáng ghét rồi. Lúc cô ấy ăn cơm căn bản là không xem di động, hoặc là nói cô ấy căn bản còn không có tự giác là mình phải xem di động. Mấy cuối tuần trước, phòng phát sóng trực tiếp của cô thông thường đều là một mảnh tĩnh mịch, số người xem cũng luôn ở mức trên dưới ba bốn mươi người, không có ai bình luận, cô cũng không tương tác với người xem, dần dà, cô nàng chẳng thèm xem di động nữa. Giang Kiến Khang làm cánh gà mềm tan ngon miệng, nhẹ nhàng tách một cái là da thịt chia lìa. Lưu Thiến là khách quen trong tiệm, lại là thành viên CLB của Giang Phong, bởi vì quen mặt nên là phân lượng đồ ăn đều nhiều hơn người khác rất nhiều. Đang gặm xương gà đến vô cùng vui vẻ, lúc Lưu Thiến ngẩng đầu vô ý nhìn thoáng qua di động, phát hiện thế mà lại có rất nhiều bình luận, tức khắc kinh hỉ. “Phát sóng trực tiếp đáng ghét, sao mấy ông mấy bà đều kêu tui là chủ phòng đáng ghét thế?” Lưu Thiến trong miệng còn đầy cơm, hỏi. “Bởi vì cô quá đáng ghét.” Mười mấy dòng bình luận nhất trí thổi qua. Thấy Lưu Thiến rốt cuộc xem phát sóng trực tiếp, người xem muốn gia vị vội vàng nắm chặt thời gian muốn nàng giao công thức phối hợp gia vị ra đây. “Không được không được, bình luận của mấy ông mấy bà quá dày, tui nhìn chẳng kịp gì cả. Mấy người lên tiếng có thể chậm một chút hay không?” Vì tiện ăn cơm, Lưu Thiến đặt di động vẫn khá xa. Lần đầu tiên thấy có chủ phòng còn ngại người xem lên tiếng quá nhiều, trong lúc nhất thời người xem của phòng phát sóng trực tiếp đều có chút dại ra, vẫn là Nhan gia tiểu ngọc ỷ vào tốc độ tay của mình nhanh đã phát ra một bình luận. “Bà lấy hai cái di động một cái phát sóng trực tiếp một cái xem bình luận không phải được rồi sao.” “Không được, tui không có hai cái di động.” Lưu Thiến lại không phải chủ phòng chuyên nghiệp gì cho cam, sao còn có thể đặc biệt mua thêm một cái di động dùng cho phát sóng trực tiếp. Mọi người lại bắt đầu thổi bình luận muốn công thức phối gia vị. Vừa vặn, sau bếp đã xong việc rồi, Giang Phong từ bên trong đi ra chuẩn bị tìm cái ghế dựa ngồi nghỉ ngơi một chút. “Chủ tịch.” Lưu Thiến vội vàng kêu hắn, “Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của em muốn công thức phối gia vị ngày hôm qua anh cho vào nồi lẩu.” Giang Phong đi qua, tò mò nhìn thoáng qua di động của Lưu Thiến, nhất thời không cẩn thận để lộ nửa khuôn mặt vào màn hình, vội vàng nghiêng đầu sang, nói: “Muối, dầu mè, hành thái, nước tương, ớt cay giã nhuyễn, nhưng mà người bình thường không nắm chắc được tỷ lệ, tôi kiến nghị mọi người chỉ nên thêm chút muối tăng vị là được.” “Đã nhận! ( ω” ∠ ) ” “Nghe thật là chuyên nghiệp ∠ (?” ∠ ) ” “Thêm muối cũng quá có lệ đi!” “Chủ tịch CLB của chủ phòng là làm thêm ở là tiệm cơm sao? Trách không được hiểu nhiều như vậy!” “Không phải đâu, cửa hàng này chính là của nhà chủ tịch clb bọn tui mở á, ăn ngon cực kỳ, ở ngay bên cạnh trường đại học A bọn tui, mọi người có thời gian thì nhớ lại đây ăn!” Lưu Thiến nắm lấy cơ hội quảng cáo cho cửa hàng nhà Giang Phong, còn thuận thế gắp một cái cánh gà chưa gặm để trước màn ảnh triển lãm cho mọi người. Trên cánh gà béo mầm còn dính hai miếng mận, màu nước sốt đậm đà, tràn đầy căng mọng, làm người ta chảy nước miếng. Sau đó lại cùng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp trò chuyện hai câu, bởi vì di động hết pin nên Lưu Thiến kết thúc buổi phát sóng trực tiếp. “Từ từ, có phải mới vừa rồi chủ phòng đáng ghét chạy quảng cáo mà đến tên cửa hàng nhà người ta cũng chưa nói không?” Nhan gia tiểu ngọc đột nhiên phản ứng lại. “Chủ phòng đáng ghét, danh bất hư truyền.” “Quả nhiên không hổ là chủ phòng đáng ghét mà!” “Chủ phòng đáng ghét, cho dù chạy quảng cáo cũng đều đáng ghét như vậy.” Một đám người hi hi ha ha bình luận đến vô cùng vui vẻ trong phòng phát sóng trực tiếp đen xì. Lưu Thiến thanh toán tiền, chuẩn bị về ký túc xá. Giang Phong đột nhiên tâm thần vừa động, hỏi: “Lưu Thiến, em cảm thấy canh nấm củ cải thì thêm cái gì vào sẽ trở nên ngon hơn?” “Canh nấm củ cải?”