Chương 3242: Lời cuối sách (12)

Lôi Nhất Bình thấy khuôn mặt mẫu thân rõ ràng già nua đi rất nhiều, thấy giữa mái tóc đen của bà không che giấu được sợi bạc, mũi cay cay, nói:

“Mẹ, con về rồi!”

Ánh mắt người phụ nữ trung niên lập tức mơ hồ, nước mắt mãnh liệt tràn xuống.

“Sao lại đứng bất động ở cửa thế? Ai tới.” Phụ thân ở phòng khách đi tới, trông thấy người đứng ở cửa, cũng ngây dại.

Chương này đã khoá, bạn cần mở khoá để đọc nội dung chương này!

Vui lòng đăng nhập để xem tiếp nội dung

Hoặc

Tải app để xem tiếp nội dung

qr-code-app
app-storegoogle-play