Chương 31: Lâm Thỏ Không Bị Loại

Dựa vào cái gì Lâm thỏ không bị loại? Tại sao người bị loại trước lại là bọn ta? Người thảm nhất phải nói đến Lý Nam, bây giờ cậu ta vẫn đang phải nằm trong phòng y tế điều trị. Ngay từ đầu, tính chất của bài cuộc thi này đã không quá gay gắt nên rất hiếm có tình huống bị thương nặng. Một số người biết mình khó đánh bại đối thủ nên sẵn sàng nhận thua. Chỉ duy nhất Lý Nam là gặp xui xẻo vì kẻ mà cậu ta phải đối đầu là Tần Trăn Trăn đang trong cơn giận dữ. Cậu ta còn chưa kịp biểu hiện đã bị một chiêu hạ gục, thậm chí không có cơ hội nhận thua. Trương Phỉ tuy rằng cũng bị loại nhưng tâm lý của cô ấy cực kỳ ổn định, bởi vì vốn dĩ dị năng hệ thuỷ cũng không có tính công kính mạnh. “Lâm Thu, ngươi thật quá lợi hại, có muốn thử mua vé số không?” Lời nói của Trương Phỉ khiến Lâm Thu sửng sốt. Công nhận là hôm nay vận may của hắn rất nghịch thiên, không mua vé số sẽ có lỗi với bản thân. “Mua chứ, nếu trúng thưởng sẽ mời ngươi ăn cơm.” “Được, được!” Đinh Hàn nhìn Trương Phỉ không nói nên lời, chỉ dùng một cây kem đã đuổi được cậu đi rồi? Vương Đại Bưu cũng bị loại ở vòng này. Quả thật với tư cách là người thức tỉnh dị năng lực lượng, Vương Đại Bưu đáng lẽ không bị loại sớm như vậy nhưng cậu ta lại gặp phải Thẩm Quý đến từ trường Trung học số 1. Dị năng hoá sói của Thẩm Quý có khả năng công kích mạnh cùng tốc độ cao, đó là lí do trong suốt trận đấu Vương Đại Bưu không chạm được vào Thẩm Quý một lần nào. Điều này thực sự khiến Vương Đại Bưu phiền muộn. Mọi người đi theo thầy Khương Khải Siêu lên xe bus trở về trường. Thầy hiệu trưởng rất hài lòng với biểu hiện lần này của mọi người, ông mang tới hàng trăm học sinh và bây giờ vẫn còn hơn 50 người chưa bị loại. Điều này vượt xa sự mong đợi của ông. Ngay khi trở lại trường Trung học số 18, hiệu trưởng đã yêu cầu tất cả học sinh về nhà nghỉ ngơi. Dù sao thì mọi người cũng đã tham gia ba vòng đấu, chắc hẳn đã tiêu hao rất nhiều linh lực. Nhưng hiệu trưởng lại giữ Lâm Thu lại. Lâm Thu bối rối tự hỏi lí do là gì. “Lâm Thu, kết quả của ngươi trong kỳ thi ba môn lần này cực kỳ xuất sắc. Ta đã cân nhắc và quyết định sẽ cấp cho ngươi một suất học bổng.” Lâm Thu: $_$ “Xin hiệu trưởng đừng khách sáo như vậy. Là một học sinh của trường Trung học số 18, làm trường học vẻ vang là điều ta nên làm. Nhưng bây giờ ta có dự định chuyển đến trường Trung học số 1.” Lúc Lâm Thu nói câu cuối, hắn còn cố ý lên cao giọng. Làm sao Trương Khải Siêu lại không hiểu ý của Lâm Thu được, chưa gì tên nhãi này đã dám uy hiếp hiệu trưởng rồi. “Đừng lo lắng, giá trị học bổng đã hứa sẽ cấp cho ngươi sẽ không thiếu đồng nào. Ta sẽ giúp ngươi nộp đơn xin học bổng 32.000 tệ.” “Hiệu trưởng thật uy tín!” “Không còn chuyện gì nữa thì mau đi đi, nhìn ngươi ta đã thấy đau đầu.” “Tuân lệnh.” Lâm Thu vội vàng tạm biệt hiệu trưởng. Thời gian vẫn còn sớm, hắn tranh thủ tìm một nơi ăn tối, hơn nữa lúc ăn không chỉ gọi thêm một quả trứng gà mà còn kèm một suất dăm bông. Học tổng 32.000 tệ tới tay, dù thế nào hắn cũng phải khao chính mình một bữa. Số tiền này quả thật tới đúng lúc, vậy là vấn đề học phí và sinh hoạt của Lâm Thu đã được giải quyết. Sau khi ăn xong, Lâm Thu trực tiếp trở về phòng nghỉ ngơi. Trong thời điểm thi đấu quan trọng như vậy, hắn không muốn đi giao hàng. Về đến nhà, hắn lập tức nằm xuống ngủ luôn. Nhưng đến nửa đêm hắn đột nhiên tỉnh dậy. Con mẹ nó có phải hắn quên đi mua vé số rồi không? 500 vạn của ta! Thôi quên đi, tốt nhất là đi ngủ, dù sao giờ này tiệm vé số cũng đóng của rồi. Ngày hôm sau, địa điểm tập trung vẫn là ở sân thể dục, sau đó tất cả học sinh lên xe đến trường Trung học số 1. Vẫn là nhà thể thao quen thuộc, các khán giả quen thuộc, người dẫn chương trình quen thuộc tuy nhiên số lượng thí sinh tham dự đã giảm xuống chỉ còn một nửa. Để thuận lợi cho người xem, ban tổ chức đã tổ chức lại sân khấu, từ 20 lôi đài chỉ còn 8 lôi đài. “Chào mọi người, tôi là người dẫn chương trình Chung Hi, lần này tôi vẫn là người đồng hành của các bạn trong cuộc tranh tài này. Ngay bây giờ là trận đối đầu giữa số 257 và số 128. Mời các bạn hãy chuẩn bị sẵn sàng.” Trong khi ánh đèn sân khấu đang chiếu sáng toàn bộ lôi đài thì Lâm Thu đang chậm rãi tiến vào khu vực thăng hạng. Cảm giác này thật sảng khoái làm sao! Bởi vì đã biết hầu hết các thí sinh nên Lâm Thu không để ý nhiều đến trận đấu nữa. Hôm nay hắn còn chưa thức tỉnh kỹ năng đây. “9527, mau dậy thức tỉnh kỹ năng mới ngày hôm nay.” “Chúc mừng ký chủ đã nhận được kỹ năng tinh thông thương pháp cấp B.” “Ồ, hôm nay tinh thông thương pháp sao, ta thích kỹ năng này.” Không có thiếu niên nào không có giấc mộng người lính, mang súng để bảo vệ gia đình và đất nước, thật mạnh mẽ biết bao! Mặc dù bây giờ hắn chưa có cơ hội thực hiện nhưng hắn thích kỹ năng này.