Chương 35: Liều Mạnh

Đối thủ của hắn vẫn là người của trường trung học Đệ Nhất, có thể hoá hình thành sói, cấp Thanh Đồng chín sao: Trầm Quý. Trầm Quý nhìn danh sách đối thủ đã xuất hiện, sắc mặt xem chừng cũng không mấy tốt đẹp. Hắn và Điển Lôi đều là tuyển thù của trường trung học Đệ Nhất, đương nhiên hắn biết Điển Lôi, và cả hai đã từng thi đấu giao hữu với nhau không ít lần. Tuy hắn thắng nhiều thua ít, nhưng chính hắn cũng biết hắn không thể nào đánh bại Điển Lôi một cách dễ dàng như vậy được. Xem ra trận này sẽ cần liều mạng rồi. Mà ngoài trận này ra, các tuyển thủ chín sao khác đều không hề gặp nhau. Nói cách khác, người nhận được nhiều sự chú ý nhất vòng này vẫn là Lâm Thu. "Ta là người chủ trì, Chung Hi, tiếp theo sẽ là vòng đấu cuối cùng của buổi sáng ngày hôm nay, tin rằng mọi người đều muốn quan sát trận đấu của bạn học Lâm Thu phải không nào? Cho nên, để đáp ứng nhu cầu theo dõi trận chiến của mọi người, nhóm quan sát viên đã ra quyết định lâm thời như sau: Trận đấu của bạn học Lâm Thu sẽ diễn ra một mình, không được bắt đầu cùng lúc với bảy nhóm thi đấu còn lại." "Sau đây xin mời hai vị tuyển thủ lên đài." "Lên sân đấu đầu tiên chính là tuyển thủ Trầm Quý. Có thể thấy được bạn học Trầm Quý có vẻ như có chút lo lắng, chẳng qua điều này cũng là dễ hiểu, vì dù sao đối thủ của hắn cũng là người đã dùng một quyền đánh bại Điển Lôi mà." "Người xuất hiện ngay sau đây là tuyển thủ Lâm Thu. Trước đây mọi người đều nghĩ hắn chỉ có vận khí nghịch thiên mà thôi, nhưng ta tin chắc rằng bây giờ sẽ không còn ai nghĩ như vậy nữa đi? Bạn học Lâm Thu quả là người có thực lực cực kì mạnh mẽ." "Bạn học Lâm Thu có vẻ thực bình tĩnh, nhìn không có chút giả vờ nào, giống như hắn đang cảm thấy rất thư thái vậy..." "Thư thái ngoáy mũi! Bạn học Lâm Thu, chúng ta còn đang livestream đấy có được không hả? Mời ngươi để ý hình tượng của mình một chút có được hay không!" Nghe được lời Chung Hi nói, Lâm Thu cũng cảm thấy hơi hơi xấu hổ. Chẳng qua hắn chỉ thấy ngứa ngứa mũi nên xoa xoa chút thôi chứ nào có ngoáy mũi đâu? Một bên hắn còn cố ý nắm tay vờ như bắt cớt mũi ra ngoài. Chung Hi: (#°Д°) Người xem TV:... Những người xem livestream cũng bị Lâm Thu làm cho sốc nhẹ. Phần comment chạy liên tục. "Anh Thu của chúng ta thật là mang đậm nét đẹp đàn ông." "Lâm Thu! Lâm Thu! Ta yêu ngươi, tựa như chuột con yêu gạo!" ... Trên internet đều là người ủng hộ Lâm Thu. Cũng không có cách nào khác, trong cuộc thi đấu dị năng này tuy Lâm Thu không phải người mạnh nhất từ đầu đến giờ, nhưng chắc chắn hắn là người khiến người khác chú ý nhất. "Được rồi, hiện tại ta xin tuyên bố, trận đấu xin được chính thức bắt đầu!" Lời Chung Hi nói vừa dứt, Trầm Quý đã lập tức biến hình. Hắn biến thành hình dạng sói đi vòng quanh Lâm Thu, không hề tuỳ tiện ra tay trước. Lâm Thu ngoắc ngoắc ngón tay với Trầm Quý. Trầm Quý làm sao chịu sự chế giễu này. "Ngao ô." Hắn tru lên một tiếng rồi lập tức lao về phía Lâm Thu. "Mời mợi người nhìn xem, tuyển thủ Trầm Quý đã phát động công kích trước, lực công kích và tốc độ của người sói quả là kinh người, không biết tuyển thủ Lâm Thu sẽ đối phó ra sao? Hắn đánh trả! Hắn dùng một quyền nghênh đón Trầm Quý, nắm tay hai người chạm vào nhau!" "Dường như Trầm Quý không thể chịu được quyền kình của Lâm Thu, bị một quyền đánh trúng nên không ngừng lùi về phía sau." "Không thể tiếp tục lui nữa đâu, sắp rơi xuống khỏi đài thi đấu rồi!" "Trầm Quý cũng nhận thức được điều ấy, mọi người có thể thấy móng vuốt sói xuất hiện sau khi hoá thú của hắn đã được cắm sâu vào đài thi đấu, nhưng cho dù là như thế, hắn vẫn còn tiếp tục bị bức lui về phía sau bởi quyền kình kia." "Trời ạ! Trầm Quý đã rời khỏi sàn thi đấu rồi!" "Người thắng là ... Lâm ... Thu...!" Trong nháy mắt, sân vận động oà lên tiếng ủng hộ vang trời. Những người xem trực tiếp tại hiện trường đã bị Lâm Thu chinh phục hoàn toàn. Phương thức chiến đấu của hắn thật sự rất là bá đạo! Lâm Thu đứng trên sân thi đấu vẫn còn giữ nguyên tư thế đánh ra một quyền khi nãy. o(`′)OOO Hắn không ngờ tới Trầm Quý vậy mà yếu thế, bị hắn đánh một quyền liền bay thẳng ra khỏi sàn đấu. Nghe được tiếng hoan hô ủng hộ hắn của khác giả toàn sân vận động, khoé miệng Lâm Thu không khỏi giương lên một độ cong nhè nhẹ. Cảm giác này thích thật đó. Trầm Quý rời khỏi sân đấu cũng không hề bị thương gì mấy, lúc này đang nhìn Lâm Thu một cách ngơ ngác. Đây là khi lực thần tiên gì vậy, hắn là hệ thú hoá đấy, khi hoá thú thì sức mạnh sẽ nhân lên gấp ba lần, dẫu vậy vẫn bị Lâm Thu đánh một quyền rơi khỏi sân đấu. Lúc này, Trầm Quý vậy mà cảm thấy bản thân có chút may mắn, bản thân hắn chịu một quyền của Lâm Thu nhưng không bị đánh trúng mặt như Điển Lôi, tuy bàn tay hắn hiện tại vẫn còn đang run nhè nhẹ nhưng vậy đã tốt hơn rất nhiều so với Điển Lôi, vừa bị đánh rớt khỏi sàn đấu vừa bị đạp nát cả thể diện.