Chương 689: Bố cục Nhật Bản

CHƯƠNG 689: BỐ CỤC NHẬT BẢN "Triều Tiên là Triều Tiên, Nhật Bản là Nhật Bản. Đối đãi với mẫu quốc Như thế nào đều tự có chủ trương, sứ đoàn Nhật Bản ngươi nếu không phục thì có thể rời khỏi kinh sư đông độ về nước ngay, triều đình Đại Minh ta không giữ!" Tần Kham trong xấu hổ và tức giận thái độ dần dần cứng rắn, ngữ khí càng không khách khí. Tri Nhân Thân Vương nghe vậy quyền đầu nắm chặt lại, đột nhiên ngẩng đầu thì thấy Tần Kham tựa cười mà như không phải cười nhìn hắn,, trong mắt hàn ý lành lạnh. Vẻ tức giận trên mặt Tri Nhân Thân Vương rút nhanh như thủy triều, hắn cuối cùng đã về tới sự thật, sự thật chính là, nơi này là Đại Minh quốc, quy tắc trò chơi do quyền quý Đại Minh quốc định đoạt, mình muốn tham dự vào trò chơi này thì nhất định phải kiên trì tuân thủ nó, quy tắc không công bình đến mấy thì cũng phải chấp nhận. Hiện giờ Nhật Bản rất lạc hậu, đặc biệt là hoàng thất Nhật Bản, căn bản không có tư cách gõ nhịp với Đại Minh quốc. "Xin Quốc Công các hạ tha thứ, tiểu thần vừa rồi thất lễ!" Tri Nhân Thân Vương nhận sai rất dứt khoát, thái độ cũng rất khiêm tốn. Tần Kham thì lại rất hiểu dưới cái lớp da khiêm tốn này cất giấu dã tâm như thế nào. "Hỏa khí, đao kiếm quân giới, mượn tiền... Những cái này đều không thể cho các ngươi!" Tần Kham vung tay lên thật mạnh, đẩy Tri Nhân Thân Vương vào vực sâu. Tạm dừng một lát, Tần Kham nói ra một câu như kéo hắn lên khỏi vực sâu: "Có điều... Việc này nếu có thể tạm thích ứng cải biến một phen, cũng không phải là không thể được." Hai mắt Tri Nhân Thân Vương lập tức lộ ra quang mang kinh hỉ. Mấy ngày nay Tần Kham đối với sứ đoàn Nhật Bản bọn họ luôn giữ thái độ lãnh đạm khiến Tri Nhân Thân Vương đã dần dần tuyệt vọng đối với Tần Kham, vị thần tử được hoàng đế Đại Minh sủng tín nhất này nếu có địch ý với Nhật Bản, chuyến đi tới Đại Minh triều cống này hiển nhiên chỉ có thể chấm dứt bằng thất bại, ai ngờ chuyện phát triển đúng là biến đổi bất ngờ. "Quốc Công các hạ có đề nghị gì thì xin vui lòng nói rõ, hạ thần vô cùng cảm kích!" Tri Nhân Thân Vương quỳ lạy Tần Kham. Tần Kham nháy mắt mấy cái, đột nhiên, một ý tưởng dần dần thành hình trong đầu, đương nhiên, dựa theo lệ thường, ý tưởng này tất nhiên là không thiện lương gì. "Trận đánh ở Trường Kỳ, tám chiếc cự hạm Đại Minh hủy đi mấy trăm thuyền lớn nhỏ của Nhật Bản, ngươi hận chúng ta đúng không?" Tần Kham thình lình hỏi. "Hả? Cái này... Là đại danh của Trường Kỳ Nhật Bản vô lễ trước, những đại danh này không tuân vương lệnh, bất kính với hoàng thất, tông chủ Đại Minh quốc thay hoàng thất Nhật Bản giáo huấn bọn họ chính là đại khoái nhân tâm." Tri Nhân Thân Vương không chút do dự nói. " Hỏa khí Đại Minh lợi hại không?" Tri Nhân Thân Vương ngây ra một lúc, tiếp theo hai mắt tỏa sáng, khoa trương há to khẩu hình: "Tư khoát y!" Nếu không phải kiếp trước từng xem nhiều JAV, câu trả lời này của Tri Nhân Thân Vương Tần Kham thực sự là nghe không hiểu. " Hỏa khí lợi hại Như vậy, Đại Minh ta sao yên tâm giao cho người khác? Nếu đổi lại là ngươi thì ngươi có yên tâm không?" Tri Nhân Thân Vương nghẹn lời, có câu thật sự rất thất lễ, nếu đổi lại là hắn có hỏa khí lợi hại như vậy, không chỉ đã sớm bắn cho các đại danh Nhật Bản suốt ngày cưỡi lừa cưỡi la nhảy tới nhảy lui thành tro, hơn nữa đối với mẫu quốc Đại Minh này nói không chừng cũng phải đo thử phân lượng của nó, hỏa khí lợi hại như vậy, hắn làm sao nỡ chia xẻ với quốc gia khác? "Xin Quốc Công các hạ nghĩ biện pháp, Nhật Bản rất cần hỏa khí của Đại Minh quốc để chấn hưng hoàng thất, kính nhờ." Tần Kham lắc đầu, rất có thâm ý nói: "Quốc chi lợi khí, sao có thể đưa ra ngoài? Hỏa khí không thể giao cho người Nhật Bản được, đây là nguyên tắc..." Tri Nhân Thân Vương tuy rằng trẻ tuổi, nhưng dù sao cũng không ngốc, sau khi ngây ra một lúc thì cuối cùng phúc chí tâm linh, hắn cuối cùng dã nghe hiểu ẩn ý của Tần Kham, vẻ mặt không khỏi do dự một chút, nhưng vừa nghĩ tới thiên hoàng đời trước chết cũng không có tiền để chon, thiên hoàng đời này, cũng chính là cha của hắn, làm thiên hoàng chín năm rồi mà đến nay ngay cả đại điển đăng cơ ngươi không có tiền để làm, một hồi lễ vật cho mẫu quốc cơ hồ đã vét sạch tất cả những gì đáng giá của hoàng thất rồi, nghĩ tới thảm trạng này, Tri Nhân Thân Vương không khỏi bi thương, trong lòng càng hạ quyết tâm, cắn chặt răng một cái, tiếp tục quỳ lạy kiểu ngũ thể đầu địa. "Tiểu thần thay thiên hoàng bệ hạ Hậu Bách nguyên của hoàng thất Nhật Bản, chính thức cung thỉnh mẫu quốc Đại Minh phái binh bảo hộ hoàng thất, chấn hưng Hậu thị hoàng tộc chính thống, Ninh Quốc Công các hạ, xin dạy dỗ Nhật Bản đi!" Tần Kham mặt mày bất động, bộ dạng lười biếng nói: "Đây chính là tự ngươi nói đấy nhé, ta không bức ngươi đâu đấy." Động tác của Tri Nhân Thân Vương rất nhanh, ngay ngày hôm sau, hắn trình một bản quốc thư mới cho Lễ bộ thượng thư Trương Thăng, trong quốc thư cung thỉnh Đại Minh quốc phái quân hạm bảo hộ lãnh hải Nhật Bản, hơn nữa bởi vì Nhật bản nội chiến không ngớt, chư hầu đấu đá, hoàng thất không vượng, Tri Nhân Thân Vương thỉnh cầu Đại Minh quốc phái năm trăm tướng sĩ mang hỏa khí như súng điểu hỏa pháo đông độ Nhật Bản, trị thủ hoàng cung Nhật Bản. Hai thỉnh cầu này hiển nhiên là phá chai phá lọ, Tri Nhân Thân Vương xem như đã nghĩ thông suốt rồi, dù sao hiện giờ đại danh trong nước xưng vương xưng bá, không để hoàng thất vào mắt, hoàng thất Nhật Bản đã không có quyền lại không có tiền, trừ một danh đầu tôn quý hoàng thất ra thì chả có gì hết, so với như vậy, chẳng thà dẫn sói vào nhà, mời quân đội Đại Minh quốc tới chấn hưng hoàng thất, cho dù ngày sau chính quyền trong nước bị Đại Minh quốc khống chế, hoàng thất cũng chỉ phải quỳ liếm Đại Minh quốc, ở trong nước của mình vẫn có thể tác uy tác phúc, còn khá hơn tình thế hiện tại nhiều. Đương nhiên, Tri Nhân Thân Vương vẫn có tính toán nhỏ nhặt của mình, trên thỉnh cầu số lượng phái binh, hắn rất cẩn thận chỉ lựa chọn năm trăm người, năm trăm tướng sĩ Đại Minh bước lên lãnh thổ Nhật Bản vừa hay thích hợp, nhiều thì sinh họa, ít thì vô ích. Tri Nhân Thân Vương nhất niệm thống suốt lúc này như bị Ngô Tam Quế phụ thể, cuối cùng trình cho triều đình Đại Minh Đại Minh một bản quốc thư mà Nhật Bản đời sau gọi là "Vạn năm quốc sỉ" Đương nhiên, sau khi Tri Nhân Thân Vương trình quốc thư cũng không thuận lợi, dù sao sứ giả cùng hắn tới triều cống Đại Minh không chỉ có một mình hắn, hai gã sứ giả Tế Xuyên Trừng Nguyên và Đại Nội Long Hoằng đại biểu cho hai vị đại danh thế lực lớn nhất trong nước, khi bọn họ đang ở trong nước xưng vương xưng bá vô cùng sung sướng, tuyệt không muốn nhìn thấy thế lực Đại Minh quốc duỗi thân tới cảnh nội Nhật Bản. Thế là hai vị sứ giả sau khi nghe tin thì vô cùng phẫn nộ, vội vàng trình quốc thư phản đối với Lễ bộ Đại Minh, một quốc gia ba sứ giả, trình liền ba bản quốc thư có nội dung tương phản, nhất thời dẫn tới kỳ quan dị đàm. Quốc thư tại triều đường làm dấy lên sóng to gió lớn, thái độ của chư thần trong triều cũng không đồng nhất, dẫn tới cãi nhau liên tục, Ninh Quốc Công Tần Kham sau khi nghe tin thì ngửa mặt lên trời cười dài, liên tục mắng ba tiếng "Nhật gian", mở tiệc ngay đêm ở phủ Quốc Công, Tần Công Gia uống cả một vò rượu, say mèm, cả nhà trên dưới không biết lão gia có việc vui gì mà lại thất thố tới vậy.