Chương 707: Chính Đức chọn phi (trung)

CHƯƠNG 707: CHÍNH ĐỨC CHỌN PHI (TRUNG) Dưới sự chỉ huy của tiểu hoạn quan, cả ngàn nữ tử xếp thành phương trận chỉnh tề trên quảng trường, phía đông quảng trường xếp bốn cái ghế, Mã Xuân ân cần mời Mao Trừng và Tần Kham ngồi xuống, rất nhanh liền có tiểu hoạn quan dâng nước trà và điểm tâm. Công tác chọn phi rất rườm rà, thoạt nhìn thì là hương hoa điểu ngữ oanh yến yến, kì thực phi thường vất vả. Nữ tử năm người một tổ, chờ thiếu giám gọi tên, sau đó năm người xếp hàng một đứng trước mặt bốn vị chính phó sứ chọn phi, Tần Kham và Mao Trừng bốn người thì trước tiên xem quê quán và xuất thân, sau đó ngắm qua dung mạo dáng người của năm người, đồng thời âm thầm chú ý khí chất cùng với dáng vẻ khi đi lại của năm người. Lúc này Tần Kham mới phát hiện sách ngôn tình đời sau ngộ nhân khuê nữ cỡ nào, loại nữ tử ngốc đại tỷ hoặc là tính cách mơ hồ đáng yêu là tuyệt đối không thể thông qua vòng thứ nhất, hoàng đế chọn phi chú trọng đức hạnh, dáng vẻ à đoan trang, tiếp theo mới là dung mạo, ngốc đại tỷ và tiểu khả ái ở vòng thứ nhất sẽ bị nữ nhân thành thục dẫm nát dưới lòng bàn chân, ngay cả mặt hoàng đế cũng không thấy đã ngoan ngoãn dẹp đường hồi phủ, cuộc đời này vĩnh không thể có giao tiếp với hoàng đế. Cứ Mỗi năm người làm một nhóm, nếu có người dáng vẻ hoặc khí chất xuất chúng, bốn vị sứ chọn phi sẽ trao đổi ánh mắt một chút, sau đó tiểu hoạn quan sẽ dẫn vào trong ngọ môn, do nữ quan lớn tuổi kiểm tra sức khoẻ, quá trình kiểm tra sức khoẻ này rất xấu hổ khó nói, tiến vào một cung điện, cởi sạch xiêm y, nữ quan tiến lên kiểm tra da, tóc, răng, miệng, mũi, lưng, ngực, chân, còn nghe tiếng nói, nữ tử đoan trang xinh đẹp đến mấy nếu có giọng vịt đực thì không được, tóm lại, còn nghiêm khắc các chọn gia súc trong chợ. Đương nhiên, tấm thân xử nữ trong sạch là điều kiện tiên quyết, nếu phát hiện nữ tử được chọn không còn trinh, không chỉ sẽ đưa vào đại lao trị tội. Cha mẹ người nhà cũng sẽ bị liên lụy, ba đời không lật được thân. Lúc ban đầu Tần Kham còn nghiêm túc tuyển chọn, nhưng mà sau khi chọn trên dưới một trăm người, Tần Kham liền có chút hứng thú rã rời, mắt nửa nhắm nửa mở tựa lưng vào ghế ngồi, gác chân uống nước trà, cũng không biết là ngủ hay là không ngủ. Dù sao cũng là lão bà nhà người khác, chọn có nghiêm túc đến mấy thì buổi tối nàng ta cũng chẳng ngủ với mình, chuyện chẳng có lợi gì cho mình, Tần Kham luôn không cảm thấy hứng thú. Cứ như vậy chọn thêm một tiếng, Tần Kham đang mơ mơ màng màng ngủ gà ngủ gật thì bỗng nhiên nghe được tiếng hô của tiểu hoạn quan: "Vương thị phủ Thuận Đức tiến lên." Tần Kham cuối cùng cũng mở mắt, lẳng lặng chăm chú nhìn Vương thị thướ tha ra khỏi đội ngũ, eo thon lắc lư như liễu trong gió tiến lên trước. Nàng ta lại thu hoạch vô số ánh mắt kinh diễm, Mao Trừng vuốt râu mỉm cười gật đầu không thôi, Mã Xuân híp mắt miệng há to, Giang Bân nhìn vẻ mặt của mấy vị sứ chọn phi, trên mặt lộ ra ý mừng, trong mắt lấp lánh quang mang, không vì nữ sắc mà là vì quyền lực. Sắc mặt Tần Kham có chút khó coi, ngẩng đầu nhìn sắc trời, trong mắt tỏa ra sát ý lành lạnh. Nếu để Vương thị thuận lợi tiến vào đợt thứ hai, nàng ta không thể tránh khỏi sẽ gặp mặt Chu Hậu Chiếu, tương lai không biết sẽ dẫn phát hậu quả như thế nào. Chuyện Phân phó cho Tiền Ninh tới giờ vẫn chưa thấy động tĩnh, Tần Kham cuối cùng cũng sinh ra một tia sát khí đối với Tiền Ninh, Vương thị nếu trúng cử làm phi, tất phải giết Tiền Ninh cho hả giận! " Vương thị phủ dung mạo dáng người đều là thượng giai, mấy vị đại nhân ý như thế nào?" Chưởng ấn Kính sự phòng Mã Xuân hỏi. Mao Trừng gật gật đầu, trên mặt hiện lên một tia do dự: "Nàng này dung mạo không có gì để nói, có thể nói là trăm dặm mới tìm được một, nhưng khí độ dáng vẻ thì thiếu mấy phần đoan trang, cái này..." Mã Xuân cười nói: "Mỹ nhân hiêm có, bệ hạ thấy tất sẽ vui, nói ra thì lần chọn phi này chỉ là để kiếm hậu duệ cho thiên gia, bệ hạ nếu vui thì tất không tiếc ân điển cam lộ, ngày sau thiên gia có Long Tử, cũng là phúc của xã tắc Đại Minh, về phần đoan tang hay không, sau khi vào cung sẽ có nữ quan dạy các nàng nghi thái và quy củ, trong nửa tháng đủ có thể thoát thai hoán cốt, Mao đại nhân à, chúng ta cũng nên chọn cho bệ hạ mỹ nhân nhìn thấy là thuận mắt mới được." Giang Bân vội vàng nói: "Hạ quan vị ti ngôn khinh (vị trí thấp lời nhẹ), nhưng thứ g hạ quan làm càn, hạ quan cho rằng lời nói của Mã công công rất đúng." Hai người nói xong, Mao Trừng không phản đối, trên mặt hiện lên một tia do dự rồi cuối cùng gật đầu thật mạnh. Hiện giờ các triều thần quá gấp rồi, bắt đầu từ Hiến Tông hoàng đế, con nối dòng của thiên gia không thịnh, đây cũng là một khối tâm bệnh trong lòng các đại thần, đến triều Chính Đức, đương kim thiên tử đã gần ba mươi tuổi rồi mà hoàn toàn không có con, tương lai nếu có biến cố gì, ngôi vị hoàng đế biết để cho ai? Mã Xuân hiển nhiên rất vừa ý với Vương thị, cũng không biết có phải nhận lợi ích của Giang Bân hay không, thấy Mao Trừng gật đầu, Mã Xuân cười hỏi Tần Kham: "Không biết ý của Tần Công Gia như thế nào?" Tần Kham trong lòng lo lắng, có điều lúc này bốn vị sứ chọn phi đã có ba vị đồng ý, vả lại lúc này cũng không tiện công nhiên trở mặt với Giang Bân, thế là đành phải ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Các vị đại nhân đều đáp ứng, ta tất nhiên không có gì để nói, chọn Vương thị đi." Giang Bân nghe vậy nét vui mừng trên mặt càng sâu, vẻ tức giận trong mắt Tần Kham chợt lóe, trong lòng thầm nghĩ chủ ý xấu xa, nếu Tiền Ninh này không đáng tin cậy, dứt khoát đêm nay phái người trộm Vương thị ra khỏi cung, để Đường Bá Hổ chơi một đêm, dù sao Đường đại tài tử cũng quen ăn uống chơi gái không trả tiền rồi, vì sự trường thịnh của xã tắc Đại Minh, Tần Công Gia thử làm ma cô, thậm chí Đường đại tài tử chơi xong cho hắn tiền lì xì cũng không phải là không thể thương lượng. Càng nghĩ càng cảm thấy quá lỗ vốn, vì sao chuyện để người khác hưởng còn mình lại phải đưa thêm tiền lì xì? Việc này làm có chút đê tiện. Tần Công Gia lại nhấc tay phải trắng nõn lên, cẩn thân nhìn ngón tay thon dài của mình, trong đầu nhanh chóng thay đổi suy nghĩ. Kỳ thật có chuyện không cần phiền toái như vậy, chuyện một ngón tay là có thể làm được, việc gì phải mượn tay người khác? Khi đầu đang toàn chủ ý xấu, Vương thị đã cúi chào bốn người, sau đó được tiểu hoạn quan ân cần mời vào nội cung ngọ môn, bước chân nhẹ nhàng, mắt thấy sắp vượt qua cánh cửa đại biểu cho vinh hoa phú quý ngàn vạn sủng ái. Lúc này phía nam quảng trường ngọ môn bỗng nhiên có một đạo thân ảnh vội vã chạy tới, chính là tiểu hoạn quan mặc cẩm bào màu đỏ tía, tiểu hoạn quan vội vàng đi đến trước mặt bốn vị sứ chọn phi, thi lễ với bốn người rồi sau đó khoanh tay cung kính nói: "Bốn vị đại nhân thứ tội, vừa rồi ngoài cửa cung truyền đến tin tức của Đông Hán, mấy ngày gần đây phiên tử Đông Hán ở phủ Thuận Đức phát hiện hành tung của dư nghiệt Bạch Liên giáo, Đông Hán nhiều lần truy tra, hôm qua cuối cùng phát hiện dư nghiệt của Bạch Liên giáo không ngờ có quan hệ chặt chẽ với Vương Giám, thôi quan phủ Thuận Đức, đương đầu Đông Hán thẩm vấn suốt đêm, Vương Giám đã nhận cung, nghe nói Vương thị đã được vào kinh chọn phi, để phòng ngự giá của bệ hạ bất trắc, Đông Hán đặc biệt gửi cáo thư khẩn cấp cho bốn vị đại nhân, xin bốn vị đại nhân tham tường."