Chương 262: Thiên phú mới—— Chế Luyện Cuối Cùng, sáng tạo sinh vật cấp Bất Hủ

( Sinh Tử Luân Hồi Điện ) Phía sau Lục Thương hiện ra một tòa cung điện to lớn. Cửa lớn của cung điện mở ra, từ bên trong đại môn có vô số linh hồn bay ra. Những linh hồn này đều là Vong Linh đã tử vong. Nhiều không kể xiết. Tay phải của Lục Thương toả ra hào quang màu xanh lam nhạt. Sinh mệnh cùng linh hồn, đây là nhu cầu sống sót cơ bản nhất của một sinh vật. Đối với Trí Tuệ Thể mà nói, kho số liệu thuộc về riêng mình chính là linh hồn của bọn họ. Từng sinh vật sống bên trong « Hư Không » đều có linh hồn. Cho dù là Bất Tử Tộc, cho dù là Vong Linh cũng đều có linh hồn. Lục Thương dâng lên, vô số vong linh tai mắt mũi miệng chỗ dâng lên màu trắng vật chất. ( Thu Thập Linh Hồn ) Trong toàn bộ vũ trụ xuất hiện một cảnh tượng nguy nga. "Cmn ?" "Chuyện gì xảy ra vậy!" "Vong Linh! Vô cùng vô tận sinh vật Vong Linh!" " Vong Linh của Nhân Hoàng đại nhân, thực sự là hoài niệm a!" Vong Linh là chiêu bài theo Lục Thương từ khi mới bắt đầu đến bây giờ. Lúc trước còn cho rằng là quyển trục triệu hoán một lần duy nhất. Nhưng theo thời gian ngày càng hiểu rõ Nhân Hoàng hơn, Nhân Tộc cùng với chủng tộc lệ thuộc Nhân Tộc mới ý thức được. Vong Linh của Nhân Hoàng cho tới bây giờ đều không phải là dùng một lần duy nhất. Mà là giết quái vật nào sẽ có thể thu được Vong Linh tương ứng với quái vật đó. Nhưng mà năng lực bản thân của những quái vật kia rất nhanh đã bị Lục Thương bỏ ra thật xa, thế cho nên Lục Thương cũng không có nhu cầu đặc biệt gì để sử dụng đến Vong Linh. "Nhân Hoàng đại nhân đang làm gì ?" Vũ trụ chi hải, vạn quỷ gào khóc. Lục Thương đưa tay lên thiên không, vạn ức linh hồn như vòi rồng quay về. "Trong mơ hồ ta cảm thấy rợn tóc gáy." "Rõ ràng không phải nhằm vào ta, ta là Nhân Tộc, vì sao lại cảm thấy sợ ?" "Ta dường như nghe được vạn ức linh hồn kêu khóc." Tay phải của Lục Thương hiện lên màu xanh lam, nắm giữ linh hồn. Mà tay trái lại có hỏa diễm sáng bóng bốc lên, ánh sáng màu đỏ tụ lại. Thân thể của từng Vong Linh bị Lục Thương tước đoạt linh hồn, tụ tập lại. Lấy một điểm làm trung tâm, vô số thân thể tụ lại một điểm. Linh hồn cùng thân thể song song. Đồng thời vô số Tinh Thần, vật chất cũng tụ tập hướng về điểm trung tâm kia. Tinh Thần Lục Thương lựa chọn đều là Tinh Thần không sinh vật nào. Tay phải Lục Thương giơ lên trời, bầu trời giống như một biển linh hồn! Vô số gương mặt hiện lên trong đám mây. Phía dưới là thân thể không ngừng nhúc nhích cải tạo. Thân thể cùng Tinh Thần không ngừng dung hợp. Một vùng vũ trụ nơi Lục Thương đứng dường như bị chia thành trời và đất. Linh hồn là thiên, thân thể là địa. Chủng tộc lệ thuộc Nhân Tộc chứng kiến tràng cảnh này đều không khỏi ngây người. " Luyện Chế Linh Hồn, pháp thuật cấm kỵ như vậy..." "Thao túng linh hồn, đây chính là cấm kỵ trong Hư Không a! Cho dù là thuật phục sinh cũng chỉ đơn thuần là phục sinh linh hồn chưa bị tán đi." "Muốn thao túng linh hồn người khác, nhất định phải có đầy đủ pháp tắc tạo nghệ đối với phương diện linh hồn, nếu không... Chỉ học được kỹ năng cũng không cách nào thi triển được." "Nhân Hoàng rốt cuộc làm thế nào ?" "Không phải... Nhân Hoàng không chỉ đang Luyện Hồn, hắn còn đang luyện chế thân thể!" Có người chơi quan sát tỉ mỉ đã phát hiện ra. Tuy luyện chế linh hồn làm cho người ta rất kinh diễm, thế nhưng trên thực tế luyện chế thân thể cũng không thể khinh thường. Trong « Hư Không » rộng lớn như vâỵ, tất nhiên cũng là có chức nghiệp Khôi Lỗi Sư. . . . . . . . . . . . . . . . Chức nghiệp này chuyên môn chế tạo ra quái vật một nửa là khôi lỗi. Thế nhưng bọn họ tối đa cũng chỉ có thể chế tạo ra quái vật cấp bậc anh hùng. Về phần quái vật mà Nhân Hoàng đang luyện chế kia, đừng nói là anh hùng. Cho dù những sinh vật anh hùng khác cũng chỉ là nguyên liệu luyện chế cặn bã mà thôi. ( Chế Luyện Cuối Cùng ) Trên bầu trời, vô số linh hồn cuối cùng được luyện thành một quả cầu nhỏ. Mà thân thể phía dưới thì đang trong quá trình không ngừng tụ tập, phá ra nhiệt độ. Vô số Hằng Tinh hành tinh bị hút qua đây. Lỗ đen cùng với Sao Neutron và một số vật chất đặc biệt khác cũng bị nhét vào trong đó. Dưới sự khống chế của ý chí vũ trụ, lỗ đen cũng chỉ là một hiện tượng mà thôi. Bộ thân thể này mới đầu có diện tích vài ngàn vạn năm ánh sáng, dưới sự áp chế tinh luyên không ngừng. . . , Cuối cùng bé lại chỉ bằng một phần mười ngôi sao. Lúc này Lục Thương mới thu tay về. Lam quang bên tay phải dung hợp cùng hồng quang bên tay trái. ( Hoàn thành chế luyện ) ( Chúc mừng ngài sáng lập ra sinh vật mới ) ( Vong Linh đạo —— Tối Chung Tử Thần ) ( Phẩm cấp: Bất hủ ) ( Lượng máu: 79 cực ), ... ( Kỹ năng: Vô hạn tô sinh LV: 5, Vĩnh Hằng Bất Diệt LV: 5, Tuyên Cáo Trực Tử LV: 5... ), ( Miêu tả: Đại biểu cho đỉnh điểm của sinh vật Vong Linh. ) "Sinh vật cấp Bất hủ!" "Con mẹ... nó?" "Nhân Hoàng đại nhân, luyện chế được sinh vật bất hủ?" "Cái này, cũng quá trâu bò đi ?" ( Loại kém, phổ thông, tinh anh, thủ lĩnh, anh hùng, chúa tể, truyền kỳ, thần thoại, siêu thần thoại, bất hủ, vĩnh hằng ) Sinh vật cấp bậc bất hủ đã sát với vĩnh hằng. Mà trong thế giới Hư Không này, bất cứ thứ gì dính dáng tới vĩnh hằng đều không được tồn tại. Sinh vật Vong Linh được Lục Thương chế tạo ra này toàn thân trắng noãn, thánh khiết như thiên thần. Toàn thân hắn tản ra khí tức tinh khiết. Nhưng lại là tà ác tinh khiết, tà ác đến không có một chút tạp chất. Khiến người ta cảm thấy tà ác mới là bổn nguyên nhất, tà ác mới là chính xác. Đây là hiệu quả bị động của ( Bóp Méo Tinh Thần) Chỉ cần đứng ở bên cạnh sinh vật này sẽ không tự chủ được mà bị thay đổi tư tưởng. Lục Thương nhìn vào Tử Thần trắng noãn tinh khiết này lại khẽ nhíu mày. "Bất hủ cấp, lẽ nào thủ bút như vậy còn chưa đủ để luyện thành sinh vật vĩnh hằng cấp sao?"