Chương 62: Ngày

Đến rìa khu rừng nhỏ cách nhà không xa, Lumen ngừng lại, xoay người nhìn về phía đám người Leah theo ở phía sau. Nơi này tương đương hẻo lánh, xung quanh không có thôn dân lui tới, mà cánh rừng cây cối thưa thớt, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy chỗ gần không có ai ẩn nấp. Theo thanh âm đinh đinh đang đang tới gần, Leah mang theo ý cười hỏi: "Cậu làm sao biết chúng tôi đang tìm người?" Lumen không nói gì, xuất ra đạo cụ mấu chốt cố ý mang ở trên người: Cuốn sách màu xanh ở trong nhà cậu! Cậu đưa lên vật phẩm này, triển lãm với đám người Ryan những trang sách đã bị cắt đi những từ đơn. Không cần nhiều lời, Ryan nhẹ nhàng gật đầu nói: "Phong thư xin giúp đỡ nọ thì ra là do cậu viết." Bọn họ chưa bao giờ đề cập qua chuyện có phong thư xin giúp đỡ ở thôn Cordouan, càng đừng nói chi tiết miêu tả thư là từ những từ đơn được cắt từ trong cuốn sách màu xanh ráp lại mà thành. Trừ khi đối phương ở Bigorre có vị trí mấu chốt biến chuyện, nếu không tất nhiên là người viết thư. Leah theo bản năng nhìn quanh một vòng. Hai cái chuông nhỏ màu bạc kỳ dị treo ở trên khăn che mặt của cô không phát ra tiếng kêu. Thấy một màn như vậy Valentine đang muốn trực tiếp hỏi "Người xung quanh kỳ quái ở chỗ nào", Ryan đã nghi hoặc mở miệng: "Cậu vì sao có thể xác định chúng tôi là những người đến vì lá thư này?" Tự các người đã nói cho tôi biết... Lumen nở nụ cười: "Người xứ khác đến Cordouan vốn đã rất ít, không thu mua lông dê pho mát dê mà chỉ đi dạo lòng vòng trong thôn tìm người nói chuyện lại càng ít. "Nói đến, tôi cũng chưa nói cái gì cả, chỉ để các người xem cuốn sách màu xanh này mà thôi." Leah bừng tỉnh đại ngộ, cười một tiếng: "Thì ra chỉ là thử một chút." "Biện pháp cực kỳ tốt, người không biết lá thư xin giúp đỡ kia căn bản không thể biết dụng ý hành động này của cậu, cũng không có gây nên hoài nghi nhiều, nhiều lắm cho rằng là một trò đùa dai, mà cậu là đại vương đùa dai của thôn Cordouan." Ryan nhẹ nhàng gật đầu. Anh ta không dấu vết điểm một câu, tỏ vẻ ba người mình mấy ngày nay nói chuyện trong thôn Cordouan không phải không có thu hoạch, ít nhất biết rõ những ai có tiếng ở trong thôn, cùng với cách đối ứng. Lumen nhất thời lộ ra nụ cười chế nhạo: "Tin? Các người tin?" Thấy đám người Ryan vẻ mặt giật mình một chút, cậu lại bổ sung: "Tôi vừa rồi chỉ đùa một chút, nguyên nhân chân chính đợi lát nữa nói cho các người." Leah nghiên răng nói: "Không hổ là đại vương trò đùa dai thôn Cordouan, cậu không sợ chúng tôi bởi vậy mà không tin những lời cậu nói sao?" "Có thể lựa chọn không tin." Lumen vẻ mặt "không sao cả", "Cũng có thể tự mình đi nghiệm chứng." Valentine rõ ràng có chút bất mãn vội vàng hỏi: "Cậu ở trong thư nhắc tới người xung quanh càng ngày càng kỳ quái, đến cùng là có chỗ nào kỳ quái?" Lumen "ai da" một tiếng, đưa lên ngón tay: "Cái này nhiều lắm, cụ thể có mục sư tín ngưỡng Tà Thần, người chăn cừu Pierre Berry biến người thành cừu chạy về Cordouan, phu nhân Pouaris ngồi trên xe ngựa do 'ma quỷ' kéo xe đi ở trong hoang dã, phó mục sư thời điểm ngủ miệng sẽ chui ra một sinh vật dạng thằn lằn trong suốt, Na Roca rõ ràng còn chưa chết lại muốn đi thế giới bỉ ngạn gì đó, quản gia nam của viên quản lý hành chính Louis Lund vừa sinh con, con cú mèo của Vu sư trong truyền thuyết thường thường bay trở về thôn..." Ryan, Leah, Valentine càng nghe càng khiếp sợ, vừa không muốn tin tưởng, lại vừa cảm thấy tên nhóc trước mặt biên không ra được nhiều câu chuyện biến thái đến như vậy. Bọn họ đều là người điều tra kinh nghiệm phong phú của chính phủ, đã xử lý rất nhiều sự kiện siêu phàm, trong đó có liên quan đến Tà Thần cùng bí thuật, nhưng những cái này đều không có nghe hoang đường cùng khoa trương như hiện tại, cũng chỉ có mục sư tín ngưỡng Tà Thần là có vẻ bình thường. Càng quan trọng là, đại bộ phận sự kiện mà bọn họ xử lý trước đó là độc lập, nhiều nhất cũng chỉ đồng thời phát sinh hai ba chuyện, hơn nữa có liên hệ chặt chẽ lẫn nhau, mà thôn Cordouan thế mà có nhiều dị thường khủng bố đến như vậy! "Nơi này đến cùng là chỗ nào vậy chứ?" Hầu như trong nháy mắt, Leah, Ryan, Valentine trong đầu đều hiện lên suy nghĩ cùng loại. Bọn họ hoài nghi có phải không cẩn thận đã xâm nhập vào vực sâu hoặc địa ngục trong truyền thuyết hay không! Chờ Lumen dừng lại, Leah nhịn không được hỏi: "Cậu có đùa giỡn không đó?" Trong thôn này còn có người bình thường sao? Lumen cười cười: "Tôi còn chưa có nói xong, còn có một dị thường. "Đây đã là lần thứ ba hay thứ tư gì đó tôi nói chuyện này với moii người, Ryan, Leah, Valentine, những cây bắp cải của tôi." Đối với chuyện Lumen biết tên bọn họ, Ryan, Leah cùng Valentine cũng không kinh ngạc ——hai ngày này đi dạo nói chuyện tìm người ở trong thôn, bọn họ khó tránh khỏi sẽ tự báo ra tên họ. Bọn họ càng kinh ngạc nghi hoặc là ở nửa câu trước. "Cậu có ý gì?" Valentine nhíu mày hỏi. "Ý của tôi là mấy ngày này đang không ngừng lặp lại, nghĩa là chúng ta đang lâm vào thời gian tuần hoàn." Lumen không để ba người xứ khác này suy đoán, trực tiếp đưa ra đáp án tiêu chuẩn. Không đợi đám người Ryan nghi ngờ, cậu đơn giản nói ra những chuyện mà hai bên đã cùng trải qua, cuối cùng nói: "Các người cứ hồi tưởng lại một chút, ngày các người vào thôn thật là 29-3 sao?" Đám người Leah đồng thời lâm vào trầm tư. Qua mấy chục giây, Valentine lộ ra vẻ mặt đau đớn: "Tôi cảm giác mơ hồ đối với thời gian, không nhớ rõ ngày cụ thể hai tháng trước... "Nhưng tôi nhớ rõ, tôi nhớ trước khi tôi xuất phát thì đã chúc mừng sinh nhật cho con trai tôi, sinh nhật của nó là..." Valentine chợt ngẩng đầu lên, cực kỳ khiếp sợ thốt ra: "Là ngày 10-4!" Nói cách khác, hiện tại thời gian chân thật là trung hạ tuần tháng tư? Như vậy xem ra, trước khi mình có ký ức trải qua số lần tuần hoàn cũng không nhiều, thậm chí không vượt qua một lần... Ừm, lần đó là lần bắt đầu, tuần hoàn còn chưa bắt đầu, cho nên có thể trực tiếp gởi thư tín ra vào, không cần dựa vào dòng sông hỗ trợ, đợi cho tuần hoàn xuất hiện, trở lại là tương ứng với ký ức bị che chắn, vượt qua phạm vi vật chất là không có cách nào trở về? Lumen có suy đoán mới đối với chuyện lá thư. Cậu hơi gật đầu không thể nhận ra, nói với Ryan cùng Leah: "Các người có thể phát điện báo ra bên ngoài, dùng phương thức không làm cho người ta hoài nghi để biết ngày tháng hiện tại. "Đến lúc đó, các người sẽ tin tưởng tôi." "Đúng, đúng! Phát điện báo!" Valentine chợt tỉnh táo ra, "Xin giúp đỡ với bên trên!" Lumen dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc nhìn hắn một cái: "Xin giúp đỡ? "Đối mặt loại thời gian tuần hoàn quỷ dị này, chính quyền các người theo thói quen sẽ xử lý như thế nào?" Ryan lặng lẽ một chút rồi nói: "Trực tiếp phá hủy, miễn cho ô nhiễm khuếch tán ra ngoài." "Cho nên, hiện tại xin giúp đỡ là tương đương với tự sát." Lumen cười giang tay ra. Valentine vẻ mặt cuồng nhiệt đáp lại: "Án theo quy định là phải lập tức hồi báo, tôi nguyện ý hy sinh!" "..." Lumen bị giật mình. Còn có người như vậy sao? Không được, lập tức xử lý người này, miễn cho mọi người đều xong đời! May mắn là, Leah cùng Ryan rõ ràng cảm thấy vẫn còn có thể tự cứu, nên họ liếc mắt nhìn nhau một cái, đều tự gật đầu. Ryan vỗ vỗ bả vai Valentine: "Không nên gấp, chúng ta đều còn chưa rõ cho lắm đến cùng đã xảy ra chuyện gì, có lẽ còn biện pháp giải quyết tốt hơn. "Nếu thật sự không có cách nào tự cứu, chúng ta sẽ thông báo tình huống cho bên trên." "Đúng vậy." Lumen nhanh bổ sung, mang phát hiện cùng phỏng đoán từ phù hiệu ở ngực, phế tích trong mơ, cô gái thần bí, hội nghiên cứu khỉ đầu chó lông xoăn từ đầu chí cuối nói một lần, cuối cùng nói, "Vấn đề mấu chốt đại khái là ở đêm thứ mười hai, lần tuần hoàn này chúng ta nhất định phải sống cho đến lúc đó, chỉ có như vậy, lần tuần hoàn sau mới có thể chân chính giải quyết vấn đề." Thấy cậu nói ra nhiều chi tiết như vậy, hơn nữa có thể xác minh qua lại lẫn nhau, đám người Ryan đã có khuynh hướng tin tưởng cách nói của cậu, Valentine cũng bình tĩnh xuống, nhớ lại vợ cùng con nhỏ. "Khó trách cậu biết chúng tôi, biết chúng tôi đang tìm cậu." Leah thở hắt ra. Thì ra là lần tuần hoàn trước đã trao đổi. Cô theo bản năng sờ sờ cái chuông nhỏ màu bạc trên đầu, muốn bói toán, nhưng nghĩ đến dị thường mà Lumen miêu tả, lại cố kiềm nén lại. Cô cũng không muốn còn chưa bắt đầu chân chính điều tra đã bởi vì bói toán trúng thứ không nên bói toán mà trực tiếp nổ tung. Ryan suy nghĩ rồi nói với Lumen: "Cậu nói cái này cho chúng tôi biết, là hy vọng chúng tôi phối hợp với cậu cùng chị của cậu làm chuyện gì?" "Thực thông minh, những cây bắp cải của tôi." Lumen cười một tiếng, chính sắc nói, "Một là phát phong điện báo ra bên ngoài, nói các người điều tra có thu hoạch bước đầu, mục sư tựa như có vấn đề nhất định, sau đó hỏi thứ giống như thằn lằn chui ra từ miệng kia đến cùng là thứ gì, đây là thứ không dễ mang tới đả kích trực tiếp mang tính hủy diệt nhất trong toàn bộ dị thường, a, đúng rồi, lại xác định ngày chân chính, chú ý phương thức phương pháp, đừng để người bên ngoài hoài nghi. "Hai là, buổi chiều hôm nay, chị của tôi sẽ mời phu nhân Pouaris đến nhà uống trà, tôi hy vọng các người có thể cùng tôi lẻn vào biệt thự viên quản lý hành chính, làm điều tra nhất định. "Về phần sau đó, xem tình báo thu hoạch được trong hôm nay mà định." Ryan, Leah, Valentine nhìn nhìn lẫn nhau, cảm thấy thỉnh cầu của Lumen tuyệt không quá phận. Bản thân cái này là họ phải làm. Bốn người lập tức đi vào quảng trường thôn, Ryan đi phát điện báo, Leah, Valentine cùng Lumen chờ đợi ở dưới tàng cây du ở bên ngoài. Leah điều chỉnh lại tâm tình liếc mắt nhìn Lumen một cái, tò mò hỏi: "Cậu là người phi phàm, chị cậu cũng vậy?" "Đúng." Lumen không có giấu diếm. Leah nhất thời cười một tiếng: "Trực tiếp như vậy, không sợ bị chúng tôi bắt?" "Mọi người hiện tại là trên cùng một chiếc thuyền, đối mặt tình huống khẩn cấp thuyền sắp chìm, chỉ có thể giúp đỡ lẫn nhau." Lumen nhún vai, "Về phần sau này, để sau hãy nói, có thể chạy ra tuần hoàn này hay không cũng chưa biết được." "Là như thế." Leah đinh đinh đang đang nghiêng đầu, nhìn về phía Valentine. Cô sở dĩ khơi mào đề tài này, chính là muốn cho đồng bạn rõ ràng đạo lý, không cần làm chuyện ngu xuẩn. Valentine vẻ mặt lạnh lùng như trước, hơi gật đầu không để nhận ra. Leah chuyển hỏi một chuyện mà mình càng quan tâm hơn: "Cậu vì sao có thể bảo trì ký ức trước đó?" "Không nói cho cô." Lumen cười nói. Không đợi Leah đáp lại, cậu giang tay nói: "Nói đàu thôi, thật ra tôi cũng không rõ cho lắm, khó hiểu bảo lưu được ký ức, hơn nữa chỉ có hai lần tuần hoàn gần nhất." "Cậu hồi tưởng lại lúc ấy đã xảy ra chuyện gì, cái này có lẽ rất mấu chốt." Leah trầm ngâm rồi nói. Lumen thành khẩn nói: "Trong khoảng thời gian này tôi luôn luôn hồi tưởng, nhưng vẫn không có phát hiện, có lẽ đụng tới chuyện mới có thể đột nhiên tỉnh ngộ." Leah đang định hỗ trợ phân tích, Ryan thu được điện trả lời đã đi ra kiến trúc chỗ viên quản lý hành chính.