Chương 398: Tỉnh Trung Nguyệt nghịch thiên

CHƯƠNG 398: TỈNH TRUNG NGUYỆT NGHỊCH THIÊN Lời này vừa nói ra, Vân Trung Hạc lập tức kinh ngạc. Tỉnh Trung Nguyệt?! Nàng dẫn dắt quân đoàn võ sĩ thần bí cường đại, đánh bại quân đoàn đế quốc của Cơ Diễm? Nàng trâu bò như vậy? Đã bao nhiêu lần rồi? Lần đầu tiên là ở Liệt Phong thành, nàng vứt bỏ tất cả cơ nghiệp, mang theo mấy ngàn người đi Tây Bộ hoang mạc, không có bất kỳ dã tâm gì, chỉ muốn làm mã phỉ, ai biết sẽ thành lập Nhu Lan vương quốc, tiêu diệt vô số tiểu quốc Tây Vực, diện tích quốc thổ lớn nhất vượt qua hai ba trăm vạn km vuông, quân đội dưới trướng vượt qua bốn mươi vạn. Vứt bỏ vị trí thành chủ, lại trở thành nữ vương. Sau đó, nàng và muội muội Vô Sương công chúa chia ra, giao toàn bộ Nhu Lan quốc cho muội muội, chính mình mang theo hơn một vạn người lại một lần nữa đi lưu lạc, hơn nữa vẫn không có mục tiêu như cũ, phảng phất toàn bộ thế giới không còn chỗ dung thân. Kết quả là bây giờ nàng lại giết trở về, hơn nữa còn đánh bại quân đoàn tinh nhuệ nhất đế quốc. Vân Trung Hạc không thể nào tưởng tượng được quân đội nàng suất lĩnh cường đại về võ đạo cỡ nào? Cũng không biết nàng cường đại cỡ nào. Một nữ nhân không có bất kỳ dã tâm gì, mỗi một lần đều có thể nghịch thiên. Thật sự là… Vân Trung Hạc bật hack, nhưng Tỉnh Trung Nguyệt nàng cũng bật hack à? Hắn mất vài năm để trở thành Độc Tài Vương của Tân Đại Viêm đế quốc, mà nương tử Tỉnh Trung Nguyệt cũng trở thành cự đầu một phương. Vân Trung Hạc hỏi: “Hơn một ngàn năm trước, Trật Tự hội tách ra, có bao nhiêu người lưu vong?” Cơ Chiến nói: “Không tới ngàn người.” Vân Trung Hạc nói: “Mấy năm gần đây không có tình báo liên quan đến Trật Tự hội sao?” Cơ Chiến nói: “Bệ hạ, ngài có thể nhìn ra một đặc điểm rõ ràng của Tân Đại Viêm đế quốc lúc trước, đó là tràn ngập cảm giác ưu việt, kiêu ngạo mà lại phong bế, khinh thường giao lưu với ngoại giới. Mãi cho đến ba trăm năm trước, sự bùng nổ của sức sản xuất làm cho lực lượng lao động của đế quốc cực kỳ thiếu hụt, và có nhu cầu rất lớn đối với nhiều tài nguyên mỏ, vì vậy mới bắt đầu mở rộng thuộc địa. Nhưng suy cho cùng, chính sách của đế quốc là nhất trí, không có nhu cầu khoa trương quá lớn đối với lãnh thổ, chỉ cần tài nguyên đủ dùng, lực lượng lao động đủ dùng, sẽ ngừng khuếch trương, dục vọng thăm dò bên ngoài cũng không phải rất mãnh liệt.” Vân Trung Hạc hiểu rõ đặc điểm của chủng tộc này. Mặc dù Tân Đại Viêm đế quốc dưới sự dẫn dắt của Viêm Tân Tông, phát triển khoa học, phát triển năng suất. Nhưng bản thân lại không phải rất quan tâm đến cướp bóc và khuếch trương, bên trong xương cốt vẫn là chủ nghĩa nông nghiệp. Cho nên mấy trăm năm trôi qua, hải vực mới và đại lục mới mà Tân Đại Viêm đế quốc thăm dò vẫn không nhiều như cũ. Chỉ là vì nhu cầu của bản thân mới đi chinh phục ba thuộc địa, nhất là thuộc địa thứ ba mà Cơ Diễm vừa mới đi trấn áp, cũng là một khối diện tích lớn nhất, vượt qua 5 triệu cây số vuông, phía trên có mấy ngàn vạn thổ dân. Thuộc địa thứ ba này có khoáng sản vô cùng phong phú và có một nguồn tài nguyên cô cùng có giá trị, đó là những cánh rừng cao su hoang dã. Cơ Chiến tiếp tục nói: “Bởi vì mấy trăm năm qua, chúng ta cũng không tiến hành thăm dò quy mô lớn đối với thế giới bên ngoài.” Ngụ ý là đối với tung tích của Trật Tự hội sau khi lưu vong cũng không phải rất rõ ràng. “Bệ hạ…” Cơ Chiến tổ chức từ ngữ nói: “Lúc ấy có rất nhiều nguyên nhân khiến Trật Tự hội trở mặt với Tân Đại Viêm đế quốc, nhưng có một nguyên nhân chính là Trật Tự hội nhấn mạnh thần bí học, nhấn mạnh võ học, mà Tân Đại Viêm đế quốc lại nhấn mạnh năng suất.” Lời nói này của Cơ Chiến có hàm nghĩa rất sâu sắc. Thần bí học, võ học? Nó giống như phong cách của ai? Nộ Đế, Đại Hàm ma quốc trước đây. Trật Tự hội hoàn toàn là địch nhân của Đại Hàm ma quốc, bọn họ sẽ đi học tập Đại Hàm ma quốc sao? Hơn nữa lúc ấy, sau khi Trật Tự hội đoạn tuyệt với Tân Đại Viêm đế quốc, bắt đầu lưu vong, nội tâm khẳng định mang theo cừu hận. Vân Trung Hạc nói: “Lúc ấy Nộ Đế quá mức cường đại, Đại Hàm ma quốc cũng vô cùng cường đại, sau khi Trật Tự hội đoạn tuyệt lưu vong với Tân Đại Viêm đế quốc, một khi không tìm thấy được con đường phát triển mới, như vậy… học hỏi từ kẻ thù mạnh nhất cũng có thể. Hơn nữa một tổ chức một khi đi lên con đường võ đạo tối cao, nhất định sẽ trở nên vô cùng cực đoan.” Mấu chốt là Trật Tự hội lưu vong phân liệt cũng đã phát triển hơn một ngàn năm. Trật Tự hội bây giờ sẽ có quy mô như thế nào? Lập trường của họ là gì? Thế lực bao nhiêu? Còn có một điểm nữa, Tỉnh Trung Nguyệt suất lĩnh chi quân đoàn võ đạo thần bí này có phải là Trật Tự hội không? Vì sao nàng khai chiến với Cơ Diễm? Mục đích ở đây gì? “Bệ hạ, ta biết ngươi nghĩ như thế nào, ngươi muốn tự mình đi nói chuyện.” Cơ Chiến nói: “Nhưng đây tuyệt đối là chuyện không thể, ngài là người đứng đầu một nước, liên quan đến vận mệnh đế quốc, ngài cần phải chịu trách nhiệm cho đế quốc, không thể tùy tiện mạo hiểm. Hơn nữa… ngài không giống lúc trước, lúc trước ngài ở Đại Chu đế quốc là một mật thám, mà bây giờ ngài là người đứng đầu một quốc gia.” Lời nói của Cơ Chiến nói rất rõ ràng, người đứng đầu một nước, không thể tùy hứng, không thể mạo hiểm. “Đầu tiên, lúc này chỉ là đạt được phần tình báo đầu tiên, rất nhiều tình huống còn chưa rõ ràng, chúng ta không cách nào phán đoán được quân đoàn võ đạo thần bí do Tỉnh Trung Nguyệt suất lĩnh cuối cùng là lập trường gì, có thật sự hoàn toàn đối địch với chúng ta hay không.” Cơ Chiến nói: “Chúng ta còn cần nhiều tình báo hơn, hơn nữa phái một trọng thần đi đàm phán, thăm dò tìm hiểu rõ ràng xem bọn họ cuối cùng muốn làm gì.” … Sau đó, phần tình báo thứ hai, thứ ba liên tục không ngừng được đưa tới. Đầu tiên, Cơ Diễm thật sự đã chiến bại, hai vạn quân tinh nhuệ của đế quốc đều bại, hơn nữa lúc này tung tích còn không rõ, sinh tử không biết. Thứ hai, Tỉnh Trung Nguyệt suất lĩnh quân đoàn võ đạo thần bí cũng là từ rất xa đến, lúc trước cũng không ở đế quốc thuộc địa thứ ba. Cho nên Tỉnh Trung Nguyệt lần này là suất lĩnh quân đoàn thần bí, chủ động xâm lấn thuộc địa đế quốc. Bây giờ thuộc địa thứ ba đã sụp đổ hoàn toàn. Hoặc có thể nói, Tân Đại Viêm đế quốc đã mất đi quyền khống chế thuộc địa thứ ba. Đây là một thuộc địa ròng rã năm triệu km vuông, có một số lượng lớn các mỏ và rừng cao su. Trước đây Tân Đại Viêm đế quốc đối với nhu cầu cao su không lớn, nhưng bây giờ lại không giống, dưới cuộc cách mạng khoa học mới, rất nhiều ngành công nghiệp đều cần cao su. Mặc dù các nhà khoa học của đế quốc đã sử dụng nhựa đường dầu mỏ để sản xuất nhựa plastic, nhưng nó vẫn còn trong phòng thí nghiệm, hiện chỉ có thể nitrat hóa sợi tự nhiên và sau đó chất dẻo được sử dụng làm nhựa nguyên thủy. Và thuộc địa thứ ba có một số lượng lớn các mỏ khác như vàng, bạc, nhôm, v.v. Cho nên trong ba thuộc địa lớn, thuộc địa thứ ba mặc dù là phát hiện cuối cùng, hơn nữa đế quốc chiếm lĩnh nó chỉ chưa đến hai mươi năm, nhưng nó lại quan trọng nhất đối với lợi ích của đế quốc. Thuộc địa thứ ba có tên chính thức là Hồng Di châu, bởi vì người bản địa ở đây là người da nâu, nhưng nghiêng về phía màu đỏ. Hồng Di châu cách Tân Đại Viêm đế quốc khoảng một vạn ba ngàn dặm, đây là khoảng cách vô cùng xa xôi, nằm ở phía tây nam của Tân Đại Viêm đế quốc, trong vùng nhiệt đới. Nếu đi đường biển, thuyền của Tân Đại Viêm đế quốc vô cùng tiên tiến, khoảng không đến nửa tháng là có thể chạy tới. Nếu như dùng phi thuyền, thời gian cần còn ngắn hơn, chẳng qua phi thuyền của đế quốc còn chưa từng thử qua một chuyến đi xa như vậy. Sau đó, Tân Đại Viêm đế quốc lập tức phái một quan viên bộ ngoại giao, cưỡi thuyền đi đến Hồng Di châu thuộc địa thứ ba. Trước khi đi đàm phán, nội các đế quốc và Xu Mật viện đã từng thương nghị qua, có nên dâng lên thư tay của Vân Trung Hạc hay không. Dù sao Tỉnh Trung Nguyệt là thê tử của Vân Trung Hạc, hơn nữa đã sinh hai đứa con. Nhưng sau khi trải qua nhiều phương thương nghị, vẫn quyết định trước tiên không đưa lên thư tay Vân Trung Hạc tự tay viết, mà là dùng danh nghĩa nội các đế quốc tiếp xúc với đối phương, thăm dò thái độ của bọn họ. Còn có một điều nữa, bây giờ còn không chưa thể khẳng định thủ lĩnh quân đoàn thần bí xâm lấn thuộc địa thứ ba này có phải là Tỉnh Trung Nguyệt hay không. Lần này, phi thuyền tiên tiến của đế quốc đi theo chiếc thuyền này, cùng nhau đi tới, xem như duy trì một loại ưu thế trên không. Tiếp theo, chỉ cần lặng lẽ chờ đợi thông tin từ bộ ngoại giao. …. 23 ngày sau! Tin tức truyền đến một lần nữa, và đó là tin xấu. Toàn bộ người và thuyền được bộ ngoại giao đế quốc phái đi đều bị quân đoàn võ đạo thần bí bắt được, thuyền cũng bị cướp đi. Quá trình này còn xảy ra xung đột và thương vong. Quân đoàn võ đạo thần bí này biểu hiện ra địch ý mãnh liệt đối với đế quốc, hơn nữa không có bất kỳ ý tứ muốn đàm phán nào. Bởi vì toàn bộ người và thuyền đều bị bắt, cho nên người đã trốn thoát trở lại để báo cáo tin tức là những người đi trên phi thuyền. “Bệ hạ, chúng ta có thể nhìn thấy trên không trung, phủ tổng đốc của chúng ta ở thuộc địa thứ ba đã toàn bộ bị chiếm lĩnh, hơn nữa thổ dân địa phương, đều đã trung thành với quân đoàn thần bí này.” Người báo cáo nói: “Nhưng, chúng ta vẫn không phát hiện tung tích của Cơ Diễm tướng quân, cũng không phát hiện tung tích quân đoàn đế quốc, không biết có phải hay không… tất cả đều đã chết.” Lời này vừa nói ra, gương mặt Vân Trung Hạc run lên. Ngàn vạn lần không nên là kết quả này, một khi toàn bộ hai vạn quân đoàn dưới trướng Cơ Diễm đã chết, vậy sẽ rất khó vãn hồi, song phương hoàn toàn đối địch. “Bệ hạ, đây là cờ của đối phương.” Nhân viên tình báo đã dâng lên một bức tranh. Vân Trung Hạc nhận lấy xem xét, phát hiện trên lá cờ đỏ là một con hắc long đang đánh hơi, phun ra ngọn lửa màu xanh lá, bên cạnh có đồ án đao kiếm giao nhau ở mép lá cờ. “Đây có phải là đồ án của Trật Tự hội không?” Vân Trung Hạc hỏi. Cơ Chiến nói: “Bệ hạ, đồ án của Trật Tự hội lúc trước là đao kiếm giao nhau trong một đoàn hỏa diễm. Mặc dù bây giờ đồ án của lá cờ này đã thay đổi rất nhiều, nhưng nó vẫn có liên quan đến Trật Tự hội. Chẳng qua lá cờ này biểu hiện ra một mặt khiến người ta sợ hãi, hắc long phun ra lục hỏa, làm cho người ta cảm giác được hắc ám và cực đoan, hơn nữa còn truy cầu một loại lực lượng thần bí nào đó.” Vân Trung Hạc nói: “Đối phương có bao nhiêu quân đội? Thủ lĩnh là ai? Chắc chắn là Tỉnh Trung Nguyệt sao?” Nhân viên tình báo kia nói: “Bệ hạ, chúng ta chỉ dám bay trên không trung dùng kính viễn vọng quan sát, chúng ta cũng muốn nhìn thấy thủ lĩnh của đối phương, chẳng qua hình như vẫn không xuất hiện, cho nên không thể nào xác định có phải là Tỉnh Trung Nguyệt hay không.” Nhưng lần đầu tiên truyền đến tình báo là nhân viên tình báo dưới trướng quân đoàn thứ tư của Cơ Diễm, y liều mạng chạy trốn về Tân Đại Viêm đế quốc, hơn nữa còn dâng lên một bức họa, sau khi trải qua nhận dạng, xác định người này là Tỉnh Trung Nguyệt. Nhưng… Tỉnh Trung Nguyệt và Vô Sương công chúa rất giống nhau. Người của Tân Đại Viêm đế quốc chưa từng nhìn thấy Tỉnh Vô Sương, chỉ gặp qua Tỉnh Trung Nguyệt. Cho nên thủ lĩnh quân đoàn thần bí này đến cùng là Vô Sương hay là Tỉnh Trung Nguyệt? Vân Trung Hạc hy vọng nàng là Tỉnh Trung Nguyệt, như vậy đại biểu cho lực lượng võ đạo cường đại này có thể đoàn kết, bởi vì Trật Tự hội ít nhất là phù hợp với Tân Đại Viêm đế quốc trong chuyện phản đối Đại Hàm ma quốc. Nhưng nếu là Vô Sương công chúa, vậy đại biểu cho lực lượng của Đại Hàm ma quốc đã thẩm thấu vào phạm vi thế lực của Tân Đại Viêm đế quốc, đây quả thực chính là đại tai họa. Các nhân viên tình báo tiếp tục nói: “Lúc đầu, chúng ta đã có ý định tiếp tục bay vòng quanh bầu trời và tiếp tục quan sát. Nhưng đối phương bay lên mấy khinh khí cầu tiến hành truy sát chúng ta, cho nên chúng ta không thể không rút lui, nếu không, ngay cả chút tình báo này cũng không truyền về được.” Vân Trung Hạc nói: “Các ngươi làm rất đúng.”