Chương 407: Chiến thắng

CHƯƠNG 407: CHIẾN THẮNG Vân Trung Hạc vẫn nhắm mắt như cũ, tay gảy dây đàn, nhẹ nhàng thông qua. Lục Chỉ Cầm Ma, Beethoven. Tiếng đàn tử vong, bắn ra. Dưới tiếng đàn mỹ diệu, ẩn chứa sóng âm siêu tần suất đáng sợ, trong nháy mắt bắn nhanh ra. Xuyên thấu mũ giáp hai tên võ sĩ này, chui vào đầu óc của bọn họ, dẫn phát sóng não của bọn họ cộng hưởng. Trong nháy mắt . . . Đại não yếu ớt như đậu hủ, bỗng nhiên sôi trào lên. Trực tiếp chết thảm! Hai võ sĩ, bỗng nhiên rơi xuống đất, rơi ở trước mặt cách Vân Trung Hạc ba thước, không nhúc nhích, đã chết triệt để. Trong nháy mắt, tất cả mọi người triệt để sợ ngây người. Cái này. . . Cuối cùng xảy ra chuyện gì? Quá quỷ dị? Hai mươi mấy tên võ sĩ còn lại, nhìn nhau một chút, sau đó như chớp giật đánh tới. "Đương đương đương đương. . ." Trong nháy mắt, tiếng đàn Vân Trung Hạc trở nên kịch liệt không gì sánh được. Uy lực Lục Chỉ Cầm Ma thăng lên đến một đỉnh phong khác. Lần này, đàn tấu ra chính là sóng âm cộng hưởng. Những võ sĩ này cầm tấm chắn gỗ, bỗng nhiên vỡ toang. Ngay sau đó, giáp da trên người bọn họ cũng một tấc một tấc bị xé nứt. Cuối cùng. . . "Ầm ầm ầm . . ." Trong não bộ những võ sĩ cường đại này phát sinh cộng hưởng. Đầu tiên là ánh mắt bỗng nhiên nổ tung. Sau đó, máu tươi trực tiếp từ con mắt, lỗ tai, miệng, mũi bỗng nhiên phun ra. "Đương đương đương đương đương. . ." Uy lực Lục Chỉ Cầm Ma không ngừng lên cao, lên cao. Phàm là người tới gần Vân Trung Hạc trong ba mét, toàn bộ chết thảm. Tiếng đàn của hắn, phảng phất lươi đao vô hình, điên cuồng cắt chém đại não những chiến sĩ này. Một màn này, thật sự là hoa lệ, quỷ dị, rung động. Tấm chắn đầu gỗ bịt sắt nổ tung, vỡ nát. Ngay sau đó, ánh mắt dữ dằn. Cuối cùng máu tươi như pháo hoa, huyết vụ từ trong mắt miệng mũi phun ra. "Đương đương đương đương. . ." Vân Trung Hạc đàn càng ngày càng kịch liệt, càng ngày càng cao cang. Cuối cùng, toàn bộ mặt đất phảng phất bị vô số đạn bắn phá qua, văng lên từng đợt bụi đất. Beethoven gia thân, diễn tấu ròng rã mấy năm, uy lực âm nhạc tử vong đã đăng phong tạo cực. "Ầm ầm ầm . . ." Giống như ma quỷ, hai mươi mấy tên võ sĩ này xông lên, toàn bộ bị chết sạch. Còn thừa lại mười một người, đều là sĩ quan. Võ công của bọn họ càng thêm cường đại. Tám tên Thập nhân trưởng liếc mắt nhìn nhau, sau đó từng tên xông lên. Vân Trung Hạc vẫn nhắm mắt như cũ, điên cuồng đàn tấu. Tiếng đàn như tiễn, như đao, như ma. Vẫn như cũ quỷ dị, kinh diễm đồ sát. Mười một cao thủ này, lúc cách Vân Trung Hạc ba mét, phảng phất vọt tới một loại kết giới không khí nào đó nhìn không thấy. Trực tiếp bị âm thanh đàn tấu của hắn đánh trúng vào. "Ầm ầm ầm . . ." Bên trong đại não cộng hưởng, bỗng nhiên nổ tung. Trực tiếp dừng lại trên không trung, thất khiếu phun máu, sau đó chậm rãi rơi rụng xuống. Ba mươi chín tên võ giả, chết ba mươi sáu tên, chỉ còn lại ba người. . . . Ba người này là Bách phu trưởng, võ công phi thường cao, phi thường kinh người. Lần này bọn họ tới giác đấu trường, vốn là cạnh tranh vị trí Thiên phu trưởng. Không nghĩ tới, vậy mà gặp Vân Trung Hạc quỷ dị như vậy, đơn giản thần hồ kỳ kỹ. "Đây là một loại âm ba công kích, trực tiếp công kích đại não, các ngươi phóng xuất ra chân khí nội lực, đối kháng cỗ sóng âm này là được." Bỗng nhiên trong tai ba Bách phu trưởng vang lên một thanh âm, đây là thanh âm tế sư đế quốc. Đã hiểu! Lập tức, ba Bách phu trưởng làm theo. Chân khí nội lực thể nội, không ngừng bắn ra, phảng phất tạo thành một vòng bảo hộ quanh thân thể. Sau đó, ba Bách phu trưởng đi tới phía Vân Trung Hạc. "Đương đương đương đương đương. . ." Vân Trung Hạc điên cuồng diễn tấu, điên cuồng công kích âm ba tử vong. Nhưng . . . Giống như mất hiệu lực. Ba Bách phu trưởng vẫn như cũ bình yên vô sự, chỉ bất quá bọn họ đi rất chậm. Bởi vì toàn thân bắn ra nội lực chân khí, cần hao phí lực lượng khổng lồ, tốc độ tự nhiên chậm lại. Trước đó lúc cách ba mét, tất cả mọi người đã toàn bộ ánh mắt bạo liệt, đại não cộng hưởng, thất khiếu chảy máu mà chết rồi. Nhưng hiện tại. . . Ba tên cường giả này, trực tiếp tiến nhập phạm vi ba mét của Vân Trung Hạc. Vân Trung Hạc mở mắt, ngừng đàn. Ba tên cường giả này nhìn Vân Trung Hạc, lộ ra nụ cười tàn nhẫn. Tiểu bạch kiểm, biểu diễn thần kỳ của ngươi kết thúc, thân thể yếu ớt của ngươi, căn bản chịu không được chúng ta dù là nửa ngón tay. Chúng ta sẽ không dùng đao chém chết ngươi, chúng ta sẽ từng quyền từng quyền, sống sờ sờ nện ngươi thành mảnh vỡ, nện thành bụi bặm. Chúng ta sẽ khiến ngươi bốc hơi khỏi nhân gian. Ba cường giả, vẫn như cũ phóng xuất ra chân khí nội lực cường đại, bao phủ toàn thân, tiếp tục từng bước một tới gần Vân Trung Hạc. Bọn họ cũng không vì Vân Trung Hạc ngừng đàn mà buông lỏng, ngược lại càng thêm đề phòng, phóng xuất ra nội lực càng mạnh bao phủ toàn thân. Mà ngay lúc này, Vân Trung Hạc lộ ra một nụ cười. "Các ngươi đúng là ngây thơ." Vân Trung Hạc thản nhiên nói: "Thật sự cho rằng các ngươi dùng nội lực chân khí bao phủ toàn thân là hữu dụng? Cái này đương nhiên hữu dụng, nhưng nội lực các ngươi còn lâu mới đủ, tối thiểu phải giống như nương tử nhà ta, mới có thể ngăn cản tiếng đàn của ta." Vân Trung Hạc hít một hơi thật sâu, bỗng nhiên cắn nát đan dược trong miệng. Cả người trong nháy mắt tiến nhập một loại trạng thái khác, tinh thần lực trong nháy mắt tăng lên gấp bội. Như tiến nhập một loại trạng thái khác. Thời gian phảng phất trở nên chậm, mà thân thể ba tên cao thủ này phảng phất trở nên trong suốt, đầu óc của bọn họ, mạch máu, ngũ tạng lục phủ, toàn bộ thấy rõ rõ ràng ràng. Không chỉ như vậy, những vật này đều biến thành số liệu. Mạch máu hẳn là dùng tần suất gì cộng hưởng? Đại não nên dùng tuần suất gì cộng hưởng? Trái tim, con mắt các loại. Đều có tần suất cộng hưởng huỷ diệt không giống nhau. Vân Trung Hạc chậm rãi nói: "Chuẩn bị kỹ càng nghênh đón tru diệt điên cuồng nhất, hoa lệ nhất." Ba cường giả nghe vậy, lập tức dâng lên một loại trực giác nguy hiểm, sau đó cũng không đoái hoài tới suy nghĩ, muốn dùng nắm đấm nện Vân Trung Hạc thành mảnh vỡ. Lập tức giết hắn, tiểu bạch kiểm này quá nguy hiểm. Sau đó, bọn họ giơ lên lưỡi đao, phách trảm xuống Vân Trung Hạc. Cùng lúc đó! Vân Trung Hạc ngưng tụ tinh thần lực trước nay chưa từng có, bao gồm tinh thần lực cường đại của Lục Chỉ Cầm Ma Beethoven. Tiếng đàn, sóng âm tử vong trươc nay chưa từng có. Bỗng nhiên bắn ra! "Đang!" Trong nháy mắt, phảng phất một trận gió thổi qua. Toàn bộ mặt đất, bão cát bỗng nhiên bay lên. Ba cao thủ dùng nội lực và chân khí tạo thành vòng bảo hộ, trực tiếp bị xé nát, yếu ớt không chịu nổi. Sau đó. . . Đương đương đương đương đương đương! Tiếng đàn Vân Trung Hạc trở nên nhanh chóng, dày đặc không gì sánh được. Tay của hắn nhanh đến mức thấy không rõ lắm, chỉ có vô số tàn ảnh. Âm thanh tiếng đàn, hoàn toàn như cuồng phong bạo vũ dày đặc đáng sợ. "Trong chớp nhoáng này." Tiếng đàn phảng phất đạn vô hình, hơn nữa còn là đạn mưa to, điên cuồng bắn ra. Sau đó. . . Một màn hoa lệ xuất hiện. Ánh mắt ba tên đỉnh tiêm cao thủ này cộng hưởng, đại não cộng hưởng, mạch máu cộng hưởng, trái tim cộng hưởng. "Đương đương đương đương. . ." "Ầm ầm ầm . . ." Thân thể ba người bỗng nhiên nổ tung! Một tấc một tấc nổ tung. Trên không trung, phảng phất pháo hoa máu tươi nở rộ. Nhìn qua không có vẻ gì là huyết tinh, ngược lại phi thường hoa lệ, kinh diễm. Trong ánh mắt của mọi người, ba cường giả Bách phu trưởng này, một tấc một tấc biến mất. Mười mấy giây sau. Hết thảy kết thúc! Thân thể ba Bách phu trưởng biến mất, biến thành mảnh vỡ và huyết vụ, rơi lả tả trên đất. Lưu tại chỗ, chỉ có ba bộ khung xương trắng bóc, không nhúc nhích. Một màn này, phảng phất một buổi triển lãm nghệ thuật. Quyết đấu kết thúc! Vân Trung Hạc đình chỉ diễn tấu, đặt cổ cầm dưới đất, đứng dậy. Mẹ nó! Chân tê! Bất quá lúc này phải trang bức, muốn hình tượng, không thể chà nó. Thế là, Vân Trung Hạc như là một đỉnh tiêm cao thủ, cố nén hai chân tệ dại, chậm rãi bước đi. Đi vào trước ba bộ khô lâu cường giả, lấy tay nhẹ nhàng đẩy, dùng miệng nhẹ nhàng thổi. Ba bộ xương lúc đầu đã vì cộng hưởng mà nát bấy, giờ đổ sụp, biến thành bột phấn, rơi lả tả trên đất. Trang bức đến cực hạn! Toàn trường mấy vạn người, yên tĩnh như chết. . . .