Chương 417: Đại công cáo thành

CHƯƠNG 417: ĐẠI CÔNG CÁO THÀNH Hắc Long Vương chậm rãi đi đến trước mặt hơn một ngàn người, trong này có tướng lĩnh cao cấp, có Đại Tế Sư. "Cho tới nay, những Hắc Long Tháp này đều là thánh địa chúng ta, ngàn năm qua không ai có thể còn sống từ trong Kim Tự Tháp thứ chín đi ra ngoài, nhưng hiện tại Vân Trung Hạc làm được, dựa theo lời thề trước đó, hắn chính là tân hoàng đế." Hắc Long Vương chậm rãi nói: "Hiện tại có ai muốn phản đối không?" Toàn trường tĩnh lặng im ắng. Hắc Long Vương đưa tay lên lỗ tai, lại một lần nữa hỏi: "Ta muốn lập Vân Trung Hạc là tân hoàng đế, các ngươi có ai muốn phản đối không?" Lúc này, một Đại Tế Sư quỳ xuống, nói: "Bệ hạ, hết thảy ý chỉ của ngài chúng ta đều tuân thủ. Nhưng hiện tại rõ ràng ngài còn sống rất tốt, mà lại từ Kim Tự Tháp thứ chín sống sót đi ra ngoài, ngài đã đánh vỡ lịch sử, cho nên ngài chính là hoàng đế chí cao vô thượng của chúng ta, tương lai ngài sẽ mang theo chúng ta thống trị thiên hạ." Hắc Long Vương chậm rãi nói: "Không sai, hiện tại ta còn sống, nhưng chưa tới một phút, canh giờ kế tiếp, không chắc ta còn sống. Cho nên hiện tại ta muốn lập Vân Trung Hạc là Hắc Long Vương mới, các ngươi có phản đối không?" Hắc Long Vương vừa nói chuyện, vừa giơ tay lên. Tư thế kia đã phi thường minh bạch, nếu ai phản đối, vậy một bàn tay này sẽ chụp chết. Y như vậy ai dám phản đối? Mấy chục năm qua, tất cả người dám phản đối y đã chết hết rồi. Lập tức tất cả mọi người quỳ xuống, cao giọng hô: "Tuân chỉ!" Hắc Long Vương chỉ vào Vân Trung Hạc nói: "Còn không bái kiến Tân Hắc Long Vương?" Hơn một ngàn người lại một lần nữa quỳ xuống, dập đầu nói: "Bái kiến Tân Hắc Long Vương bệ hạ." . . . Sau đó, Hắc Long Vương chậm rãi đi tới phía Vân Trung Hạc. "Đi, tới giữa." Hai người tiến về trung tâm quần thể Kim Tự Tháp. Hắc Long Vương ngồi xếp bằng xuống, nói: "Hỏi đi." Vân Trung Hạc nói: "Vì sao?" Hắc Long Vương nói: "Cụ thể một chút." Vân Trung Hạc nói: "Ngươi sao lại sắp chết?" Hắc Long Vương nói: "Ta bị người ám sát." Vân Trung Hạc kinh ngạc, trên thế giới này còn có người có thể ám sát được Hắc Long Vương sao? Quá không thể tưởng tượng nổi. Võ công của y đã là. . . Cao đến mức Vân Trung Hạc hoàn toàn không cách nào hình dung. Vân Trung Hạc nói: "Ai ám sát ngươi." Hắc Long Vương nói: "Ta không biết, một người nhìn như đã chết." Mẹ nó, lời này có lượng tin tức rất lớn. Vân Trung Hạc nói: "Vậy vì sao là ta? Vì sao để cho ta kế thừa Hắc Long Vương?" Hắc Long Vương nói: "Ngươi biết, trước đó chúng ta một mực gọi là Trật Tự hội, là ta thành lập Hắc Viêm đế quốc." Vân Trung Hạc gật đầu. Hắc Long Vương nói: "Ta muốn cố gắng một chút, lấy đạo của người trả lại cho người, trò giỏi hơn thầy." Vân Trung Hạc nghe hiểu, Hắc Long Vương muốn bắt chước Đại Hàm ma quốc, thành lập Hắc Viêm đế quốc, mà mục đích chính là vì tiêu diệt Đại Hàm ma quốc. Hắc Long Vương nói: "Nhưng ta thất bại, loại thống trị này có thiếu sót thật lớn. Dùng sợ hãi để thống trị, một khi quân vương cao nhất băng hà, vậy toàn bộ đế quốc sẽ sụp đổ. Cho nên chỉ cần ám sát ta, toàn bộ Hắc Viêm đế quốc cũng sẽ sụp đổ. Mà nhìn ngươi, hi vọng lớn hơn nhiều, dù sao đại biểu cho lực lượng mới, đại biểu cho tiên tiến, cũng đại biểu cho ý chí Viêm Tân Tông bệ hạ." Vân Trung Hạc nói: "Đại Hàm ma quốc, có thể vượt vào phạm vi thế lực của các ngươi không?" Hắc Long Vương nói: "Không có! Thế giới hai chúng ta, cơ hồ ngăn cách với đời, đường biển không thông." Vân Trung Hạc nói: "Ngươi cảm thấy mình sẽ chết, cho nên lựa chọn tiến nhập Kim Tự Tháp thứ chín, ngươi biết bên trong có thứ để ngươi sống sót?" Hắc Long Vương nói: "Đúng, nơi duy nhất có thể kéo dài sinh mạng ta, chính là Kim Tự Tháp thứ chín, nhưng ta thất bại. Ta mới vừa tiến vào, đầu óc phảng phất triệt để nổ tung, cả người biến thành xác sống." Cái này giống Vân Trung Hạc như đúc, chỉ bất quá trong đầu Vân Trung Hạc có mấy ý thức, trợ giúp hắn thông qua được ba cửa ải, tiến nhập hạch tâm mộ thất. Vân Trung Hạc nói: "Ngươi biết sau khi ngươi chết, bọn hắn sẽ không nghe lời ngươi, sẽ quyết đấu, tự giết lẫn nhau?" Hắc Long Vương gật đầu nhẹ. Vân Trung Hạc nói: "Vậy ngươi làm sao biết, ta có thể thành công từ Kim Tự Tháp thứ chín sống sót đi ra ngoài, hơn nữa còn có thể đem ngươi ra?" Hắc Long Vương trầm mặc chốc lát nói: "Trực giác." Câu trả lời này, quá bất hợp lí. Bỗng nhiên, Hắc Long Vương run lên một cái, nói: "Thời gian của ta không nhiều lắm, tiếp theo ngươi không nên nói đoạn, nghe ta nói." "Được." Vân Trung Hạc đáp. Hắc Long Vương nói: "Đại Hạ Cao Tổ Hạ Trụ, đúng là người sáng lập Trật Tự hội. Năm đó Nộ Đế ở vào thời kỳ mấy chục năm suy yếu, nên trốn ở trong một núi lớn, muốn vượt qua kỳ suy yếu này. Hơn ngàn tên đỉnh cấp cường giả Trật Tự hội xâm nhập vào trong ngọn núi lớn này, không giống trong tưởng tượng, bên trong ngọn núi lớn này, người thủ vệ Nộ Đế cũng không nhiều. Mấy đại thân vương, mấy Nguyên soái Đại Hàm ma quốc đều không ở tại đây, chỉ có một ít thân vệ Nộ Đế. Nhưng dù vậy, hơn ngàn tên đỉnh cấp cường giả vẫn tử thương thảm trọng, bỏ ra vô số đại giới, mà Hạ Trụ phi thường thông minh, theo dòng nước ngầm, tiến nhập vào trong ngọn núi lớn này." "Sau đó thì sao?" Hắc Long Vương nói: "Sau đó, không có sau đó. Chờ cường giả Trật Tự hội giết vào trong động, Nộ Đế đã không thấy, Hạ Trụ cũng đã không thấy." Mẹ nó, lượng tin tức này càng lớn hơn. Lại liên tưởng câu nói trong lăng mộ Hạ Trụ: Tâm ta, đã loạn. Cái này chứng minh có một khả năng, Nộ Đế lúc ấy còn chưa chết? Sau khi ám sát Nộ Đế, Hạ Trụ còn trở về lăng mộ của mình, viết xuống mấy chữ tâm ta đã loạn, chứng tỏ trận ám sát này, Hạ Trụ cũng không chết. Đã xảy ra chuyện gì? Hạ Trụ vì sao không giết Nộ Đế? Hoặc là Nộ Đế vì sao không giết Hạ Trụ? Đương nhiên, đây vẻn vẹn chỉ là suy đoán. Mà dù lúc ấy Nộ Đế không chết, vậy bây giờ không sai biệt lắm đi qua ngàn năm, cũng đã sớm phải chết? Dù sao cái gọi là trường sinh bất lão, không phải chân chính trường sinh bất tử, sống một hai trăm năm coi như xong không dậy nổi? Mấu chốt hiện tại Vân Trung Hạc cũng có trường sinh bất lão rồi? Hắc Long Vương nói: "Ta là người Trật Tự hội, ta đã từng nghĩ tới, thủ đoạn không trọng yếu, quá trình không trọng yếu, kết quả mới trọng yếu. Cho nên ta thành lập Hắc Viêm đế quốc, chính là vì tiêu diệt Đại Hàm ma quốc, chính là vì thực hiện sứ mệnh Trật Tự hội. Nhưng hiện tại xem ra ta đã thất bại, Hắc Viêm đế quốc không phải một bản sao thành công. Nhưng nó cũng không phải là không có chút giá trị, tối thiểu ta tạo ra mười mấy vạn võ sĩ cường đại, đền bù võ đạo thiếu thốn của các ngươi." "Vân Trung Hạc, ngươi cũng là thành viên Trật Tự hội, ngươi lại là quốc vương Tân Đại Viêm đế quốc, cho nên trách nhiệm tiêu diệt Đại Hàm ma quốc sẽ rơi vào trên người ngươi." Hắc Long Vương nói. Vân Trung Hạc bỗng nhiên nói: "Ngươi cố ý để Tỉnh Trung Nguyệt suất quân đi tiến đánh thuộc địa thứ ba, chính là vì dẫn ta đến? Ngươi biết chuyện Tân Đại Viêm đế quốc phát sinh?" Hắc Long Vương thở dài một tiếng: "Ta tự phụ không gì sánh được, cảm thấy ta mới là chủ nhân Đại Viêm. Nếu như ta không chết, đương nhiên không cam tâm giao hết thảy cho ngươi. Nhưng . . . Trời muốn diệt ta." Vân Trung Hạc nói: "Tên thật ngươi gọi là gì?" Hắc Long Vương nói: "Ta giống ngươi, đều là hậu đại Đại Viêm hoàng tộc. Viêm Tân Tông bệ hạ chết bất đắc kỳ tử, dòng chính hoàng tộc chết thảm, chỉ có cực ít người may mắn còn sống sót. Tổ tiên của ta, chính là con riêng của Viêm Tân Tông, cũng là thành viên sớm nhất sáng lập Trật Tự hội. Cho nên hai chúng ta, có cùng một tổ tiên, Viêm Tân Tông bệ hạ." Tiếp theo, Hắc Long Vương ngửa đầu nhìn về phía chân trời, chậm rãi nói: "Không phải là công tội, xong hết mọi chuyện." "Vân Trung Hạc, tiếp theo hết thảy đều giao cho ngươi, tiêu diệt Đại Hàm ma quốc cũng giao cho ngươi. Khôi phục Đại Viêm hoàng triều, cũng giao cho ngươi. Tìm tới chân tướng Nộ Đế, cũng giao cho ngươi. Thậm chí. . . Còn có sứ mệnh cao hơn, cũng giao cho ngươi." Thanh âm Hắc Long Vương đã càng ngày càng yếu ớt. Vân Trung Hạc nói: "Sứ mệnh cao hơn là gì?" Hắc Long Vương nói: "Ta. . . Ta cảm giác, có một đôi bàn tay vô hình, đang lừa gạt, đang thao túng toàn bộ vận mệnh thế giới, điều khiển vận mệnh của chúng ta. Bất luận kẻ nào cũng bị điều khiển, bi kịch, hài kịch. . ." Nói tới đây, thanh âm Hắc Long Vương dần dần thấp xuống. "Hết thảy giao cho ngươi, từ nay về sau, Hắc Viêm đế quốc và Tân Đại Viêm đế quốc sát nhập, ngươi. . . Ngươi chính là tân hoàng đế. . ." Sau đó, Hắc Long Vương không nhúc nhích, mà trong tay y nắm một lệnh bài Hắc Long, cũng vô thanh vô tức đặt ở trong tay Vân Trung Hạc. Vân Trung Hạc muốn lấy xuống mũ giáp của y, thấy rõ khuôn mặt của y, nhưng vẫn như cũ lấy không được, phảng phất mọc ở trên đầu, thật giống như hòa làm một thể. Sau một lát, từng mảnh từng mảnh tro tàn bay ra. Đây. . . Đây là chuyện gì xảy ra? Thi thể Hắc Long Vương vậy mà từng tấc từng tấc hóa thành tro bụi. Đến tận đây vị hoàng đế Hắc Viêm đế quốc, lãnh tụ cao nhất Trật Tự hội, chân chính triệt để chết đi. Vân Trung Hạc trở thành Hắc Long Vương mới! . . .