Chương 435: Tỉnh Vô Sương bị tiêu diệt

CHƯƠNG 435: TỈNH VÔ SƯƠNG BỊ TIÊU DIỆT Vân Trung Hạc nhìn thấy một màn này, toàn bộ da đầu tê dại, toàn bộ thân thể phảng phất như muốn nổ tung. Mấy ngày qua, quân đoàn của hắn thương vong vô cùng nhỏ, bây giờ lại bị một đám dơi biến dị đồ sát? Nhất định phải ngăn cản! Nếu không, mấy trăm ngàn đại quân của hắn không biết phải chết bao nhiêu? Mỗi người lính đế quốc đều đáng quý. Vân Trung Hạc nhắm hai mắt lại, đầu óc bắt đầu suy nghĩ cực nhanh. Có biên pháp nào để đối phó với những con dơi biến dị này không? Có, nhất định phải có. Với thiên phú của bệnh nhân tâm thần số 25, thân cận và khống chế động vật? Không, hoàn toàn không thể! Bởi vì loại thiên phú này một lần chỉ có thể khống chế một con, hơn nữa lúc này hắn không biểu hiện được lực thân cận, nội tâm của hắn chỉ có xúc động hủy diệt. Dùng kỹ năng của Beethoven! Đúng, đúng, đúng, dùng sóng siêu âm công kích. Lấy đạo của người trả lại cho người, dơi nhạy cảm nhất với siêu âm, mà bản thân chúng dựa vào siêu âm để xác định hướng, đầu óc của chúng vô cùng nhạy cảm, có thể cảm ứng và tiếp nhận sóng siêu âm. Nhất thời, Hạc Trung Vân cầm lấy một cây cổ cầm, leo lên phi thuyền. “Nhanh, nhanh, nhanh...” Vân Trung Hạc hạ lệnh nói: “Phi thuyền lập tức bay lên bầu trời Liệt Phong cự thành.” Nhất định phải giành giật từng giây, bởi vì lúc nào cũng có binh lính của đế quốc ngã xuống. Phi thuyền bay lên bầu trời. Vô số con dơi phát hiện ra phi thuyền và ngay lập tức phát động một cuộc tấn công điên cuồng. Mà đúng lúc này, Beethoven lên thân Vân Trung Hạc, đàn tấu ra âm nhạc tử vong đáng sợ. Đàn tấu một cuộc tấn công bằng siêu âm khủng khiếp. Chơi siêu âm sao? Lục Chỉ Cầm Ma Beethoven mới là tổ tông, mới là cao thủ đệ nhất thế giới. “Đương đương đương đương...” Vân Trung Hạc điên cuồng đàn tấu, phát ra siêu âm, giống như bão táp, bốn phương tám hướng kích xạ mà đi, hoàn toàn là đả kích bao trùm không góc chết. Mỗi một lần đàn tấu, đều phảng phất như một quả bom siêu âm nổ tung, sau đó điên cuồng quét sạch. Nhất thời! Những con dơi biến dị nhận được âm nhạc siêu âm tử vong mà Vân Trung Hạc đàn ra. Điều này hoàn toàn vượt quá phạm vi chịu đựng của chúng. “Bành bành bành bành...” Một màn hoa lệ xuất hiện. Trên không trung, những con dơi biến dị này từng con từng con nổ tung, trực tiếp tan xương nát thịt. Lục Chỉ Cầm Ma của Vân Trung Hạc lại phát uy, điên cuồng tàn sát những súc sinh biến dị này. Nhưng... hiệu quả của vụ đồ sát này xa xa không đủ. Bởi vì số lượng những con dơi biến dị thật sự là quá nhiều quá nhiều. Tiếp theo, từ khúc của Vân Trung Hạc thay đổi, không còn hoàn toàn là siêu âm tử vong nữa. Mà là một loại siêu âm hấp dẫn trí mạng, vô số con dơi biến dị đều bị nó hấp dẫn, điên cuồng vọt tới. Mấy trăm ngàn con dơi biến dị đều bay về phía Vân Trung Hạc. Một màn này, thật sự là quá quỷ dị, quá khủng bố. Vân Trung Hạc và phi thuyền của hắn, hầu như đã bị hoàn toàn bao quanh bởi vô số con dơi. Cứ như vậy, Vân Trung Hạc khống chế những con dơi biến dị bay về phía phủ công tước Tỉnh Vô Sương. Lúc này, Tỉnh Vô Sương đang vô cùng phấn khởi và oán độc. Nàng đang thích thú nhìn, hy vọng nhìn thấy những con dơi biến dị có thể tàn sát sạch sẽ quân đoàn của Vân Trung Hạc. Nhưng... hiện tại những con dơi biến dị này lại bị Vân Trung Hạc khống chế? Giây tiếp theo! Tiếng đàn của Vân Trung Hạc trong nháy mắt trở nên vô cùng kịch liệt. “Đương đương đương đương...” Mà những con dơi biến dị phảng phất như hoàn toàn điên cuồng, giống như vô số viên đạn, phát động tập kích tự sát quân đội của Tỉnh Vô Sương trên mặt đất. “Vù vù vù vù vù vù…” Mấy trăm ngàn con dơi biến dị, giống như mưa lớn bắn nhanh xuống. Lúc trước bọn chúng sẽ không công kích võ sĩ biến dị Đại Hàm ma quốc, nhưng bây giờ chúng đã hoàn toàn điên cuồng. Hơn 30.000 võ sĩ biến dị của Đại Hàm ma quốc điên cuồng múa kiếm, đánh chết những con dơi biến dị này. Thời gian dừng lại. Vô số con dơi hóa thành mưa máu rơi xuống. Tốc độ nhanh nhẹn của chúng công kích binh lính bình thường có thể, nhưng công kích võ sĩ biến dị cường đại thì không được, bởi vì những võ sĩ biến dị này phản ứng quá nhanh, võ công quá cao. Không chỉ có võ sĩ biến dị của Đại Hàm ma quốc như thế, võ sĩ biến dị của Hắc Viêm đế quốc bên Vân Trung Hạc cũng có thể không bị dơi tập kích, hơn nữa còn có thể chém giết trắng trợn. Vì vậy, chỉ sau một phút ngắn ngủi. Mấy chục vạn con dơi biến dị đã bị giết sạch sẽ, hầu hết trong số chúng chết bởi vì công kích tự sát, còn có một bộ phận bị võ sĩ Đại Hàm ma quốc tru diệt. Phi thuyền của Vân Trung Hạc ở trên cao, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Tỉnh Vô Sương, nữ nhân thiếu chút nữa trở thành nữ nhân của hắn. Bây giờ... không cần. Hiện tại Tỉnh Vô Sương và hơn 30.000 võ sĩ biến dị đều đã đi lên trên mặt đất, đứng ở trong đống phế tích của phủ công tước. Vân Trung Hạc nói: “Truyền lệnh, tất cả chiến hạm chủ lực, nhắm chuẩn nơi này, khai hỏa!” Phi thuyền ngay lập tức truyền lệnh và báo cáo vị trí pháo kích cụ thể. Vài phút sau! “Vù vù vù vù….” Tất cả các chiến hạm chủ lực, tất cả pháo binh, điên cuồng khai hỏa. Điên cuồng oanh tạc. Trên phế tích phủ công tước của Tỉnh Vô Sương, nhất thời lại một lần nữa biến thành biển lửa. Những võ sĩ biến dị của Đại Tiên ma quốc cũng không chịu nổi bom mấy trăm kg nổ tung. Trong nháy mắt, máu thịt tung bay. Hỏa pháo điên cuồng đồ sát. Mà đúng lúc này, Bạch Xà đại tế sư phát hiện Vân Trung Hạc ở trên không trung, một chiếc phi thuyền lẻ loi. Nhất thời, nàng mừng rỡ. Đây là cơ hội ngàn năm có một, chỉ cần giết Vân Trung Hạc, trận chiến này sẽ hoàn toàn thắng lợi, so với tiêu diệt mấy trăm nghìn quân đội của Đại Viêm đế quốc còn tốt hơn. Vân Trung Hạc vừa chết, Đại Viêm đế quốc cũng hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, trận đại chiến này có thể không chiến mà thắng. Nhất thời, nàng phát ra một tiếng kêu quỷ dị. Hơn một ngàn con quạ biến dị vỗ cánh bay cao, bay về phía Vân Trung Hạc. Những con quạ đen này không giết được quân đội, nhưng giết một mình Vân Trung Hạc ngươi, có thể dư dả bầm thây vạn đoạn. Nhưng... Bạch Xà đại tế sư này suy nghĩ nhiều. Lục Chỉ Cầm Ma của Vân Trung Hạc lại một lần nữa phát uy, bởi vì vừa rồi khi đối mặt với mấy trăm nghìn con dơi biến dị, cảm ngộ của Vân Trung Hạc đối với Lục Chỉ Cầm Ma lại một lần nữa tăng lên, cho nên tiếng đàn tử vong của hắn lại một lần nữa thăng cấp lột xác. Hiện giờ, lực sát thương của tiếng đàn tử vong của hắn đã cao lên một tầng. Tiếng đàn tử vong đáng sợ, sóng siêu âm tử vong, ba trăm sáu mươi độ không góc chết, điên cuồng bắn ra. Những con quạ đen biến dị này điên cuồng lao tới, sau đó ở trên không trung, bỗng nhiên đầu óc nổ tung, hai mắt trợn trừng, chết thảm rơi xuống đất. “Két, két…” Từng đợt tiếng kêu thảm thiết, hơn một ngàn con quạ đen biến dị bị tàn sát điên cuồng. Tiếng đàn tử vong của Vân Trung Hạc càng ngày càng kịch liệt, càng ngày càng đáng sợ. Cuối cùng, những con quạ biến dị kia trực tiếp tan xương nát thịt. Tiếng đàn của hắn có phạm vi bán kính sát thương khoảng 150 mét. Chỉ cần tiến vào trong phạm vi này, toàn bộ quạ đen biến dị đều sẽ chết thảm. Một màn này, thật sự vô cùng hoa lệ, làm cho người ta sởn tóc gáy. Chỉ sau một thời gian ngắn! Hơn một ngàn con quạ biến dị đã chết sạch sẽ. Vân Trung Hạc vẫn đứng trên boong thuyền của phi thuyền, lạnh lùng nhìn xuống đất. Mà lúc này, mặt của Bạch Xà đại tế sư phía xa xa đã tái nhợt không màu. Một màn đó khiến nàng không cách nào động đậy, mãi một lúc lâu sau, nàng phất mạnh tay, mang theo hơn một ngàn Hắc Ám kỵ sĩ điên cuồng chạy trốn. … Không biết qua bao lâu! Pháo kích điên cuồng của hạm đội Đại Viêm đế quốc đã kết thúc. Lại nhìn trên mặt đất, trong phế tích phủ công tước, Tỉnh Vô Sương vẫn bình yên vô sự như cũ. Nhưng hơn ba vạn võ sĩ biến dị dưới trướng nàng tử thương vô số. Bên cạnh nàng chỉ có vẻn vẹn không tới ngàn người. Đôi mắt đẹp của nàng điên cuồng, kinh hãi, quyết tuyệt. Trận chiến này kết thúc, Tỉnh Vô Sương đã hoàn toàn thua, toàn bộ pháo đài Nam Cảnh luân hãm. Mấy trăm nghìn đại quân của nàng cũng hoàn toàn bị diệt. “Vân Trung Hạc, tại sao ngươi lại trở về? Sao ngươi lại quay lại? Tỉnh Vô Sương gào thét: “Sao ngươi không chết ở bên ngoài? Sao ngươi không ở Đại Viêm đế quốc hưởng thụ vinh hoa phú quý, vì sao phải trở về?” Vân Trung Hạc không để ý tới nàng. Tỉnh Vô Sương lại nói: “Ngươi trở về thì trở về, vì sao không đi tiến đánh nơi khác, hết lần này tới lần khác tới tấn công Nam Cảnh của ta? Ta giãy dụa cho tới hôm nay dễ dàng sao? Ta có được hơn một triệu cây số vuông lãnh địa này dễ dàng sao? Ta có được mấy trăm nghìn đại quân dễ dàng sao? Bây giờ toàn bộ bị ngươi tiêu diệt sạch sẽ, ngươi là khắc tinh của Tỉnh thị gia tộc ta sao?” Vân Trung Hạc vẫn không nói gì, ở trong lòng hắn, Tỉnh Trung Nguyệt mới là Tỉnh thị gia tộc, Tỉnh Vô Biên cũng là Tỉnh thị gia tộc. Hắn và Tỉnh Vô Sương cũng từng có cơ hội. Nhưng... khoảng cách giữa hai người vẫn còn quá xa. Bây giờ, đã đi đến mức này ngày hôm nay. Vân Trung Hạc chậm rãi hạ lệnh: “Tấn công! Chém tận giết tuyệt Tỉnh Vô Sương và những người khác, một người cũng không để lại!”