Chương 444: Điên cuồng trang bức

CHƯƠNG 444: ĐIÊN CUỒNG TRANG BỨC Vân Trung Hạc không khỏi kinh ngạc, dứt khoát như vậy sao? Lúc trước hắn và Bạch Phi Phi nói chuyện vô số lần, đối phương không tỏ bất luận thành ý gì, tóm lại để Bạch Vân thành đầu hàng là không có khả năng. Mà bây giờ Bạch Cổ đại vương trực tiếp một lời đáp ứng. "Vân Trung Hạc, ngươi cảm thấy vị hoàng đế bệ hạ này thế nào?" Bạch Cổ hỏi. Y nói vị hoàng đế này, đương nhiên là hoàng đế Đại Hàm ma quốc, cũng đã từng là Đại Doanh hoàng đế, bởi vì hiện tại toàn thế giới chỉ còn lại một hoàng đế. Vân Trung Hạc nói: "Người đáng sợ nhất thiên hạ." Bạch Cổ đại vương nói: "Hắn đã biến mất hơn ba năm, ngươi nghĩ hắn đã xảy ra chuyện? Hay là hắn đã chết?" Vân Trung Hạc nói: "Không có." Bạch Cổ đại vương nói: "Vì sao chắc chắn như vậy, năm đó Nộ Đế gặp chuyện không may, vì sao hắn lại không thể xảy ra chuyện?" Vân Trung Hạc nói: "Nộ Đế là một người theo chủ nghĩa lý tưởng, mà hoàng đế Đại Hàm ma quốc hoàn toàn là một người khác, người này tâm cơ, thủ đoạn, quyền mưu, võ công đều tuyệt đỉnh. Muốn hi vọng hắn xảy ra chuyện, đó thật là quá ngây thơ rồi." Bạch Cổ đại vương nói: "Ngươi cảm thấy hiện tại khiêu chiến lớn nhất của hắn là gì?" Vân Trung Hạc nói: "Làm cách nào cải biến huyết thống, để con của hắn Đại Doanh Vương trở thành hoàng đế đời sau." Bạch Cổ đại vương nói: "Làm sao ngươi biết hắn không thể trường sinh bất lão?" Nếu như trường sinh bất lão, vậy sẽ không có chuyên kế vị. Bạch Cổ đại vương nói: "Cho nên mục tiêu chủ yếu hắn truy cầu là trường sinh bất lão, nhưng ta cảm thấy mục tiêu này quá sức. Cho nên để tử tôn kế thừa hoàng vị, cũng đã trở thành mục tiêu tiếp theo của hắn." Sau đó, Bạch Cổ lại nói: "Bạch Phi Phi và ngươi đã đàm phán thất bại?" Vân Trung Hạc nói: "Đúng, bởi vì nàng có ranh giới cuối cùng, tuyệt đối sẽ không đầu hàng Đại Viêm đế quốc. Mà ta có ranh giới cuối cùng của ta, Nam cảnh không thể đổi màu cờ, thế giới phương đông chỉ có thể có một đế quốc, đó chính là Đại Viêm đế quốc." Bạch Cổ nói: "Nàng từ khi sinh ra tới bây giờ, chính là người Đại Hàm ma quốc, chính là công chúa Bạch Vân thành, muốn để nàng đại biểu Đại Hàm ma quốc đầu hàng, đó hoàn toàn không thể nào." Vân Trung Hạc nói: "Vậy ngài vì sao có thể đáp ứng? Ngài chính là thành viên dòng chính Đại Hàm ma quốc, một khi đầu hàng Đại Viêm đế quốc, chẳng phải là phản bội lớn nhất sao?" Bạch Cổ thở dài nói: "Phi Phi đã nói với ngươi, kỳ thật ta không tán thành thể chế và truyền thống Đại Hàm ma quốc. Ta muốn thành lập chính là một Đại Hàm đế quốc khai sáng ôn hoà, cho nên ta dùng một loại phương thức thẩm thấu chậm chạp, từng chút từng chút xâm chiếm quyền lực thế giới phương đông. Mục tiêu cuối cùng của ta là cải biến tất cả hoàng đế đế quốc phương đông thành huyết mạch Đại Hàm ma quốc, đồng thời dùng Phản Lão Diên Thọ Đan khống chế bọn chúng, thống nhất toàn bộ thế giới, kiến tạo một đế quốc thế tục lấy văn minh Võ Đạo làm chủ." Vân Trung Hạc gật đầu. Bạch Cổ nói: "Nhưng ta thất bại, cờ xí Đại Hàm ma quốc đã bị người khác cầm đi, phái cực đoan, phái Tử Thần vĩnh sinh cuối cùng đã thắng lợi, mà kéo ra khoảng cách với chúng ta càng lúc càng lớn. Bạch Vân thành sở dĩ còn có thể bảo trì tính độc lập nhất định, hoàn toàn là vì chúng ta có hải quân cường đại. Ta còn sống, vẫn như cũ có thể bảo trụ Bạch Vân thành, bảo trụ Phi Phi và Tiểu Kỳ, nhưng nếu như ta không có ở đây? Ai có thể bảo trụ Bạch Vân thành? Dựa vào Bạch Phi Phi? Dựa vào Lý Hoa Mai? Tiểu Kỳ còn quá nhỏ. Cho nên một khi ta rời thế giới này, trên cơ bản chính là lúc Bạch Vân thành diệt vong, cũng là tử kỳ của bọn Phi Phi." Vân Trung Hạc nói: "Bạch Vân thành đã từng là thế lực cường đại nhất thiên hạ, hẳn là nhân tài đông đúc." Bạch Cổ đại vương nói: "Đương nhiên nhân tài đông đúc, nhưng . . . Người dã tâm bừng bừng đều đi đầu quân cho hoàng đế, đều đi Ma kinh, những người tràn ngập dã tâm kia, làm sao lại hiệu trung một người tàn phế như ta." Tỉnh Vô Sương chính là một ví dụ, nàng thoát ly Bạch Vân thành, trở thành công tước Nam cảnh Đại Hàm ma quốc. Bạch Cổ nói: "Một khi ta rời thế giới này, ai có thể bảo hộ Phi Phi, ai có thể bảo hộ Tiểu Kỳ?" Ánh mắt gã rơi vào mặt Vân Trung Hạc. Bạch Cổ nói: "Rốt cuộc là thanh danh và vinh quang của ta trọng yếu hơn? Hay là nữ nhi và cháu trai ta trọng yếu hơn." Thật ra là ngoại tôn, nhưng họ Bạch, lại kế thừa cơ nghiệp Bạch Vân thành, cho nên xưng là cháu trai. Vân Trung Hạc nói: "Trước khi ta đến, đã thương nghị cùng các trọng thần của đế quốc. Bản thổ tứ đại đế quốc phương đông, phải thuộc về Đại Viêm đế quốc trực tiếp thống trị. Nhưng quần đảo và lục địa phía đông Bạch Vân thành, cũng chính là phạm vi thế lực vốn có của các ngài, vẫn như cũ có thể chia cho các ngài, để cho các ngài thành lập Bạch Vân vương quốc, bảo trì tính độc lập nhất định. Nhưng Bạch Vân vương quốc này, nhất định phải là một phần của Đại Viêm đế quốc, nhất định phải hiệu trung quân chủ Đại Viêm đế quốc." "Có thể." Bạch Cổ nói. Vân Trung Hạc nói: "Vậy ngài có thể nói ra điều kiện của mình." Bạch Cổ đại vương nói: "Ngươi đăng cơ xưng đế, về sau lập cháu của ta, Bạch Kỳ con ngươi là thái tử, đương nhiên hắn có thể sửa lại họ Cơ." Mẹ nó, Vân Trung Hạc sợ cái điều kiện này. Cho nên, hắn nhíu mày. Bạch Cổ đại vương nói: "Sao vậy? Không được?" Vân Trung Hạc nói: "Đầu tiên, quân chủ Đại Viêm đế quốc này cũng không phải là càn cương độc đoán, mà ta và nội các, Xu Mật Viện chia sẻ quyền lực. Thứ đến, để Tiểu Kỳ trở thành đế quốc là khó như lên trời." Vân Trung Hạc hiện tại là Độc Tài Vương, cho nên nhi nữ của hắn vẫn không được xưng danh hào vương tử cùng công chúa. Mà luật pháp Đại Viêm đế quốc liên quan tới huyết thống Đại Hàm ma quốc vẫn chưa hoàn thiện, cho nên Tỉnh Tước và Tỉnh Hộc, hiện tại vẫn chưa trở thành thành viên hoàng tộc. Khách quan thì, trên người Bạch Kỳ huyết thống Đại Hàm ma quốc càng thêm thuần khiết, muốn để nó trở thành thái tử đế quốc? Vậy căn bản không khả năng. Đối với người Đại Viêm đế quốc, nhi nữ Cơ Khanh trở thành hoàng tử đế quốc là hợp lý nhất, cũng dễ tiếp nhận nhất. Ngay cả thái tử vương hậu sinh cũng không được làm thái tử, hài tử Tỉnh Trung Nguyệt cũng không có khả năng. Thậm chí, Vân Nghiêu trở thành thái tử đế quốc xác suất hơi lớn một chút, bởi vì nó là trưởng tử, mà trên thân không có huyết thống Đại Hàm ma quốc. Vân Trung Hạc nói: "Bạch Kỳ có thể giữ họ Bạch, nó có thể trở thành quốc vương Bạch Vân vương quốc." "Vậy có ý gì?" Bạch Cổ đại vương tê thanh nói: "Ta muốn là thống nhất thế giới, vấn đỉnh hoàng vị." Vân Trung Hạc trầm mặc lại. Bạch Cổ đại vương nói: "Ta là quân chủ dòng chính Đại Hàm ma quốc, nhưng lại đầu hàng Đại Viêm đế quốc. Chẳng lẽ quyết định này không đủ gian nan sao? Không đủ hủy hoại danh dự ta sao? Ngươi cứ như vậy yêu quý lông vũ sao?" Vân Trung Hạc nói: "Bạch Cổ đại vương, ta nợ con dân đế quốc rất nhiều, ta không thể cô phụ tình cảm của bọn họ." Bạch Cổ đại vương nói: "Ngươi là hoàng đế, ngươi nói mỗi một câu đều là thánh chỉ. Kẻ thuận hưng thịnh, nghịch giả vong." Vân Trung Hạc nói: "Bạch Cổ đại vương, thế giới này đã thay đổi." Bạch Cổ đại vương nói: "Vân Trung Hạc, ta biết bây giờ ngươi còn muốn giữ lễ nghi với Tân Đại Viêm đế quốc bên kia. Nhưng nếu như tương lai ngươi tiêu diệt được Đại Hàm ma quốc, như vậy uy vọng và quyền thế ngươi sẽ không ai áp chế được, ý chí của ngươi sẽ không ai có thể ngăn cản. Ta có thể chờ ngươi đến lúc đó, lại lập Bạch Kỳ là thái tử. Mà bây giờ ngươi chỉ cần ký kết mật ước với ta là được." Vân Trung Hạc nói: "Thật có lỗi, Bạch Cổ đại vương, ta làm không được." Bạch Cổ đại vương cả giận nói: "Cái này cũng không được, kia cũng không được, vậy ngươi muốn làm gì? Ngươi muốn Bạch Vân thành vô duyên vô cớ đầu hàng ngươi? Dựa vào cái gì? Hiện tại hải quân ngươi đánh không lại Bạch Vân thành ta, hải quân chúng ta cường đại hơn xa ngươi. Ngươi có tương lai, nhưng ít ra hiện tại hải quân ngươi không phải là đối thủ của Bạch Vân thành ta, một khi khai chiến, ngươi nhất định toàn quân bị diệt." Vân Trung Hạc nói: "Ta muốn hỏi một câu, vì sao trước đó không có đại quân hải thú biến dị, mà mười mấy năm qua, bỗng nhiên lại có?" Bạch Cổ đại vương nói: "Sau khi hoàng đế lên ngôi, tuần tự phát hiện ba dãy Hắc Ám Kim Tự Tháp, trong đó có một cái, ngay hải vực Bạch Vân thành chúng ta. Từ đó về sau, mới có biến dị đại quy mô. Dãy Hắc Ám Kim Tự Tháp này dưới đất, cho nên có thể khiến hải thú phát sinh dị biến." Thì ra là thế. Sau đó, Bạch Cổ đại vương nói: "Vân Trung Hạc, điều kiện này thật không thể thương lượng sao?" Vân Trung Hạc nói: "Thật có lỗi, không cách nào thương lượng." "Phù . . ." Bạch Cổ đại vương chậm rãi thở một hơi. Sau đó, y mở miệng nói: "Hiện tại trong đầu ta có hai thứ ma quỷ đang giãy dụa, thứ nhất là giết ngươi, lập đại công cho Đại Hàm ma quốc." Vân Trung Hạc không nói gì. Bởi vì hoàn toàn không cần thiết, người hiện tại muốn diệt Bạch Vân thành kỳ thật không phải Vân Trung Hạc, mà là hoàng đế Đại Hàm ma quốc. Hệ thống Bạch Vân thành độc lập bên ngoài Đại Hàm ma quốc, mà lại có hải quân cường đại, điểm này hoàng đế không thể dễ dàng chấp nhận. Cho nên dù Bạch Cổ giết Vân Trung Hạc lập xuống công lao, vẫn như cũ không thể cải biến ý chí hoàng đế. "Đàm phán không thành, vậy ngươi trở về đi." Bạch Cổ đại vương nói: "Nếu đàm phán đã không thành, vậy chỉ dùng chiến tranh nói chuyện. Nếu ngươi đánh bại hải quân chúng ta, chúng ta sẽ đầu hàng, nếu không cũng không cần đại ngôn bất sàm." "Người đâu, tiễn khách. . ." Bạch Cổ đại vương khua tay nói. Bạch Phi Phi với đôi mắt đẹp đỏ bừng đi vào, dẫn Vân Trung Hạc ra ngoài. Không nói hai lời, ném hắn vào xe ngựa, đưa ra vương cung, đưa ra Bạch Vân thành, đưa đến bến tàu. Lúc này, chiếc quân hạm kia vẫn đang chờ hắn. Bạch Phi Phi ném Vân Trung Hạc lên chiến hạm, lạnh lùng nói: "Chuẩn bị khai chiến đi." Sau đó, Bạch Phi Phi cũng không quay đầu lại rời đi. Nàng vô cùng thương tâm, dưới cái nhìn của nàng, điệu kiện của phụ thân không quá phận chút nào. Chỉ là bảo ngươi ký kết một mật ước, để tương lai Bạch Kỳ trở thành thái tử đế quốc, mà lại đợi đến lúc tiêu diệt Đại Hàm ma quốc, thống nhất thế giới phương đông xong, là không để cho ngươi hiện trở mặt với con dân Tân Đại Viêm đế quốc? Chẳng lẽ Bạch Kỳ không phải con trai ruột của ngươi sao? Chẳng lẽ hắn không đủ xuất sắc sao? Vì sao ngươi không thể cho nó một cơ hội? "Vân Trung Hạc ngươi cút về cho ta, sau đó mang hải quân đến đánh Bạch Vân thành chúng ta." Bạch Phi Phi chém đinh chặt sắt nói: "Mà ta cho ngươi biết, dù ngươi không đến đánh chúng ta, chúng ta cũng sẽ đi đánh ngươi, đồ sát hải quân ngươi hầu như không còn, ta sẽ cho ngươi biết, cái gì mới là lực lượng cường đại, không nên vì đánh bại Tỉnh Vô Sương mà quá mức cuồng vọng." Sau đó, Bạch Phi Phi cũng không quay đầu lại rời đi. Cùng lúc đó, hạm đội Bạch Vân thành cũng tràn đầy địch ý. Mười mấy chiếc chiến hạm Nộ Đế nhổ neo, sau đó họng pháo nhắm chuẩn chiến hạm Vân Trung Hạc, tư thế kia hết sức rõ ràng, ngươi đi nhanh lên, nếu không chúng ta sẽ khai hỏa đánh chìm tàu ngươi. Hiện tại, Vân Trung Hạc trở thành người không được hoan nghênh tại Bạch Vân thành. "Nhổ neo, đi." Vân Trung Hạc hạ lệnh. Chiếc chiến hạm Đại Viêm đế quốc khởi động, rời bến cảng Bạch Vân thành. . . .