Chương 800: Ngưng Tụ Thần Cách

CHƯƠNG 800: NGƯNG TỤ THẦN CÁCH Hải Bạo Đế Hoàng nghe giọng nói phía sau thì vội vàng quay đầu, Tam Xoa Kích trong tay bất ngờ chém về phía sau, kéo theo một dải ánh sáng màu xanh lam hình vòng cung. Lại chém hụt! Hắn quay đầu qua thì chỉ nhìn thấy bầu trời đầy sao trống trải. Cái gì!? Ầm! Gương mặt Hải Bạo Đế Hoàng đột nhiên lõm xuống thành một cái hố lớn. Gần như cùng lúc đó, ngực của Hải Bạo Đế Hoàng nổ tung. Bầu trời sao bị xé rách để lại dư âm khủng khiếp, khe nứt không gian bị cắt ra lan tràn về phía sau. - Oulu là mạnh nhất! Giọng nói non nớt giống như của đứa trẻ vang vọng ở trong tinh không, những giọng nói này trực tiếp vang vọng ở trong đầu của mọi người. Hải Bạo Đế Hoàng quay đầu. Cách đó không xa là một con quái vật ngồi trên một thiên thạch, cái đầu của con quái vật này tương tự với đầu của người sói. Nhưng ở trên hai vai có hai vòng tròn màu xanh lam kéo dài về phía sau. Trên cánh tay có một tầng xương màu đen bọc ngoài, bàn tay màu trắng bóng loáng mịn màng. Dáng vẻ của nó không lớn, chỉ khoảng một thước, ở trong mắt Hải Bạo Đế Hoàng chính là một con côn trùng. - Không gian? Thời gian? Con ngươi của Hải Bạo Đế Hoàng co lại, cảm giác được lực lượng chưa hoàn toàn tan đi trong không khí. Nó phát hiện ra trong không khí lưu lại dao động của nguyên tố. Sao có thể có quái vật đồng thời chưởng khống hai đại pháp tắc đỉnh cấp là Không gian và Thời gian được? Như vậy chẳng phải là vô địch sao? - Oulu, giết chết nó. Ngân Phượng Hoàng nói. - Không ai có thể ra lệnh cho Oulu. Thiên thạch bị một lực lượng không tên khống chế dừng lại tại chỗ. Oulu đứng lên, nghiêng đầu liếc nhìn Ngân Phượng Hoàng, sau đó lại nhìn Hải Bạo Đế Hoàng. Đột nhiên nó hắt hơi một cái, móng vuốt nhỏ khẽ xoa mũi của mình, nhưng cũng không có động tác tiếp theo. Hải Bạo Đế Hoàng không ngừng suy nghĩ. Hình như người kỳ lạ này không mấy nghe lời, như vậy là tốt nhất. Từ đó mình cũng có thể tìm được một cơ hội chạy trốn. Ý nghĩ này xuất hiện, Hải Bạo Đế Hoàng tìm cơ hội. Đột nhiên bịch một tiếng, cơ thể Hải Bạo Đế Hoàng trở nên tán loạn, rất nhiều giọt nước chợt bắn về phía bốn phương tám hướng. Trong mỗi giọt nước đều ẩn chứa ý thức của Hải Bạo Đế Hoàng, chỉ cần một giọt nước có thể chạy trốn là nó có thể sống lại. Nếu như ở trong đại dương, dựa vào năng lực này nó gần như không có khả năng bị giết chết. Đáng tiếc nơi này là bầu trời sao. Tuy trong tinh không cũng có thể có nước, nhưng rõ ràng khu vực gần đây trừ thiên thạch thì không có gì cả. Ngân Phượng Hoàng giang hai cánh, một vòng ánh sáng màu bạc khủng khiếp khuếch tán ra ngoài. Vòng ánh sáng màu bạc này đi qua nơi nào thì tất cả giọt nước đều bốc hơi. Nhưng vẫn có nhiều hơn giọt nước trốn về phía xa hơn. - Oulu, nếu để cho nó chạy thoát, phụ thân của ngươi nhất định sẽ vô cùng tức giận! Ngân Phượng Hoàng phẫn nộ nói. - Sao con chim sẻ nhà ngươi đáng ghét thế. Vẻ mặt Oulu trầm xuống, sau đó đứng lên, tay phải mở ra giữa hư không, lấy năm ngón tay của nó làm điểm trung tâm, một vòng lĩnh vực màu trắng xám rất chói mắt mở ra. Bên trong lĩnh vực, tất cả đều trở nên rất chậm chạp. Bao gồm cả Ngân Phượng Hoàng cũng vậy, thậm chí còn có thể nhìn thấy từng vòng ánh sáng từ trên cánh của nó đang dần kéo dài ra ngoài. Oulu tung người nhảy lên, quyền ảnh chợt đánh tới. Những giọt nước phía xa bị quyền ảnh bao trùm, biến mất không còn. Cho đến lúc này, Oulu mới huỷ bỏ lĩnh vực của mình. Không khí khôi phục lại tốc độ chảy bình thường. Lĩnh vực màu trắng xám tiến vào trong lòng bàn tay phải của Oulu. Hai cánh tay nhỏ bé của Oulu khoanh trước ngực, lạnh lùng nhìn Ngân Phượng Hoàng. Ngân Phượng Hoàng nhiều lần kiểm tra, xác nhận Hải Bạo Đế Hoàng thật sự đã chết, lúc này mới yên tâm: - Hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta trở lại thôi. - Oulu không quay về, Oulu muốn chơi thêm một lúc. Oulu khiêu khích nhìn Ngân Phượng Hoàng, sau đó chạy đi ở trước mặt nàng. Đồng thời nó quyết định, chỉ cần con chim sẻ này dám ngăn cản, mình sẽ công khai đánh nàng một trận. Ngân Phượng Hoàng nhíu mày. Thực lực của Oulu rất mạnh, nhưng không chịu sự quản giáo, hơn nữa nàng cũng không ngăn cản được nó. Dù sao nhiệm vụ đã hoàn thành, nó muốn chơi thì chơi đi. Nhìn thấy Ngân Phượng Hoàng không ngăn cản mình, trong đáy mắt Oulu lộ ra chút tiếc nuối. Bên kia, Cao Bằng nhìn thấy Hải Bạo Đế Hoàng bị thủ đoạn không gian nào đó na di đi, trong đầu rất đau đớn. Hắn chỉ tùy tiện đi dạo, thế nào lại gặp phải cuộc chiến đấu giữa những đại lão này. Tuy Cao Bằng nhìn không thấy thuộc tính cụ thể của Hải Bạo Đế Hoàng, nhưng cái tên lại nói được rất nhiều. Hải Bạo Đế Hoàng là một trong ba đại vương giả của Thâm Dương Thần Hệ. Trong vài ngày sau đó, khu vực Thâm Dương Thần Hệ này rơi vào trong trạng thái điên cuồng. Cao Bằng trải qua tìm hiểu mới biết được tin tức Hải Bạo Đế Hoàng đã chết, hắn vô cùng xúc động. Nhớ lại cảnh tượng ngày đó, Cao Bằng có cảm giác như mình đang chứng kiến lịch sử. Theo Thâm Dương Thần Hệ rơi vào tình trạng điên cuồng, Cao Bằng muốn đục nước béo cò cũng thuận tiện hơn. Có đôi khi hắn còn lấy thân phận lính đánh thuê lang thang giúp đỡ Thâm Dương Thần Hệ chiến đấu, mò được một khoản, nhưng chưa bao giờ ở lại cố định một chiến trường nào đó. Cho dù bên phía Tinh Quần muốn trả thù cũng không tìm được người. Bởi vì Cao Bằng chỉ giết chết quái vật cấp Chuẩn Thần, tồn tại cấp Thần linh trở lên thì bình thường Cao Bằng sẽ không tiếp nhận. Tuy thực lực cấp Chuẩn Thần cũng không tệ, ở trong Tinh Quần cũng được cho lực lượng trung kiên, nhưng không phải là trụ cột. Một ít Chuẩn Thần ngã xuống sẽ không quá thu hút chú ý. Một tháng sau, Cao Bằng đã nhặt được ba mươi mấy bộ thi thể Chuẩn Thần. Tất cả thành viên ngự thú chủ lực dưới tay hắn đã được nâng lên tới Chuẩn Thần viên mãn cấp 100. Chỉ cần ngưng tụ thần cách, chế tạo thần đàn lại có thể trở thành Thần linh. Cao Bằng không để cho đám người Tiểu Hoàng nhanh chóng thành thần, trái lại bảo bọn nó trước khi thành thần phải phát huy tất cả tiềm năng của mình, tranh thủ lĩnh ngộ càng nhiều pháp tắc hơn. Bởi vì sau khi thành thần, muốn ngưng tụ thần cách mới sẽ đặc biệt khó khăn. Đương nhiên, điều này cũng phải xem thiên phú thế nào. Thiên phú không đủ thì có tốn bao nhiêu thời gian cũng vô dụng. Đại Tử chỉ ngưng tụ ra một pháp tắc... Pháp tắc lôi. Có lẽ là liên quan đến thiên phú của Đại Tử, bây giờ Đại Tử tổng cộng có bảy mươi hai cánh, có thể chứa được ba mươi sáu loại sấm sét khác nhau. Trên thực tế, rất nhiều quái vật chỉ cần phát huy một loại sấm sét đến mức tận cùng là có thể ngưng tụ ra thần cách tương ứng. Ví dụ như pháp tắc Huyết lôi, pháp tắc Phong lôi, pháp tắc m lôi v.v. Ba mươi sáu loại sấm sét khác nhau của Đại Tử tất nhiên sẽ không ngưng tụ ra ba mươi sáu loại thần cách khoa trương như vậy. Bởi vì có vài sấm sét tuy không giống nhau, nhưng thật ra đều thuộc về một loại pháp tắc nào đó, giống như trên cây khô có rất nhiều cành vậy. Mà bây giờ Đại Tử ngưng tụ ra pháp tắc lôi, những pháp tắc khác tương đương với phân “nhánh” dưới của pháp tắc lôi. - Cao Bằng, ta phế rồi. Đại Tử khóc chút chít, hai móng vuốt nâng Cao Bằng ở trong lòng rồi khóc rống lên một hồi. - Sao vậy... Cao Bằng nghi ngờ hỏi. - Tên hói đầu Tiểu Hoàng kia cũng ngưng tụ ra ba thần cách, ta lại chỉ có một. Viền mắt Đại Tử nhất thời đỏ lên, oan ức nói. - Tiểu Hoàng sao? Cao Bằng thật sự không biết. Hắn chỉ nhớ rõ một tuần trước Tiểu Hoàng ngưng tụ ra thần cách thứ hai, bây giờ lại có thể thành ba rồi? - Không sao, cũng không phải nói càng nhiều thần cách thì càng mạnh, vẫn phải xem cụ thể là pháp tắc gì ngưng tụ ra thần cách. Cao Bằng an ủi. - Thật sao? Tiếng khóc của Đại Tử chợt dừng lại, nghi ngờ nhìn Cao Bằng. Hắn không phải đang nói dối ta chứ? Ta đơn thuần đáng yêu như vậy, nếu như ngươi gạt ta thì làm thế nào? - Ta không lừa ngươi. Cao Bằng mỉm cười, sau đó dùng bàn tay vỗ vào móng vuốt của Đại Tử: - Ngươi thả ta ra trước lại nói… --------------------- Dịch: MBMH Translate