Chương 802: Thần khí - Tử Hồn Liêm

CHƯƠNG 802: THẦN KHÍ - TỬ HỒN LIÊM Ba ngày sau, từ chỗ của Long Nghĩ truyền đến dao động pháp tắc. Tất cả ngự thú đều vây quanh bên ngoài chờ Long Nghĩ xuất quan. Trong giây lát, Long Nghĩ khom lưng từ trong hang động đi ra. - Chủ nhân. Long Nghĩ chào hỏi Cao Bằng. - Xem ra ngươi đã có thu hoạch không nhỏ. - Vẫn phải cảm ơn chủ nhân đã bồi dưỡng. Long Nghĩ mở miệng nói, từ trong miệng nó đồng thời truyền ra 7 loại giọng nói khác biệt đan xen vào nhau. Giọng nói cao có thấp có, hùng hồn có, chói tai cũng có. Các loại giọng nói khác nhau trộn lại cùng một chỗ rồi truyền ra từ trong miệng Long Nghĩ, làm cho nó có vẻ đặc biệt kỳ lạ. - Không cần cám ơn. Cao Bằng thản nhiên nói. - Đây là kết quả do bản thân ngươi cố gắng, ta chỉ cho ngươi một cơ hội, có thể đi được bao xa vẫn phải dựa vào bản thân ngươi. - Chủ nhân, ta chỉ ngưng tụ ra một loại thần cách. Long Nghĩ mở tay phải ra, trong lòng bàn tay chậm rãi hiện lên một thần cách kỳ lạ. Thần cách này không có màu sắc cố định, màu sắc của nó đang không ngừng chuyển đổi biến hóa. Từ màu đỏ dần dần biến hóa thành màu vàng, sau đó lại từ màu vàng biến thành màu trắng... Nó không có hình thái cố định, cũng không có màu sắc cố định. Đây là 【 Thần Cách Vạn Tượng 】. - Ta có thể chuyển đổi vì ta có thể mô phỏng tất cả pháp tắc, điều kiện trước tiên là ta phải phân tích được bản chất của pháp tắc này. Long Nghĩ chậm rãi nói. - Vậy chẳng phải ngươi có thể chưởng khống những pháp tắc này sao? Tịch Sư rất chấn động, không ngờ lại có pháp tắc biến thái như vậy. - Không phải chưởng khống mà chỉ là phân tích. Long Nghĩ suy nghĩ một lát rồi nói. - Vậy nếu như ngươi phân tích pháp tắc Hỏa diễm, thần cách của ngươi chuyển hóa thành thần cách Hỏa diễm. Từ đó chẳng phải ngươi sẽ có thể nắm giữ tất cả lực lượng của thần cách Hỏa diễm sao? Cao Bằng hỏi. - Sau khi chuyển đổi sẽ bị suy yếu một phần. Long Nghĩ nói. - Vậy cũng rất lợi hại rồi. Cao Bằng thán phục. Chỉ cần tăng pháp tắc Vạn tượng lên, vậy chẳng phải là Long Nghĩ có thể nắm giữ tất cả thuộc tính sao? Tuy chuyển đổi pháp tắc có thể yếu sẽ hơn pháp tắc Vạn tượng bây giờ một chút, nhưng thế gian không có pháp tắc nào thập toàn thập mỹ, vì thế có hơi suy yếu cũng là chuyện bình thường. - Chủ nhân, ta phải hoàn toàn phân tích pháp tắc này thì mới có thể làm được. Bây giờ ta chưa phân tích được bất kỳ pháp tắc nào... Cho nên cũng không mô phỏng ra được pháp tắc khác... Long Nghĩ buồn bực nói. Bây giờ nó giống như nắm giữ một cái chảo nhưng không có nguyên liệu nấu ăn. - Không sao, ngươi còn có rất nhiều huynh đệ tỷ muội. Cao Bằng chỉ về phía đám người Đại Tử. Đại Tử kiêu ngạo ngẩng đầu, Tiểu Hoàng gãi đầu cười khúc khích. Bàn Đại Hải vỗ nhẹ đuôi cá xuống nền đất: - Đừng nhìn ta... qua một thời gian ngắn nữa ta sẽ ngưng tụ thần cách, sau khi ngưng tụ ra sẽ cho ngươi phân tích đầu tiên! - Chủ nhân, A Ngốc đâu? Đại Tử nhìn xung quanh nhưng không nhìn thấy bóng dáng của A Ngốc. - A Ngốc vẫn còn đang chế tạo thần khí. Một nguyên nhân khiến Cao Bằng lựa chọn khu vực này để bế quan cũng là do trong lòng đất có một hang động âm phong. Hang động âm phong là địa thế do thiên nhiên hình thành, ở trong hang động âm phong tồn tại rất nhiều âm phong. Những địa thế kỳ lạ thế này rất thích hợp để chế tạo thần khí. Mặt đất nứt ra một cái hố hình tròn, có một bóng người từ trong đó nhảy ra. Tay phải cầm theo một thanh liêm đao thon dài, toàn thân liêm đao màu đen với bề ngoài được che phủ bởi một tầng long văn màu vàng. Trên liêm đao ẩn chứa khí tức âm u lạnh lẽo. 【 Tên gọi thần khí 】: Tử Hồn Liêm 【 Ẩn chứa pháp tắc 】: Pháp tắc âm phong 1.3% Tuy đã nắm giữ rất nhiều thần khí nhưng mà Tử Hồn Liêm vẫn là thanh thần khí đầu tiên tự mình chế tạo ra. Lực pháp tắc trên Tử Hồn Liêm vẫn rất yếu, muốn tiếp tục nâng cao lực pháp tắc ẩn chứa phía trên thì sau này cần A Ngốc không ngừng thu thập trân bảo ẩn chứa thuộc tính liên quan để dung hợp với Tử Hồn Liêm, như vậy sẽ có thể làm cho Tử Hồn Liêm không ngừng trưởng thành. Nhưng mà loại nâng cao này có một hạn chế lớn nhất... Chỉ có chủ nhân bản mạng của thần khí mới có thể khiến cho thần khí tiếp tục tăng cường. Sau khi chủ nhân ngã xuống, thần khí bị cướp đoạt sẽ mất đi khả năng tiếp tục trưởng thành. - Ta cũng muốn chế tạo một thanh thần khí. Đại Tử rất hâm mộ thần khí trong tay A Ngốc. - A Ngốc lại có đồ chơi tốt như vậy, ta cũng muốn. - Chờ ngươi thành thần rồi tự mình đi chế tạo đi. Cao Bằng liếc mắt nhìn Đại Tử. - Vậy ngươi giúp ta thu thập tài liệu được không? Đại Tử nghiêng đầu. - Tùy tâm trạng. Cao Bằng nhếch miệng nói. - A! Hai móng nhỏ của Đại Tử nâng ở trước ngực, nhìn chằm chằm vào cổ của Cao Bằng rồi nghiêm túc suy nghĩ, mình nhất định phải làm một cái thần khí xiềng xích. Tên gọi là Xiềng xích Cao Bằng! Mình sẽ buộc ở trên cổ Cao Bằng để cho hắn làm nhân sủng của ta. Sau này ta đi trên đường sẽ dắt theo Cao Nguyệt Nguyệt. - Chà… Nghĩ như vậy, Đại Tử liền không nhịn được hưng phấn chà xát móng nhỏ. Cao Bằng đột nhiên hắt hơi một cái, khẽ day day mũi. ... Cửu Thiên Thập Địa, Địa giới của Minh Ngọc Quốc. - Đứng lại! Ngươi trộm ngự thú còn muốn chạy à? - Thả ngự thú ra, ta sẽ tha cho mạng chó của ngươi! Vài bóng dáng với tốc độ rất nhanh xuyên qua núi rừng. Phía trước là một thiếu niên tóc bạc mắt tam giác, khom người nắm chặt lông vũ của Tật Phong Bạch Đầu Ưng. Tóc hắn bị cuồng phong thổi cho rối tung, thỉnh thoảng len lén nhìn lại phía sau. Thả ngự thú ra sao? Đó là chuyện không thể nào! Có một phú thương đã bỏ ra số tiền lớn để thu mua ngự thú này, chỉ cần có thể làm xong vụ này thì mình sẽ có thể mua cho em gái một con ngự thú thích hợp. Phía sau là ba con ngự thú tương tự với Sư Thứu, trên lưng của chúng đều là người áo đen mặc đồng phục giống nhau. Đột nhiên bóng người thiếu niên mắt tam giác trước mặt biến mất trong không khí. Ba người phía sau vô cùng kinh ngạc: - Sao hắn lại chạy thoát được? - Có phải là huyễn thuật không? - Hình như không phải huyễn thuật, cũng không thấy có nguyên tố dao động. Sau đó bọn họ đã biết vì sao. Bọn họ đuổi sát không tha đã phát hiện ra cảnh sắc xung quanh đột nhiên phát sinh biến hóa. Từ dãy núi đột nhiên biến thành thảo nguyên mênh mông. Bọn họ đuổi theo tên trộm đang nằm sấp ở trong đám lông vũ của Tật Phong Bạch Đầu Ưng bay sâu vào bên trong. - Bí cảnh? Ba người sửng sốt. Ở đây rõ ràng là có bí cảnh bị huyễn thuật che giấu, bởi vì huyễn cảnh thiên nhiên chắc chắn sẽ không đột ngột như thế. - Chúng ta có nên tiếp tục đuổi theo không? - Không, chúng ta đi ra ngoài báo cáo chuyện này cho lão gia biết trước đã. Hai người các ngươi canh giữ ở bên ngoài đừng để cho tên trộm kia chạy thoát, ta trở lại bẩm báo lão gia. Người ở giữa có địa vị cao nhất, sau khi hắn ra lệnh thì hai người khác đều phục tùng mệnh lệnh. Bình thường bí cảnh đều chỉ có một lối ra, chỉ cần bảo vệ lối ra này chính là bắt ba ba trong hũ, tên trộm kia dù làm sao cũng không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của bọn họ. Hơn nữa, so với giá trị của một bí cảnh, một con ngự thú lại không tính là gì cả. Hơn nữa, bọn họ vẫn rất có thể được lão gia ban thưởng vì bí cảnh này. Ba người lặng lẽ rời khỏi bí cảnh, hai người lần lượt ẩn thân ở trong núi rừng gần đó để canh giữ. Người cuối cùng quay về Minh Ngọc Quốc. Trên cao nguyên Thanh Thiên bên kia, thiếu niên tóc trắng nhìn thấy ba người phía sau rời khỏi bí cảnh thì vẻ mặt không khỏi biến đổi. Hắn cũng nhận ra đây là bí cảnh, nếu như ba người kia đuổi theo thì hắn tính chuẩn bị vòng một vòng, sau đó len lén chạy ra khỏi lối ra của bí cảnh. Nhưng giờ thì mình bị nhốt ở trong bí cảnh này rồi. Ba người kia tuyệt đối đang ở bên ngoài bí cảnh chờ hắn. Không biết bên trong bí cảnh này có nguy hiểm gì hay không. Thiếu niên tóc trắng cắn răng một cái, bây giờ đã không có đường ra khác nên chỉ có thể tiếp tục đi sâu vào bên trong. --------------------- Dịch: MBMH Translate