Chương 805: Đắc Thủ

CHƯƠNG 805: ĐẮC THỦ Cao Bằng kể chuyện xảy ra ở bên ngoài cho bọn ngự thú trong không gian ngự thú nghe. Từ sau khi A Ngốc đột phá Thần cấp, không gian ngự thú liền biến thành một không gian nhỏ, có hệ sinh thái hoàn chỉnh. Thích hợp cho tất cả ngự thú sinh tồn, có thể tự động diễn hóa ra các môi trường khác nhau. Cao Bằng nói với Tịch Sư điều kiện của Hải Dương Thánh Sư, làm Tịch Sư biến sắc. - Chắc nó đang muốn kéo ngươi đi lai giống. - Huynh đệ, sư Huynh của ta! Bàn Đại Hải bổ nhào vào Tịch Sư, cọ cọ đầu vào ngực nó. - Ta thề sau này sẽ không coi ngươi là đơn vị đo sức chiến đấu nữa. Bàn Đại Hải thề: - Ngươi giúp Huynh đệ ta một chút đi. Van cầu ngươi, giúp ta một chút. Đáy mắt Tịch Sư lấp lóe hàn quang: - Con sư tử mẹ này coi ta thành chủng sư sao. - Chủng sư thì có gì không tốt? Ngươi nghĩ một chút đi, đây là một con Hải Dương Thánh Sư cấp trung vị Thần đấy, chỉ cần sống tốt với nó thì sau này ngươi còn lo thiếu tài liệu sao? Ngươi còn lo thiếu trân tài chế tạo thần khí sao? Ngươi còn lo người khác xem thường ngươi sao? Ngươi sẽ trực tiếp bước lên sư sinh đỉnh phong rồi! Chờ ngươi thành công, ai sẽ đi so đo quá khứ! Bàn Đại Hải dần dần dụ dỗ. Nghe Bàn Đại Hải nói, Tịch Sư… hơi động tâm. - Sư sinh đỉnh phong… Sắc mặt Tịch Sư rất kỳ lạ. - Đúng vậy! Sau này ai còn dám lấy ngươi làm đơn vị đo sức chiến đấu nữa, ngươi có người để mách rồi, là một vị trung vị Thần linh đó, đại phú bà đó! Bàn Đại Hải dạt dào tình cảm: - Ta cũng muốn bán cái thân mấy trăm cân này đi! - Nhưng ta nghe nói phú bà có nhiều sở thích quái dị, Thần linh kia chắc sẽ không có những sở thích này chứ? Tịch Sư lo lắng. Bàn Đại Hải thầm mắng trong bụng, không biết con sư tử này đang nghĩ tới thứ đồ chơi cồ quái gì đây. - Vậy để ta nghĩ thêm một chút. Chung quy là Tịch Sư vẫn hơi xấu hổ. Trong ký ức của nó, nó vẫn là chủ nhân của mê cung Hoang Vu trong thế giới Hắc Vụ, đã từng là Vương giả rong ruổi trên thảo nguyên. Sau đó, nó bị đuổi ra khỏi sơn mạch Hắc Vụ… khụ khụ. Sau khi quan sát tình hình Tịch Sư, Cao Bằng phát hiện trạng thái của nó đang lặng lẽ biến thành “mừng thầm”. Đó là một gia hỏa “miệng nói không nhưng lòng lại có” - Được rồi. Cao Bằng mượn thân thể A Ngốc lên tiếng. Hắn mở tay phải ra, lòng bàn tay lóe quang mang, Tịch Sư được triệu hoán ra ngoài. Được triệu hoán ra ngoài, Tịch Sư vụng trộm len lén quan sát Hải Dương Thánh Sư. Nó rất hài lòng về tướng mạo đối phương, dáng người mềm mại, thực lực cũng rất mạnh. - Ta rất rất hài lòng. Tịch Sư vụng trộm nói với Cao Bằng qua huyết khế. - Dáng dấp cũng đẹp, rất tốt. Hải Dương Thánh Sư gật đầu, hài lòng khen. Tịch Sư nghe vậy, không nhịn được mà ngẩng đầu ưỡn ngực. Tướng mạo của ta mà còn cần phải nói sao? Năm xưa ở trên thảo nguyên, nhờ vào bộ da lông này mà ta đã khiến cho không biết bao nhiêu sư tử cái phải mê mẩn tâm thần. Tiếc là, từ khi đi theo con độc thân cẩu Cao Bằng, không biết bao lâu rồi mình không… Ài! - Tặng nó cho ta, viên Phục Tô Hải Dương Chi Tâm này sẽ giao cho ngươi. Hải Dương Thánh Sư nói. - Tặng cho ngươi? Ngươi nói sai rồi, chẳng lẽ không phải là cho ngươi mượn thôi sao? Cao Bằng nghi hoặc hỏi. Để Tịch Sư đi kết bạn thì không vấn đề gì, nhưng nếu bảo hắn đưa Tịch Sư ra ngoài thì quên đi. Hai mắt Hải Dương Tịch Sư lấp lóe: - Vậy là ta nói sai rồi. Ngươi cho ta mượn, mấy tiếng sau ta sẽ trả cho ngươi. 【Tên quái vật】: Hải Dương Thánh Sư 【Trạng thái quái vật】: Khỏe mạnh (khẩn trương/ hưng phấn/ ác niệm) Đáy lòng Cao Bằng trầm xuống. Con sư tử này không thành thật, còn dám bày kế với ta. Nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười nói: - Được, không vấn đề gì! Nhất định các ngươi sẽ có chủ đề chung. Sau đó, hắn thao túng thân thể A Ngốc dẫn theo Tịch Sư đi lên trước. - Vậy một tay giao tiền, một tay giao hàng. A Ngốc cũng đưa tay phải ra. Mặc dù Tịch Sư khá không vui khi bản thân bị xem như một món hàng, nhưng nghĩ đến tương lai hạnh phúc sắp tới, dù xưng hô thế này cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Hải Dương Thánh Sư thấy A Ngốc tiếp cận, duy trì cảnh giác. - Ngươi căng thẳng như vậy làm gì? Ngươi là trung vị Thần, ta chỉ là sơ vị Thần mà thôi. A Ngốc khàn khàn cười nói. - Có thể là vì lần đầu giao dịch kiểu này nên hơi căng thẳng. Hải Dương Thánh Sư không đổi sắc. Nó không sợ A Ngốc, tốt xấu gì nó cũng là trung vị Thần, cũng chỉ sợ A Ngốc giết luôn con tin thôi. Dù sao ở trong mắt nó, một Chuẩn Thần khẳng định không có giá trị quan trọng gì. Nếu mình cưỡng ép cướp đoạt, vạn nhất con Hàn Băng Thánh Sư Chuẩn Thần này bị giết chết thì phiền lắm. Quan trọng hơn là, đối với một trong Thất Thánh Sư như nó, Hàn Băng Thánh Sư có ý nghĩa không giống nhau. Chỉ có Hàn Băng Thánh Sư còn sống mới có tác dụng. A Ngốc tiếp nhận Phục Tô Hải Dương Chi Tâm, Hàn Băng Thánh Sư lập tức biến thành một đoàn bạch quang dung nhập vào cơ thể A Ngốc. - Linh Hồn Pháp Tắc - Xé rách! - Tử Vong Pháp Tắc - Chung Yên Chi Chỉ. Hai sức mạnh pháp tắc không phân tuần tự đồng thời ập vào cơ thể Hải Dương Thánh Sư. Không kịp xoay xở, tinh thần của Hải Dương Thánh Sư bị trọng thương, thân thể bay ngược ra phía sau. Mặc dù Hải Dương Thánh Sư ngay lập tức kịp phản ứng lùi lại khi A Ngốc ra chiêu, nhưng vẫn bị đâm trúng lông ngực. Lông ở ngực biến thành màu xám trắng, lực lượng pháp tắc trong cơ thể đi qua khu vực này sẽ bị chặn lại bởi một luồng pháp tắc Tử Vong. - Ngươi không giữ chữ tín! Hải Dương Thánh Sư rất kinh sợ. Cao Bằng nhập vào thân thể A Ngốc, dùng cơ thể nó nói: - Nói chuyện với loại tà ma ngoại đạo như ngươi cần gì uy tín! - Không ngờ ngươi còn có pháp tắc Tử Vong, ta thực sự xem thường ngươi rồi. Hải Dương Thánh Sư oán độc nhìn A Ngốc. Sức mạnh của pháp tắc Tử Vong như giòi trong xương, không ngừng tiêu hao sức mạnh trong cơ thể nó. Dù không hiểu tại sao Cao Bằng lại muốn ra tay với Hải Dương Thánh Sư, nhưng Cơ Giới Minh Vương lập tức đứng ở sau lưng Cao Bằng. - Băng Ngục Vạn Cốt Phần! A Ngốc mở hai tay ra, lòng bàn tay bộc phát quang mang rét lạnh. Sương mù màu trắng xám và sương mù màu băng lam hòa vào nhau. Hư không chấn động, bầu trời đột nhiên ảm đạm, một sợi xiềng xích màu xanh xám từ trên trời giáng xuống, xuyên thủng mặt đất. Xung quanh Hải Dương Thánh Sư lập tức hiện lên một tòa Băng Ngục Vạn Cốt Phần khổng lồ bao trùm. Hải Dương Thánh Sư vẫn tỉnh táo, pháp tắc Hải Dương liền hiển hóa thành một quả cầu nước khổng lồ bảo vệ nó. Thủy cầu chấn động, mặt ngoài không ngừng bị pháp tắc Băng Sương ăn mòn, thậm chí quả cầu nước còn có xu thế đông dần thành băng. Oanh! Hải Dương Thánh Sư hét dài một tiếng, lam quang vô tận bao phủ đất trời, tựa như đưa thân vào đáy biển sâu vạn trượng. A Ngốc cảnh giác, pháp tắc Bạch Cốt kéo dài thành một đạo bình chướng bảo vệ mình và Cơ Giới Minh Vương. Cơ Giới Minh Vương đặt hai tay lên bình chướng bạch cốt, tầng ngoài của bình chướng bạch cốt lập tức được phủ thêm một tầng ánh sáng kim loại. Nhưng mưa to gió lớn trong tưởng tượng không tới. - Không ổn! A Ngốc rút lại bình chướng, Băng Ngục Vạn Cốt Phần nứt ra một khe hở, bên trong rỗng tuếch. - Làm sao lại trốn rồi. Cao Bằng không ngờ được Hải Dương Thánh Sư lại chạy trốn. Sau đó Cao Bằng và Cơ Giới Minh Vương rời khỏi thế giới này. Tới tận khi xác nhận được Hải Dương Thánh Sư không đuổi theo, hắn mới giải trừ hợp thể. Ba đạo hào quang tiêu tán, Cao Bằng, A Ngốc và Tịch Sư lần lượt xuất hiện ở chỗ cũ. ---------------------- Dịch: MBMH Translate