Chương 821: Phong Bạo Thánh Sư

CHƯƠNG 821: PHONG BẠO THÁNH SƯ 【Tên quái vật】: Chung Cực Hắc Long 【Phẩm chất quái vật】: Phẩm chất Thần Thoại / Phẩm chất Thần Thoại 【Đẳng cấp quái vật】: Cấp 85 【Thuộc tính quái vật】: Hệ Hắc Ám 【Đặc tính quái vật】: Hắc Ám Ma Thân (Bản thể của Chung Cực Hắc Long là trạng thái hắc vụ hư ảo, ở trạng thái này Chung Cực Hắc Long có thể miễn dịch với các đòn tấn công vật lý. Sau khi sử dụng Hắc Ám Ma Thân, Chung Cực Hắc Long sẽ chuyển hóa từ trạng thái hắc vụ thành trạng thái Hắc Ma. Ở trạng thái này, Chung Cực Hắc Long mất đi khả năng miễn dịch với các đòn tấn công vật lý. Hiệu quả ① hiệu quả bị động: Sau kích hoạt Hắc Ám Ma Thân, Chung Cực Hắc Long sẽ mất hiệu quả miễn dịch các đòn tấn công vật lý, nhưng sẽ có được hiệu quả bị động miễn dịch với phần lớn các đòn tấn công nguyên tố. Đồng thời, trong trạng thái này sức mạnh của Chung Cực Hắc Long sẽ tăng trưởng với một mức độ nhất định.) Tử Vong Thổ Tức (Thổ Tức của Chung Cực Hắc Long sẽ kèm theo hai hiệu quả cực đoan – Nhiệt độ siêu thấp và nhiệt độ siêu cao. Giai đoạn 1: Sau một thời gian ngắn dính phải Tử Vong Thổ Tức, đối phương sẽ bị nhiệt độ siêu cao thiêu đốt. Giai đoạn 2: Sau đó, nhiệt độ siêu cao sẽ chuyển hóa thành nhiệt độ siêu thấp trong một khoảng thời gian cực ngắn. Giai đoạn 3: Hai loại chuyển đổi trên sẽ kéo dài mười ba lần.) Chung Cực Hắc Ám (Khi Chung Cực Hắc Long bước lên con đường tranh đoạt hệ Hắc Ám, nó có thể thôn phệ các sức mạnh thuộc tính Hắc Ám để trở nên mạnh hơn.) 【Giới thiệu vắn tắt về quái vật】: Vốn là một con Bạch Long, sau khi ăn hết trứng của Hắc Vụ Chi Thần đã biến dị thành Chung Cực Hắc Long, đồng thời cũng bước vào con đường tranh đoạt hệ Hắc Ám. Sau khi Thâm Dạ Đồ Phu vẫn lạc, sắc mặt thiếu nữ tái mét. Ngự thú chết đi khiến cho nàng bị phản phệ nghiêm trọng. Vừa ra tay đã chiến thắng, đám người trong Hy Vọng Chi Thành không còn vẻ lo lắng trước đó nữa, nhưng cũng không có tâm tình kiêu ngạo tự mãn. Ngay sau đó là hai trận chiến đấu Thánh cấp, một thắng một thua. Cuối cùng, ở giai đoạn thánh cấp đã đạt được thắng lợi với tỉ số 2 - 1. Trước mắt ở Hoàng cấp, Đế cấp và Thánh cấp thì giành được hai lần thắng lợi. Sau đó trong trận chiến cấp Chuẩn Thần, nhân tộc thảm bại 0-3. Khác với ba đẳng cấp đầu tiên, ba trận chiến trong đẳng cấp này đều bị đối phương đánh bại một cách gọn gàng linh hoạt. Minh Ngọc Thiên Tôn Thú hệ Thời Gian có thể xưng khó giải, Bá Vương Thôn Long Tinh sức mạnh vô hạn lại thêm đao thương bất nhập, cuối cùng là Đại Mộng U Hồn hành tung quỷ bí vô tung vô ảnh. - Đây mới là thực lực thực sự của chúng ta. Vinh Thịnh Nhất chậm rãi nói: - Sau đó trong trận chiến Thần cấp, ta sẽ cho các ngươi nhận thức rõ ràng hơn chênh lệch giữa hai bên. Năm xưa tổ tiên của các ngươi đã bị chúng ta khu trục khỏi Cửu Thiên Thập Địa, hiện giờ kết quả sẽ vẫn như vậy. Cao Bằng móc móc lỗ tay, tay phải che lên trước trán rồi nhìn lên trời: - Thật chướng mắt. - Cái gì? Vinh Thịnh Nhất chau mày. - Ta nói… Ai đang trang bức, thật chướng mắt! Cao Bằng nhếch khóe môi. - …!!? Sắc mặt Vinh Thịnh Nhất tối sầm. - Còn chưa đánh đâu, ngươi làm gì mà nhiều lời như thế? Cao Bằng từ tốn hỏi: - Tới đi, các ngươi ai lên trước? - Đồng thời có được nhiều ngự thú Thần cấp như vậy, đúng là ngươi có thiên phú dị bẩm, vận khí cũng không tệ. Nếu ngươi là người Linh tộc chúng ta thì chắc chắn sẽ rực rỡ hào quang, dương danh thiên hạ. Đáng tiếc… Quốc chủ Phong Bạo Quốc tiếc hận nói. Đáng tiếc, một thiên tài như vậy hôm nay phải bỏ mạng. - Ngươi phái ngự thú ra trước. Quốc chủ Phong Bạo Quốc nói. Cao Bằng nhìn con sư tử màu xanh nằm sấp bên cạnh Quốc chủ Phong Bạo Quốc một chút, suy nghĩ gì đó. - Vậy Bàn Đại Hải ngươi lên đi. Cao Bằng phái Bàn Đại Hải ra. Bàn Đại Hải có rất nhiều Thần cách, cho nên năng lực tương đối toàn diện, vì vậy Cao Bằng không cần lo lắng nó sẽ bị khắc chế. - Chờ một chút, ta cảm thấy làm vậy có hơi thiếu công bằng. Cao Bằng sờ sờ cằm mình, nhìn chằm chằm ba người rồi nói: - Ta có nhiều ngự thú như vậy, vì sao còn phải một đấu một công bằng với các ngươi? - Hừ! Vậy các ngươi còn có ngự sử cấp Thần khác à? Vinh Thịnh Nhất cười hỏi. Đồng thời trong lòng hắn thầm nghĩ, tiểu tử này có ba con ngự thú Thần cấp mà mình chỉ có một, một chọi ba, khả năng là đánh không lại thật. Cao Bằng trầm ngâm một lát rồi ngẩng đầu lên cười đầy hồn nhiên: - Vậy dứt khoát đi! Một ván quyết thắng thua, ba người các ngươi cùng lên. - Tiểu tử lại càn rỡ như vậy! - Ngươi đang xem thường chúng ta? - Ta khuyên ngươi tốt nhất hãy thu lại những lời này! Quốc chủ ba nước sa sầm mặt. Dù sao ba người bọn họ cũng là nhân vật lớn, nổi danh trong toàn Linh tộc, đã bao giờ bị khinh thị như vậy đâu! Dù là người dễ tính, nghe nói vậy cũng sẽ tức giận. - Ta đang nói nghiêm túc đấy! Cao Bằng nói: - Ta sợ không cẩn thận… sẽ đánh chết ngự thú của các ngươi. Ầm ầm. Con sư tử màu xanh to lớn nằm bên cạnh Quốc chủ Phong Bạo Quốc mở to mắt, gió lốc bốc lên quanh thân, con ngươi màu xanh lam lóe lên thần sắc yêu dị. - Tịch Sư, ngươi cảm thấy không? - Ta cảm thấy, ánh mắt này giống với Hải Dương Thánh Sư. Tịch Sư đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng không hề có chút sợ hãi khi đối mặt với Phong Bạo Thánh Sư: - Chủ nhân, mặc dù ta không hiểu vì sao chúng thích nhắm vào ta như vậy, nhưng lúc này ta muốn nuốt sống nó! Tịch Sư nhếch khóe miệng, nhe ra hàm răng nanh sắc nhọn chấn nhiếp nhân tâm. - Mọi người lùi lại đi. Cao Bằng nói với những người khác. Kỷ Hàn Vũ lo lắng nhìn cháu ngoại một chút rồi dẫn đầu đám người lùi lại. Dù sao cũng chẳng có tác dụng gì trên chiến trường, vậy ít nhất cũng không cản tay Cao Bằng là được. Quốc chủ Phong Bạo Quốc không chút do dự hợp thể cùng Phong Bạo Thánh Sư. Phong Bạo Thánh Sư thấp giọng gào thét. - Hải Dương Thánh Sư, ngươi biết tung tích của nó? Phong Bạo Thánh Sư nện từng bước vững vàng tới gần. - Tới đi, trở thành một phần thân thể của ta đi! - Long Nghĩ, ngươi hợp thể với Tịch Sư. Cao Bằng ra lệnh. Long Nghĩ gật đầu, lập tức hợp thể với Tịch Sư. Khí tức của Tịch Sư lại càng cường đại hơn. Rống! Rống! Hai con sư tử, một xanh một trắng chém giết thành một đoàn. Phong Bạo và Hàn Băng lan tràn khắp bốn phía, gió lốc thổi bay cả đỉnh núi, hàn băng đông cứng cả mặt đất. Bên kia, đám người Hy Vọng Chi Thành chỉ nhìn thấy cảnh tượng trước khi trận chiến bộc phát. Sau khi chiến đấu bắt đầu, nhiều Mục Xạ Ảnh Thú đã quay lưng bỏ chạy. Nhìn vòng xoáy biến mất trên bầu trời, có rất nhiều người trong Hy Vọng Chi Thành đang bàn bạc thảo luận trận chiến này thắng bại thế nào. Bọn họ cũng không giúp được cái gì, chỉ có thể cầu nguyện. Nếu thất bại, không biết sẽ có kết cục thế nào đang chờ bọn họ. Đồng thời, Chính phủ liên bang Hy Vọng Chi Thành phái ra quân đội trông coi thành trì, phòng ngừa có người thừa cơ làm loạn. Ngọc Chân Minh đưa mắt nhìn mấy người Kỷ Hàn Vũ rời đi. Bởi vì không chỉ mấy người Kỷ Hàn Vũ cần thời gian rời đi, những ngự sử Chuẩn Thần của quốc gia bọn họ cũng cần thời gian. - Kết quả cuối cùng vẫn phải xem chúng ta. - Thế giới này là thế, mạnh được yếu thua, ai bảo ngươi là dị tộc! Ngọc Chân Minh nói chuyện với Vinh Thịnh Nhất. Theo bọn họ nghĩ, Cao Bằng phải nhờ vào hai con ngự thú hợp thể mới có thể đánh với Quốc chủ Phong Bạo Quốc thì lấy cái gì mà đánh với mình? Trong ánh mắt tự tin của bọn họ, Cao Bằng giang rộng hai tay, hư không vặn vẹo. Một, hai, ba, bốn, năm đạo khí tức kinh khủng từ trên trời giáng xuống. --------------------- Dịch: MBMH Translate