Chương 834: Vậy Chúng Ta Đi Hủy Diệt Thế Giới Thôi

CHƯƠNG 834: VẬY CHÚNG TA ĐI HỦY DIỆT THẾ GIỚI THÔI Cao Bằng ngẩng đầu, chỉ thấy đám Tịch Sư đang há to miệng, tựa như muốn nói lại thôi. Tịch Sư cẩn thận nhìn quanh thăm dò, sau đó thận trọng nói: - Cao Bằng, dường như vật kia hạ lệnh cho ta, nhưng có vẻ ta miễn dịch được. Ngươi có cảm nhận được không? - Cảm nhận được. Cao Bằng gật đầu. - Ah, ngươi cũng có sao? - Ngươi cũng có à? Đám Tiểu Hoàng, Đại Tử cùng la hét hỏi. - …!!? Cao Bằng quát lớn: - Các ngươi nhỏ mồm một chút được không? Là loa công suất lớn à? - Xung quanh không có ai mà! Đại Tử ủy khuất nói. Cao Nguyệt Nguyệt lại mắng ta… Thù này ta nhớ kỹ. Đại Tử nhét mối thù này vào sâu trong lòng dạ hẹp hòi của nó. Quả thật xung quanh không có một ai. Từ khi đám Cao Bằng tỉnh lại liền phát hiện ngoại trừ tồn tại to lớn ở bầu trời phía xa kia, còn lại đều là hoang nguyên. Xác nhận được Chung Kết Chi Nguyên không thể cưỡng ép mình và đám ngự thú, Cao Bằng cũng dần thả lỏng. Bởi vì hắn phát hiện, Chung Kết Chi Nguyên này có vẻ hơi lạ, dường như nó không có ý thức chủ quan. Dường như nó là một chương trình, hoặc có thể nói giống như một loại hình thái ý thức. Trong mắt nó chỉ có một mục đích là hoàn thành mệnh lệnh này, ngoài ra tất cả đều không quan trọng. Dù Cao Bằng có lắc lư ngay cạnh nó cũng không có bất kỳ phản ứng nào. Khi Cao Bằng lởn vởn quanh nó, một suy nghĩ yếu ớt không ngừng nạp vào trong đầu Cao Bằng. - Kết thúc tất cả! Kết thúc tất cả! Kết thúc tất cả… - Ngươi có mệt không? Cao Bằng thổn thức. Nếu không phải mỗi lần Cao Bằng chuẩn bị ra tay thử sâu cạn với gia hỏa này lại luôn cảm thấy một cỗ uy hiếp trí mạng, có thể hắn đã xử lý nó rồi. - Ngươi chỉ cho ta một chút lực lượng này, rất khó xử lý. Cao Bằng nhỏ giọng bức xúc với Chung Kết Chi Nguyên. Chung kết chi nguyên không trả lời hắn. Có lẽ là… khinh thường? - Này! Tốt xấu gì ta cũng là bị người ta lừa, mặc kệ là nguyên nhân gì, ngươi cũng phải cho ta một câu giải thích tử tế chứ! Cao Bằng tận tình nói chuyện với Chung Kết Chi Nguyên. Thấy Chung Kết Chi Nguyên không để ý tới mình, Cao Bằng lắc đầu đi ra ngoài qua thông đạo. Bên kia thông đạo khá quen thuộc. Nơi này, hình như giống với không gian hắn vừa ở. ... - Lôi Nguyên Tố Giới xảy ra chuyện gì? Vì sao đột nhiên lại không cảm giác được khí tức của Lôi Nguyên Tố Giới! Trong hỗn độn mênh mông, sâu trong tường kép có một vùng không gian hoàn toàn do hỏa diễm tạo thành. Sâu trong hỏa diễm, ánh mắt một con quái vật khổng lồ vô cùng kinh khủng dường như xuyên qua không gian mênh mông, giáng lâm đến Lôi Nguyên Tố Giới. Nhưng lúc này, Lôi Nguyên Tố Giới đã xảy ra một biến hóa gì đó không nói rõ được, mà cũng không tả rõ được. Bên ngoài Nguyên Tố Lôi Giới có một bóng đen mông lung, phía sau đó ẩn giấu đại khủng bố. Không chỉ có Hỏa Nguyên Tố Giới. Lúc này, rất nhiều tồn tại đã nhận ra Lôi Nguyên Tố Giới xảy ra kịch biến. Bởi vì có rất nhiều quái vật quỷ dị từ Lôi Nguyên Tố Giới lao ra điên cuồng tập kích các thế giới vị diện, tạo thành khủng hoảng cực lớn. Oanh! Cửu Thiên, trên bầu trời Đế quốc Thánh Đà có một cự thú màu lam dữ tợn đang gầm thét. Lôi đình khắp trời như mưa rào rơi xuống. Rầm rầm rầm!!! Sông núi bị đánh nát, nước sông bốc hơi, thành trì càng gặp tai vạ nặng nề, rất nhiều Linh tộc chưa kịp phản ứng đã bị thiểm điện bổ trúng tan thành mây khói. Rống! Sâu trong Đế quốc Thánh Đà, một thân ảnh khổng lồ hiển hiện. Đó là một tôn Vọng Thiên Hống. Là một trong ba ngự thú Cao đẳng Thần Linh ngoài mặt của Linh tộc, tư lịch cực kỳ cổ lão, tuổi thọ đã hơn một vạn năm. Ầm ầm... Hai con hung thú khổng lồ đụng vào nhau. Chớp mắt, Vọng Thiên Hống bị lôi đình xé nát làm hai nửa, huyết vũ bay khắp trời. Phụt! Sâu trong Hoàng cung, một nam tử mặc Đế bào màu đỏ thẫm phun ra một ngụm máu tươi, đẩy cửa sổ nhìn lên trời với vẻ không dám tin. Vọng Thiên Hống của ta lại bị miểu sát? Rốt cuộc kẻ địch có cấp bậc gì thế? Vì sao loại địch nhân này lại tập kích Đế quốc Thánh Đà chúng ta? Sắc mặt hắn có vẻ tuyệt vọng. Hắn biết, Đế quốc Thánh Đà của mình đã xong. Mất đi Vọng Thiên Hống trấn áp, Đế quốc Thánh Đà triệt để rơi xuống Thần đàn, giống như Đế quốc Vũ Giới mất đi Yemen Ted mấy tháng trước. Từ khi Yemen Ted ngã xuống, Đế quốc Vũ Giới đại thương nguyên khí, từ vị trí một trong ba Đại Siêu Cấp Đế quốc rơi xuống. Đương nhiên, cũng không thiếu việc hai siêu cấp Đế quốc còn lại bỏ đá xuống giếng. - Xong… Tất cả xong cả rồi… … - Nhiệm vụ của Chung Kết Chi Nguyên này thực sự là phát rồ. Giết tất cả sinh linh, hủy diệt thế giới, không phải nó đã thỏa mãn tất cả tiêu chuẩn của nhân vật phản diện rồi sao? Cao Bằng cưỡi trên lưng Đại Tử, sắc mặt phiền muộn. Dù hắn cảm thấy mình không hẳn là người tốt, nhưng cũng không thể làm ra hành vi hủy diệt thế giới. Đạo lý đơn giản thôi! Ngươi hủy diệt thế giới, vậy ngươi ở đâu? Ăn cái gì? Chơi cái gì? Nhưng dù hắn có không động tay, Chung Kết Chi Nguyên này cũng sẽ ăn mòn các quái vật khác. Từ khi bị ăn mòn, đám quái vật kia liền trở nên không bình thường, cứ như bị điên, không ngừng đi tập kích thế giới và vị diện khác. Đây chính là tiết tấu toàn dân đều là địch. Dạng này chỉ có hai kết quả. Hoặc là hủy diệt thế giới, hoặc bị thế giới hủy diệt. Lúc này, Cao Bằng như một con kiến nhỏ bị kẹp giữa hai con cự thú, rơi vào tình thế cực kỳ khó xử. Thông báo tình hình trước mắt cho đám ngự thú, Cao Bằng muốn chúng chuẩn bị tốt tâm lý. Khí tức bị ăn mòn của mấy người bọn họ quá rõ ràng rồi. Giống như một giọt dầu nhỏ vào trong nước, chỉ cần chú ý một chút liền có thể phát hiện. - Cao Bằng, ta nhớ ta từng nghe được một câu nói. Tiểu Hoàng khoác tay lên vai Cao Bằng. Cao Bằng ngẩng đầu lên, thấy dáng vẻ chững chạc đàng hoàng của Tiểu Hoàng. - Câu gì? - Có thể giết chết ác ma, chỉ có thể là ác ma. Tiểu Hoàng nắm chặt nắm đấm, điên cuồng nói: - Cho nên, vậy cứ để chúng ta biến thành kẻ mạnh nhất sau cùng đi! Cao Bằng hơi do dự. Đây không phải là giết chết một hai con quái vật. Nếu muốn vượt qua các quái vật bị ăn mòn khác, vậy lượng quái vật cần giết sẽ lên tới một con số kinh khủng. - Cao Bằng, sát sinh là hộ sinh. Chúng ta là vì cứu vớt nhiều sinh mệnh hơn, phải bảo vệ những người ngươi muốn bảo vệ. Bàn Đại Hải ngưng giọng nói. Cao Bằng cúi đầu chắp hai tay sau lưng, gió rét thổi tới, vạt áo nhẹ bay. Bàn Đại Hải quay người dựa vào Đại Tử. Nó biết, chuyện này vẫn cần chính Cao Bằng quyết định, bọn chúng chỉ là ngự thú của hắn. Dù Cao Bằng lựa chọn thế nào, chúng sẽ đi theo. Cao Bằng ngẩng đầu nhìn phía xa, bình tĩnh nói. - Chúng ta đi hủy diệt thế giới thôi. - Khụ khụ khụ! Bàn Đại Hải sặc nước bọt. - Không ngờ ngươi suy nghĩ lâu như vậy lại nghĩ ra kết quả này. Bàn Đại Hải dở khóc dở cười, nói như ông cụ non: - Cao Bằng, không ngờ ma tính của ngươi còn nặng hơn cả ta tưởng tượng. - Tốc độ giết chóc quá chậm. Cao Bằng lặng lẽ lắc đầu: - Hơn nữa, ngươi có nhớ vị đã đánh ngất chúng ta không? Thực lực của nó cao hơn chúng ta quá nhiều, chỉ dựa vào giết chóc thì không thể đuổi theo nó. - Mà ta cũng không nói chúng ta sẽ đi hủy diệt cả thế giới. Vị Diện Hải có một vài thế giới đã tiến vào thời kỳ sụp đổ, ta chỉ giúp nó một tay mà thôi. Cao Bằng bình tĩnh nói. ------------------ Dịch: MBMH Translate