Chương 839: Giải Thoát

CHƯƠNG 839: GIẢI THOÁT Rống! Cửu Thủ Thiên Long điên cuồng rống lên một tiếng, đuôi rồng quét ngang khiến mặt đất bị cày ra thành từng khe rãnh. Sóng chấn động trong suốt hóa thành thực chất cuốn ra khắp nơi, quái vật bị đóng băng cách đó không xa lập tức bị chấn động vỡ thành rất nhiều vụn băng tiêu tán ở trong không khí. Cửu Thủ Thiên Long nổi giận gầm một tiếng uy hiếp, sau đó quay người chạy trốn với tốc độ rất nhanh, bốn cái đầu còn lại chui vào trong mặt đất tạo ra một gò đất rất lớn, bụi bặm theo gò đất bay ra ngoài. - Lưu Quang, ngươi đuổi theo đừng để mất dấu nó. Tạm thời không nên động thủ, chờ chúng ta xử lý tốt chuyện ở đây sẽ theo kịp. Cao Bằng mở miệng nói. Pháp tắc Tai ách của Cửu Thủ Thiên Long có tác dụng rất lớn với Bàn Đại Hải. Bởi vì một pháp tắc Bàn Đại Hải chưởng khống có liên quan pháp tắc Tai ách. Quan trọng nhất là ngoại trừ pháp tắc Tai ách ra, Cửu Thủ Thiên Long cũng thuộc về Long tộc, chỉ cần thôn phệ máu thịt của nó, Long Nghĩ sẽ có thể thông qua đó dòm ngó được một phần sức mạnh của Cửu Thủ Thiên Long. Nếu như có thể thu được thi thể hoàn chỉnh của nó, thậm chí phục chế trở thành Cửu Thủ Thiên Long mới cũng không thành vấn đề. Từ một ý nghĩa nào đó, giá trị của con Cửu Thủ Thiên Long này đối với đám người Cao Bằng thậm chí không thua kém thế giới bản nguyên. Lưu Quang gật đầu, dung nhập vào cái bóng mờ dưới chân tiềm hành theo, để lại đám người Cao Bằng ở lại thu hoạch. Dường như biết số phận mà mình sắp đối mặt, các loại thiên tai giống như gió lốc mưa rào bỗng xảy ra. - Giãy dụa cuối cùng mà thôi. Cao Bằng thản nhiên nói. Nửa giờ sau, thế giới bản nguyên này cuối cùng đã không kiên trì nổi, từ trong không trung bị rút ra từng tia từng tia một. Dường như có một thùng thuốc nổ nào đó phát nổ, thế giới này đột nhiên điên cuồng! Trong không trung xuất hiện từng vết nứt, đây là thiên tai có lực sát thương mạnh nhất mà thế giới bản nguyên có thể dẫn dắt ra... Vết nứt không gian. Không cần Cao Bằng nhắc nhở, A Xuẩn vẫn treo ở trên ngọn cây đã bỏ lại chai không, tiêu sái xoay người bay lên. Phụt phụt phụt phụt! Vết nứt không gian mới sinh ra từ trong hư không bị cứng rắn ép lại. Thế giới bản nguyên: - …!!? Cao Bằng ngáp một cái. Ngự thú khác đều làm chuyện của mình, mấy thế giới bản nguyên trước cũng làm như vậy, bởi vì bản thân vết nứt không gian sẽ tạo thành tình trạng tổn thương không thể xoay chuyển đối với thế giới, cái đó khác với vết nứt không gian tự nhiên sinh ra. Đây là do bản thân thế giới bản nguyên dẫn dắt không gian tạo ra vết nứt, tạo thành ảnh hưởng và hủy hoại đặc biệt lớn đối với chính nó. Cho nên không đến mức bất đắc dĩ thì thế giới chắc chắn sẽ không tự mình tạo ra vết nứt không gian. Đáng tiếc là có một Thần linh hệ Không gian là A Xuẩn ở đây, ảnh hưởng của vết nứt không gian đối với đám người Cao Bằng vô cùng nhỏ bé. Từng dải ánh sáng giống như tơ lụa bị trái tim màu đen đẩy ra ngoài. Đám Đại Tử đứng xếp hàng ngay ngắn, từng con một đi tới chia một phần canh. - Để lại một chút, còn có một phần của Lưu Quang đấy, không cho phép tham ô. Cao Bằng nhắc nhở. - Ta mới không thèm tham ô. Đại Tử kiêu ngạo hừ một tiếng. Cao Bằng liếc nhìn Đại Tử: - Trả lại! Ai nói để cho ngươi bảo quản hả? Phần của Lưu Quang giao cho Tịch Sư bảo quản. Đại Tử lập tức sốt ruột. - Cao Nguyệt Nguyệt, ngươi lại có thể không tin ta! - Đúng! Ta đúng là không tin ngươi, ta cho rằng ngươi tuyệt đối sẽ ăn vụng. Cao Bằng nói một cách khẳng định. Đại Tử: - …!!? Đại Tử oan ức liếc nhìn Cao Bằng, sau đó một mình tìm đến một nơi, móng vuốt nhỏ chọc tới chọc lui trên mặt đất, xem mảnh đất này thành hóa thân của Cao Bằng. - Đâm chết ngươi! Đâm chết ngươi! Sau khi thế giới bản nguyên bị cướp sạch sẽ, trái tim màu đen thoả mãn biến mất ở trong không khí, đồng thời thông qua con đường nào đó truyền lại một tâm trạng thoả mãn tới cho đám người Cao Bằng. Hình như cảm thấy trong khoảng thời gian này đám người Cao Bằng xử lý không tệ, là một công nhân đặc biệt ưu tú! Cao Bằng cảm thấy những thứ này đều vô nghĩa. Ngươi cho ta nhiều khích lệ hơn nữa cũng không bằng cho ta một chút phần thưởng thật sự. Khi Cao Bằng vừa có ý nghĩ này, trái tim màu đen co vào phía trong, ngay sau đó tỏa ra một đám sương mù màu đen nồng đậm. Trong phút chốc, trên ngực của đám người Cao Bằng hiện lên một ấn ký hoa sen màu đen trông rất sống động. Cùng lúc đó, một ý nghĩ thông qua ấn ký hoa sen màu đen truyền lại tới trong đầu của đám người Cao Bằng. Trên của ấn ký này là Chung Kết Hắc Liên, tác dụng thứ nhất chính là nâng cao lực phá hoại của đám người Cao Bằng đối với nguyên tố, tác dụng thứ hai chính là có một lần cơ hội xin viện trợ. Có nghĩa là đám người Cao Bằng đã bước vào trong tầm mắt của Chung Kết Chi Nguyên, tất nhiên nó sẽ không để cho công nhân ưu tú giống như bọn họ đơn giản chết đi, bởi vậy mới cho bọn họ một phần phần thưởng để có thể tự bảo vệ mình. Có thể thông qua Chung Yên Hắc Liên triệu hoán một lần lực lượng của Chung Kết Chi Nguyên. Cụ thể nó có uy lực lớn tới mức nào thì Cao Bằng không rõ... Trong bầu trời xa xăm, một đóa hoa sen màu đen rất lớn nở ra trong hư không. Không trung bị nhuộm dần làm màu đen như mực, hoa sen màu đen nở rộ ở trong hư không, chậm rãi xoay tròn vòng quanh bầu trời. Theo hoa sen màu đen xoay tròn, không gian bị cắt thành rất nhiều vết rạn dày đặc, ngay sau đó trong hư không phát ra một dao động khủng khiếp. Nó đi qua nơi nào, mọi vật đều bị diệt sạch, tất cả mọi vật đều bị nghiền nát sạch sẽ. Lại giống như một bức tranh sơn thủy bị lau sạch. Tất cả mọi thứ ở phía trên đều không còn, chỉ còn lại một màu trắng thuần túy. Trắng và đen hình thành một bức tranh đối lập hoàn mỹ. Hoa sen màu đen và phông nền màu trắng. Chỗ hoa sen đen nở ra chỉ để lại một màu trắng thuần túy. - Đó là... - Phương hướng của Lưu Quang! Cao Bằng cảm thấy chấn động, vội vàng dẫn theo ngự thú tiến lên. Trong hư không vẫn còn một mùi vị khó hiểu, loại mùi này... Khi Cao Bằng chạy tới, chỉ nhìn thấy một cái hố lớn siêu lớn. Trong hố lớn có một con rắn lớn đang nằm hấp hối, ba đầu bị nổ bay, chỉ còn lại cái đầu cuối cùng vẫn treo trên cổ. Ở bên kia hố to, cơ thể Lưu Quang ngồi xổm xuống đất, vẻ mặt ngỡ ngàng. Ban đầu nó theo dõi rất tốt, nhưng đột nhiên xung quanh hiện lên sức mạnh chung cực khiến nó bị lộ ra. Vào thời điểm nguy cấp, trong ngực nó bay ra một đóa hoa sen màu đen phát ra một vụ nổ kinh thiên động địa. Mà sau đó chính là cảnh tượng như bây giờ. - Long Nghĩ, giao cho ngươi. - Được! Long Nghĩ bay xuống, Cửu Thủ Thiên Long nằm trong hố mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào nó. Ở giờ phút cuối cùng trong cuộc sống, Cửu Thủ Thiên Long rất bình tĩnh, không nóng nảy giận dữ gầm thét, cũng không điên cuồng rít gào. - Không nên phụ lực lượng của ta, đến đây đi, lấy tất cả mọi thứ của ta đi, để cho danh tiếng của Cửu Thủ Thiên Long ta vang vọng Chư Thiên Vạn Giới. Cửu Thủ Thiên Long khẽ nói. Bước chân của Long Nghĩ chợt dừng lại: - Ngươi biết năng lực của ta? - Ta là Thần linh hệ Long, ngươi cho rằng ta sẽ không biết sao? Cửu Thủ Thiên Long bình tĩnh nói. Trong ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng, Cửu Thủ Thiên Long đột nhiên rít gào giận dữ với Long Nghĩ. Long Nghĩ phản kích theo phản xạ, Cửu Thủ Thiên Long vốn như nỏ mạnh hết đà một cái đầu cuối cùng cũng bị đánh xuyên qua. Co giật vài cái, máu thịt bên ngoài thân thể nhanh chóng tróc ra, điên cuồng tiến vào trong cơ thể Long Nghĩ, làm lực lượng của nó nhanh chóng tăng vọt. Long Nghĩ kinh ngạc nhìn Cửu Thủ Thiên Long, nó chú ý tới ánh mắt Cửu Thủ Thiên Long hiện lên một tia giải thoát. - Đây là... - Nó là thần do thế giới bản nguyên của thế giới này bồi dưỡng, tuy mạnh mẽ nhưng cả đời này không thể nào rời khỏi đây được. Cao Bằng mở miệng nói. - Đi thôi, nơi này đã không còn giá trị nữa, chúng ta đi tới thế giới sau. Cao Bằng xoay người rời đi. Long Nghĩ cúi đầu. Trong đầu hiện ra câu nói sau cùng của Cửu Thủ Thiên Long. - Làm cho danh tiếng của Cửu Thủ Thiên Long ta vang vọng Chư Thiên Vạn Giới! - Có lẽ ngày này sẽ không xa… ------------------- Dịch: MBMH Translate