Chương 847: Nghịch Huyết Thương Phượng

CHƯƠNG 847: NGHỊCH HUYẾT THƯƠNG PHƯỢNG - Rốt cuộc phải hoàn thành chuyện gì, ngươi cứ nói thẳng ra đi. Lão Ngưu ta không thông minh như các ngươi. Một Cao vị Thần hình dáng như trâu nói. - Những cường giả liên hợp lại nhất định sẽ đánh lén Chung Kết Chi Nguyên, lúc này là thời điểm nội bộ của bọn họ không người. Diệt Thế Thanh Dương thản nhiên nói. - Cho nên chúng ta sẽ đi tiêu diệt đại bản doanh của bọn họ. - Ý kiến hay, như vậy bọn họ không thể không trở về canh phòng. Cao vị Thần loại Trâu lên tiếng. - Không phải mục đích này. Diệt Thế Thanh Dương có chút buồn bực. - Có phải chúng ta không nhắm vào đại bản doanh mà hủy diệt thế giới của bọn họ đúng không? Thế giới bị hủy diệt càng nhiều, lực lượng của Chung Kết Chi Nguyên lại càng lớn mạnh, như vậy sự liên hợp của bọn họ sẽ tự sụp đổ, hơn nữa còn chặt đứt đường lui của bọn họ. Cao Bằng bình tĩnh nói. Ồ? Diệt Thế Thanh Dương liếc nhìn Cao Bằng một chút, không ngờ người này có thể đoán đúng. - Đây là một trận pháp cần Chủ thần làm mắt trận, Cao vị Thần làm nền tảng, kết hợp với sự trợ giúp của Sơ vị Thần và Trung vị Thần. Sau khi trận pháp bố trí xong là có thể làm cho thế giới tan vỡ. Diệt Thế Thanh Dương tự tin nói. - Chúng ta cần phải chia làm ba nhóm. Hai nhóm đi Cửu Thiên Thập Địa, một nhóm cuối cùng đi Vị Diện Hải. Diệt Thế Thanh Dương nói. Trong lòng Cao Bằng cảm thấy lo lắng. Bây giờ đại bản doanh của Nhân tộc lại ở Vị Diện Hải. Nói lời thật lòng, Bằng không có mấy tình cảm với Cửu Thiên Thập Địa, phá hủy thì phá hủy. Nhưng mà Vị Diện Hải chính là đại bản doanh của Nhân tộc bây giờ, người thân và bạn bè của mình đều đang ở Vị Diện Hải. Làm sao có thể để cho nó bị phá hủy được! - Cửu Thiên Thập Địa chia ra làm hai giới Cửu Thiên và Thập Địa, cho nên cần phải có hai nhóm đồng thời tiến hành. Về phần Vị Diện Hải là do rất nhiều tiểu thế giới tạo thành, có thể hủy diệt được bao nhiêu thì hủy diệt. Ta và Lam Lộc dẫn đội đi Cửu Thiên Thập Địa, còn Thương Phượng ngươi dẫn đội đi Vị Diện Hải. Diệt Thế Thanh Dương nói với Nghịch Huyết Thương Phượng. Nghịch Huyết Thương Phượng giống như lão thần tự tại khẽ gật đầu, nó không để ý tới những quyết định này. - Đúng rồi, ngươi là Linh tộc sao? Diệt Thế Thanh Dương đột nhiên nhìn về phía Cao Bằng. Linh tộc? - Không phải, ta là Nhân tộc. Cao Bằng giải thích. - Oh oh, đều giống nhau, dù sao dáng vẻ của các ngươi cũng không khác nhau lắm. Ta nhớ các ngươi ở Cửu Thiên Thập Địa. Để tránh nghi ngờ, ngươi hãy đi cùng Nghịch Huyết Thương Phượng tới Vị Diện Hải. Diệt Thế Thanh Dương nói với giọng điệu không cho người khác được nghi ngờ. Đồng thời nó nhìn chằm chằm vào Cao Bằng, nếu như trên mặt Cao Bằng có vẻ gì không đúng, nó sẽ lập tức ra tay. Cao Bằng cảm thấy không hiểu nổi. Nhân tộc và Linh tộc ở chung tại Cửu Thiên Thập Địa là chuyện một vạn năm trước, quan niệm thời gian của ngài quá mạnh mẽ rồi. Nhưng điều này cũng hợp ý ta, Cao Bằng gật đầu xem như đồng ý. - Chúng ta sẽ xuất phát vào lúc nào? Nghịch Huyết Thương Phượng hỏi. - Nhanh thôi! Chờ sau khi bọn họ đến, chúng ta sẽ xuất phát. Diệt Thế Thanh Dương đáp lại. Ầm ầm... Tia chớp cắt qua bầu trời đêm, từ nơi xa xôi đánh xuống. Trên bầu trời bị bổ ra từng lỗ thủng, rất nhiều khí tức khủng khiếp từ phía xa hạ xuống. - Chính là lúc này, chúng ta không nên đánh với bọn họ. Diệt Thế Thanh Dương đốc thúc. 【 Tên quái vật 】: Nghịch Huyết Thương Phượng 【 Đẳng cấp quái vật 】: Chủ Thần 【 Pháp tắc chưởng khống 】: Pháp tắc Phượng diễm 67%, pháp tắc Dũ hợp 71%, pháp tắc Thiêu đốt 56% 【 Phẩm chất quái vật 】: Phẩm chất Vĩnh hằng 【 Đặc tính quái vật】:??? Rời khỏi không gian nguyên tố Lôi, Cao Bằng thông qua huyết khế lặng lẽ gọi A Ngốc. Có thể bởi vì khoảng cách quá xa, A Ngốc vẫn không trả lời lại. Bọn họ trực tiếp đi qua hàng rào thế giới bao quanh để bước vào hư không hỗn độn, từ trong hư không hỗn độn nhìn lại thì tựa như dây leo mọc ở trong hỗn độn vậy. Trong hư không thỉnh thoảng có một vài hư không cự thú giống như cá mập ngửi được mùi máu tiến tới gần. Ý niệm của Nghịch Huyết Thương Phượng thoáng động liền có vô số ngọn lửa xuất hiện ở trong hư không, sau đó chúng bám vào trên thân của hư không cự thú, lập tức thiêu đốt chúng thành tro bụi. Những con hư không cự thú phía xa còn chưa kịp tới gần liền vẫy đuôi, thay đổi phương hướng bay đi, nhìn như chậm nhưng thật ra rất nhanh. Hai cái lợi trảo của Nghịch Huyết Thương Phượng nhẹ nhàng vạch một cái, hàng rào thế giới phía trước đã bị xé ra một khe hẹp. Bọn họ theo cái khe này tiến vào trong, lúc này A Ngốc mới trả lời. - Chủ nhân, không xong rồi. Ta nghe nói đám người lão sư ta liên kết với một nhóm tồn tại cường đại đi thảo phạt Chung Kết Chi Nguyên. Giọng điệu A Ngốc có chút gấp gáp. - Ta biết rồi. Cao Bằng bất đắc dĩ nói. - Ngài biết sao? - Ừ, ngươi nghe ta nói đây. Bây giờ ngươi có thể liên hệ được bao nhiêu cường giả của Thần Hệ Vong Linh. Cao Bằng nói với A Ngốc. Sau đó Cao Bằng lời ít mà ý nhiều nói kế hoạch của đám người Diệt Thế Thanh Dương cho A Ngốc biết. - Lão sư của ta đã xuất phát, Thần hệ Vong Linh ngoại trừ lão sư ta ra thì chỉ có hai Cao vị Thần. A Ngốc vội vàng nói. - Dẫn bọn họ đến, có thể tăng thêm một phần lực lượng cũng tốt, ngoài ra không cần nói cho những người khác biết. Đúng rồi, ngươi đi tìm Oulu, xem Oulu có ở nhà không. Cao Bằng nghĩ đến một người bạn đáng tin trong đội. Oulu chắc cũng ở trình độ Chủ thần, nhưng không biết thực lực cụ thể thế nào. - Chúng ta xây dựng trận pháp ở thế giới này. Nghịch Huyết Thương Phượng thản nhiên nói. Trong lòng Cao Bằng bỗng hồi hộp, không chọn một nơi phong thuỷ bảo địa tốt sao? - Tùy tiện tìm một chỗ bố trí trận pháp có vội vàng quá không? Cao Bằng trầm ngâm nói. - Ngươi chất vấn ta sao? Nghịch Huyết Thương Phượng liếc nhìn Cao Bằng. Cao Bằng cúi đầu: - Không dám! - Vậy ngươi nói làm sao tìm được chỗ tốt đây? Mặt Cao Bằng không đổi sắc nói: - Chẳng qua ta cảm thấy nên tìm một thế giới ở sâu bên trong một chút. Nếu như tùy tiện tìm một tiểu thế giới ở sát ngoài để bố trí trận pháp, như vậy sẽ không thể nào đạt được mức độ phá hủy lớn nhất. - Hình như cũng có lý, vậy ngươi dẫn đường đi. Nghịch Huyết Thương Phượng nhìn chằm chằm vào Cao Bằng với vẻ nghiền ngẫm. Cao Bằng cảm thấy da đầu tê dại. Nghịch Huyết Thương Phượng hình như đã để mắt tới mình rồi. Không chỉ là Nghịch Huyết Thương Phượng, ánh mắt ba Cao vị Thần khác nhìn về phía Cao Bằng cũng không tốt. Cao Bằng dẫn theo bọn họ đi vào sâu hơn. - Chủ nhân, Oulu đang ở nhà. A Ngốc truyền đến một tin tức tốt. - Dẫn Oulu qua, có lẽ ta không kéo dài được bao lâu đâu. - Điện hạ, ngài không thể rời đi được. Hai Tinh Cự Nhân bảo vệ ở cửa lớn của cung điện đều nhìn A Ngốc với ánh mắt không tốt. Chính là người này tới, sau đó điện hạ mới muốn đi ra ngoài. - Các ngươi tránh ra cho ta! Oulu ngồi trên vai của A Ngốc, hai cánh tay khoanh trước ngực. Tinh Cự Nhân do dự nói: - Điện hạ… Nắm đấm của Oulu lóe lên, hai Tinh Cự Nhân bị đập ngất. Đợi đến sau khi Oulu và A Ngốc đi xa, mí mắt của hai Tinh Cự Nhân mới nâng lên, len lén liếc nhìn nhau sau đó lặng lẽ ngồi xuống. Ngăn cản thì không ngăn cản được, bọn họ cũng chỉ có thể giả vờ ngất. - Đã đi ba ngày rồi, ngươi kéo dài thời gian đủ chưa? Nghịch Huyết Thương Phượng nghiền ngẫm nói. Cao Bằng không thấy quá bất ngờ. Trừ khi người khác là kẻ ngu, bằng không lâu như vậy nhất định có thể nhìn ra manh mối. - Đại nhân, ngài đang nói gì vậy? Ta còn đang tìm chỗ mà? Cao Bằng nghi ngờ nói. - Ha ha ha, ta chờ ngươi ba ngày chính là muốn xem ngươi có thể gọi được viện binh gì tới. Nhưng bây giờ ta không muốn đợi nữa, cho nên ngươi đi chết đi. --------------------- Dịch: MBMH Translate