Chương 39: Chương 39
Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Họ Độc Ác Của Phúc Bảo
18:08 - 18/03/2024
Tần Nguyên Cửu lưng thẳng tắp, sải chân dài về phía trước, vài bước đã vượt qua xe bò.
"Kí chủ." Tiểu Vấn thực sự không thích năng lực làm việc của Kha Mỹ Ngu: "Nếu cô muốn tăng giá trị hảo cảm của trùm phản diện, thì phải nắm bắt cơ hội để thể hiện sự ấm áp, tăng cảm giác tồn tại."
"Làm gì có kiểu đi hỏi người ta có ghét cô hay không như vậy, giá trị hận thù 99, cô nghĩ anh ta sẽ thích cô, muốn nói chuyện với cô sao?"
Kha Mỹ Ngu vốn đã có chút đả kích, mình vô duyên vô cớ chào hỏi anh ta, sao lại thu được một loạt giá trị hận thù chứ?
Bây giờ nghe thấy Tiểu Vấn líu ríu nói nhảm, cô tức giận đến mức trực tiếp chặn lại, oán hận nhìn chằm chằm bóng lưng Tần Nguyên Cửu. Đây là lần đầu tiên trong hai kiếp cô theo đuổi một người, cho dù đã giải quyết rất ổn thỏa nhưng vẫn không thể chấp nhận được việc mình bị người khác ghét bỏ như vậy.
Lên xe, cô tiếp tục ôm bánh bao trắng đang mê man, tựa vào người bà cụ nhắm mắt ngủ.
Kiếp trước Kha Mỹ Ngu là một tiểu thư nhà giàu, đã được tiếp xúc với nền giáo dục truyền thống Trung Tây kết hợp dân quốc từ khi còn nhỏ.
Thành thạo tất cả các loại đồ chơi quốc tế, mà cô còn thông minh từ nhỏ, mỗi tội lại dùng hết để đối phó với gia đình và giáo viên, lười biếng bất cứ khi nào có thể, cũng chơi với loại hai mặt rất mượt.
Trước mặt người lớn, cô luôn ngoan ngoãn, ăn nói ngọt ngào, dáng vẻ lại rất xinh đẹp, gặp ai cũng có thể dỗ người ta quên hết đông tây nam bắc. Nhưng trước mặt bạn bè cùng trang lứa, cô chỉ là một cô gái điên rồ, có thể nhảy disco, khiêu vũ, đua xe, bắn súng, đánh gôn, bơi lội, đấu kiếm…
Cô từng có một thanh mai trúc mã, một vị hôn phu cùng chí hướng (ngưu tầm ngưu mã tầm mã), là một tiểu bá vương nổi tiếng ở kinh đô. Nhưng mà tận thế tới, cô trơ mắt để đại lão che chở, nhìn vị tiểu bá vương kia bị bạn bè thân thiết âm mưu lây nhiễm biến thành zombie.
Vì lý do này, cô đã dành hai ngày bày tỏ chia buồn, kết quả không biết làm sao lại chọc vào đại lão, mơ mơ hồ hồ mất đi sự trong trắng…
Cuộc sống của Kha Mỹ Ngu luôn bình dị, sau khi bị đại lão nhốt vào lồng, cô đã cố gắng hết sức để trốn thoát. Bây giờ lại bị một cái hệ thống bắt kết hôn.
Từng ngày rối rắm trôi qua, cô thực sự rất mờ mịt về tương lai của mình, giống như đang đứng ở ngã ba đường, chưa kịp lựa chọn đã bị đẩy về một hướng!
Loại cảm giác này quá tệ!
Kha Mỹ Ngu không khỏi ngẫm nghĩ, cuộc đời là của chính mình, nếu bị trói buộc với trùm phản diện cả đời, cô sẽ không thể ứng phó được, phải thực sự đặt người ta vào vị trí bạn đời, trao đổi tình cảm với nhau. Chủ động thay vì bị động, vừa hoàn thành nhiệm vụ vừa sống tốt cuộc sống của chính mình!
Đặt ra mục tiêu, tâm trạng của Kha Mỹ Ngu lập tức được cải thiện.
Xe bò lắc lư chạy đến cục cảnh sát thị trấn, Kha Mỹ Ngu ôm đứa trẻ nhẹ nhõm nhảy xuống xe, cùng bà Kha đi vào ghi khẩu cung.
"Đây là đứa bé đó sao?" Nữ công an đã sớm hiểu đại khái tình hình, cười nói, đưa tay đón lấy.
Kha Mỹ Ngu vừa giơ tay lên, lập tức cảm giác được có một đôi bàn tay nhỏ bé túm chặt lấy quần áo của mình.
Cô cong môi cười, cúi đầu nhìn xuống.
Không biết cậu nhóc đã tỉnh lại từ bao giờ, hai tròng mắt di chuyển dưới mí mắt nhắm chặt, cái miệng nhỏ vô thức căng thẳng mím lại, giống như chỉ cần cô thả ra là có thể bật khóc oa oa.
Thật là một đứa bé khiến người ta đau lòng.
"Không sao đâu, cứ để tôi bế đi." Kha Mỹ Ngu cười nói, đưa mắt nhìn nữ cảnh sát.
Sau khi ghi lại khẩu cung, Kha Mỹ Ngu vỗ nhẹ vào lưng cậu bé: "Bạn nhỏ?"
Cậu nhóc vẫn nhắm chặt mắt không phản ứng gì.