Chương 3: Kỳ vật (3)

Người dám liều mạng kiếm tiền thì có gì phải sợ nữa. Vài người khác rất trầm mặc, bọn họ cũng không có lên tiếng ngắt lời Lão Nha. Lý Dịch cũng chỉ lẳng lặng nghe, hắn chỉ hi vọng cái gọi là nhiệm vụ đừng quá hung hiểm, hắn còn muốn sống trở về. Nhìn thấy tất cả mọi người đều giữ yên lặng, Lão Nha mới nghiêm túc nói ra: "Mười ngày trước, trong một tòa nhà trong khu phố hoang xảy ra chuyện dị thường, người của chúng ta đi vào trong đó tìm kiếm thì kết quả xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có mấy người chết, chỉ có hai người bình thường chưa bước vào con đường tu hành còn sống trở về, người đầu tiên thì điên rồi, người còn lại thì trọng thương, bây giờ vẫn còn đang nằm trong bệnh viện, miễn cưỡng giữ được nửa cái mạng." "Lần thứ hai, ta và người cộng tác của ta tiến vào trong tòa nhà đó tìm kiếm một lần nữa nhưng rất không may người cộng tác của ta nằm lại nơi đó chỉ có ta là may mắn trốn thoát được.” "Nhưng hai lần tìm kiếm, ta nhận được hai tin tức mấu chốt, tin tức thứ nhất, rất có thể trong tòa nhà đó có kỳ vật." Vừa nghe hắn nói như vậy thì tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khó có thể tin được. "Kỳ vật? Sao có thể như vậy được? Khu phố hoang đã bị tìm tòi không biết bao nhiêu lần, sao còn có kỳ vật còn sót lại được?" Nam tử mặc áo khoác đứng phắt dậy, hơi thở có chút dồn dập. Kỳ vật. Sau sự kiện trời nghiêng, xuất hiện bảo vật đến từ thế giới khác, nghe nói có sức mạnh thần dị như truyền thuyết thần thoại. Mỗi một kiện kỳ vật đều giá trị liên thành. Các quốc gia toàn cầu không giảng đạo lý cường thế thu hồi mỗi một kiện kỳ vật, vì thế đã dẫn phát không biết bao nhiêu kỳ vật chi chiến. Nếu như người bình thường đạt được kỳ vật tự nguyện nộp lên, chỉ tiền mặt ban thưởng thì chí ít một tỷ, trừ cái đó ra còn có thể vô điều kiện tiến vào kim sắc học phủ, chung thân miễn khai trừ, còn khu biệt thự yên ổn, thân phận vinh dự gì gì đó thì chỉ là phúc lợi phụ. Nhưng dưới tình huống có trọng thưởng như vậy nhưng trong nước cũng chỉ xảy ra hai lần tự nguyện nộp kỳ vật. Bởi vì kỳ vật ngoại trừ có sức mạnh thần dị ra thì còn có thể giúp cho người bình thường nghịch thiên cải mệnh, bước lên con đường tu luyện có thể so với thiên tài. Chỉ cần có được kỳ vật mấy tháng, người có được nó có thể siêu phàm thoát tục, nếu như có được kỳ vật mấy năm, quốc gia đều phải nhìn sắc mặt ngươi. "Đừng bánh vẽ, ta không tin trong khu phố cũ có kỳ vật, một kiện kỳ vật phạm vi ảnh hưởng chí ít năm cây số, khu vực lớn như vậy đều bị ảnh hưởng người ngươi cảnh sát là vô dụng hay sao?" Người lên tiếng nói chuyện chính là một nữ tử, nàng mặc váy, dáng người rất gợi cảm, nhưng khóe miệng lại lộ ra một tia khinh thường. Những lời nàng nói khiến cho những người khác vẫn còn đang trong cơn chấn kinh nhất thời tỉnh táo lại không ít. "Nói rất đúng, mười vạn mời người đi tìm kỳ vật giá trị liên thành, chuyện này nghe rất là hoang đường, nếu như có thứ đồ chơi đó thật thì còn đến lượt chúng ta biết hay sao? Nếu như vậy thì khu phố cũ này đã bị vây chật như nêm cối rồi." Nam tử mặc áo khoác gật đầu tỏ vẻ đồng ý với những lời mà nữ tử đó nói. Lý Dịch và những người còn lại không nói gì, chỉ bình tĩnh quan sát. Giọng nói Lão Nha vẫn trầm thấp: "Kỳ vật cũng phân cấp bậc, cũng có kỳ vật hoàn chỉnh và kỳ vật không trọn vẹn, kỷ vật đứng đầu đương nhiên không phải là những người như chúng ta có thể mơ tưởng được, nhưng nếu như chúng ta may mắn tìm được một kiện kỳ vật không trọn vẹn hoặc là mảnh vở kỳ vật cũng không phải là không được.” "Nhiệm vụ của năm người các ngươi rất đơn giản, đi vào tòa nhà đó, tìm được đồ, cho dù không đem ra được nhưng chỉ cần xác định được vị trí của nó thì ta sẽ cho các ngươi mười vạn, nếu như có thể lấy được thì ta sẽ cho các ngươi hai trăm vạn." "Chỉ với chút xíu tiền đó mà muốn cho chúng ta bất chấp nguy hiểm để đi tìm kỳ vật cho ngươi? Rất khó xử lý." Nam tử mặc áo khoác chợt nhếch miệng cười một tiếng, nói. "Ngươi có ý gì? Muốn rời đi?" Lão Nha nói. "Không, ý của ta là phải thêm tiền." Nam tử mặc áo khoác nhìn chằm chằm hắn nói. "Đừng lòng tham không đáy, có mạng kiếm tiền mà không có mạng xài." Lão Nha lạnh lùng nói, giờ khắc này ánh mắt của hắn phát quang, tựa như một con dã thú ẩn núp trong đêm tối. Nam tử mặc áo khoác lại không e ngại, hắn nói ra: "Ngươi dám động thủ sao? Giết ta, chuyện này sẽ thất bại, một khi khiến cho cảnh sát chú ý, đến lúc đó tổn thất lớn vẫn là các ngươi, dù sao chúng ta chỉ có một cái mạng nát, không đáng tiền, ngươi thì không giống, tiền đồ xán lạn, còn có cơ hội tiếp xúc kỳ vật, vì mấy cái ma cà bông mà chôn vùi hết thảy, không đáng." Vừa nói vừa quay đầu qua nhìn mấy người Lý Dịch nói: "Ta đang tranh thủ lợi ích cho mọi người, các ngươi không nói gì sao." "Nhiệm vụ này rất nguy hiểm, ta yêu cầu lập tức một nửa tiền đặt cọc, nếu không ta không đi, ai biết sau đó ngươi có hối hận hay không." Nữ tử mặc váy đó lập tức lên tiếng nói ra. Hiển nhiên dính đến kỳ vật ai cũng nhịn không được bắt đầu lên giá. Lý Dịch cũng không muốn lùi bước, hắn nói ra: "Ta cũng cảm thấy tiền ít một chút, ngoại trừ thanh toán trước năm vạn tiền đặt cọc ra, nếu như tìm được thứ ngươi muốn thì phải trả mười vạn, về phần thu hồi lại, những người bình thường chúng ta vẫn có chút tự biết rõ, không có bản lãnh đó." Hắn vừa mới nói xong, bên cạnh, trên ghế sa lon, một tráng hán cơ bắp tráng kiện, đầu đinh mặt chữ quốc cũng đứng lên, chiều cao hắn hơi khoa trương một chút, gần hai mét, đầu sắp tiếp xúc với trần nhà, mặc dù là người bình thường nhưng lại khiến người ta cảm thấy không đơn giản. "Ngươi đã tìm tới ta, không cần biết có làm hay không, tiền ta đều phải lấy, nếu như ngươi không cho, ta một quyền đánh nát đầu của ngươi." Nam tử này nói chuyện ngột ngạt, giọng điệu không cho cự tuyệt. Chỉ còn lại người cuối cùng là một nam tử đeo kính, dáng người hơi gầy gò, trước đó một mực trầm mặc ít nói, cho tới bây giờ mới mở miệng nói: "Lão Nha phải không? Ngươi cho ta toàn bộ tiền của bốn người bọn họ, chuyện này ta giải quyết, nhưng mà sau khi thu hồi thứ ngươi muốn, ta muốn được chia ba mươi phần trăm." "..." Lão Nha lập tức trầm mặc. Một hồi lâu, hắn mới trầm giọng nói: "Ta xem như đã nhìn ra, các ngươi đều là nhân tài, muốn tiền không muốn mạng, nếu không phải nơi này vẫn là khu vực an toàn, ta rất muốn làm thịt tất cả mấy người các ngươi." Nam tử mặc áo khoác vẫn nhếch miệng cười, nữ tử mặc váy trợn trắng mắt xem thường, nam tử dáng người khôi ngô khinh thường hừ lạnh, cuối cùng nam tử đeo kính thì hơi cúi đầu, nâng kính, khóe miệng lộ ra một nụ cười khó hiểu. Chỉ có Lý Dịch biểu hiện bình thường một chút, khóe mắt nhảy một cái, hơi có vẻ bất an. Nhưng nhìn thấy tất cả mọi người đang có mặt ở đây bất vi sở động, Lão Nha cân nhắc ngắn ngủi sau đó vẫn lựa chọn thỏa hiệp, dù sao lại tìm một nhóm người thì rất phiền phức, hơn nữa hắn không muốn đêm dài lắm mộng, nếu không một khi tin tức tiết lộ ra thì cục diện cũng không phải là hắn có thể khống chế. "Theo Lý Dịch nói đi, thanh toán trước năm vạn tiền đặt cọc, sau khi chuyện thành công trả mười vạn, đừng cò kè mặc cả với ta, chuyện quyết định như vậy đi." Những người khác trầm mặc ngắn ngủi một chút, hiển nhiên đều chấp nhận điều kiện này. "Ngươi còn chưa nói tin tức mấu chốt thứ hai." Nam tử mặc áo khoác đó hỏi lần nữa. Lão Nha nói ra: "Tin tức mấu chốt thứ hai chính là tiến vào tòa nhà đó, người bình thường tao ngộ nguy hiểm sẽ ít, người bước vào tu hành giống ta càng dễ bị nguy hiểm để mắt tới, đây chính là nguyên nhân tại sao ta phải tìm tới đám người các ngươi, đừng lãng phí thời gian, lập tức xuất phát." Nói xong, hắn ra hiệu cho thủ hạ thủ ở cửa ra vào mở cửa phòng ra. "Ta còn có một vấn đề." Lý Dịch nói. "Còn có vấn đề gì tranh thủ hỏi đi." Lão Nha lạnh lùng nói. "Ngươi nói chỗ đó rốt cuộc có nguy hiểm gì, ngay cả người tu hành các ngươi đều không ứng đối được." Lý Dịch nói ra: "Vấn đề này rất quan trọng, chí ít chúng ta đều hiểu đến lúc đó chúng ta phải đối mặt với thứ gì." "Tòa nhà đó... có quỷ." Lão Nha nói xong câu đó thì đi ra khỏi phòng. Quỷ? Tất cả mọi người đang có mặt ở đây ngơ ngác một chút, dưới ánh đèn vàng, một luồng hơi lạnh xộc thẳng lên đầu khiến cho tất cả bọn họ đều rùng mình một cái.