Chương 44: Ta muốn từ chức

"Hắn chạy là chính xác, hôm nay con mắt Lý Dịch càng sáng hơn lần đầu tiên gặp mặt, tốc độ tiến hóa của hắn nhanh đến mức mắt trần cũng có thể thấy được, cứ theo đà này, không bao lâu hắn có thể mở ra linh môi, chính thức bước vào hàng ngũ người tu hành, bây giờ Ngô Chấn không chạy, qua mấy ngày nữa hắn chạy không thoát." Triệu Hiểu Hiểu nói thầm, đồng thời len lén nhìn Lý Dịch vừa mới ngồi xuống một chút. Lý Dịch cũng không có để ý lắm đến chuyện Ngô Chấn rời đi, bây giờ hắn đang không ngừng điều chỉnh trạng thái để cho mình nhanh chóng tiến vào trạng thái nhập định. "Hôm nay cũng phải kiếm nhiều một chút." Sau khi nhập định thành công, hắn lập tức bắt đầu không ngừng dẫn đạo năng lượng vũ trụ tiến vào khoang tu hành trước mắt, đồng thời cũng thu nạp một bộ phận năng lượng tinh khiết của trường năng lượng đao tệ vào trong thân thể của mình. Công việc và tu hành tiến hành song song, cả hai không lầm, còn bao ăn ở, Lý Dịch rất thích công việc này. Mà khi hắn nhập định hơn ba giờ, ý thức Lý Dịch đột nhiên nhận ra trường năng lượng đao tệ đang xảy ra thay đổi, tất cả bình tĩnh đột nhiên giống như nổi sóng, sau đó năng lượng phun trào, tựa như một trận phong bạo, loại dị biến này khiến cho hắn hoàn toàn không thể dẫn đạo năng lượng vũ trụ. Hơn nữa loại dị biến này xuất hiện cũng đại biểu cho một cái hiện tượng không tốt. Oán niệm của người chết gửi trong đao tệ không trọn vẹn thức tỉnh lần nữa. "Thật là xui xẻo. Xem ra đêm qua ta tu hành thời gian hơi dài, lại xuất hiện dị thường vào lúc này." Nhưng mà Lý Dịch đã có kinh nghiệm ứng đối, ý thức của hắn đã có chuẩn bị thối lui ra khỏi phạm vi trường năng lượng đao tệ. Chỉ cần không bị tác động đến, ý thức của hắn sẽ không bị bắt được, có thể tùy thời tỉnh lại từ trạng thái nhập định, phòng ngừa giống như lần đầu tiên, suýt chút nữa bị giết chết. "Ngươi, trời sinh tà ác tù nhân..." Giọng nói phẫn nộ quen thuộc xuất hiện lần nữa, năng lượng của đao tệ không trọn vẹn hội tụ, tạo thành một hư ảnh trong suốt chỉ có nửa người trên, nhưng so với lần thứ nhất thì bóng người này có vẻ như càng mơ hồ, không có ngưng thực như trước đó. Giống như là tùy thời đều sẽ tiêu tán. "Không phải là ảo giác, oán niệm này đúng là đã suy yếu rất nhiều, nhưng dù cho như thế thì thứ này vẫn mạnh vượt xa tưởng tượng của ta, xem ra muốn chờ nó triệt để tiêu tán còn cần một thời gian rất dài nữa mới được, hay là chờ ta tu hành đến độ cao nhất định sau đó lại nghĩ biện pháp giải quyết hết thứ này." Lý Dịch nghĩ như vậy. Thế nhưng oán niệm không trọn vẹn đó tựa như cảm nhận được Lý Dịch, rống giận gào thét nhào tới phía hắn, tựa như sẽ tránh thoát trường năng lượng đao tệ trói buộc nghiền nát ý thức của hắn bất cứ lúc nào. "Không phải đâu, còn tới?" Lý Dịch giật nảy mình, lập tức từ nhập định tỉnh lại. Hắn lau lau mồ hôi lạnh trên trán. Sợ bóng sợ gió một trận. Nhìn chung quanh. Bọn người Trương Cao, Lữ Giác, Triệu Hiểu Hiểu đều đang nhập định, dẫn đạo năng lượng vũ trụ, cách đó không xa, nam tử trung niên nguy hiểm giống như là bảo tiêu cũng nhắm mắt mà ngồi, không có động tĩnh chút nào. Chung quanh rất yên tĩnh. Không có có người phát hiện Lý Dịch dị thường, cũng không có người biết được trên người hắn có kỳ vật. "Rốt cuộc oán niệm trong đao tệ không trọn vẹn đó có thâm cừu đại hận gì với ta, vừa nhìn thấy ta thì phát cuồng nổi điên, liều mạng muốn giết chết ta, lần trước cũng là như thế này, hôm nay đánh thức thứ này, mang ý nghĩa công việc dẫn đạo sau này của ta sẽ gặp khó khăn." Lý Dịch nói thầm trong lòng, nhưng hắn cũng không có cách, dù sao đây chỉ là một kiện kỳ vật không trọn vẹn, tồn tại tai hoạ ngầm cũng là chuyện bình thường. Bây giờ đao tệ không thể dùng, hắn chỉ có thể tự mình dẫn đạo năng lượng vũ trụ để hoàn thành lượng công việc này. Bình phục tâm tình lại, sau đó Lý Dịch nhập định lần nữa. Giờ phút này, dưới tình huống không có kỳ vật trợ giúp, hắn lập tức từ thiên tài biến thành tầm thường, cảm giác tùy ý thu hoạch năng lượng vũ trụ không còn có xuất hiện, hắn chỉ có thể giống như những người khác, đánh bắt năng lượng vũ trụ lẻ tẻ trong thế giới màu xám trắng, nhưng chút năng lượng đó ngay cả bán lấy tiền còn không đủ chứ nói chi là dùng để tu hành. Kiên trì hơn hai giờ. Buổi sáng sáu giờ, công việc dẫn đạo của tất cả mọi người kết thúc. Bọn họ giống như ngày thường tiến về nhà ăn ăn cơm. Chủ quản Từ Minh dẫn theo trợ lý tới phát tiền lương cho mọi người nhưng mà không giống như hôm qua, tiền lương hôm nay còn nhiều hơn bình thường. "Từ Minh, hôm nay không phải ta nên có năm vạn bốn sao? Sao ngươi phát cho ta mười một vạn, có phải tính sai rồi không?" Trương Cao có chút nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm. Chủ quản Từ Minh giải thích rõ cho hắn biết: "Bởi vì ngày mai người thuê sẽ từ khoang tu hành tỉnh lại, công việc dẫn đạo của các ngươi cũng sẽ kết thúc, vì không khiến cho mọi người bị tổn thất, chúng ta quyết định phát lương sớm cho mọi người một ngày đồng thời hợp tác giữa chúng ta cũng sẽ dừng vào ngày mai, hi vọng mọi người chuẩn bị kĩ tinh thần." "Cái gì? Bây giờ mới mấy ngày, các ngươi đã không cần nữa?" Trương Cao lập tức kinh ngạc.