Chương 214: Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu

Vân Nhai Tử ngao du thiên hạ mấy trăm năm, cũng không có đệ tử chân truyền, nhưng hắn xác thực là lau mắt mà nhìn Vân Khất U, cố ý bồi dưỡng. Thứ nhất là lòng hiếu thắng của hắn đang quấy phá, trong lúc vô tình gặp được hồn phách của Tư Đồ Phong, Vô Ảnh Kiếm Thần ở bến tàu thành Tây Phong, đã biết được truyền nhân của Tư Đồ Phong chính là Diệp Tiểu Xuyên. Tên hiệu của Vô Nhai Tử là Vô Song Kiếm Thánh. Hắn muốn xem thử là Kiếm Thần sáu ngàn năm lợi hại hay là Kiếm Thánh đương kim thiên hạ lợi hại. Bây giờ Tư Đồ Phong chỉ còn lại có một sợi tàn hồn, Vân Nhai Tử dùng một ngón tay đã có thể bóp chết hắn, dưới tình huống này, tỷ thí giữa truyền nhân của hai lão già, đột nhiên cứ thế mà có. Vô Ảnh Kiếm Thần đối Vô Song Kiếm Thánh. Thần kiếm Vô Phong đối thần kiếm Trảm Trần. Đến cùng ai lợi hại hơn, đây là kết quả Vân Nhai Tử muốn nhìn. Thứ hai, dù sao thì Vân Nhai Tử cũng là sư xuất Thương Vân, từ sau một trận chiến tám trăm năm trước, Thương Vân môn đã rớt xuống ngàn trượng, bây giờ vất vả lắm mới dần dần khôi phục nguyên khí, xuất hiện một đám đệ tử trẻ tuổi như Cổ Kiếm Trì, Vân Khất U, Cố Phán Nhi, Triệu Vô Cực, Diệp Tiểu Xuyên. Nhất là Vân Khất U, người có tư chất cao trên con đường tu chân, quả thật là cuộc đời Vô Nhai Tử ít thấy, người tài giỏi như thế, ở Thương Vân môn hai ngàn năm mới có thể xuất hiện một lần. Hắn muốn bồi dưỡng Vân Khất U, không chừng Vân Khất U sẽ như Thanh Loan tiên tử, Nguyên Thuỷ tiên tử năm đó, danh truyền thiên cổ. Ba trăm năm trước, Huyền Thiên Tông đã cưỡng đoạt, cướp đi lệnh bài Huyền Thiết thưởng thiện phạt ác mà Thương Vân môn đã chấp chưởng mấy ngàn năm, Vân Nhai Tử vẫn luôn đau đáu trong lòng, cảm giác thẹn với liệt tổ liệt tông của Thương Vân môn. Bây giờ Thương Vân môn quật khởi, thế không thể đỡ, có thể đón Huyền Thiết Lệnh về hay không, không phải Ngọc Cơ Tử nói là xong, mà là đệ tử trẻ tuổi thế hệ này của Thương Vân môn tính. Cho nên, Vân Nhai Tử rất là coi trọng Vân Khất U, ngay cả bí mật Thánh vật của Ma giáo cũng không giấu giếm Vân Khất U. Hắn chậm rãi nói: "Ma giáo có ba đại Thánh vật, đều là truyền thừa của tổ sư đời thứ nhất đứng đầu Ma giáo, Thiên Ma lão tổ, theo thứ tự là Huyền Hỏa Lệnh, Hỗn Nguyên Đỉnh, Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu. Tám trăm năm trước, sau khi Quỷ Vương Diệp Trà thống nhất Ma giáo đã ban Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu cho một cao thủ Ma giáo lúc ấy. Trong một trận chiến ở Thương Vân, vị cao thủ kia chiến tử, tung tích của Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu không rõ." Vân Khất U giật mình nói: "Chẳng lẽ, Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu này rơi vào trong tay Lang Gia tiên tông?" Vân Nhai Tử chậm rãi gật đầu, nói: "Trận chiến năm đó, đánh ba ngày ba đêm ở Thương Vân sơn, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn, thỉnh thoảng có viện quân của các phái chính đạo gia nhập chiến trường, Thương Vân sơn phạm vi trăm dặm, chết vô số, thây tích thành núi, pháp bảo thất lạc của người tu chân sau khi chiến tử càng là vô số kể, các phái đều có rất nhiều pháp bảo lợi hại bị lưu lạc, Thương Vân môn chúng ta đã thất lạc hơn bảy phần pháp bảo tiên kiếm. Ma giáo cũng giống như thế. Lúc ấy các phái lưu lạc pháp bảo nhiều lắm, thật ra tất cả mọi người rất rõ ràng, những pháp bảo lợi hại kia cơ bản đều là bị đệ tử còn sót lại của chính đạo và Ma giáo nhặt được, nhưng lại không tiện hỏi thăm, ví dụ như Huyền Linh Càn Khôn Trạc của Thương Vân môn chúng ta bị người của Ma giáo nhặt đi trong một trận chiến, hiện tại pháp bảo tổ truyền này đã là pháp bảo thiếp thân của Phệ Hồn lão ma của Ma giáo." Vân Khất U nói: "Nói như vậy, lúc ấy Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu là bị người của Lang Gia tiên tông nhặt đi?" Vân Nhai Tử nói: "Lúc ấy nhặt được Thánh vật Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu trong đống người chết, là một nữ đệ tử của Lang Gia tiên tông, nàng cũng không nhận ra vật này, thấy tiêu ngọc trong suốt sáng long lanh, rất là mỹ lệ, tiện tay bỏ vào trong ngực, ta đoán chừng đến bây giờ, tông chủ của Lang Gia tiên tông cũng không biết bọn hắn cất giữ Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu. Sau khi chiến đấu mấy trăm năm, Ma giáo vẫn luôn âm thầm truy tìm tung tích của Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu, nhưng vẫn luôn không có tin tức. Gần đây, giống như bọn hắn truy tìm được tung tích của Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu, ở ngay trong Lang Gia tiên tông." Vân Khất U kinh ngạc nói: "Đến bây giờ, người của Lang Gia tiên tông đều không biết mình cất giữ Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu, sư thúc tổ, ngươi từ đâu biết được?" Vân Nhai Tử nói: "Năm đó, vị nữ đệ tử của Lang Gia tiên tông nhặt được Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu kia họ kép Âu Dương, tên là Âu Dương Phi Tuyết, chính là Phi Tuyết Tiên Tử sau đó đã từng một lần vang danh thiên hạ, sau khi nàng thành danh, có một ngày đi ngang qua Tích Hương Am ở núi Bồ Đề, cùng với trụ trì của Tích Hương Am là Pháp Vân Thần Ni chính là bạn cũ, Pháp Vân Thần Ni nhận ra Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu bên hông nàng, vì tránh cho Ma giáo gây bất lợi đối với Lang Gia Tiên Tông, Thần Ni cũng không nói thẳng lai lịch cho Âu Dương Phi Tuyết, chỉ là nói cho U Dương Phi Tuyết biết tiêu ngọc này không thể coi thường, không nên để người khác thấy được. Âu Dương Phi Tuyết cũng là người thông minh, sau khi trở về Lang Gia tiên tông đã phong ấn Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu. Thần Ni vẫn không yên lòng, điều động một vị nữ đệ tử, xây dựng một gian am nhỏ ở phía dưới núi Lang Gia, mục đích ban đầu của nó chính là trợ giúp Lang Gia tiên tông bảo vệ Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu, để tránh rơi vào tay Ma giáo." Ánh mắt Vân Khất U khựng lại, nói: "Toà am nhỏ năm đó chính là Tế Thế am hiện tại?" Vân Nhai Tử nói: "Không sai, trải qua tám trăm năm phát triển, nhất là sau khi Huyền Tuệ sư thái làm trụ trì, Tế Thế am phát triển rất nhanh, đã trở thành một tòa đại am. Hơn 600 năm trước, ta lúc ấy rất may mắn bái kiến lão trụ trì của Tích Hương Am Pháp Vân Thần Ni, nàng đã nói cho ta biết bí mật này, lúc ấy Ma giáo vì tìm kiếm Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu, đã liên diệt ba môn phái chính đạo, sau khi Thần Ni nói cho ta biết, đã nhờ cậy ta, nếu như Ma giáo truy xét đến Lang Gia tiên tông, để Thương Vân môn chúng ta nhất định phải ra tay tương trợ." Hắn dừng lại một chút, tiếp tục nói: "Mấy tháng qua, hơn mười vị cao thủ trẻ tuổi của Ma giáo bí mật hoạt động ở gần núi Lang Gia, thậm chí còn có nhân vật có bối phận của trưởng lão Ma giáo xuất hiện. Cường công Lang Gia tiên tông, Ma giáo cũng không dám, dù sao thì thế lực của Lang Gia tiên tông không yếu, dưới chân núi còn có một thế lực không kém là Tế Thế am, phạm vi mấy trăm dặm có hơn mười môn phái chính đạo, Thương Vân môn chúng ta cũng chỉ ở ngoài ngàn dặm, trong hai canh giờ không công kích được Lang Gia tiên tông và Tế Thế am, viện quân của các phe phái chính đạo sẽ đuổi tới, mà nếu như Ma giáo tập hợp cao thủ quy mô lớn thì chắc chắn sẽ khiến các đại phái chính đạo chú ý, đã mấy tháng trôi qua, có lẽ Ma giáo đã dò xét ra nơi ẩn thân chính xác của Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu, trong một hai ngày này có lẽ sẽ động thủ, chúng ta âm thầm quan sát thêm, khi cần thiết sẽ ra tay tương trợ." Vân Khất U nói: "Sư thúc tổ, đã như vậy, chúng ta lập tức liên hệ với chưởng môn sư thúc, phái thêm một vài cao thủ Thương Vân tới." Vân Nhai Tử cười ha ha, khoát tay nói: "Không cần phải làm như vậy, một thế lực nhỏ của Ma giáo mà thôi, bây giờ đấu pháp của Đoạn Thiên Nhai sắp đến, nếu như đấu pháp diễn hóa thành quy mô lớn, rất có thể sẽ dẫn đến đại chiến chính ma, có lẽ Huyền Tuệ sư thái của Tế Thế am cũng đã phát hiện ra, chúng ta âm thầm xem kịch là được, không phải vạn bất đắc dĩ thì không cần ra tay. Một khi ra tay cũng không thể bại lộ thân phận, nếu như người của Ma giáo cướp đi Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu, vậy chúng ta sẽ thần không biết quỷ không hay lại cướp về, Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu chính là một bảo bối nha, bảo khố của Thương Vân chúng ta hoàn toàn không có một bảo bối như thế." Vân Khất U hiểu rõ ý của Vân Nhai Tử, lão nhân này vậy mà đánh chủ ý lên Hoàng Tuyền Bích Lạc Tiêu!