CHƯƠNG 171: PHƯƠNG THỨC CÀY QUÁI KIỂU ‘CỔ ĐIỂN’. (2)
[Dịch] Toàn Dân Võng Du: Bắt Đầu Vô Hạn Điểm Kỹ Năng
10:26 - 29/07/2023
CHƯƠNG 171: PHƯƠNG THỨC CÀY QUÁI KIỂU ‘CỔ ĐIỂN’. (2)
“Có Miễn Dịch Ám Ảnh?”
Sau khi nhìn thấy một trong những kỹ năng của âm Ảnh Ma, Tô Mộ có hơi sửng sốt một chút.
Vốn ở những lối đi nhỏ hẹp như này, hắn muốn dùng Quần Nha Phong Bạo để giết những con quái này, nhưng Quần Nha Phong Bạo là dạng sát thương ám ảnh, chắc chắn sẽ bị miễn giảm.
“Hoả Vũ Thuật!”
Tô Mộ quả quyết, thi triển Hoả Vũ ở trong lối đi.
-7943!
-7943!
Sau khi vài con âm Ảnh Ma bị Hoả Vũ đánh trúng, lượng máu ngay lập tức giảm đi một khúc.
Tô Mộ không tiếp tục công kích.
Những tổn thương này chỉ để thu hút sự thù hận của chúng mà thôi.
“Mau Lẹ!”
Mở kỹ năng chạy nhanh, Tô Mộ chạy cực nhanh trong hang động.
Sau khi tốn hơn một phút, có khoảng chừng mười con âm Ảnh Ma đang bám theo không buông ở phía sau hắn.
“Ít quá đi!”
Tô Mộ có hơi bất lực.
Nếu như ở vùng đất rộng rãi thoáng đãng thì với một loạt các thao tác này, ít nhất đã lôi kéo được trên cả trăm con quái rồi.
“Cày từ từ thôi!”
“Hoả Vũ Thuật!”
Tô Mộ vừa thi triển Hoả Vũ vừa lôi kéo thêm nhiều con quái khác.
Sau khi thời gian duy trì Lá Chắn Ma Pháp biến mất, hắn lại mang lên một Lá Chắn Thánh Quang để bảo vệ bản thân.
Giá trị Lá Chắn của kỹ năng này tuy là ít hơn Lá Chắn Ma Pháp, nhưng lại hơn nhau ở việc tiêu hao mana ít.
Với tỉ lệ phần trăm tiêu hao mana của Lá Chắn Ma Pháp, cho dù hiện tại mình đang có hơn bốn mươi nghìn mana, cũng không thể cứ mở Lá Chắn mãi được.
“Tạm ổn rồi!”
Cứ như vậy suốt quãng đường lôi kéo quái, phía sau Tô Mộ cũng đã có bảy tám mươi con quái vật tinh anh đi theo.
“Hoả Vũ Thuật!”
“Hoả Vũ Thuật!”
Tô Mộ giảm tốc độ chạy lại, thi triển Hoả Vũ về lối đi ở phía sau lưng.
“Giống như trở về những ngày tháng vừa mới bắt đầu giết quái vậy!”
Cái phương thức giết quái kiểu ‘cổ điển’ này, khiến hắn có cảm giác rất chi là ‘hoài niệm’.
‘Ngươi đã giết chết Đại âm Ảnh Ma, có được 300 điểm kinh nghiệm!’
‘Ngươi đã giết chết Đại âm Ảnh Ma, có được 300 điểm kinh nghiệm!’
‘Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần có được 1 điểm trí lực!’
…
Dưới các đợt Hoả Vũ dày đặc, có không ít những quái vật với lượng máu không nhiều trước đó đã bắt đầu ngã gục. Lượng máu của những quái vật khác cũng đang tiếp tục giảm xuống.
Điểm kinh nghiệm của bọn chúng mang lại cũng khiến cho Tô Mộ vô cùng hài lòng.
…
Trên con đường thông qua thành trấn của một Tân Thủ thôn nào đó.
Có một người đang gánh hơn mười tên quái vật Gấu da thô thịt béo, phía sau là những Mục Sư đang không ngừng tăng máu cho hắn.
Sau đó là một nhóm pháp sư, đang giơ cao pháp trượng thi triển kỹ năng.
Một đợt rồi lại một đợt Hoả Vũ từ trên trời giáng xuống, đánh xuống vị trí của những tên quái vật Gấu đang đứng. Các đợt sát thương dày đặc trong nháy mắt đã khiến cho những con quái vật Gấu ngã gục trên mặt đất.
“AOE giết quái như vậy đúng là sướng ghê!”
“Đúng vậy đó, một trận Hoả Vũ giáng xuống, mười mấy con số sát thương đã hiện ra, cộng lại là có tới hơn một nghìn mấy điểm sát thương rồi!”
“Nhưng hao mana quá, thời gian cooldown lại dài, nhưng hiệu suất cũng rất tốt!”
“Các ngươi nói xem, với cách giết quái như vậy nếu chúng ta tập trung điểm kinh nghiệm vào hết một người, vậy chẳng phải là rất nhanh sẽ đuổi kịp và vượt qua được Tô Pháp Thần sao?”
“Chuyện này là dĩ nhiên rồi. Hắn chỉ là một tên pháp sư, lực sát thương có thể so được với mười mấy người pháp sư chúng ta sao?”
“Nói đúng đấy, chỉ đáng tiếc, chúng ta muốn duy trì hiệu suất này thì cấp bậc của ai cũng không được để tuột xuống đó!”
Một nhóm pháp sư đang vừa đợi thời gian cooldown của kỹ năng vừa thảo luận.
Gương mặt của những pháp sư này đều lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo.
Ở giai đoạn này mà có thể AOE giết quái thì tuyệt đối là pháp sư đứng đầu trong Thần Đồ rồi.
“Chúc mừng ngươi thăng cấp! Đạt được 30 điểm thuộc tính, 20 điểm kỹ năng!”
Trong hang động âm u, sau khi giải quyết xong ma vật tinh anh, cấp bậc của Tô Mộ thăng lên cấp 9 nhị giai.
Quái vật tinh anh nhiều kinh nghiệm, khiến cho tốc độ thăng cấp của hắn nhanh như tên lửa. Năng suất như vậy những người khác cho dù nghĩ cũng không dám nghĩ đến.
Nếu không phải con số cấp bậc trên bảng xếp hạng cấp bậc bị che đi, những người khác nhìn thấy cấp bậc hiện tại của hắn, sợ rằng cả đám đều kinh ngạc không nói nên lời.
Người chơi đứng đầu trong số bọn họ chỉ mới vừa lên đến nhất giai mà Tô Mộ đã sắp lên đến tam giai rồi?
Điều này khiến cho những người vẫn luôn muốn đuổi kịp hắn phải làm sao?
Tô Mộ đương nhiên không để ý đến suy nghĩ của những người đó.
Tô Mộ đi đến bên cạnh xác mấy Đại âm Ảnh Ma, bắt đầu nhặt đồ.
Đồ quái vật tinh anh rơi xuống rất nhiều, trong đó có không ít trang bị cấp A.
Tô Mộ thu hết tất cả những thứ đó vào.
Từ sau khi hắn có được nhẫn Diệu Tinh, việc nhặt đồ thoải mái hơn không ít.
“Ngươi nhận được mảnh vỡ bí cảnh!”
Trong số những món đồ này, Tô Mộ chú ý đến một món nhìn giống như mảnh ghép.
“Mảnh vỡ bí cảnh: Sau khi tập hợp đủ năm mảnh có thể mở bí cảnh. “
Đây là một khối mảnh ghép thủy tinh, hình dáng bất quy tắc.
“Bí cảnh?”
“Là phó bản sao?”
Sau khi nhìn thấy miêu ta vật phẩm, Tô Mộ nheo mắt lại.
Bí cảnh này, chắc là một phó bản khác.
“Xem ra vẫn phải tiếp tục cày phó bản!”
Đối với món đồ chơi này, Tô Mộ rất thích thú.
Hắn nhìn những điểm đỏ khác trong hang động.
Muốn tập hợp đủ năm mảnh ghép, chắc là phải cày xong hang động này mới được.
“Không có áp lực gì!”
Không có ai tranh quái với hắn, Tô Mộ mở ra Năng Lượng Thức Tỉnh, vẻ mặt thoải mái.
Sau khi lượng mana đầy lại, hắn mở Mau Lẹ ra, tiếp tục sử dụng Lá Chắn Ma Pháp để dụ quái.
“Hỏa Vũ thuật!”
Sau khi quái vật bị đánh trúng, hắn vừa sử dụng Hỏa Vũ tấn công vừa dụ đến thêm càng nhiều quái hơn.
“Ngươi đánh chết Đại âm Ảnh Ma: nhận được 200 điểm kinh nghiệm! “
“Ngươi đánh chết Đại Ánh Ảnh Ma: nhận được 200 điểm kinh nghiệm! “
“ Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần nhận được 1 điểm trí lực! “
. . .
CHƯƠNG 172: PHÓ BẢN LIÊN QUAN ĐẾN NGHỀ NGHIỆP ẨN GIẤU.
Dưới tình huống đánh quái cường độ cao như thế này, thanh EXP của Tô Mộ lại được đầy một lần nữa.
“Chúc mừng ngươi thăng cấp! Chúc mừng ngươi thăng cấp rồi! Nhận được 30 điểm thuộc tính, 30 điểm kỹ năng! “
Cấp bậc của hắn đã đạt đến cấp 10 nhị giai!
Thanh EXP cũng biến mất, phía trên xuất hiện một thông báo: ‘Mời lấy được chứng minh lên cấp.’
Tô Mộ thấy thế, khẽ mỉm cười.
Đối với hắn, kinh nghiệm cũng không phải món lời duy nhất khi đánh quái.
Hắn nhìn Quyền Trượng Pháp Thần trong tay
Chỉ cần mấy trăm giá trị trưởng thành nữa thì món vũ khí này có thể lên tam giai rồi.
“Cày tiếp!”
Tô Mộ không nương tay một chút nào, không bỏ qua bất kỳ một con quái nào trong động.
Sau khi cày xong một đợt quái, Quyền Trượng Pháp Thần đã thăng lên tam giai.
“Quyền Trượng Pháp Thần (tam giai): +350 trí lực, +350 tinh thần, +350 thể chất sử dụng vật phẩm ma pháp mạnh, có thể ra chú ngữ với quyền trượng, số lượng chú ngữ trước mắt: 3, giá trị trưởng thàn 0/50000”
“Tất cả ba thuộc tính tăng thêm 150 điểm, số lượng chú ngữ mở ra cũng trở thành ba!”
“Chẳng qua hiện tại ta không có vật phẩm ma pháp nào phù hợp trong tay!”
Nhìn vũ khí trong tay, Tô Mộ cảm giác hắn thật sự hơi có lỗi với nó.
Nếu lấy được ba loại thuộc tính tăng tỉ lệ phần trăm sát thương, tăng tỉ lệ phần trăm công kích ma pháp, thì quá trâu rồi
Chẳng qua trong lòng Tô Mộ cũng biết rõ chuyện này không thể gấp gáp.
Để thuộc tính không thích hợp tăng lên rồi, cuối cùng cũng không có ý nghĩa gì.
“Cho ta nhiều mảnh vỡ bí cảnh một chút nha!” Vừa nhặt đồ rơi trên mặt đất, Tô Mộ vừa nói thầm trong lòng.
“Ngươi nhận được mảnh vỡ bí cảnh! “
. . .
“Ngươi nhận được mảnh vỡ bí cảnh! “
Cũng khá may mắn, mảnh vỡ bí cảnh liên tục được tìm thấy một mảnh lại một mảnh.
Ghép chúng lại với nhau, vừa đúng là một khối thủy tinh hình tam giác.
Chẳng qua ở giữa hình tam giác này bị thiếu mất một hình tam giác nhỏ.
“Mảnh vỡ bí cảnh nhỏ: Có thể mở ra Động Dung Nham ở nơi sâu trong Động U Ám!”
Sau khi ghép bốn mảnh vào nhau, mảnh ghép nhỏ trong miêu tả bắt đầu xuất hiện thay đổi.
“Động Dung Nham?”
Tên của bí cảnh kia khiến hai mắt Tô Mộ phát sáng.
Hắn lập tức nhìn về khối bảo thạch ở tầng dưới cùng của ô túi đồ.
Khối bảo thạch của pháp sư Tro Tàn!
Theo lời nói, muốn kích hoạt khối bảo thạch này cần phải có vật phẩm thuộc tính lửa.
Phó bản Động Dung Nham này, vừa nghe là thấy có liên quan đến lửa!
“Ta cần tranh thủ thời gian tìm đủ chìa khóa mở phó bản này!”
Chuyện liên quan đến nghề nghiệp ẩn giấu khiến vẻ mặt Tô Mộ trở nên kích động.
Hắn nhìn về một ít ma vật vẫn còn dư lại ở phía trước hang động.
Không tìm ra một mảnh ghép nhỏ cuối cùng hắn tuyệt đối không đi!
Tiếp tục cày quái điên cuồng.
Cho dù là một lối đi ngõ cụt nhỏ Tô Mộ cũng tha cho bất kỳ một con quái nào bên trong.
Sau khi đánh hơn hai trăm con quái, thanh vật phẩm của nhẫn Diệu Tinh cũng sắp đầy nhưng vẫn không tìm thấy mảnh vỡ bí cảnh nhỏ kia.
“Không lẽ là quái nhỏ thì không có mảnh ghép sao?”
Tô Mộ nhíu mày.
Tỉ lệ rơi của mảnh ghép không thấp, hơn nữa sẽ không rơi ra mảnh ghép đã rơi.
Bản thân hắn cày nhiều quái tinh anh như vậy, theo lý thì phải có đủ tất cả các mảnh ghép rồi mới phải.
“Ở trên người BOSS chỗ này sao?”
Tô Mộ nhìn chỗ càng sâu bên trong hang động.
Dưới kỹ năng thị giác, vị trí cách vài trăm mét phía trước đã là chỗ sâu nhất của hang động này rồi.
Nhưng chỗ đó không có xuất hiện điểm màu đỏ!
“Chỗ này không thể không có BOSS!”
Trong lòng Tô Mộ rất rõ ràng.
Vị trí trung tâm trong mỗi bản đồ chắc chắn sẽ có một con BOSS, chỗ này cũng sẽ không ngoại lệ.
Vậy tại sao hắn lại không nhìn thấy điểm đỏ?
Rõ ràng là bởi vì con BOSS kia có kỹ năng ẩn nấp cao cấp!
“Chỗ này là sân nhà của người khác, ta phải cẩn thận một chút mới được!”
“Thêm thuộc tính trước đi!”
Không vội vàng tìm hiểu, Tô Mộ mở thanh thuộc tính.
Sau khi liên tục thăng cấp, điểm thuộc tính vẫn không hề suy giảm.
Dựa theo sắp xếp từ trước, thêm toàn bộ điểm thuộc tính cơ sở vào tinh thần.
Thế nhưng bây giờ giá trị tinh thần đã rất cao.
Lượng mana cũng vô cùng dồi dào.
Thể chất tăng lên nhờ có Quyền Trượng Pháp Thần, tổng thể có thể nói là tốt hơn một chút.
Nếu phải so sánh, hai thuộc tính sức mạnh và tốc độ có hơi không nỡ nhìn thẳng.
“Đã nói nghiêm túc là pháp sư toàn chức rồi, chênh lệch quá nhiều cũng không tốt đâu!”
“Trước hết chia đều vào hai thuộc tính khác đi đã!”
Suy nghĩ một chút, Tô Mộ chia đều 60 điểm cho hai thuộc tính sức mạnh và tốc độ.
Các kĩ năng của nghề nghiệp khác đều cần có sức mạnh và tốc độ thêm vào.
Mở ra thanh thuộc tính.
Người chơi: Tô Mộ
Nghề nghiệp: Pháp sư
Đẳng cấp: cấp 10 nhị giai (đợi thăng cấp)
HP: 9680
MP: 48200
Công kích vật lý cận chiến: 876
Công kích ma pháp: 3036
Phòng ngự vật lý: 1068
Phòng ngự ma pháp: 1505
Thuộc tính: sức mạnh 338, thể chất 338(+430), nhanh nhẹn 338, tinh thần 665(+540), trí lực 820(+560)
“Thuộc tính như này cũng khoa trương quá đi!”
Đây chính là niềm vui của pháp sư toàn chức sao?
Nhìn thấy thuộc tính của mình bây giờ, cho dù Tô Mộ cũng cảm thấy có hơi khó tin.
Sau khi cày rất nhiều quái vật tinh anh trong hang động, Hào Quang Của Pháp Thần thu được hơn năm mươi điểm trí lực. Điểm trí lực cơ sở đã lên đến bốn chữ số rồi.
Mà dưới trang bị và thuộc tính cơ sở hỗ trợ, lượng mana cũng đã nhanh chóng muốn vượt mốc 50 ngàn!
Với lượng mana và công kích ma pháp bây giờ, giả như có đối mặt với BOSS Người Sói Ba Đầu thì hắn cũng có thể giải quyết nhanh gọn.
“HP cũng sắp 10 ngàn rồi kìa!”
“Nếu bây giờ còn ở Bạch Vụ trấn, dù đứng yên tại chỗ cho đám người Hứa Thế Kiệt đánh, bọn họ cũng không đánh chết ta được!”
Dĩ nhiên, có thể đạt đến mức độ thuộc tính như vậy, điểm kỹ năng vô hạn quả thật có công rất lớn.
Còn có thể phá vỡ hạn chế nghề nghiệp, tuỳ ý học các kỹ năng khác.
“Chẳng lẽ ta là người đàn ông được Thần chọn sao?”
CHƯƠNG 173: TÔI TỚ TRUNG THÀNH CỦA TÀ THẦN.
Đối với việc tại sao mình lại có được những thứ này, Tô Mộ không phải chưa từng đoán, nhưng chuyện này, tất nhiên là không có câu trả lời.
“Đối phó BOSS trước đi!”
Gạt qua những suy nghĩ đó, Tô Mộ chầm chậm đi về hướng sâu nhất của hang động.
Hắn vẫn luôn duy trì kỹ năng Góc Nhìn Ma Pháp.
Bên trong hang động thực sự quá tối, cho dù không nhìn thấy được BOSS, Góc Nhìn Ma Pháp cũng có tác dụng giúp phân biệt được mọi thứ xung quanh.
“Có ánh sáng?”
Thời điểm sắp thấy đáy hang, phía trước bỗng xuất hiện ánh sáng mờ ảo nhàn nhạt.
Trong hang động một màu đen kịt, xuất hiện thứ ánh sáng như vậy thoạt nhìn có chút âm u khó tả.
Lông mày Tô Mộ nhíu chặt, hắn chậm rãi thăm dò vị trí nơi phát ra ánh sáng.
“Đây là?”
Không cần Góc Nhìn Ma Pháp, bên dưới ánh sáng xanh nhàn nhạt, một khu vực trống trải dần xuất hiện trong tầm mắt Tô Mộ.
Đây là một hang động trải rộng măng đá.
Thứ đầu tiên hút mắt Tô Mộ chính là khu vực phát ra ánh đỏ phía sau hang động.
Thứ chất lỏng màu đỏ tản ra nhiệt độ cao hừng hực, hẳn đây chính là lối vào phó bản Động Dung Nham.
“BOSS hiện tại đang ở đâu?”
Ngay vào lúc Tô Mộ chuẩn bị đi tìm vị trí BOSS, một tràng cười đột nhiên vang lên.
“Ha! Ha! Ha!”
“Có người à?”
Đó là tiếng cười của con người, đồng thời cũng làm cho Tô Mộ cảm giác có mấy phần quen thuộc.
Hắn nhìn theo hướng phát ra tiếng cười, đột nhiên trợn to hai mắt.
Trên một khối nham thạch lớn, có một người đang ngồi.
Simon!
“Tên này không phải đã chết rồi sao?” Tô Mộ không nhịn được nói nhỏ.
Ở nơi này nhìn thấy một kẻ đã chết, hắn quả thật có vài phần lạnh gáy.
“Có được thân xác này, ta đã không phải bị chôn vùi ở nơi đây!”
Lúc này, Simon mở miệng lần nữa.
Giọng nói của hắn vẫn là âm thanh mà Tô Mộ quen thuộc, nhưng giọng điệu không đúng lắm.
“Tên này không phải Simon!”
Tô Mộ phản ứng lại rất nhanh, thi thể Simon bị một loại ma vật nào đó chiếm giữ rồi!
“Vậy nói cách khác, BOSS từ nơi này chạy đến thành Tiếu Nguyệt, giết chết Simon, sau đó chiếm giữ thân xác hắn, là để hãm hại ta?”
“BOSS ở nơi này còn có thể chạy sao?”
Tô Mộ quả thật hơi ngơ ngác.
Dựa vào những âm Ảnh Ma ngoài kia, chắc hẳn BOSS cũng là một loại âm Ảnh Ma khác.
Loại ma vật này, có kỹ năng nhập vào người, nếu vậy thì không có gì bất ngờ lắm.
Điều hắn không ngờ tới chính là, BOSS trên bản đồ này còn có thể rời đi?
“Đương nhiên, điều này đều nhờ vào Tà Thần đại nhân kia ban ân!”
Âm thanh của Simon lại vang lên
Hắn quỳ trên mặt đất, dập đầu với dáng vẻ thành kính.
“Đại nhân, ta sẽ là đầy tớ trung thành nhất của ngươi!”
Âm thanh cuồng tín vang vọng khắp hang động.
“Quả nhiên là chuyện tốt do một tay Tà Thần!”
“Nói vậy, tên kia có thể ảnh hưởng đến quy tắc sao?”
Tô Mộ nghe những lời này, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.
Tại thời điểm giết chết Tân Đức, hắn có vẻ đã đắc tội đến một tồn tại khó lường nào đó!
“Tà Thần kia muốn ta trở thành kẻ thù chung, nhờ đó tiêu hao hết mười lần cơ hội phục sinh của ta?”
Sau khi suy nghĩ tỉ mỉ, Tô Mộ đã hiểu rõ ý định của kẻ địch trong việc hãm hại mình.
Chính là muốn đuổi hắn khỏi thế giới Thần Đồ đây mà!
“Nếu đã như vậy, ta cũng sẽ không khách khí với ngươi!”
Gương mặt Tô Mộ lạnh lẽo, hắn nhìn chăm chăm Simon đang quỳ dưới đất.
Tên đầy tớ trung thành của Tà Thần.
Ngày hôm nay chắc chắn phải chết.
Ánh mắt nhìn chằm chằm ‘Simon’, Tô Mộ bắt đầu lập kế hoạch về cuộc chiến đấu này trong đầu.
Dù sao cũng là BOSS ở chỗ này, đằng sau còn có tên Tà Thần kia chống lưng, mình nhất định phải dùng toàn bộ sức lực để ứng phó!
“Không cần giải thích nhiều thi triển các chiêu liên tiếp thôi!”
Hít sâu một hơi, Tô Mộ quả quyết mở Lá Chắn Ma Pháp ra.
“Năng Lượng Thức Tỉnh!”
Sử dụng ngay kỹ năng hồi mana, nhìn thấy lượng mana đang tăng lên từng chút một, ánh mắt Tô Mộ nhìn sang hướng ‘Simon’.
“Thánh Quang Đả Kích!”
Giơ tay lên là sử dụng kỹ năng tạo sát thương mạnh nhất.
Trong hang động tối tăm, một tia Thánh Quang xuất hiện từ trong không trung, đánh vô cùng chính xác vào ‘Simon’.
-23643!
Một con số sát thương cực cao hiện ra.
Tên ‘Simon’ đang quỳ dưới đất rất hiển nhiên còn chưa kịp phản ứng lại bèn vội vàng bò dậy từ mặt đất, không ngừng nhìn khắp nơi xung quanh.
Đột nhiên, hắn cảm giác được đầu có cảm giác choáng váng, cả người ngơ ngác như con nai vàng vậy.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
-17752!
“Xung Kích!”
“Phích Lịch Lôi Quang!”
-17752!
-5325!
“Kidney shot!”
...
Tô Mộ không hề giải thích nhiều mà liên tục xuất chiêu, tập trung thi triển kỹ năng về hướng ‘Simon’.
Trong hang động, Lôi Quang không ngừng chớp nháy, dưới sự gia tăng công kích ma pháp mạnh mẽ của Tô Mộ, lượng máu của ‘Simon’ điên cuồng giảm xuống.
“Liên tục kích hoạt được ba lần Ma Pháp Bùng Nổ, đã quá đi!”
Lại thêm một phát Lôi Quang được thi triển, nhìn thấy sự xuất hiện liên tiếp của hai con số sát thương, Tô Mộ không nhịn được mà cười nhếch miệng.
Sau khi bản thân thi triển một chuỗi các kỹ năng, điểm sát thương tạo ra đã đạt đến một trăm ba mươi nghìn điểm!
Quả nhiên đánh lén mới là nhất nha!
“Là ngươi à?”
Tại đó, ‘Simon’ từ trong trạng thái choáng váng tỉnh lại, khi nhìn thấy Tô Mộ ở sau lưng, chợt há to miệng, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Trong suy nghĩ của hắn, Tô Mộ lẽ ra đã bị nhốt lại ở trấn Bạch Vụ rồi, làm sao có thể đột nhiên xuất hiện ở nơi này được?
“Xin chào, trưởng trấn đại nhân!”
Tô Mộ mỉm cười chào hỏi, nhìn vào không hề có chút ‘thân thiện’ gì cả.
Ngay khoảnh khắc vừa dứt lời, lại thêm một tia Lôi Quang giáng xuống.
“Cái tên nhà ngươi!”
‘Simon’ cũng đã cảm nhận được uy lực của Lôi Quang, cặp mắt hắn nhìn chằm chằm vào Tô Mộ.
Đối mặt với sự tấn công oanh tạc ban nãy của Tô Mộ, lượng máu của hắn đã mất đi hơn phân nửa, nhưng mọi chuyện thật sự xảy ra quá nhanh, đến nỗi bây giờ hắn mới có thể ứng phó lại.
“Hở?”
Chính ngay lúc này, Tô Mộ kinh ngạc phát hiện ra, khi tia sét kia đánh vào người Simon không hề tạo ra sát thương.
CHƯƠNG 174: THÀNH CHỦ CỦA THÀNH TIẾU NGUYỆT LÀ MA VẬT?
Thân thể của Simon giống như mất hết sức lực vậy, thoáng cái đã nằm liệt trên mặt đất.
“Chạy rồi?”
Mắt Tô Mộ mở to, chợt nghĩ tới điều gì đó.
“Vùng Từ Trường Trọng Lực!”
Một giây sau, một kỹ năng được trực tiếp thi triển ra.
“Ở đâu?”
Dưới sự khống chế của Trường Lực lớn mạnh, Tô Mộ biết rõ tên BOSS đó sẽ không trốn thoát được, vội vàng nhìn khắp nơi.
Khắp nơi đều là bóng đen!
Đối với tên BOSS mà nói, những bóng đen này đều là những nơi ẩn nấp tuyệt vời.
“Góc Nhìn Ma Pháp!”
Tô Mộ quả quyết mở kỹ năng Góc Nhìn lên.
“Vẫn không nhìn thấy?”
Điều khiến cho Tô Mộ có phần bất ngờ chính là Góc Nhìn Ma Pháp khi đối diện với tên BOSS này, gần như đã hoàn toàn mất đi tác dụng.
“Chớp Nhoáng!”
Không một chút do dự, Tô Mộ ngay lập tức dịch chuyển đến vị trí lối ra.
Ở đây chỉ có một lối đi nhỏ hẹp, nếu tên BOSS đó muốn chạy trốn thì chắc chắn sẽ phải đi ngang qua mình.
“Ngươi không trốn thoát được đâu!”
Canh giữ ở chỗ này, Tô Mộ la to lên một tiếng, đồng thời quan sát bộ phận của những bóng đen kia.
Góc Nhìn Ma Pháp mặc dù mất đi tác dụng, nhưng khả năng quan sát nhạy bén của mình vẫn còn.
“Khà! Khà! Khà!”
Đột nhiên, tiếng cười đáng sợ vang lên trong hang động.
Giọng cười này vọng từ bên trong hang động, hoàn toàn không thể phân biệt được từ hướng nào truyền đến.
“Băng Sương Phong Bạo!”
Tô Mộ lạnh lùng hừ một tiếng, đôi mắt loé lên một tia lạnh lùng.
“Vù! Vù!”
Phong Bạo mãnh liệt càn quét hết toàn bộ phía bên trong hang động.
Với phạm vi của Băng Sương Phong Bạo chắc chắn sẽ bao trùm lên mọi ngóc ngách bên trong.
“Tên nhãi nhép bỉ ổi nhà ngươi!”
Dưới sự tàn sát bừa bãi của Băng Sương Phong Bạo, tên BOSS trong bóng đen rất hiển nhiên đang chịu sát thương, hắn gào lên một tiếng giận dữ.
“Ha ha, ta nói ngươi mới là con rùa rụt đầu đấy!” Tô Mộ đứng im tại chỗ, trực tiếp phản bác lại.
“Ngươi dám sỉ nhục ta?”
Giọng nói tức giận một vang lên lần nữa.
Tên BOSS trong bóng đen rất hiển nhiên đã bị lời nói của Tô Mộ chọc giận rồi.
Nhưng hắn lại không hề xuất hiện.
“Tên này khác với những con ma vật bình thường kia, hắn có trí tuệ rất cao!”
“Là tên Tà Thần kia ban cho sao?”
Tô Mộ vẫn đang quan sát bóng đen, đồng thời phân biệt phương hướng giọng nói, nhưng vẫn không hề có dấu vết gì để tìm ra.
Đối phương dường như đã hoàn toàn chìm vào trong bóng đen vậy.
“Nếu đã như vậy thì ta sẽ hành hạ ngươi đến chết!”
Tô Mộ cũng không vội vã nữa.
Phòng ngự ma pháp của cái tên BOSS âm Ảnh Ma này đạt đến 5000 điểm, lại còn có thêm Khả Năng Miễn Dịch Ma Pháp 30%.
Điểm sát thương của mỗi phát Băng Sương Phong Bạo là 750, trong 8 giây điểm sát thương có thể tạo ra là 6000 điểm.
Tên BOSS này có tổng cộng 180 nghìn điểm máu, giờ đại khái còn lại không tới 50 nghìn điểm.
Sau khi thời gian của mười phát Phong Bạo qua đi, tên này chắc chắn sẽ phải chết!
“Vị trí này không thể bỏ, vừa đúng lúc kỹ năng khống chế của ta sắp cooldown rồi!”
Tô Mộ cũng không quan tâm đến những bóng đen trong hang động nữa.
Hắn chỉ cần canh giữ cẩn thận lối ra để chạy trốn này là đủ rồi.
Thời gian từng giây một trôi qua, sau khi thời gian của một phát Băng Sương Phong Bạo kết thúc, Tô Mộ giơ tay lên lại thêm một phát Phong Bạo nữa.
Vốn trong hang động đã âm u lạnh lẽo, gió lạnh đến thấu xương.
“Tiểu tử, ngươi mau dừng tay cho ta, ngươi có biết ngươi đang đối mặt với ai không?” Tên BOSS trong bóng đen không thể chịu đựng được nữa, lên tiếng uy hiếp nói: “Ta chính là người phát ngôn của Tà Thần đại nhân ở thành Tiếu Nguyệt, nếu ngươi giết ta, ngươi tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt đâu!”
Tô Mộ nghe được những lời uy hiếp này, hắn tỏ ra thái độ thờ ơ.
Cái tên gọi là Tà Thần nếu thật sự muốn ra tay với mình thì lúc mình đối phó với Tân Đức, e rằng là đã game over rồi.
“Nhà ngươi đã quyết tâm muốn trở thành kẻ địch của Tà Thần đại nhân rồi sao?”
Trong hang động, giọng nói lại một lần nữa vọng ra, trong giọng điệu kèm theo sự nôn nóng.
Mỗi một phát sát thương của Băng Sương Phong Bạo đều là thật cả.
Đổi lại là những tên BOSS khác, chắc chắn lúc này đã không màng mọi thứ mà công kích Tô Mộ rồi.
Vừa hay nó lại là cái loại sở hữu trí tuệ, nỗi sợ xuất phát từ việc đối mặt với cái chết, ngược lại đã khiến tay chân nó bị ràng buộc.
“Nhà thám hiểm, chúng ta có gì từ từ thương lượng, ta có thể giúp ngươi trở thành pháp sư sa đoạ mạnh mẽ. Hãy tin ta, đó là sức mạnh mà ngươi không có cách nào kháng cự nỗi đâu!” Uy hiếp không được, tên BOSS lựa chọn dụ dỗ.
“Chỉ cần có được sức mạnh này, ngươi sẽ trở thành đầy tớ trung thành nhất của Tà Thần đại nhân, ngươi sẽ có được mọi thứ mà ngươi muốn!”
“Ngươi thậm chí có thể trở thành tồn tại sánh ngang vai với ‘thần’!”
Giọng nói đầy những lời dụ dỗ vang lên liên tiếp không ngừng.
“Nghe vào có vẻ không tệ đấy!” Tô Mộ cười một cái, cất giọng nói.
“Hãy tin ta, đi theo Tà Thần đại nhân là niềm kiêu hãnh tối cao của ngươi!” Tên BOSS tưởng rằng Tô Mộ đã động lòng, bèn tăng thêm lợi lộc: “Chỉ cần ngươi trở thành sứ đồ, mọi tội lỗi của ngươi ở thành Tiếu Nguyệt sẽ được miễn trừ toàn bộ!”
“Vậy sao?”
Câu nói phía trước Tô Mộ hoàn toàn không đếm xỉa tới, câu nói phía sau lại khiến hắn có hứng thú.
Có lẽ mình có thể moi được thông tin liên quan đến chủ mưu đằng sau từ miệng của tên BOSS này.
“Ta muốn biết, làm sao mà ngươi có thể giúp ta thoát tội được? Phải biết rằng, ta đã giết chết ‘trưởng trấn’ của trấn Bạch Vụ đấy!” Hắn hướng về phía bên trong hang động hỏi.
Không khí đột nhiên trở nên im lặng.
Sau khi qua một hồi lâu, giọng của tên BOSS lại vang lên.
“Chuyện này ngươi không cần biết!”
“Ha ha!” Tô Mộ khinh thường cười một tiếng: “Nếu đã như vậy.”
“Băng! Sương!”
“Phong!”
Hắn cố ý tăng âm lượng lên, hô ra từng chữ một.
Quả nhiên, uy hiếp như vậy vô cùng có hiệu quả.
“Ta nói cho ngươi biết!”
Ngay sau đó, giọng nói bối rối của tên BOSS vang lên.
“Thành chủ của thành Tiếu Nguyệt là một con ma vật!”
CHƯƠNG 175: CÁI NHÌN CỦA TÀ THẦN.
“Ngươi nói cái gì?”
Lời nói này khiến cho Tô Mộ mở to mắt, đôi mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên không tin nổi.
Một tòa thành lớn như vậy, thành chủ lại là ma vật?
Tuy nhiên sau khi nghĩ đến thân phận của tên đội trưởng đội vệ binh kia, Tô Mộ cũng không thấy kinh ngạc nữa.
“Điều ngươi nói là sự thật ư?” Giọng điệu của hắn trở nên nặng nề, hắn nhấn mạnh nói.
“Ta thề với Tà Thần, điều ta nói đều là thật sự!”
“Chỉ cần ngươi đầu quân vào Tà Thần đại nhân, sau này ngươi cũng có thể trở thành thành chủ, thậm chí là quốc vương!”
Âm Ảnh Ma thề thốt trả lời, vẫn không quên tiếp tục dụ dỗ.
“Làm quốc vương sao?” Tô Mộ bĩu môi.
Bất kể là sức mạnh to lớn, hay xưng vương, nghe vào cũng đều thấy không tệ!
“Tuy nhiên đáng tiếc rồi, mục tiêu của ta lại không nhỏ như vậy!”
Nhưng những thứ này đối với mình, không có chút ý nghĩa nào cả.
“Băng Sương Phong Bạo!”
Trong hang động một lần nữa nổi lên cơn gió sương rét lạnh.
“Ngươi không giữ chữ tín!” Giọng nói phẫn nộ kèm theo sự trách móc.
“Với một tên ma vật thì còn cần giữ chữ tín sao?” Tô Mộ cười nhạt.
“Tại sao, chỉ cần trở thành pháp sư sa đoạ, ngươi sẽ có thể trở thành sự tồn tại như Bán Bộ Thần Minh vậy.”
“Một tên người phàm, làm sao có thể kháng cự được sức mạnh như vậy!”
Lượng máu càng ngày càng ít, âm Ảnh Ma gào thét lên, hắn đang cực kỳ khó hiểu.
“Bán Thần?”
Sắc mặt của Tô Mộ lạnh lùng.
“Tầm nhìn hạn hẹp quá rồi!”
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Kèm với một tia sét, một tin nhắc nhở hiện ra trước mắt Tô Mộ.
‘Ngươi đã giết chết BOSS âm Ảnh Ma!’
‘Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần có được 1 điểm trí lực!’
Thông qua đoạn đối thoại vừa rồi, hắn vẫn đang phán đoán vị trí của tên BOSS.
Khi đối phương gần sắp tử vong, hắn cũng đã phát hiện ra động thái cực kỳ nhỏ của một bóng đen.
Dĩ nhiên, cho dù không có tia sét cuối cùng, thì cũng chỉ cần thi triển thêm vài phát Băng Sương Phong Bạo mà thôi.
“Đồ vật của tên này rơi ra có lẽ sẽ vô cùng hậu hĩnh nhỉ?”
Dễ dàng giải quyết một tên BOSS lớn, Tô Mộ nở nụ cười rạng rỡ, đi về hướng vị trí đó.
Đừng xem tên BOSS âm Ảnh Ma này có phòng ngự cao, máu trâu, đối phó với hắn còn đơn giản hơn so với con BOSS Chiểu Xà trước đó.
“Vù! Vù!”
Khi Tô Mộ vừa tiếp cận vị trí của bóng đen, cái bóng đó đột nhiên xuất hiện một luồng gió lốc mãnh liệt.
Một lốc xoáy màu đen đang được hình thành!
“Cảnh tượng này sao lại có hơi quen thuộc?” Chân mày Tô Mộ nhíu chặt.
Lúc Tân Đức chết, hình như cũng là cảnh tượng này!
“Thánh Quang Đả Kích!”
Sau một chút chần chừ ngắn ngủi, Tô Mộ đã thi triển ra kỹ năng mạnh nhất.
Một tia Thánh Quang thoáng hiện, đánh vào cái lốc xoáy màu đen đó.
Không có con số sát thương.
Nhưng lốc xoáy màu đen lại thoáng cái đã biến mất rồi.
Một phát này của Tô Mộ đã có hiệu quả!
Hắn còn chưa kịp mừng rỡ, những năng lượng màu đen đó lại ngưng tụ lần nữa, không ngờ lại biến hóa thành một đôi mắt.
“Đây là!”
Khi nhìn vào cặp mắt đó, đồng thời Tô Mộ lập tức cảm thấy tim đập mạnh.
Trán của hắn bắt đầu toát ra giọt mồ hôi.
Đôi mắt này giống như tử thần đang câu linh hồn vậy, hút lấy hắn rất chặt.
“Ngươi chính là Tà Thần sao?”
May mà dựa vào sức mạnh tinh thần lớn mạnh, Tô Mộ mới không bị áp đảo.
Hắn ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào cặp mắt kia, gương mặt không hề có chút sợ hãi.
Ngay sau đó, Tô Mộ làm ra một hành động đáng kinh ngạc.
Hắn hướng về phía cặp mắt kia, giơ ngón giữa lên!
Cũng đúng lúc này, cặp mắt kia biến mất rồi.
“Phù!”
Áp lực bao trùm lên người mình chợt biến mất, Tô Mộ thở dài một hơi.
Cặp mắt kinh khủng đó khiến cho hắn nhận ra một điều.
Giữa bản thân và cái gọi là thần, khoảng cách còn chênh lệch rất lớn.
“Con đường vẫn còn rất dài đấy!”
Cười gượng một tiếng, Tô Mộ đi tới bên cạnh thi thể âm Ảnh Ma.
Bên cạnh thi thể âm Ảnh Ma có một vòng sáng.
‘Ngươi có được Mảnh Vỡ Bí Cảnh!’
‘Ngươi có được: Ảnh Độn!’
‘Ngươi có được Ám Ảnh Tàn Hồn!’
Tổng cộng rơi ra được ba món đồ.
Một trong những thứ đó vừa hay lại là Mảnh Vỡ mà Tô Mộ đang thiếu.
Tô Mộ lấy ra bốn mảnh ghép của Mảnh Vỡ Bí Cảnh lúc trước ra.
Sau khi đặt một Mảnh Vỡ lên đó, món đồ này liền xảy ra sự biến hóa.
‘Chìa khóa bí cảnh: Có thể mở ra Động Dung Nham nằm ở sâu bên trong Động U Ám!’
“Cuối cùng cũng đã lấy được cái chìa khóa này rồi, tiếp theo đây để xem có thể rơi ra được vật phẩm thuộc tính hỏa hay không.”
“Chỉ cần có thể kích hoạt được viên bảo thạch này thì ta sẽ có thể chuyển chức sang nghề nghiệp ẩn giấu rồi!”
Nắm chặt chìa khóa trong tay, Tô Mộ nhìn về phía lối vào của phó bản bên trong hang động.
Mặc dù đứng cách đó khá xa, mình cũng có thể cảm nhận được luồng năng lượng nóng rực của ngọn lửa.
Hơn nữa, phó bản này cũng liên quan việc chuyển nghề nghiệp ở tam giai.
Hắn không thể không vào!
Tô Mộ nhìn vào món đồ thứ hai.
‘Ảnh Độn (cấp S): Sau khi sử dụng có thể hòa vào trong bóng đen!’
Miêu tả vô cùng đơn giản.
Không có thời gian duy trì liên tục, cũng không có thời gian cooldown.
Dường như chỉ cần là nơi có bóng đen tồn tại là có thể sử dụng.
“Ngay cả Góc Nhìn Ma Pháp của ta cũng không thể nhìn thấy, hiệu quả ẩn nấp của kỹ năng này còn lợi hại hơn Tàng Hình!”
“Học thôi!”
Sau khi học kỹ năng này, Tô Mộ trực tiếp nâng cấp nó lên tới cấp SSS.
Miêu tả vẫn y như cũ, nhưng rất hiển nhiên hiệu quả ẩn nấp của cấp SSS có điểm mạnh mẽ hơn.
“Thử xem sao!”
Đi tới vị trí bóng đen, Tô Mộ bèn sử dụng kỹ năng này.
Một giây sau, cả người hắn đã hoàn toàn hòa vào trong bóng đen.
“Đỉnh nha, chỉ cần là nơi có bóng đen, ta gần như là không tồn tại vậy!”
Tô Mộ kích động la lên.
Sự mạnh mẽ của kỹ năng này không thể nói rõ ràng chỉ trong hai ba câu nói được.
Nếu thích khách lấy được kỹ năng này, thì vào buổi tối đêm khuya, sự tồn tại của hắn tuyệt đối sẽ như ma quỷ vậy!
Điểm mấu chốt nhất chính là kỹ năng này cũng có thể sử dụng ở thế giới thực!
CHƯƠNG 176: CƠ HỘI HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ TỚI RỒI!
Chỉ cần mình muốn là có thể trở thành sát thủ đứng đầu thế giới.
Kiềm lại sự vui mừng trong lòng, Tô Mộ nhìn vào món đồ cuối cùng.
‘Ám Ảnh Tàn Hồn: Trên đó còn lưu giữ một luồng ý chí!’
Lời giới thiệu cũng rất đơn giản, hoàn toàn không hề ghi rõ cách sử dụng.
Tuy nhiên là vật phẩm của BOSS, có lẽ cũng không phải là món đồ vô dụng gì.
“Cứ cất vào trước đã, tiếp theo chính là cày phó bản, phải kiếm cho ra chứng minh lên cấp trước!”
“Nhưng túi đồ của ta hơi đầy rồi, hay là cất đồ trước?”
Phó bản gần ngay trước mắt, Tô Mộ suy nghĩ một lúc, không vội vã đi vào.
Phải mang thi thể của Simon đến thành Tiếu Nguyệt trước mới được.
Vừa hay mình cũng có thể dọn bớt túi đồ ra.
...
Thành Tiếu Nguyệt.
Thành chủ Nguyệt Bạch đang trang điểm trước một cái gương.
Hắn trang điểm khuôn mặt theo phong cách của nữ.
Nếu những người khác trong phủ thành chủ ở đây, nhất định sẽ vô cùng hoảng sợ.
Thành chủ đại nhân của bọn họ lại là một người đàn ông!
Nhưng vào khoảnh khắc này, vị thành chủ đại nhân này lại đang trang điểm vô cùng diêm dúa lòe loẹt, hoàn toàn không phù hợp với thân phận thành chủ của hắn.
“Một gương mặt thật tuấn tú!”
Điều kỳ quái hơn chính là ‘thành chủ’ đang vuốt mặt của mình, đôi mắt ẩn chứa sự si mê.
‘Thành chủ’ mở miệng một lần nữa, giọng nói ẩn chứa sự chiều chuộng.
“Cho dù có bị uy hiếp, ta cũng sẽ không để ngươi lâm vào nguy hiểm đâu!”
...
Thế giới Thần Đồ.
Đây là một vực sâu không đáy.
Phía dưới là mảng đen tối vô tận.
Trong bóng đen tối này, một con quái vật với đôi cánh màu đen, mặt mũi hung tợn đang bay lên.
“Vụt!”
“Phích Lịch!”
Sau khi nó đến được vị trí nào đó của vực sâu, một sức mạnh to lớn xuất hiện bao trùm hoàn toàn lên thân thể của nó.
Dưới sức mạnh này, con quái vật đó ngay lập tức hóa thành tro bụi.
Song như thế nó vẫn chưa hết.
Ở phía dưới vực sâu, lại thêm một con quái vật khác với diện mạo y hệt bay lên.
Nó dường như chịu sự khống chế của sự tồn tại nào đấy, muốn xuyên qua trận tự vô hình đó!
Thành Tiếu Nguyệt.
Tô Mộ cõng xác Simon, quay trở lại nơi này.
“Đây là? Xác Simon đại nhân?”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Sau khi nhìn thấy Simon, tất cả vệ binh thủ thành đều sốc không thôi.
Tô Mộ không để ý đến họ, chạy về hướng đại sảnh nhiệm vụ
Hiện tại thời gian còn sớm, quan khám nghiệm tử thi hẳn còn chờ ở đây.
“Nhà thám hiểm, ngươi thật sự tìm được thi thể đại nhân Simon sao?”
Khi Tô Mộ đến đại sảnh nhiệm vụ, quan khám nghiệm tử thi thấy hắn cõng thi thể, trợn tròn hai mắt.
Ma vật xảo trá kia có thể đã lẻn vào thành Tiếu Nguyệt, thực lực tuyệt đối không thể xem nhẹ, vậy mà không nghĩ đến nhà thám hiểm này, thật sự có thể đánh bại ma vật đó.
“Ta muốn nhờ ngươi giúp một việc!”
Đặt thi thể xuống đất, Tô Mộ mỉm cười.
“Giúp việc gì?” Quan khám nghiệm tử thi nghe vậy, ngây ngẩn.
Nụ cười trên gương mặt Tô Mộ càng xán lạn.
Sau khi cõng xác Simon trở về, hắn đã nghĩ ra một kế hoạch!
“Đi với ta đến phủ thành chủ đi!” Hắn nhìn người khám nghiệm tử thi, chậm rãi mở miệng.
“Được rồi!” Quan khám nghiệm tử thi không từ chối, vác thi thể lên, đi theo sau Tô Mộ.
Hai người cùng đi về hướng phủ thành chủ.
“Ngươi rốt cuộc muốn ta làm gì?”
Trên đường, quan khám nghiệm tử thi có hơi thấp thỏm, dò hỏi Tô Mộ.
Sắc mặt Tô Mộ bình thản: “Ta muốn ngươi tìm ra nguyên nhân cái chết của Simon trước mặt thành chủ!”
“A!”
Lời này đã khiến sắc mặt quan khám nghiệm tử thi dịu đi không ít.
Đối với hắn, tìm ra nguyên nhân cái chết vốn là bổn phận thường tình.
“Đương nhiên, vẫn còn có một người khác!”
Nhưng lúc này, Tô Mộ lại nói tiếp.
“Một người khác? Ai vậy?” Khám nghiệm tử thi thoáng ngây ngẩn.
Tô Mộ bèn lấy một vật ra trong túi.
Đầu Người Sói.
Quan khám nghiệm tử thi biết rõ đội trưởng đội vệ binh, không nhịn được hét lên kinh hãi.
Là một người đã quá quen với việc khám nghiệm thi thể, hắn có thể cảm nhận được khí tức của ma vật toả ra từ cái đầu này.
“Là Người Sói sao?”
“Đúng vậy!”
Tô Mộ gật đầu.
Quả nhiên tất cả đều đúng như dự liệu, quan khám nghiệm thi thể chính là NPC mấu chốt để hoàn thành nhiệm vụ ở thành Tiếu Nguyệt!
“Ta nhớ rồi, hắn là người phụ trách hộ tống Simon đến Bạch Vụ trấn!” Quan khám nghiệm thi thể hít sâu, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
“Ta hi vọng ngươi sẽ báo cáo chuyện này cho thành chủ đại nhân!” Tô Mộ nói tiếp.
“Ngươi yên tâm, đây là chức trách của ta!” Người khám nghiệm tử thi đáp ứng.
Hai người đi tiếp hồi lâu, phía trước xuất hiện một toà nhà.
Phủ thành chủ uy nghiêm.
“Mau đi bẩm báo thành chủ đại nhân, chuyện không lường trước đã xảy ra!”
Quan khám nghiệm thi thể dĩ nhiên có thân phận không thấp, đi thẳng đến chỗ lính gác vòng ngoài la lên.
Lính gác nhìn thấy cái đầu trên tay quan khám nghiệm thi thể, lại có xác chết được cõng sau lưng, cũng biết có chuyện không hay đã xảy ra, vội vàng chạy vào trong phủ thành chủ.
Tô Mộ đứng cạnh quan khám nghiệm thi thể, im lặng đợi diễn biến tiếp theo.
Rất nhanh, lính gác đã vội vã quay lại, đưa hai người vào trong phủ thành chủ.
Vẫn là tại đại sảnh phòng hội nghị.
Lần này, thành chủ Nguyệt Bạch không có tâm tư ngồi trên bảo toạ như trước.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Hắn đến bên cạnh quan khám nghiệm thi thể, nhìn chằm chằm vào xác Simon, nghiêm nghị hỏi.
“Lúc trước khi ta chuẩn bị tiến hành kiểm tra nguyên nhân cái chết của simon đại nhân, đột nhiên có ma vật trộm đi thi thể của hắn.”
“Vì vậy nên ta đã uỷ thác nhà thám hiểm này, đến động U Ám tìm lại xác của Simon đại nhân.”
Quan khám nghiệm thi thể nói đến đây bỗng dừng lại.
Tô Mộ thấy thế, bèn nói tiếp: “Trên đường ta đi sâu vào động U Ám, kết quả lại phát hiện xác Simon đại nhân.”
Nói đến đây, Tô Mộ dừng một chút, quan sát phản ứng của thành chủ Nguyệt Bạch.
Dựa theo lời giải thích của âm Ảnh Ma, tên này cũng chính là một ma vật!
“Tà Thần?”
Tô Mộ vừa nói xong, không chỉ thành chủ Nguyệt Bạch, bên trong đại sảnh, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.
CHƯƠNG 177: ĐE DOẠ?
Bọn họ dường như biết rất rõ về sự tồn tại của Tà Thần.
“Ngươi có chắc không?” Nguyệt Bạch nhìn Tô Mộ, nhấn mạnh.
Tô Mộ không nói, chỉ gật đầu.
“Ta biết rồi!”
Nguyệt Bạch hít sâu, sắc mặt trở nên bình thản.
Không hổ là người đứng đầu của một thành, lòng dạ đủ thâm sâu.
Chỉ đơn giản dùng một câu nói, đã muốn ém chuyện này xuống.
“Thành chủ đại nhân, còn một chuyện ta muốn bẩm báo với người!” Tô Mộ đương nhiên sẽ không cho qua như thế, chỉ vào đầu Người Sói nói: “Ngươi nhìn tên này có quen mắt không?”
“Đây là?” Nguyệt Bạch thoáng nhìn đầu Người Sói, nheo mắt: “Là đội trưởng đội vệ binh của ta?”
“Trước tên này đuổi theo Tô Mộ, bị ta bắt gặp, lúc đấy mới phát hiện, tên này lại là một Người Sói!” Tô Mộ nhân cơ hội nói.
Một giây sau, sắc mặt mọi người trong đại sảnh lại biến đổi lần hai.
Đội trưởng đội vệ binh thành Tiếu Nguyệt phủ lại là một Người Sói!
Trong nháy mắt, sắc mặt Nguyệt Bạch tái nhợt.
“Ta biết rồi!” Trầm mặc hồi lâu, hắn nhàn nhạt nói.
Tô Mộ đã đoán trước phản ứng của Nguyệt Bạch, có điều tất nhiên không thể để chuyện này trôi qua như vậy: “Thành chủ đại nhân, lẽ nào ngươi không phát hiện ra sao? Hay ngươi cố ý làm như không biết?”
“Ngươi nói lời này là có ý gì?” Nguyệt Bạch hơi sửng sốt, giọng trầm xuống.
“Simon đại nhân bị ma vật chiếm mất thân xác, vệ binh phủ thành chủ lại là một Người Sói. Simon được Người Sói này hộ tống thì chết ở Bạch Vụ trấn, không phải rõ ràng là để nhà thám hiểm Tô Mộ chịu trách nhiệm này sao?” Tô Mộ không khách khí, nói thẳng.
Tình thế đi đến nước này, cơ hội hoàn thành nhiệm vụ cũng đã tới!
Tô Mộ vừa nói xong, ánh mắt Nguyệt Bạch hướng về phía hắn.
“Ngươi biết Tô Mộ?”
Câu nói rất nhẹ nhàng, nhưng tựa hồ còn có ẩn ý khác.
“Đều là Nhà thám hiểm, chúng ta tất nhiên đều biết nhau!” Tô Mộ cũng không kiêng dè.
Nguyệt Bạch rơi vào trầm tư.
Ánh mắt hắn không ngừng đánh giá Tô Mộ, nét mặt không chút thay đổi.
“Ta sẽ cho người đi điều tra chuyện này!” Một hồi lâu sau, hắn mở miệng nói: “Nếu Tô Mộ thực sự vô tội, ta sẽ trả lại trong sạch cho hắn!”
Tô Mộ nghe vậy, chân mày nhíu chặt.
Hiện tại đã đem tất cả bằng chứng bày ra trước mắt Nguyệt Bạch, hắn vẫn không có ý định đính chính sự thật.
“Nhà ngươi có vấn đề gì sao?”
Ánh mắt Tô Mộ trở nên nghiêm túc.
Đối với lời âm Ảnh Ma nói, hắn cũng chưa thật sự tin tưởng.
Lời vừa rồi ngoại trừ tác dụng chứng minh bản thân không có vấn đề, còn lại chính là ý thăm dò của Nguyệt Bạch thành chủ.
Cách giải quyết vấn đề của hắn, hiển nhiên không thể khiến bản thân hài lòng.
“Đúng rồi thành chủ đại nhân, ma vật không chế Simon, trước khi chết có nói một thứ, ta cho rằng nên bẩm báo với ngươi một chút.”
“Nó nói gì?” Nguyệt Bạch vô cảm đột nhiên nhíu mày.
“Nếu người khác biết, e là sẽ lớn chuyện!” Tô Mộ nhìn trong đại sảnh, muốn nói lại thôi.
“Các ngươi lui xuống hết đi!” Nguyệt Bạch vung tay.
Lính gác cùng quan khám nghiệm thi thể trong đại sảnh lần lượt lui ra ngoài.
“Bây giờ có thể nói rồi chứ?” Nguyệt Bạch nhìn chằm chằm Tô Mộ, ánh mắt kỳ quái.
“Nó nói cho ta biết, ngươi là một ma vật!” Tô Mộ cười cười, quan sát phản ứng Nguyệt Bạch.
Hắn không lo lắng thành chủ đột nhiên nổi điên, thậm chí còn hi vọng hắn sẽ ra tay với mình.
Bên ngoài có nhiều NPC nhìn vào như vậy, vị thành chủ này nếu động thủ với một Nhà thám hiểm vô tội, hắn nên giải thích thế nào đây?
Dù sao, những NPC này đều biết Nhà thám hiểm có rất nhiều sinh mạng.
Muốn ở chỗ này giết người diệt khẩu, sợ là làm không được!
Nguyệt bạch cười lạnh một tiếng, nhìn về phía Tô Mộ hỏi ngược lại: “Ngươi có tin không?”
Tô Mộ cũng cười, đáp: “Vốn dĩ ta không tin, thế nhưng thái độ của thành chủ ngươi với Nhà thám hiểm Tô Mộ, khiến ta không thể không tin rồi, ta nghĩ rằng mình nên đến vương đô, báo cáo một chút tin tức nhỉ?”
Nói vừa dứt câu, đôi mắt Nguyệt Bạch tràn đầy sát ý.
Một luồng khí mạnh mẽ áp sát về phía Tô Mộ.
“Tên này không đơn giản!”
Cảm nhận được sát ý, Tô Mộ lùi về sau.
Cảm giác Nguyệt Bạch mang lại không giống với tất cả các BOSS đã từng gặp qua.
Mình bây giờ, e rằng không phải đối thủ của hắn!
May mà tuy rằng Nguyệt Bạch nổi sát tâm, nhưng cũng không có hành động gì khác.
Đột nhiên hắn cười lớn.
“Ta có thể bỏ lệnh truy nã đối với Tô Mộ, nhưng chuyện ngươi nói với ta hôm nay, ta không muốn lại có thêm kẻ thứ ba!”
Sau khi Nguyệt Bạch nói xong lời đó, hắn không nhìn Tô Mộ, đi ra đại sảnh.
“Sau khi ta đã tra xét, Nhà thám hiểm Tô Mộ không phải hung thủ mưu hại Simon, trong vòng phạm vi thành Tiếu Nguyệt, ta giải trừ lệnh truy nã đối với hắn!”
Nguyệt Bạch nhìn về phía lính gác ra lệnh.
Sau đó, trước mắt Tô Mộ hiện lên thông báo thứ nhất:
‘Lệnh truy nã người chơi Tô Mộ được giải trừ’
Sau khi thông báo xuất hiện, kênh thế giới thoáng chốc đã sôi động.
“Quả nhiên, ta đã bảo Tô Pháp Thần đang làm nhiệm vụ, không ngờ nhanh như vậy đã xong rồi sao?”
“Không biết có phải là nhiệm vụ tuyến chính giai đoạn ba không? Tô Pháp Thần làm chuyện này cũng không hợp lý lắm nhỉ?”
“Không thấy trước mấy nhiệm vụ chính đều phát thông báo à, không chừng đây là nhiệm vụ tuyến chính giai đoạn ba thật đấy.”
“Giả dối giả dối quá đi, đoàn chúng ta vừa mới hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn thứ nhất, còn nghĩ có thể đuổi theo Tô Pháp Thần, thôi quên đi, quên đi!”
Trong mắt những người chơi khác, thông báo này xuất hiện, giống như tuyên bố rằng Tô Mộ đã hoàn thành một nhiệm vụ khó nhằn vậy!
Bọn họ không còn ngôn từ nào để nói.
Họ còn chưa ra ngoài Tân Thủ thôn, người ta đã sắp đi đến chủ thành rồi.
Chênh lệch thế này quả thực khó nói hết.
...
‘Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ: Tự chứng minh trong sạch, nhận được phần thưởng: sách kỹ năng dung hợp cấp Thần!’
Trong đại sảnh, sau khi thông báo xong, giao diện của Tô Mộ nhanh chóng hiện nhắc nhở.
Một giây sau, một thứ giống quyển sách kỹ năng xuất hiện trong túi đồ của hắn.
“Vậy mà hoàn thành rồi!”
Tô Mộ không nén nổi hưng phấn, không kìm được, hô to một tiếng.
Toàn bộ những lời nói với Nguyệt Bạch cũng có thể xem như là một loại uy hiếp.
CHƯƠNG 178: KỸ NĂNG CẤP THẦN MỚI.
Vậy mà không nghĩ tới hắn lại thật sự thoả hiệp!
Sau khi Nguyệt Bạch ra lệnh, đi vào trong đại điện.
Đến bên Tô Mộ, hắn nhẹ giọng: “Nhớ kỹ lời của ta, nếu không thì, ngươi và Tô Mộ có bao nhiêu cái mạng cũng không đủ đâu.”
Nói xong, không cần biết phản ứng của Tô Mộ ra sao, Nguyệt Bạch đã vội vàng bỏ đi.
“Uy hiếp ta sao?”
Tô Mộ nhìn bóng lưng vị thành chủ, thái độ hờ hững.
Nếu có nhiệm vụ, mình tuyệt đối sẽ không ngần ngại vạch trần thân phận của hắn.
“Chờ đến vương đô rồi, chắc có lẽ sẽ nhận được nhiệm vụ.”
“Có điều bây giờ, việc quan trọng nhất chính là lên cấp!”
Lệnh truy nã đã được giải trừ, thân phận “Tô Mộ” cũng có thể yên tâm bước vào thành Tiếu Nguyệt.
Tô Mộ ra khỏi phủ thành chủ.
“Nhà thám hiểm, cảm ơn ngươi đã giúp ta tìm được thi thể Simon, đây là bảo bối gia truyền của ta, hi vọng nó sẽ giúp ích cho ngươi!”
Bên ngoài, quan khám nghiệm thi thể vẫn đứng chờ, đưa ra một chiếc túi.
‘Hoàn thành nhiệm vụ, ngươi đã nhận được bảo bối gia truyền của quan khám nghiệm tử thi!’
Tô Mộ nhận lấy túi, mở ra.
“Đây là?”
Bên trong túi chứa một khối đá.
‘Ma thạch Diệu Tinh: đây là một khối đá ma thuật ẩn chứa sức mạnh to lớn, khảm vào một số trang bị, có thể nâng cao công kích ma pháp!’
“Đúng là đồ tốt!”
Nhìn qua khối đá, Tô Mộ cảm giác như có thêm một niềm vui bất ngờ.
Sau khi từ biệt quan khám nghiệm tử thi, hắn rời khỏi thành Tiếu Nguyệt.
Toà thành này khác với trấn Bạch Vụ, khắp nơi có không ít NPC.
Đặc biệt càng nhiều NPC tụ tập ở khu mua bán.
Nếu lấy thân phận “Hiên Viên” đi vào cửa hàng, “Hiên Viên” và Tô Mộ rất có thể sẽ bị bại lộ là cùng một người.
Vấn đề này nên giải quyết thế nào đây?
Đi tới ngoại thành, Tô Mộ sử dụng Phân Thân Ảo Ảnh.
Trong trạng thái biến thân thành “Hiên Viên”, Phân Thân Ảo Ảnh đương nhiên cũng có dáng vẻ của Hiên Viên.
“Biến trở về đi!”
Ngay sau đó, Tô Mộ biến về thành chính mình.
Điều khiển phân thân, hai người cùng quay về Tiếu Nguyệt thành.
Trong mắt NPC ở đây, Tô Mộ và “Hiên Viên” đi cùng nhau, nhìn qua thì quan hệ rất tốt.
“Hai người” cùng đi đến khu mua bán.
Xoè bàn tay ra, sau khi kiểm tra ký hiệu trên cửa hàng, Tô Mộ cùng Hiên Viên đi vào trong.
Sau khi cửa hàng đóng lại, Tô Mộ để phân thân đứng đó, còn bản thân đi về nhà kho phía sau.
“Là loại trang bị gì thì cũng nên đặt trong tủ bảo hiểm!”
“Có vẻ như gần đây không có chỗ hái thuốc nào!”
Mở ra ô túi đồ, Tô Mộ bắt đầu sắp xếp.
Sau khi dọn sạch mọi thứ, hắn lại mở ra hơn một trăm ô vật phẩm trong chiếc nhẫn.
“Nếu bán hết những thứ này, ít thì cũng được hơn mười vạn đồng vàng nữa!”
Sửa soạn đâu ra đó, nhìn một đống trang bị nhị giai, Tô Mộ có cảm giác mình là một nhà giàu mới nổi.
Chờ sau khi có người chơi đến thành Tiếu Nguyệt, bản thân hắn có thể mở một cửa hàng.
“Viên đá này có thể gắn trên Quyền Trượng Pháp Thần không?”
Tô Mộ lấy ra khối ma thạch Diệu Tinh.
‘Có muốn chỉ định chú ngữ không? Thuộc tính chú ngữ là: công kích ma pháp +10%’
Một tin nhắc nhở xuất hiện.
“Tuyệt như vậy?”
Sau khi nhìn thấy gợi ý, Tô Mộ không nhịn được nói một câu.
Hắn làm nhiệm vụ này quá đáng giá rồi?
“Chỉ định cho ta”
Không chút do dự, công kích ma pháp tăng lên 10% vẫn rất hấp dẫn.
“Chỉ định thành công!”
Ma thạch trong tay bỗng dưng biến mất, Quyền Trượng Pháp Thần xuất hiện thêm một chú ngữ.
Tô Mộ nhìn công kích ma pháp của mình
3314 điểm!
Nếu không có gì ngoài ý muốn, hầu hết mọi người chưa chắc đã có được 300 điểm công kích ma pháp.
“Không biết có thể ẩn cái này đi không nhỉ?”
Tô Mộ nhìn Quyền Trượng Pháp Thần.
Ba chú ngữ phía trên giờ chỉ còn lại hai.
Hắn lấy ra Ám Ảnh Bảo Châu.
‘Có muốn chỉ định chú ngữ hay không? Cũng có thể thay thế chú ngữ thứ nhất’
Lời gợi ý xuất hiện, Tô Mộ gật đầu.
Quả đúng như đã nghĩ, chú ngữ này thật sự có thể thay thế.
Nếu đã như vậy, chỉ cần có thể giữ lại thuộc tính thích hợp, là có thể yên tâm sử dụng, đợi sau này lại thay thế bằng vật phẩm ma pháp mạnh hơn.
“Vậy thì chọn ngươi!”
Tô Mộ nhìn món đồ khác trong ô túi đồ, thân thể run lên vì hưng phấn.
Là quyển sách kỹ năng dung hợp cấp Thần đó!
‘Sách kỹ năng dung hợp cấp Thần: sau khi sử dụng có thể lựa chọn năm kỹ năng cấp S (chủ động / bị động) đã thành thạo để tiến hành dung hợp, tạo ra một kỹ năng cấp Thần hoàn toàn mới!’
Dòng chữ giới thiệu hiện ra.
Có thể tiến hành dung hợp năm kỹ năng chủ động hoặc bị động.
Chỉ có điều những kỹ năng được dung hợp đều phải đạt đến cấp S.
Đối với nhiều người chơi, muốn tăng năm kỹ năng lên cấp S, cần phải làm rất nhiều nhiệm vụ thì mới đủ điểm.
Nhưng với Tô Mộ, nên lựa chọn các kỹ năng nào, mới thật sự là vấn đề khó!
“Ta có rất nhiều kỹ năng, hơn nữa đều từ các nghề nghiệp khác nhau, nếu dung hợp bất kỳ, thì thu được kỹ năng cấp Thần nào nhỉ?”
Mở thanh kỹ năng, phía trên ít nhất đều là kỹ năng cấp S, Tô Mộ thật sự gặp khó khăn trong việc lựa chọn.
Kỹ năng cấp Thần mạnh cỡ nào không cần nói cũng biết.
Mình phải lựa chọn cho thật cẩn thận.
“Hay là sử dụng những kỹ năng thuộc tính bị động nhỉ?”
Cân nhắc hồi lâu, Tô Mộ nhìn thanh kỹ năng bị động của mình.
Bị động gia tăng sức mạnh, bị động gia tăng nhanh nhẹn, bị động gia tăng tinh thần, bị động gia tăng thể chất, còn có bị động tăng cường trí lực.
Năm kỹ năng này, mỗi một cái đều được tăng lên 200 điểm thuộc tính cơ sở.
Có thể nói, năm kỹ năng này giúp hắn nâng cao rất nhiều.
Xét về chủng loại, năm kỹ năng này đều cùng thuộc một loại.
“Hay là vẫn nên dung hợp rồi nói sau?”
Tô Mộ nhìn năm kỹ năng, vẫn do dự.
Không phải là không mạo hiểm.
Nếu kỹ năng dung hợp được không giống với mong đợi, vậy mình sẽ bị mất 1000 điểm thuộc tính cơ sở.
Sức mạnh chắc chắn sẽ bị giảm đi rất nhiều.
“Hẳn sẽ không có vấn đề gì, dù sao đây cũng là kỹ năng cấp Thần mà!”
Nếu nghĩ đi nghĩ lại, sách kỹ năng cấp Thần có sức mạnh to lớn, chắc chắn sẽ không khiến mình phải thất vọng.
“Đến đi!”
CHƯƠNG 179: TĂNG LÊN CỰC HẠN.
Hít sâu một hơi, Tô Mộ siết chặt nắm đấm.
Hắn trực tiếp sử dụng sách kỹ năng cấp Thần.
‘Xin mời lựa chọn kỹ năng cần dung hợp!’
Sau khi nhắc nhở xuất hiện, Tô Mộ mở thanh kỹ năng
Hắn đưa lên kỹ năng như Trí Tuệ Ma Pháp Sư, Tinh Thần của Mục Sư…
‘Có dung hợp hay không?’
Nhắc nhở xác nhận xuất hiện.
Tô Mộ nhìn hai lựa chọn, vẻ mặt thấp thỏm.
‘Có!’
Hắn cắn răng bấm chọn.
Một luồng sáng mạnh mẽ xuất hiện trên quyển sách kỹ năng.
Năm kỹ năng Tô Mộ lựa chọn trên thanh kỹ năng biến mất.
Ngay lúc đó, mỗi thuộc tính cơ sở hắn đều giảm bớt 200 điểm.
Tô Mộ nhìn ánh sáng trong tay, ánh mắt mong chờ.
Thời gian dung hợp kéo dài vài phút, ánh sáng trắng dần tắt.
Sau khi ánh sáng hoàn toàn biến mất, một quyển sách kỹ năng xuất hiện trên tay Tô Mộ.
‘Tăng lên thuộc tính (cấp Thần): năm thuộc tính cơ sở tăng 50%’
“Tất cả thuộc tính thêm 50%?”
Sau khi nhìn thấy miêu tả của kỹ năng này, Tô Mộ trợn tròn hai mắt, đáy lòng rất lâu sau vẫn không thể bình tĩnh lại được.
Kỹ năng này quả thực quá kinh khủng?
Đối với nhiều nghề nghiệp, giai đoạn đầu thuộc tính cố định chắc chắn sẽ mang lại sự cải tiến lớn, nhưng chỉ khi nào đến sau này mới có thể thấy sự thêm vào do tỉ lệ phần trăm thuộc tính mang lại hoàn toàn không có cách nào so sánh được.
Nếu để những người khác nhìn thấy kỹ năng này thì cho dù họ có trao đổi bằng chín cái mạng cũng không cảm thấy thiệt thòi.
Bởi vì chỉ cần có được kỹ năng này, cho dù chỉ còn lại một cái mạng, họ cũng có thể vươn lên trong thế giới Thần Đồ.
‘Muốn học tập kỹ năng không?’
“Có!”
Tô Mộ kích động đến nỗi hai tay run rẩy nhấn xác nhận.
Sau khi học tập thành công, hắn nóng lòng mở cột kỹ năng ra.
“Có thể tiếp tục thăng cấp không?”
Điều khiến hắn ngạc nhiên hơn cả là kỹ năng cấp Thần mà hắn vừa học được vẫn chưa phải là cấp max.
Muốn tăng một cấp trong kỹ năng cấp Thần thì số điểm kỹ năng cần sử dụng tuyệt đối là con số trên trời.
Tuy nhiên, Tô Mộ không chút băn khoăn trực tiếp nhấn dấu + đằng sau kỹ năng này.
‘Tăng lên thuộc tính đã thành công nâng lên thành tăng lên cực hạn (đã max)’
‘Tăng Lên Cực Hạn (cấp Thần): Năm thuộc tính cơ sở được tăng 100%’
“CMN chứ!”
Sau khi kỹ năng được nâng cấp thành công, Tô Mộ không kìm được mà hét một tiếng.
Năm thuộc tính lớn được tăng 100%!
Hắn vội vàng mở thanh thuộc tính của mình ra.
Người chơi: Tô Mộ
Nghề nghiệp: Pháp sư
Cấp bậc: Cấp 10 nhị giai (đợi tiến giai)
HP: 9060
MP: 58800
Công kích vật lý cận chiến: 752
Công kích ma pháp: 4324
Phòng ngự vật lý: 1006
Phòng ngự ma pháp: 1770
Thuộc tính: Sức mạnh 276, thể chất 276 (+430), nhanh nhẹn 276, tinh thần 930 (+540), trí lực 1242 (+560).
Trong trường hợp tất cả các thuộc tính cơ sở bị giảm 200 điểm thì nhiều thuộc tính khác cũng sẽ bị giảm.
Ngược lại, trị số tinh thần và trí lực lại được tăng lên rất nhiều.
“Không hổ là Tăng Lên Cực Hạn!”
Nhìn thấy hơn bốn ngàn điểm công kích ma pháp, Tô Mộ có chút nóng lòng muốn thử.
Sát thương bây giờ mình tạo ra hoàn toàn có thể dùng từ khủng khiếp để hình dung!
Điều biệt là kỹ năng Tăng Lên Cực Hạn và Hào Quang Của Pháp Thần hỗ trợ lẫn nhau để tồn tại!
“Sau khi tiến giai, tất cả các thuộc tính của ta đều có thể được tăng lên!”
“Thăng cấp thêm một chút thì các điểm thăng cấp tiếp theo sẽ được phân bổ đều cho bốn thuộc tính còn lại!”
Sau khi tăng lên cực hạn, Tô Mộ cũng thay đổi chút phương thức.
Kỹ năng này tăng lên các thuộc tính cơ sở.
Nói cách khác, không có thuộc tính cơ sở thì kỹ năng này sẽ không tăng lên.
Trước mắt, ngoại trừ việc thăng cấp cấp bậc, cách duy nhất để thu được điểm thuộc tính cơ sở chỉ có kỹ năng Hào Quang Của Pháp Thần.
Sau khi phân phối đồng đều, lợi nhuận của mình nhất định sẽ lớn nhất.
“Phải cày bằng được chứng minh lên cấp.”
Tô Mộ nhìn mấy chữ ‘đợi tiến giai’ phía sau đẳng cấp rồi xoa xoa đôi bàn tay.
Sau khi cày chứng minh lên cấp, hắn còn phải cày đủ giá trị tiến giai thì mới có thể thành công đến tam giai.
“Còn có mấy kỹ năng chưa học, hiện tại ta đã hoàn thành nhiệm vụ, có thể đi tìm các đạo sư nghề nghiệp rồi.”
Sau khi ra khỏi nhà kho và đóng cửa lại, Tô Mộ rời khỏi cửa hàng cùng phân thân của mình.
Hắn đi về phía đại sảnh của hiệp hội pháp sư và khống chế phân thân đi tới bên ngoài thành Tiếu Nguyệt.
Trong mắt thành chủ Nguyệt Bạch, quan hệ của Tô Mộ và Hiên Viên không tệ, nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ rằng trên thực tế Tô Mộ và Hiên Viên chỉ là một người.
Sau khi thong dong đi tới hiệp hội pháp sư, Tô Mộ bèn đi vào.
“Xin chào, ta muốn học kỹ năng pháp sư!”
Nhìn thấy đạo sư pháp sư thân thiện, Tô Mộ cười nói.
“Chúc ngươi đạt được thành tựu trên con đường ma pháp!” Đạo sư chậm rãi mở miệng. Trước mắt Tô Mộ cũng xuất hiện hai kỹ năng.
‘Bạo Kích Ma Pháp (cấp C): Có 1% xác suất tạo thành Bạo Kích Ma Pháp, gây ra sát thương ma pháp gấp đôi cho mục tiêu, kích hoạt Bạo Kích Ma Pháp sẽ tiêu hao 50% lượng mana (nếu lượng mana chưa đủ thì không thể kích hoạt bạo kích)’
‘Tường Lửa Liệt Diễm (cấp C): Tiêu hao 300 điểm lượng mana để tạo thành tường lửa kích thước 1x5, thời gian kéo dài 20 giây, mỗi giây kẻ địch đi vào tường lửa sẽ chịu tổn thương bằng công kích ma pháp x10%, thời gian cooldown 2 phút.’
“Học xong rồi!”
Mỗi kỹ năng cần 80 đồng vàng, Tô Mộ trực tiếp học cả hai.
“Xem ra không thể học lại kỹ năng bị động của pháp sư được nữa.”
Sau khi học xong, Tô Mộ phát hiện không còn kỹ năng nào để học nữa thì bĩu môi.
Kỹ năng có thể học ở chỗ đạo sư pháp sư đều là những kỹ năng cơ sở. Cho dù là kỹ năng đã bỏ lỡ ở thôn Tân Thủ hay trấn Bạch Vụ trước đây thì đều có thể học tập với bất cứ đạo sư nào.
Tuy nhiên Tô Mộ cũng không quá ngạc nhiên.
Nếu hắn đã dung hợp năm kỹ năng bị động thành kỹ năng cấp Thần mà còn có thể học tập một lần nữa, thì quả thực khá nghịch thiên.
Phải biết rằng hiện tại một điểm thuộc tính cơ bản của mình đã tương đương với hai điểm!
CHƯƠNG 180: HOẢ DIỄM MA.
“Đặt những nghề nghiệp khác xuống trước, khi nào cày được chứng minh lên cấp thì lúc đó sẽ đi học.”
Tô Mộ vừa tiến hành thêm điểm cho hai kỹ năng vừa đi về hướng ngoài thành Tiếu Nguyệt.
‘Bạo Kích Ma Pháp đã tăng lên max.’
‘Tường Lửa Liệt Diễm đã tăng lên max.’
‘Bạo Kích Ma Pháp (cấp S): Có 5% xác suất tạo thành Bạo Kích Ma Pháp, gây sát thương ma pháp gấp đôi cho mục tiêu, kích hoạt Bạo Kích Ma Pháp sẽ tiêu hao 50% lượng mana (nếu lượng mana chưa đủ thì không thể kích hoạt bạo kích)’
‘Tường Lửa Liệt Diễm (cấp S): Tiêu hao 800 điểm lượng mana để tạo thành tường lửa kích thước 2x10, kéo dài 30 giây, mỗi giây kẻ địch đi vào tường lửa sẽ chịu sát thương bằng công kích ma pháp x50%, thời gian cooldown 1 phút.’
Sau khi lên cấp max, hiệu quả của hai kỹ năng này khiến Tô Mộ hài lòng gật đầu.
. . .
Ở tầng cao nất của phủ thành chủ.
Nơi này có một sân thượng.
Đứng ở đây có thể nhìn bao quát được hơn một nửa thành Tiếu Nguyệt.
Nguyệt Bạch đứng ở nơi này, đôi mắt loé lên ánh sáng màu xanh nhạt.
Bóng hai người hiện ra trên đồng tử của hắn.
Đó chính là Tô Mộ và Hiên Viên!
“Hai người này thực sự liên thủ sao?”
“Đây thực sự là một phiền phức!”
“Quái vật đổi mới rồi!”
Bên trong hang động u ám, Tô Mộ mở Góc Nhìn Ma Pháp ra thì phát hiện đa số quái vật ở bên ngoài đều đã đổi mới.
“Giải trừ phân thân!”
Hắn giải trừ Phân Thân Ảo Ảnh rồi đi về phía trong hang động.
“Ảnh Độn!”
Sau khi kích hoạt kỹ năng, hắn lập tức biến thành một bóng đen.
Năng lực che giấu mạnh mẽ này, cho dù là những con âm Ảnh Ma cũng không thể phát hiện được.
Tô Mộ không để ý đến những con quái nhỏ kia mà lao nhanh về phía sâu trong hang động.
Mặc dù trên đường gặp phải một số quái vật tinh anh đã đổi mới nhưng hắn làm như không thấy rồi tập trung toàn bộ tinh thần vào phó bản.
Dưới hai tầng tăng thêm Ảnh Độn và Chớp Nhoáng, hắn nhanh chóng tới sâu bên trong hang động.
Ở đây không có bất cứ con quái vật nào cả, Boss âm Ảnh Ma trước đó có vẻ như sẽ không được đổi mới.
Tô Mộ lấy chìa khóa tổ hợp từ các mảnh vỡ bí cảnh rồi đi tới khu vực dung nham.
Ngay lập tức một cảm giác thiêu đốt ập đến.
‘Có muốn mở phó bản bí cảnh: Động Dung Nham không? Số người có thể vào: Năm mươi người!’
“Mở ra!”
Một ánh sáng trắng mãnh liệt toả ra trên chiếc chìa khóa bí cảnh, sau đó một cánh cửa truyền tống xuất hiện.
Tô Mộ không chút do dự đi xuyên qua cửa.
“Nóng quá!”
Một giây tiếp theo, nhiệt độ xung quanh đột ngột tăng lên mười mấy độ.
“Nơi này giống như một hang động núi lửa.”
Tô Mộ vội vàng quan sát cảnh vật xung quanh rồi nhẹ giọng nói.
Sau khi nhìn xung quanh, hắn thấy trên mặt đất đâu đâu cũng có khe nứt, ở giữa khe nứt còn tỏa ra ánh sáng đỏ của dung nham.
“Mắt Ưng!” Tô Mộ nhìn về phía xa xa.
Bốn phía trong hang động hầu như đầy dung nham nóng chảy.
Trong đó có không ít sinh mệnh nguyên tố lửa đang lang thang qua lại trong các ao dung nham.
Tô Mộ nhíu mày suy nghĩ.
Vòng ngoài hang động còn tạm, có không ít chỗ để đứng, nhưng càng đi vào sâu bên trong, phạm vi ao dung nham lại càng lớn hơn.
Điều này có nghĩa là có lẽ hắn phải chiến đấu với những sinh vật nguyên tố lửa bên trong ao dung nham.
“Nếu ta bước vào bên trong ao dung nham này thì chuyện gì sẽ xảy ra?”
“Trực tiếp hoà tan? Hay trừ lượng máu?”
Tô Mộ nhìn về phía khe nứt cách đó không xa.
“Lá Chắn Ma Pháp!”
Sau khi mở ra kỹ năng Lá Chắn, Tô Mộ bước tới rồi duỗi chân đạp lên một cách chậm rãi.
-500!
Giây tiếp theo, đỉnh đầu hắn hiện lên một con số sát thương.
“Tổn thương cao như vậy sao?”
Con số tổn thương này khiến Tô Mộ không khỏi sửng sốt.
Thuộc tính phòng ngự của hắn rất cao, còn có khả năng miễn dịch ma pháp, vậy mà chỉ chạm nhẹ đã có thể tạo thành 500 điểm tổn thương.
Hắn vươn tay chạm vào những dung nham kia một lần nữa.
Tay hắn có cảm giác nóng rực nhưng vẫn trong phạm vi có thể chấp nhận được.
-500!
Lại xuất hiện một con số tổn thương tương tự.
Điều này có nghĩa là chỉ cần chạm vào dung nham thì sẽ chịu tổn thương cố định là 500 điểm.
“Độ khó của phó bản này không hề nhỏ, thảo nào cần đến năm mươi người!”
500 điểm tổn thương đối với bất kỳ nghề nghiệp nào đến cấp 10 nhị giai cũng là một con số không nhỏ rồi!
Nếu không có 50 người đạt cấp 10 nhị giai, hơn nữa mỗi người đều đạt tới mức tinh anh thì căn bản không thể vượt qua phó bản này.
“Những con Hoả Diễm Ma nằm trong dung nham e là sẽ có khả năng kháng lửa không thấp.”
“Bắt đầu bằng Băng Sương Phong Bạo đi!”
Mục tiêu của Tô Mộ là nguyên tố lửa trong một khu vực dung nham.
Kèm theo ánh sáng lạnh trong mắt hắn, một lớp băng sương mạnh mẽ bắt đầu hình thành.
Nhưng khi Băng Sương Phong Bạo chạm vào những dung nham kia thì băng và lửa ngay lập tức va chạm với nhau.
Có tiếng hơi nước bốc hơi trong không khí.
Tuy nhiên, với công kích ma pháp hiện tại của Tô Mộ, cho dù Băng Sương Phong Bạo bị các yếu tố môi trường giảm bớt thì nó vẫn sẽ gây ra rất nhiều thiệt hại cho các sinh vật nguyên tố lửa trong dung nham.
Sau khi bị tổn thương, những sinh vật nguyên tố lửa trong dung nham cũng bay lên và tiến về phía Tô Mộ.
“Tạo hình này cũng thật cool!”
Lần này Tô Mộ đã nhìn rõ diện mạo của những sinh vật nguyên tố lửa kia.
Nó cao hai mét, giống như một ngọn lửa đang cháy, có các chi giống như con người, được biến ảo từ ngọn lửa.
Khi đến vị trí cách Tô Mộ hơn 100 mét thì những nguyên tố lửa này giơ tay lên.
“Đang tạo Hoả Cầu sao?”
Một quả cầu lửa chậm rãi hình thành trong tay nó rồi bay về phía Tô Mộ.
-1003!
Một con số tổn thương nhanh chóng hiện lên trên đỉnh đầu Tô Mộ.
“Tổn thương hơi cao!”
Sau khi nhìn thấy con số này, Tô Mộ khá giật mình.
Bây giờ phòng ngự ma pháp của hắn cao vô cùng, còn có khả năng miễn dịch ma pháp.
Nhưng dù là như thế thì sát thương của những sinh vật nguyên tố lửa này vẫn đạt tới bốn chữ số, tình hình quả thực không tốt lắm.
Tô Mộ bước về phía trước một bước, đã thấy được thuộc tính của những sinh vật nguyên tố lửa kia.
CHƯƠNG 181: PHƯƠNG PHÁP TÌM RA TÔ PHÁP THẦN?
‘Hoả Diễm Ma (tinh anh).’
Cấp bậc: Cấp 10 nhị giai
HP: 10064/ 40000
Công kích ma pháp: 2000
Phòng ngự vật lý: 800
Phòng ngự ma pháp: 1200
Kỹ năng: Miễn Dịch Hoả Diễm, Đại Hỏa Cầu Thuật
Dựa vào thuộc tính thì có thể thấy được, những Hỏa Diễm Ma này đều thuộc quái vật hệ ma pháp.
Mặc dù Băng Sương Phong Bạo của hắn đã giảm 50% do chịu ảnh hưởng của yếu tố môi trường nhưng vẫn gây ra sát thương gần ba chục ngàn.
“Một phát nữa!”
Tô Mộ sử dụng Băng Sương Phong Bạo một lần nữa.
-3742!
-1117!
-5613!
Những con số tổn thương khác nhau xuất hiện trên đỉnh đầu Hỏa Diễm Ma.
Khi mỗi một Băng Sương Phong Bạo tạo ra sát thương đều là kích hoạt Ma Pháp Bủng Nổ và Bạo Kích Ma Pháp.
Đối mặt với hơn hai mươi con Hoả Diễm Ma, xác suất bạo kích này thực sự không hề nhỏ.
‘Ngươi đánh chết Hoả Diễm Ma!’
‘Thu được 1 điểm trí lực thông qua Hào Quang Của Pháp Thần.’
. . .
Với sát thương của phát Băng Sương Phong Bạo thứ hai, Hoả Diễm Ma trên sân cũng lần lượt ngã xuống đất.
“Giết tinh anh cao cấp có khác!”
Tô Mộ nhìn một chút thì thấy Hào Quang Của Pháp Thần kích hoạt tổng cộng năm lần.
Dưới sự thêm vào của Tăng Lên Cực Hạn, hắn đã tăng được 10 điểm trí lực.
“Phó bản này dùng Mắt Ưng cũng không nhìn được bao quát, quái vật bên trong rất phân tán, không thể chơi một lượt quét hết được!”
Đương nhiên, đối với hiệu suất đánh quái của Tô Mộ, cho dù ở đây có hơn hai mươi con cũng không thành vấn đề gì.
“Đến xem nó nổ ra đồ vật gì đi!”
Không quá vội vàng, Tô Mộ nhanh bước đến chỗ xác Hoả Diễm Ma.
‘Ngươi thu được ma hạch hoả diễm! ‘
‘Ngươithu được ma hạch hoả diễm! ‘
‘Ngươi thu được bản vẽ: áo bào Ma Diễm! ‘
Nhắc nhở liên tục xuất hiện, đồ Hoả Diễm Ma rơi ra cũng không tính là nhiều.
Nhưng bản vẽ đúng là thứ khiến Tô Mộ phấn khích.
‘Áo bào Ma Diễm: Vải ma văn nhị giai x100, chỉ phù văn nhị giai x10, tinh hoa Hoả Diễm x5, ma tinh nhị giai x5’
‘Thuộc tính: Trí lực +100, Tinh thần +100, kỹ năng thuộc tính hoả: tạo sát thương sau cùng +5% (hiệu ứng bộ đồ: giảm 10% tiêu hao mana của kỹ năng thuộc tính hoả, tăng 10% sát thương)’
“Trang phục pháp sư nhị giai?”
Tô Mộ cười.
Cuối cùng cũng thay ra bộ đồ Da Dê được rồi.
Mặc dù trang phục pháp sư nhị giai này khá thích hợp với pháp sư hoả diễm, nhưng thuộc tính bổ trợ của nó tất nhiên hơn hẳn bộ đồ Da Dê.
Bộ trang phục này chỉ có ba bộ phận: áo, quần và mũ.
So với bộ đồ Da Dê có năm bộ phận, ba bộ phận của bộ đồ này vẫn khá thoải mái, cho phép có nhiều không gian phối hợp với trang bị khác hơn.
“Tinh hoa hoả diễm là cái gì?”
Trong những thứ đó có một vật Tô Mộ chưa từng thấy.
“Thứ này hẳn sẽ rơi ra trong phó bản, không vội!”
Tô Mộ cũng chẳng sốt ruột, hắn đã ở trong phó bản, còn sợ gì không có nguyên vật liệu.
Hắn nhìn về phía những ma hạch hoả diễm.
‘Ma hạch hoả diễm: chứa ma lực hoả diễm vô cùng mạnh mẽ!’
Lời giới thiệu đơn giản đến thô bạo, nhưng làm cho ánh mắt Tô Mộ sáng ngời.
Hắn nhìn về phía dưới cùng ô túi đồ, lấy ra viên bảo thạch của pháp sư Tro Tàn.
“n Thái pháp sư đã nói, có thể dùng vật phẩm mang thuộc tính hoả khởi động khối bảo thạch, không biết những ma thạch này có dùng được không?”
Đối với phó bản Động Dung Nham này, điều Tô Mộ quan tâm nhất là có thể kích hoạt được viên bảo thạch này hay không.
Nhưng nên làm thế nào, hắn có chút mơ hồ không rõ.
Cũng không có gợi ý gì trên viên bảo thạch!
“Đặt ở bên trên xem sao!”
Pháp sư n Thái đã toi mạng rồi, Tô Mộ cũng không có ai có thể hỏi dò, chỉ có thể tự thử nghiệm.
Hắn đặt viên ma hạch hoả diễm lên bảo thạch của pháp sư Tro Tàn.
“Không có phản ứng à?”
Viên bảo thạch không có chút động tĩnh nào.
“Cách thức khởi động không đúng sao?”
Tô Mộ nhíu mày.
“Hay năng lượng trong viên ma hạch hoả diễm này không đủ?”
Hắn lại lấy ra một viên ma thạch, đặt lên trên viên bảo thạch.
Đúng lúc này, viên bảo thạch đột nhiên loé lên một cái.
“Có hi vọng rồi!”
Tô Mộ thấy vậy, gương mặt vô cùng vui mừng.
Hắn lập tức đặt viên bảo thạch dưới đất, sau đó cầm hơn mười viên ma hạch hoả diễm để bên cạnh.
Lần này, viên bảo thạch dường như cảm nhận đủ năng lượng hoả diễm, sáng lên một vầng sáng yếu ớt.
Một giây sau, những viên ma hạch hoả diễm bắt đầu bùng cháy, bao bọc viên bảo thạch pháp sư Tro Tàn vào trong.
Ngay lúc Tô Mộ đang chờ mong có thể kích hoạt được khối bảo thạch, thì ngọn lửa chỉ kéo dài được trong vài giây, sau đó lập tức tan biến.
Viên bảo thạch đương lúc toả ra ánh sáng yếu ớt cũng lịm dần đi.
“Quả nhiên là không đơn giản như vậy!”
Tô Mộ thở dài, hơi thất vọng.
Có điều ngẫm lại cũng đúng, liên quan đến việc chuyển chức sang nghề nghiệp ẩn giấu như vậy, chỉ dựa vào vài khối ma thạch là có thể kích hoạt thì thật sự quá xem thường nghề nghiệp ẩn giấu này rồi.
“Có thể là do số lượng không đủ, xem ra phải tìm thêm một ít ma hạch, thậm chí cả vật phẩm hoả diễm mạnh hơn mới được!”
Tô Mộ dời tầm mắt về phía sâu trong hang động.
Trong phó bản này, chắc chắn có BOSS mạnh, những vật phẩm nổ ra từ nó có thể trợ giúp mình kích hoạt bảo thạch.
Tất nhiên, nếu không thể kích hoạt trong một chuyến phó bản, thì có thể đánh thêm vài chuyến nữa.
“Vẫn còn điểm dừng chân trong những ao dung nham kia, từ từ đi qua đi!”
Ánh sao loé lên trong mắt hắn, phút chốc Tô Mộ đã đứng trên một khối nham thạch trong ao dung nham.
Hắn đến, khiến cho những Hoả Diễm Ma đang vật vờ xung quanh bỗng chốc có mục tiêu.
Đó đều là những con quái tầm xa, không ít ở cự ly gần trong số đó bắt đầu ném những quả cầu lửa.
“Lá Chắn Thánh Quang!”
Tô Mộ mở kỹ năng lá chắn, không một chút e sợ.
“Quần Nha Phong Bạo!”
Năng lượng màu đen hiện lên xung quang dung nham nóng chảy, lần lượt biến thành một con tiếp một con quạ đen.
Mục đích của những con quạ đen này rất rõ ràng, đó là ăn mòn tất cả Hoả Diễm Ma trong phạm vi công kích.
Nhưng còn chưa xong, ánh mắt Tô Mộ xuất hiện ý lạnh.
“Băng Sương Phong Bạo!”
CHƯƠNG 182: TINH HOA HỎA DIỄM
Hai kỹ năng AOE cùng xuất hiện, cùng hiệu quả của Ma Pháp Bùng Nổ, và sự hỗ trợ của Bạo Kích Ma Pháp.
Sát thương chồng lên không phải là thứ mà những Hoả Diễm Ma với HP “yếu ớt” kia đủ sức chống lại.
‘Ngươi đã đánh bại Hoả Diễm Ma! ‘
‘Ngươi đã đánh bại Hoả Diễm Ma! ‘
‘Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần đã thu được 1 điểm trí lực!’
...
Trong vùng dung nham, Tô Mộ không chút kiêng dè bắt đầu càng quét!
...
Bên trong toà nhà tập đoàn Đại Hằng.
Hứa Thế Kiệt kiểm tra tài liệu trong tay.
Những người trên đó có tướng mạo, hình dáng, tuổi tác khác nhau.
Nhưng bọn họ lại có cùng một cái tên.
Tô Mộ!
Sau khi tổng hợp sức mạnh của tất cả mọi người, hắn đã tìm được không ít thông tin liên quan đến Tô Mộ.
“Tên kia tuổi tác cũng không lớn, loại hết những người trên 30 đi!”
“Với số còn lại, ta tự có cách tìm ra ngươi!”
Hứa Thế Kiệt lộ ra một nụ cười tự tin.
Phương pháp của hắn rất đơn giản, thậm chí có chút quê mùa.
Chỉ cần phái người đi đến chỗ những tên Tô Mộ kia đang ở, gắn camera ẩn là được!
Ai chơi game trong thời gian dài, thì người đó ắt là Tô Pháp Thần!
Một khi đã xác định được thân phận Tô Pháp Thần, với năng lực của Hứa đại thiếu gia hắn, có không ít cách để đối phó Tô Mộ.
Trong game Tô Pháp Thần có thể mạnh hơn, nhưng trên thực tế thì chưa chắc đã đạt đến trình độ đó.
Dù sao đại đa số người, không ai có thể hoàn toàn ném một quả cầu lửa trong hiện thực cả!
“Ta sẽ cho ngươi biết được, kết cục đắc tội với ta.”
“Sẽ mang lại hậu quả nghiêm trọng như thế nào!”
Bên trong Động Dung Nham.
Tô Mộ đang đi tới đi lui nhặt vật phẩm trong nham thạch nóng chảy.
-500!
Cứ cách mấy phút thì sẽ có con số tổn thương không nhỏ xuất hiện ở trên đầu hắn.
Nhưng những tổn thương này đã bị tầng lá chắn rất dày trên người hắn cản lại.
“Trong thời gian mở lá chắn, cho dù bơi lội trong nham thạch này, cũng sẽ không cảm nhận được cảm giác nóng bỏng gì!”
“Ngược lại, nếu lá chắn biến mất, lượng máu bị trừ, đồng thời sẽ nảy sinh một luồng cảm giác bỏng rát.”
Tô Mộ nhìn hồ nham thạch, híp mắt lại.
Trong game Thần Đồ, cảm giác đau đớn của mỗi người đều bị cắt giảm rất nhiều, nhưng cũng không phải không cảm thấy đau chút nào.
Giống như lúc mình gặp công kích, dù nhiều dù ít cũng sẽ có chút cảm giác đau đớn.
Nhưng sau khi cấp bậc và thuộc tính của mình tăng lên, gần như đã không cảm nhận được cảm giác này.
Nhưng dưới tình huống mở lá chắn, thì không cảm nhận được những cảm giác đau kia chút nào.
Nếu phải nói về nguyên nhân, thì Tô Mộ hẳn có thể đoán ra được.
Trị số Lá Chắn tương đương với một tấm chắn bảo vệ được hình thành trên bản thân mình, khi tấm chắn này không bị phá vỡ, thì những công kích đó cũng không tạo thành sát thương trực tiếp cho mình.
Nói cách khác, kỹ năng Lá Chắn Ma Pháp còn có một đặc tính.
“Có lẽ là quy tắc của thế giới này, nhìn như game, nhưng lại gần gũi với hiện thực!”
Tô Mộ lẩm bẩm một câu, dồn sự chú ý lên những vầng sáng đợi được nhặt kia.
“Ngươi nhận được na hạch hỏa diễm!”
“Ngươi nhận được pháp trượng Liệt Diễm!”
“Ngươi nhận được công thức: tinh hoa hỏa diễm!”
...
Vật phẩm quái vật tinh anh rơi ra vẫn phong phú như trước, tỷ lệ nổ ra ma hạch hỏa diễm cao tới 30%, trong đó còn tuôn ra một pháp trượng, cùng một công thức.
“Pháp trượng Liệt Diễm: Trí lực +150, tinh thần +50, lúc sử dụng kỹ năng thuộc tính Hỏa, thời gian niệm chú giảm 10%, cooldown giảm 10%, cấp bậc yêu cầu: cấp 8 nhị giai.”
“Tinh hoa hỏa diễm: Ma hạch hỏa diễm x5, Ma tinh nhị giai x1.”
Thuộc tính của pháp trượng rất tốt, nhưng hắn đã có Quyền Trượng Pháp Thần, pháp trượng này cũng chỉ để bán, thứ Tô Mộ chú ý đến là công thức kia.
Thân là một đại sư luyện kim, hắn rất dễ dàng nắm giữ được công thức này.
“Ngươi đã học được công thức: tinh hoa hỏa diễm!”
“Không biết năng lượng hỏa diễm ẩn chứa trong thứ này mạnh đến mức nào, chắc không thấp đâu nhỉ?”
Sau khi nắm giữ công thức này, Tô Mộ nóng lòng muốn thử xem sao.
Trong túi đồ có không ít trang bị cấp A nhị giai, sau khi phân tách ra thì có thể lấy được một khối ma tinh nhị giai.
Còn ma hạch hỏa diễm, thì mình đã có khoảng bốn năm mươi viên trong tay.
Lấy ra một trang bị, Tô Mộ trực tiếp phân tách.
Nếu những người khác nhìn thấy thuộc tính của trang bị này, chắc chắn sẽ kêu lên đầy tiếc nuối.
“Thần trang” như vậy, lại bị phân tách một cách bi thảm!
“Ngươi nhận được ma tinh nhị giai!”
Nhưng đối với Tô Mộ, trang bị này chính là một khối ma tinh.
“Có dùng năm viên ma hạch hỏa diễm, một viên ma tinh nhị giai tạo thành tinh hoa hỏa diễm hay không?”
“Có!”
Vừa mở kỹ năng luyện kim, một ánh sáng trắng chói mắt xuất hiện từ trong tay Tô Mộ.
Chỉ chốc lát sau, một tinh thể tỏa ra ánh sáng đỏ nhàn nhạt xuất hiện trong tay Tô Mộ.
“Ngươi nhận được: tinh hoa hỏa diễm!”
Nhìn viên tinh hoa hỏa diễm này, Tô Mộ lại cảm thấy khó xử.
Cần có năm viên tinh hoa hỏa diễm để chế tạo áo bào Ma Diễm, ma hạch hỏa diễm không phải là vấn đề, quan trọng là ma tinh nhị giai.
Muốn chế tạo được áo bào Ma Diễm, cần có mười ma tinh nhị giai!
Chưa kể sau này còn có hai bộ phận khác của bộ đồ.
“Muốn kích hoạt bảo thạch của pháp sư Tro Tàn, không biết còn cần bao nhiêu vật phẩm thuộc tính Hỏa đây, trước tiên vẫn không nên lãng phí!”
Áp chế suy nghĩ kích động muốn sử dụng bảo thạch Tro Tàn hấp thu tinh hoa hỏa diễm, Tô Mộ tiếp tục đi sâu vào trong hang.
“Chớp Nhoáng!”
Hắn dịch chuyển qua lại trong hồ nham thạch, vừa hấp dẫn Hỏa Diễm Ma xung quanh, vừa đi về phía trước.
“Bên kia là khu vực nham nhạch?”
Rất nhanh, thông qua Mắt Ưng và Góc Nhìn Ma Pháp, Tô Mộ phát hiện ra một hang động đá vôi.
Hắn không hề do dự, dẫn theo Hỏa Diễm Ma phía sau đi về phía đó.
Nhặt vật phẩm trong hồ nham thạch khá là phiền phức, nếu có thể đưa lên mặt đất, vậy thì thoải mái hơn nhiều.
Sau khi Chớp Nhoáng liên tục, một vùng đất nham thạch lớn xuất hiện ở dưới chân hắn.
CHƯƠNG 183: TINH HOA HỎA DIỄM (2)
Trong hồ nham thạch phía sau, những Hỏa Diễm Ma kia vẫn đuổi theo không buông.
Tô Mộ đứng yên tại chỗ, không vội phát động tấn công.
Đợi sau khi bọn chúng đều lên mặt đất, thì sẽ đồng thời sử dụng Băng Sương Phong Bạo và Quần Nha Phong Bạo.
Dưới năng lực hút máu mạnh mẽ của Quần Nha Phong Bạo, đến cả kỹ năng Lá Chắn Tô Mộ cũng không mở, đứng yên tại chỗ trực tiếp giết chết.
‘Ngươi đã giết Hỏa Diễm Ma!’
‘Thông qua Hào Quang Của Pháp Thần nhận được 1 điểm trí lực!’
...
Sau những lời nhắc nhở giết chết liên tục, Tô Mộ nhìn trị số trí lực của mình.
1358 (+560)
Dọc theo con đường này ước chừng đã giết được hơn hai trăm con Hỏa Diễm Ma, phát động Hào Quang Của Pháp Thần tổng cộng năm mươi tám lần.
Dưới tăng phúc của việc Tăng Lên Cực Hạn, trị số trí lực của mình tổng cộng đã tăng lên 160 điểm.
Thế này còn cao hơn thuộc tính mang lại khi lên cấp!
‘Ngươi nhận được ma hạch hỏa diễm!’
‘Ngươi đã nhận được bản vẽ: Trường kiếm Hỏa Diễm (Bộ đồ)’
‘Trường kiếm Hỏa Diễm: Sắt rèn nhị giai x100, tinh hoa hỏa diễm x5, Ma tinh nhị giai x5; + 150 sức mạnh + 50 nhanh nhẹn; công kích kèm theo 200 điểm sát thương lửa đối (Giá trị cố định), hiệu quả bộ đồ: Bạo kích vật lý +2%’
...
‘Ngươi nhận được chứng minh lên cấp mục sư tam giai!’
‘Ngươi nhận được chứng minh lên cấp pháp sư tam giai!’
Thứ rơi ra lần này cũng rất tốt, càng vui mừng hơn là, tuôn ra hai chứng minh lên cấp nghề nghiệp, trong đó có một cái là của pháp sư!
Điều này có nghĩa là mình có thể trở về thành Tiếu Nguyệt thăng cấp rồi!
Dù sao dưới trạng thái không thăng cấp, bây giờ bản thân mình giết quái vật cũng không có giá trị thăng cấp và kinh nghiệm, lợi nhuận ít đi quá nhiều.
“Xem tình huống thế nào đã, rồi sau đó trở về thành!”
Không vội vàng trở về thành, Tô Mộ mở hai kỹ năng thị giác, nhìn vào trong hang động đá vôi ở phía trước.
“Đó là?”
Trong khoảng đất trống, Mắt Ưng nhìn rất kỹ.
Một bầy chó hai đầu ẩn chứa dấu hiện sinh mệnh lớn mạnh, thân hình có ít nhất hai mét xuất hiện trong mắt hắn.
Thân thể những con chó hai đầu này đều được ngọn lửa bao phủ, tạo hình trông rất ngầu, tổng cộng có mười một con.
Trong đó có một con có thân hình lớn hơn một cỡ so với những con còn lại, thân hình ước chừng khoảng ba mét rưỡi.
Thông qua dấu hiệu sinh mệnh trên người nó, Tô Mộ cũng phản ứng lại.
Đây là một con BOSS!
Sự xuất hiện của BOSS khiến Tô Mộ đổi ý.
Dựa theo tiến độ của phó bản, sau khi mình cày xong, thì cần có một khoảng thời gian để cooldown, mới có thể tiếp tục cày.
Bây giờ trở về thành Tiếu Nguyệt, sau đó lại chạy tới đánh BOSS, khó tránh khỏi lãng phí quá nhiều thời gian.
Suy nghĩ một lát, Tô Mộ quyết định đánh con BOSS này xong rồi trở về thăng cấp.
“Triệu hoán Xương Khô!”
Triệu hoán đàn em Xương Khô ra, Tô Mộ đổi sang bộ đồ nhanh nhẹn tầm xa.
“Biến thân Hiên Viên!”
“Phân Thân Ảo Ảnh!”
Triệu hoán phân thân ra, Tô Mộ lại đổi về bộ đồ pháp sư.
Dưới tăng phúc của một bộ trang bị, công kích tầm xa của phân thân cũng đạt được hơn 2000 điểm.
Đáng tiếc là, phân thân không thể sử dụng kỹ năng, nếu không dựa vào toàn bộ kỹ năng tầm xa cấp S đó của mình, sát thương đầu ra của phân thân chắc chắn sẽ không thấp.
“Không thể sử dụng kỹ năng chủ động, thì hẳn có thể phát động kỹ năng bị động chứ?”
“Vậy ta đi tìm một kỹ năng bị động thăng cấp sát thương đầu ra của cung tiễn thủ!”
Luôn có cách khó khăn hơn nhiều, trước đó Tô Mộ đã có dự định đi tìm kỹ năng sát thương đầu ra loại bị động cho cung tiễn thủ.
Biết sao được bây giờ cấp bậc của những người chơi khác đều quá thấp, trong phòng đấu giá căn bản không có.
Nhưng bản thân mình còn có hai kỹ năng của cung tiễn thủ chưa học, có lẽ sẽ có kỹ năng loại bị động.
“Những chuyện này để sau hãy nói, đối phó với BOSS trước đã!”
Đi về phía vị trí của BOSS, Tô Mộ quan sát địa hình xung quanh.
Hang động đá vôi rộng rãi, khoảng cách đánh du kích có ít nhất là bảy tám trăm thước.
Băng Sương Phong Bạo phối hợp với Quần Nha Phong Bạo đánh du kích tiểu quái A, cộng thêm đàn em Xương Khô và phân thân giữ chân mấy con chó hai đầu nhỏ kia, để mình có thể toàn lực ứng phó đánh chết BOSS.
“Lá Chắn Pháp Lực!”
“Năng Lượng Thức Tỉnh!”
Đánh ra hai kỹ năng, Tô Mộ bắt đầu chờ hồi phục lượng mana.
Kỹ năng Năng Lượng Thức Tỉnh này liên kết với giá trị tinh thần của mình, tốc độ hồi phục bây giờ cũng không chậm.
Nhưng lượng mana bây giờ của hắn quả thực khá đáng sợ.
Nếu những pháp sư khác thấy lượng mana của mình sắp đến sáu vạn, chắc chắn sẽ kinh sợ hô lên: Có bug!
“Băng Sương Phong Bạo!”
“Phích Lịch Lôi Quang!”
Đánh ra một Phong Bạo bao phủ BOSS và tất cả tiểu quái, Tô Mộ tiếp tục đánh xuống một luồng Lôi Quang.
Cách nhau không xa, Tô Mộ nhìn thấy rõ con số sát thương hiện lên trên đầu mấy con chó hai đầu kia.
Điều khác biệt là, khi sương lạnh của Băng Sương Phong Bạo đánh trúng thân thể của bọn chúng, những ngọn lửa bao phủ trên người bọn chúng gần như đã hóa giải hiệu quả của sương lạnh ngay lập tức.
Nói cách khác, mấy con chó hai đầu này hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của hiệu quả giảm tốc độ.
Mặc dù thân hình của bọn chúng to lớn, nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh.
Dưới sự chỉ huy của con BOSS kia, một đám chó hai đầu đánh về phía Tô Mộ.
“Không bị giảm tốc độ sao? Vậy thì thử cái này xem!”
Hiệu quả làm giảm tốc độ mất tác dụng, Tô Mộ nhíu mày lại, một luồng áp lực vô hình đột nhiên bao trùm cả hang núi.
“Vùng Từ Trường Trọng Lực!”
Chó hai đầu bị tập kích bất ngờ thân hình ngừng lại một lát.
“Lên!”
Tô Mộ hét về phía đàn em Xương Khô, rồi điều khiển phân thân phát động công kích BOSS, trong mắt của bản thân cũng lóe lên điện mang.
“Phích Lịch Lôi Quang!”
“Quần Nha Phong Bạo!”
Vừa đánh đơn với BOSS, Tô Mộ cũng không quên chăm sóc những con quái nhỏ khác.
Ở trong phạm vi nhỏ hẹp này, kỹ năng AOE của mình gần như là trúng hết.
“Gào!”
CHƯƠNG 184: CON SỐ SÁT THƯƠNG KHOA TRƯƠNG.
Đúng lúc Tô Mộ chuẩn bị tiếp tục sử dụng lôi quang nhanh chóng giết chết BOSS, chó hai đầu bị đứng yên tại chỗ gầm lên giận dữ.
Tiếng gầm giận dữ này mang theo một luồng sóng công kích, Tô Mộ lập tức cảm thấy đầu hơi choáng váng.
“Ngươi bị ảnh hưởng bởi Nộ Hống Xung Kích của chó hai đầu Liệt Diễm, yên lặng 5 giây!”
Một lời nhắc nhở lập tức xuất hiện.
“Còn bị yên lặng?”
Đồng tử của Tô Mộ đột nhiên phóng to, sắc mặt trầm xuống.
Đối với một pháp sư, yên lặng chắc chắn là trí mạng.
Thế này vẫn chưa xong, BOSS Liệt Diễm Khuyển giơ chân trước của nó lên, nặng nề đạp lên đất.
“Ầm!”
Mặt đất chịu chấn động to lớn này, lập tức nứt ra.
Rất nhiều nham thạch nóng bỏng trào lên theo những kẽ hở này, đánh chính xác vào Tô Mộ và đàn em Xương Khô còn cả phân thân.
Con số sát thương gần ba nghìn xuất hiện từ trên đầu Tô Mộ và phân thân.
Lượng máu của đàn em Xương Khô thì trực tiếp trừ hơn bảy nghìn điểm.
Nhưng lượng máu của đàn em Xương Khô vẫn trong phạm vi an toàn.
Còn bản thân Tô Mộ, thì không hoảng hốt chút nào.
Có lá chắn ở đây, BOSS Liệt Diễm Khuyển căn bản không thể làm gì được hắn.
Huống hồ Quần Nha Phong Bạo phóng thích trước đó vẫn đang không ngừng hút máu, chỉ cần BOSS không ngăn được hắn, lượng máu của Tô Mộ sẽ đầy lại gần như ngay lập tức.
Thời gian khống chế của Vùng Từ Trường Trọng Lực vẫn đang duy trì, BOSS Liệt Diễm Khuyển hiển nhiên cũng đã dùng hết tất cả phương pháp công kích tầm xa của nó.
“Đối phó cận chiến, vẫn có ưu thế lớn hơn!”
Tô Mộ đứng yên tại chỗ, im lặng chờ đợi thời gian yên lặng 5 giây trôi qua.
“Băng Sương Phog Bạo!”
“Quần Nha Phong Bạo!”
“Vùng Từ Trường Trọng Lực!”
Thời gian vừa đến, sau khi Tô Mộ bổ sung kỹ năng tạo sát thương AOE, lại bổ sung thêm một Vùng Từ Trường Trọng Lực.
Hắn nhìn về phía BOSS Liệt Diễm Khuyển.
Lượng máu của tên này cao đến 16 vạn điểm, nhưng phòng ngự ma pháp chỉ có 2000 điểm, hơn nữa chỉ có khả năng miễn dịch hệ Hỏa.
Trải qua mấy vòng công kích vừa rồi của Tô Mộ, lượng máu của BOSS đã sắp thấy đáy.
Nếu không phải tại 5 giây yên lặng kia, thì bây giờ nó đã là một thi thể rồi!
“Thánh Quang Đả Kích!”
-97640!
-29292!
‘Ngươi đã giết chết BOSS chó địa ngục Liệt Diễm!’
‘Trải qua Hào Quang Của Pháp Thần đạt được 1 điểm trí lực!’
Một đòn cuối cùng, trước mắt Tô Mộ sử dụng kỹ năng thánh quang gây sát thương cao nhất.
Nhưng điều khiến hắn không ngờ tới chính là, một đòn ày chẳng những phát động Bạo Kích Ma Pháp, còn phát động Ma Pháp Bùng Nổ.
Sau khi nhìn thấy hai con số sát thương cực kỳ khoa trương, đến cả Tô Mộ cũng không nhịn được kêu lên.
“Ôi vãi!!”
Một chiêu Thánh Quang Đả Kích đã trực tiếp tạo thành tổn thương gần 13 vạn.
Nếu như chính mình nói ra thì chỉ sợ rằng cho dù với danh hiệu Tô Pháp Thần cũng sẽ không có ai tin tưởng.
Dĩ nhiên, Thánh Quang Đả Kích vốn dĩ có thể tạo thành tổn thương kinh khủng như thế là bởi vì có thêm Tăng Lên Cực Hạn.
Bây giờ giá trị tinh thần cùng giá trị trí lực của mình vô cùng cao, khi đối mặt với BOSS cùng giai cho dù không dùng Huyết Mạch Pháp Thần cũng có thể đấu một mình được.
Có thể nhìn ra được điểm này từ việc BOSS Liệt Diễm Khuyển không có cách nào để tránh thoát khỏi Vùng Từ Trường Trọng Lực của mình.
Thuộc tính vượt lên tuyệt đối mới là vốn gốc để mình đối kháng tất cả!
“Ngươi đánh chết Liệt Diễm Khuyển tinh anh!”
“Đạt được 1 điểm trí lực thông qua Hào Quang Của Pháp Thần!”
...
Trên chiến trường, khi công kích của chiến sĩ Xương Khô cùng phân thân lao đến thì số Liệt Diễm Khuyển tinh anh còn lại cũng ngã xuống đất liên tiếp.
Thuộc tính của Chiến sĩ Xương Khô có liên quan đến thuộc tính và cấp bậc của Tô Mộ.
Bây giờ bọn họ hoàn toàn có thể “Một mình phụ trách một phía” rồi.
“Nếu như ta để một bộ xương khô cấp dưới đi đến trấn Bạch Vụ, đoán chừng đám người Hứa Thế Kiệt kia cũng không đánh lại được?” Nhìn thân hình cao lớn của bốn cấp dưới, Tô Mộ kêu lên chậc chậc.
Chẳng qua chính mình bận rộn lên cấp nên không có thời gian trở về trấn Bạch Vụ.
Tô Mộ đi tới bên cạnh thi thể của BOSS, xoa xoa đôi bàn tay.
‘Ngươi đạt được liệt diễm hỏa hạch!’
‘Ngươi đạt được chứng minh lên cấp của cung tiễn thủ!’
‘Ngươi đạt được móng vuốt Liệt Diễm Khuyển!’
‘Ngươi đạt được giày Hỏa Diễm!’
Tổng cộng có bốn vật phẩm.
Tô Mộ vẫn để ý liệt diễm hỏa hạch kia nhất.
“Liệt diễm hỏa hạch: Đây là một vật phẩm ẩn chứa năng lượng lửa mạnh mẽ!”
“Thứ tốt này!”
Có đồ vật này thì có thể không cần để ý đến hai trang bị khác rồi.
“Đồ vật này có thể trao chú ngữ cho quyền trượng Quyền Trượng Pháp Thần không?” Đột nhiên Tô Mộ nghĩ đến một điều.
Hắn cầm lấy hỏa hạch thử nghiệm một chút.
“Có trao chú ngữ không, thuộc tính được trao là: +10% tổn thương hệ Hỏa”
“Có thể này!”
Mình có không ít kỹ năng hệ hỏa nên có thể dùng được chú ngữ này.
Dù sao sau này có thể thay thế chú ngữ, mình hoàn toàn có thể dùng nó trước tiên.
“Đợi một chút!”
Nhưng nghĩ lại, Tô Mộ bỏ qua.
Mục tiêu quan trọng nhất trước mắt vẫn là kích hoạt bảo thạch Tro Tàn trước!
“Được rồi, xem hiệu quả một chút xem sao!”
Tô Mộ lấy ra bảo thạch Tro Tàn, đặt hỏa hạch lên trên.
Lần này, bảo thạch Tro Tàn hiện lên tia sáng lần nữa, hiển nhiên là cảm nhận được năng lượng lửa mạnh mẽ từ hỏa hạch.
Hỏa hạch được bảo thạch Tro Tàn kích hoạt, bắt đầu thiêu đốt lên ngay lập tức.
Tô Mộ đứng ở một bên, cẩn thận quan sát biến hóa của bảo thạch Tro Tàn.
Lần này hỏa hạch chỉ thiêu đốt vài chục giây rồi ngọn lửa phía trên mới từ từ biến mất.
“Khối bảo thạch này có nhiệt độ rồi sao?”
Tô Mộ cầm lấy bảo thạch Tro Tàn, hắn rất nhanh phát hiện ra điều khác thường.
Lúc trước mình cũng dùng hỏa hạch bình thường kia để thử qua nhưng sau khi bảo thạch Tro Tàn bị ngọn lửa đốt hắn cầm vào hoàn toàn lạnh như băng.
Mà bây giờ, không thể nói là đồ vật này nóng lên nhưng quả thật nó có có một chút nhiệt độ.
“Được rồi, tiếp theo chỉ cần dùng đống vật phẩm này, ta không tin không kích hoạt được ngươi!”
CHƯƠNG 185: ẢO ẢNH HỎA DIỄM VƯƠNG?
Bảo thạch Tro Tàn có biến hóa, Tô Mộ khẽ mỉm cười, cũng nắm chắc trong lòng.
Hắn vừa nhặt được đồ rơi xuống từ mười quái nhỏ khác.
Trong túi đồ có thêm không ít đồ vật, trong đó có vài thứ có thể dùng được.
‘Giày Hỏa Diễm (cấp A): +80 tinh thần, +50 đặc điểm thể chất: Chịu nhiệt’
‘Bao tay Nham Hỏa (cấp A): +80 trí lực, +30 thể chất, +1% chính xác ma pháp’
Thuộc tính hai trang bị này cộng vào nhiều hơn bộ đồ Da Dê, nhất là thuộc tính giày, nếu mình mặc nó rồi đứng ở trong ao nham thạch nóng chảy, chắc là sẽ không bị tổn thương nữa.
“Đợi lúc có cả bộ đồ Liệt Diễm thì đổi nó!”
Nhưng năm vật trong bộ đồ Da Dê cộng thêm 10% công kích ma pháp, Tô Mộ tạm thời không có ý định đổi trang bị.
Hắn mới đạt được một bản vẽ bộ Liệt Diễm Pháp sư mà còn cần một lượng lớn ma tinh nhị giai, chính mình không đánh phó bản nhiều lắm nên hiển nhiên là không đánh ra được.
Tô Mộ vừa định rời đi.
Nhưng hắn vừa mới chuẩn bị đi thì đột nhiên phát hiện có một phù văn hỏa diễm hiện lên ở địa phương BOSS Liệt Diễm Khuyển vừa mới trông giữ.
“Đây là cái gì?”
Chân mày củaTô Mộ cau lại, cẩn thận đi tới.
“Sử dụng một trăm ma hạch có thể triệu hồi Ảo ảnh Hỏa Diễm Vương! (chú ý: Hỏa Diễm Vương cực kỳ mạnh mẽ, trong năm ngày chỉ có thể triệu hồi một lần!)”
Hắn chạm vào phù văn ngọn lửa, một nhắc nhở hiện ra.
“Là BOSS ẩn sao?”
Tô Mộ lâm vào trong suy nghĩ.
Ảo ảnh Hỏa Diễm Vương, vừa nghe đã biết đây chính là BOSS rất mạnh, chứ đừng nói đến còn có nhắc nhở chú ý phía sau.
Tên này tuyệt đối sẽ rơi ra vật phẩm thuộc tính hỏa mạnh mẽ hơn so với viên liệt diễm hoả hạch kia!
Vốn dĩ mình muốn thu thập một lượng lớn ma hạch hoả diễm để kích hoạt bảo thạch Tro Tàn từng chút từng chút một, bây giờ nhìn lại lợi ích khi khiêu chiến trực tiếp Ảo ảnh Hỏa Diễm Vương này còn lớn hơn nữa!
“Hôm nay tới đây thôi, về thành nghỉ ngơi trước, ngày mai bắt đầu cày phó bản điên cuồng!”
...
Thành phố HF.
Ở nơi này đang là mùa ế khách du lịch, số chuyến bay cũng bị giảm xuống không ít, người ngồi máy bay cũng lác đác không có mấy.
Sau khi một số chuyến phi cơ tới nơi, một số người hạ cánh khỏi máy bay, trong đó nhìn như không có quan hệ với nhau nhưng đang mang tai nghe để trao đổi.
“Cấp trên ra lệnh phải tìm kiếm tất cả những người tên là Tô Mộ!”
“Còn một chuyện khác là tất cả mọi người phải làm việc cẩn thận!”
Rất nhanh trong tai nghe của những người này có cùng một âm thanh vang lên.
“Một tên Tô Mộ thôi mà phải phái tất cả chúng ta tới đây sao? Có hơi phí quá nhiều công sức đúng không?”
“Đúng vậy, ta vốn nghĩ là nhiệm vụ bị hủy bỏ, ta có thể có thời gian luyện cấp thật tốt rồi!”
Hai âm thanh oán trách vang lên.
“Các ngươi cẩn thận một chút, đám Douglas bị diệt toàn quân, điều này nói rõ đối thủ ở thành phố HF của các ngươi khó đối phó.” âm thanh kia phát ra cảnh cáo.
“Thôi đi đừng so sánh chúng ta với những thứ rác rưởi như Douglas!” âm thanh khinh thường vang lên, giọng điệu lạnh thấu xương: “Chúng ta có thể hoàn thành chuyện này, nhưng tốt nhất là các ngươi có thể thực hiện điều chúng ta muốn ngươi làm.”
Không đợi đầu kia trả lời, mấy người trong sân bay không hẹn mà tháo xuống tai nghe cùng nhau.
Trong ánh mắt của bọn họ đều cùng ẩn chứa một thứ.
Tự tin!
Cửa hàng thành Tiếu Nguyệt.
Tô Mộ đang dọn dẹp ô túi đồ.
Hắn cũng lấy ra phần lớn trang bị nhị giai trong tủ bảo hiểm.
Có khoảng hơn một trăm trang bị cấp A.
Nếu nói riêng về giá trị thì trong số những trang bị này mỗi một vật ít ra cũng có thể có giá trị hơn một nghìn đồng vàng.
Trong đó có một ít vũ khí thuộc tính cao càng có thể bán được mấy ngàn đồng vàng cho tới hơn vạn đồng vàng.
Chẳng qua trước mắt thật sự là không ai cần dùng đến những trang bị này.
“Phân giải thành công, đạt được ma tinh nhị giai!”
Tô Mộ cầm lấy một trang bị có thuộc tính khá thấp, trực tiếp tiến hành phân giải.
Tiếp theo sau khi phân giải không ít trang bị, hắn lấy ra một ít ma hạch hoả diễm, bắt đầu chế tạo tinh hoa hỏa diễm.
“Ngươi đã tạo ra ma diễm trường bào!”
Không bớt đi ma hạch cùng ma tinh nhị giai, Tô Mộ trực tiếp tạo ra một bộ đồ Ma Diễm.
“Tiếp tục phân giải!”
Tô Mộ không keo kiệt chút nào phân giải một đống lớn trang bị nhị giai.
Rất nhanh, trong túi đồ của hắn có thêm mấy chục viên ma tinh nhị giai.
Nhưng mà hắn cũng không chế tạo tinh hoa hỏa diễm tiếp.
Mình cần một trăm viên ma hạch hoả diễm để triệu hồi Ảo ảnh Hỏa Diễm Vương, trước hết mình cần bảo đảm có đủ ma hạch.
Tô Mộ đặt nguyên liệu luyện chế bộ đồ Ma Diễm ở nơi khác trong ô túi đồ, rời khỏi cửa hàng.
“Nên đi lên cấp rồi!”
Trong tay hắn có ba chứng minh lên cấp, trước tiên Tô Mộ đi đến hiệp hội pháp sư.
“Lên cấp thành công!”
Sau khi đưa ra chứng minh, vạch cấp bậc phía sau chữ ‘đợi lên cấp’ biến thành giá trị lên cấp 0/100
Vẻ mặt của Tô Mộ bình tĩnh, đi đến hiệp hội mục sư.
“Nhà thám hiểm, mong thánh quang vĩnh viễn chỉ dẫn cho con đường của ngươi!”
Sau khi Tô Mộ được thánh quang ôn hòa bao trùm, sức mạnh thánh khiết bao phủ ở trên người hắn.
Hắn nhìn về phía đạo sư mục sư, cất giọng nói:”Ta muốn học tập kỹ năng mục sư!”
“Như ngươi mong muốn!” Đạo sư nghề nghiệp cười hòa ái một tiếng.
Hai kỹ năng cũng xuất hiện ở trước mắt Tô Mộ.
‘Ánh Sáng Tinh Thần (cấp C): Hiệu quả trị liệu: lượng trị liệu tạo ra được bằng giá trị tinh thần x100%!’
‘Thánh Quang Chúc Phúc (cấp C): Tiêu hao 1000 điểm mana, tạo ra một chúc phúc đối với mục tiêu, khi chịu tổn thương dẫn tới cái chết sẽ đạt được hiệu quả vô địch trong 0.1 giây. Thời gian chúc phúc kéo dài trong 10 giây, thời gian cooldown 30 phút (sau khi chịu tổn thương dẫn tới cái chết, hiệu quả chúc phúc biến mất, trong một giờ trong cùng một người chỉ có thể được chúc phúc một lần)’
“Thần kỹ!”
Tô Mộ không thèm để ý kỹ năng thứ nhất, suy cho cùng tăng máu không phải là “chức vụ chính” của mình, nhưng sau khi thấy được miêu tả của kỹ năng thứ hai thì thật sự làm cho người ta kinh ngạc.
CHƯƠNG 186: THUẦN PHỤC THÚ CƯNG.
Kỹ năng này chẳng khác gì làm cho người ta có thêm một cơ hội được miễn dịch tử vong!
Mặc dù kỹ năng này có hạn chế rất lớn, nhưng điều đó khó làm giảm sự mạnh mẽ của nó như cũ.
“Học, tăng lên cấp max!”
Tô Mộ quyết đoán học đủ cả hai kỹ năng này.
‘Ánh Sáng Tinh Thần (cấp S): Hiệu quả trị liệu: lượng trị liệu tạo ra được bằng giá trị tinh thần x500%!’
‘Thánh Quang Chúc Phúc (cấp S): Tiêu hao 2000 điểm lượng, tạo ra một chúc phúc đối với mục tiêu, khi chịu tổn thương dẫn tới cái chết sẽ đạt được hiệu quả vô địch trong 1 giây, thời gian chúc phúc kéo dài trong 10 giây, thời gian cooldown 20 phút (sau khi chịu tổn thương dẫn tới cái chết hiệu quả chúc phúc biến mất, trong một giờ trong cùng một người chỉ có thể được hiệu quả chúc phúc một lần)’
Trước mắt với giá trị tinh thần cao của chính mình thì hồi một phát đầy lượng máu, hoàn toàn có thể hình dung nó kinh khủng cỡ nào.
Chỉ cần đối thủ không giết được chính mình trong một đòn, lượng máu có thể hồi đầy trong nháy mắt.
Mà một khi dùng tới kỹ năng Thánh Quang Chúc Phúc này tuyệt đối có thể tạo được hiệu quả lật ngược.
“Nhưng với thực lực của ta có lẽ rất khó để phải dùng đến kỹ năng này!”
Tô Mộ cười khà khà, chạy về hướng hiệp hội cung tiễn thủ.
Thời gian đã không còn sớm, sau khi lên cấp và học tập hai kỹ năng mới, mình sẽ phải logout rồi.
Đi tới đại sảnh hiệp hội cung tiễn thủ.
Đạo sư cung tiễn thủ kinh nghiệm đưa một ít chỉ dẫn cho Tô Mộ.
Sau đó, hai kỹ năng mới của cung tiễn thủ cũng xuất hiện trước mắt của hắn.
‘Thợ Săn Chuyên Chú (cấp C): Mỗi lần ngươi công kích có 5% xác suất tạo thành tổn thương kèm theo x100% nhanh nhẹn (không bị giảm miễn bởi phòng ngự vật lý)’
‘Thuần Phục Thú Cưng (nghề nghiệp): Ngươi có thể thuần phục một con dã thú làm sủng vật của ngươi, sau khi sử dụng có thể triệu hồi / xoá bỏ triệu hồi, sau khi thú cưng tử vong thì sẽ không thể triệu hồi!’
Sau khi thấy hai kỹ năng này, sắc mặt Tô Mộ mừng rỡ.
Phân thân có thể tạo ra kỹ năng bị động thứ nhất, đúng lúc có thể tăng lên lượng lớn sát thương đầu ra của phân thân.
Mà kỹ năng thứ hai cũng rất trực tiếp.
Không cần thăng cấp, chỉ ghi chú là kỹ năng nghề nghiệp.
Điều này nói rõ chỉ có cung tiễn thủ mới có thể thuần dưỡng thú cưng.
Tô Mộ nhớ lại lúc trước đụng phải NPC cung tiễn thủ kia ở bình nguyên Phong Sa, chính hắn mang theo một con thú cưng chim ưng săn mồi để điều tra.
“Ta phải triệu hồi một con thú cưng mạnh mẽ, ví dụ như thuần phục một con rồng vân vân!”
“Thú cưng này có thể làm ngựa để cưỡi không nhỉ?”
Kỹ năng này khiến cho suy nghĩ của Tô Mộ bắt đầu khởi động.
Thử hỏi ai không muốn làm một kỵ sĩ rồng đây?
“Về sau rồi hãy nói đến những thứ này, hôm nay có hơi mệt mỏi rồi, logout!”
...
“Hứa thiếu gia, mọi người sắp xếp xong xuôi rồi, bao giờ hành động?”
Hứa Thế Kiệt ngồi ở trên ghế salon, đang gọi video cho một người.
Sau khi nghe được lời nói của người nọ, hắn dùng tay phải sờ cằm, cau mày suy nghĩ sâu xa.
Người ở đầu kia video cũng không thúc giục, kiên nhẫn chờ đợi.
Sau hơn mười phút đồng hồ, hình như Hứa Thế Kiệt có phương pháp.
“Trưa mai hành động đi, nhớ lấy, thu xếp để những người đó dù sao không thể đánh rắn động cỏ, nếu cài đặt thất bại thì không nên miễn cưỡng.”
“Nhất định không thể để cho người khác nhìn ra manh mối!”
Hắn vô cùng cẩn thận, liên tục nhấn mạnh câu nói.
“Yên tâm đi, ta biết nên làm như thế nào!” Người ở đầu kia đưa ra lời bảo đảm.
Hứa Thế Kiệt nghe vậy, hài lòng gật đầu, tiếp tục cất giọng nói: “Ta giao những thành thị loại hai, ba kia cho ngươi phụ trách. Ngươi coi chừng chặt một chút, chỉ cần tìm được tên Tô Mộ này cho ta, ta có được những thứ ta muốn thì ngươi cũng sẽ không thiếu!”
“Cảm ơn Hứa thiếu gia!” Người ở đầu kia video lộ ra nụ cười phấn khởi.
Cho dù là đối với hắn hay là đối với Hứa Thế Kiệt.
Tìm được Tô Mộ, đạt được bí mật luyện cấp của Tô Pháp Thần.
Tràn đầy lực hấp dẫn cực lớn!
Tô Mộ đi bộ một mình trên đường phố rét lạnh.
Hắn đi rất chậm.
Với thuộc tính hiện tại của hắn, chỉ cần để lộ một chút sẽ lập tức trở thành siêu nhân trong mắt người bình thường
Chỉ sợ cho dù dùng lượng lớn vũ khí khoa học kỹ thuật hiện đại cũng không thể làm gì được hắn.
Không chỉ hắn mà bao gồm cả những người khác trên thế giới này cũng đã thay đổi một cách im lặng, chẳng qua là chậm hơn mà thôi.
“Người anh em, đến đây ăn một ít xiên nướng đi?”
Đến đây, đến đây, một giọng gọi hắn.
Quay đầu nhìn lại, đó là một quán đồ nướng vắng vẻ .
Trên quầy hàng chỉ có vài người khách.
Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên mập mạp, trên khuôn mặt treo một nụ cười.
“Vậy thì ăn ít đồ nướng đi!”
Tô Mộ nghĩ ngợi một lúc rồi đi đến đó.
Cũng lâu rồi hắn chưa ăn đồ nướng.
“Anh bạn à, đầu tiên phải nói trước, xiên nướng bây giờ tăng giá rồi nhé!” Ông chủ thấy Tô Mộ ngồi xuống, cười híp mắt cầm một tờ thực đơn đến.
Tô Mộ hơi gật đầu nhìn thực đơn.
“Sao đắt thế?”
Không nhìn thì không biết vừa nhìn đã giật mình.
Loại thịt này lúc bình thường, cơ bản đều là vài trăm tệ một xiên, rau củ ăn kèm cũng chỉ vào chục.
Mà mấy xiên nướng lần này ít nhất cũng phải hơn một nghìn.
Ở một thành phố loại ba bình thường như chỗ này, cái giá này thật sự quá đắt!
“Không còn cách nào khác, giá này cũng là giá thị trường hiện tại, mọi người đều ở trong trò chơi hết rồi!” Ông chủ nhìn vẻ mặt của Tô Mộ, nói thêm.
“Vậy thì cho ta mấy xiên thịt nướng, lấy bừa thêm một ít rau dưa đi!”
Một bữa thịt nướng đối với Tô Mộ eo quấn bạc triệu thì hắn đủ khả năng.
Dù sao thì lúc hắn ăn một bữa cơm ở trong game Thần Đồ cũng phải mất không ít đồng vàng.
“Đầu năm nay, kinh tế khó khăn, tất cả mọi người đều ở trong trò chơi rồi, nghe nói ăn uống ở trong trò chơi kia rồi thì ngoài đời thực cũng ko cần ăn nữa, không biết là có thật không!”