Chương 897: Giao long nhất tộc

Nam tử đứng yên trong mây mù khẽ mỉm cười, bình thản nhận cái cúi chào của thiếu niên.

Sau đó hắn ta cất lời.

"Chúng ta lại gặp nhau… Tiểu tử, lần này ta đến Luyện Ma Tông là để cứu mạng ngươi."

Nam tử trong mây mù chắp tay sau lưng, khóe miệng mỉm cười, cao thâm khó dò.

Chương này đã khoá, bạn cần mở khoá để đọc nội dung chương này!

Vui lòng đăng nhập để xem tiếp nội dung

Hoặc

Tải app để xem tiếp nội dung

qr-code-app
app-storegoogle-play