Chương 252: Vượt ải ở Lôi Cổ sơn 2
[Dịch] Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ
15:41 - 27/04/2024
Dịch: Athox
Biên tập: Athox
۩ ۩ ۞ ۩ ۩
Sau khi vào phó bản, không xuất hiện tượng thần như ba người run rẩy tưởng tượng. Đây là một đại sảnh rộng lớn bị phong tỏa. Ba người đang quan sát thì Tiểu Thiên Sứ bay tới trước mặt giải thích: "Đây là cửa thứ nhất, coi như quà tặng. Hoàn thành xong sẽ xuất hiện truyền tống trận đến cửa thứ hai."
"Quà tặng ư?"
"Đúng! Tầng này cơ bản không khó. Các vị cứ vào đây cũng, phải có chút biểu hiện chứ." Tiểu Thiên Sứ lấy ra một cuốn sổ nhỏ rồi nói: "Bây giờ bắt đầu nhé, các ngươi nhớ kỹ điều này. Độ khó nhiệm vụ lấy từ lời nói của các ngươi. Nói chuyện phải cẩn thận lắm. Nhưng quá thời gian mà không trả lời câu hỏi thì sẽ nhận được phần thưởng giống nhau, BOSS lớn nhất trong trò chơi.”
“Hy vọng các ngươi ưa thích. Bắt đầu hỏi câu hỏi, chỉ một người trả lời: Màu sắc yêu thích của ngươi là gì?"
"Màu sắc ư?" Ba người đối mặt nhau một lúc, Mã và Vụ Lý Hoa chỉ vào Pháo Thiên Minh, muốn thử xem nhân phẩm người này có vững vàng như truyền thuyết không.
Pháo Thiên Minh gãi đầu, nghi ngờ hỏi lại: "Không có màu yêu thích đặc biệt thì tính làm sao?"
Tiểu Thiên Sứ vui mừng hét lên: "Chúc mừng ngươi trả lời đúng, đạt độ khó cao nhất.” Dứt lời, không xa xuất hiện hai mươi bảy NPC với nhiều màu sắc. Tiểu Thiên Sứ tiếp tục giải thích: "Vốn dĩ ba người có thể triệu hồi ba con, nhưng ngươi không biết thích màu nào, đành phải triệu hồi tất cả các màu, hơn nữa phải nói rõ cấp độ tăng ba mươi phần trăm nên là hai cao cấp cấp 20.”
Lời vừa dứt, hai mươi bảy NPC cầm binh khí xông tới ba người. Pháo Thiên Minh kinh hãi: "Huynh đệ, trình độ học vấn của ngươi thật phi thường, có thể tính toán đạt thành tựu như thế này, người tầm thường cũng không thể đạt được!”
Tiểu Thiên Sứ uyển chuyển xoay vòng giữa không trung đáp: "Không được vu oan giá họa cho NPC. 10x130%x13, rồi áp dụng phép tính tròn số thành hai mươi.”
Mã đang đá bay một NPC, nghe vậy ho ra máu, hỏi: "Các ngươi học toán thật quá giỏi, vậy sao lại có hai mươi bảy con? Bảy màu nhân ba phải bằng hai mươi mốt chứ?”
"Nói bậy.” Tiểu Thiên Sứ liếc Mã một cái rồi nói: "Đỏ, cam, vàng, lục, lam, tím, chàm, còn thêm trắng và đen nữa...”
Chưa dứt lời, Tiểu Thiên Sứ đã nhận được ba ngón tay giữa. Tiểu Thiên Sứ tức giận, vung gậy lên, ba NPC mờ ảo xuất hiện. "Đây là không màu. Hừ!”
Pháo Thiên Minh vội níu tay Mã Chính Phi đang sắp nổi giận, khóc lóc: "Đại ca, đừng chọc nữa! Còn có nâu, vàng ấu, vàng nhạt, vàng đậm nữa. Hiện tại thế này đã rất tốt, chịu khó chống đỡ trước đã.”
Cho dù Pháo Thiên Minh và Mã có thể dễ dàng đối phó nhờ vào khinh công và cước pháp, nhưng Vụ Lý Hoa chỉ có thể chống cự. Hai người thân là đàn ông con trai cũng không muốn bỏ mặc cô mà trốn tránh, đành phải đứng thành hình tam giác phòng thủ. Điều này khiến Pháo Thiên Minh tức giận, nhưng khiến hắn càng tức giận hơn là những vũ khí kì dị của các NPC, có cây gậy dài năm trượng, có người dùng lưới đánh cá, có người dùng ám khí, thậm chí còn có ba tên NPC vô hình chui rúc dưới đất. Từng NPC bị tiêu diệt, số thuốc trị thương của ba người cũng bị giảm dần. Đây cũng là chuyện không thể tránh khỏi, chẳng hạn như tưởng chừng thấy một cây gậy dài đánh xuống nhưng hóa ra là roi da, quất mạnh vào lưng Vụ Lý Hoa. Pháo Thiên Minh hiểu rõ, một cây roi đường kính mười phân, cho dù là roi bò hay roi thần cũng không thể to đến thế.
Điều khiến cả ba người tức giận là Tiểu Thiên Sứ cầm cái loa, đứng bên cạnh chỉ đạo: "Ôm chặt lấy hắn đi, một mạng đổi một gói thuốc. Đúng rồi, cứ thế mà làm... À, chân cô nương kia sắp bị bắt rồi.” Vụ Lý Hoa giật mình, lướt nhanh qua trái hai bước nhưng không ngờ đúng vào bẫy, một bàn tay đã chực sẵn ở đó tóm lấy mắt cá chân cô. Vụ Lý Hoa té ngã trên mặt đất. May là Pháo Thiên Minh kịp chặn ba nhát tấn công, nếu không Vụ Lý Hoa đã trở thành một cánh hoa tàn rồi. Vụ Lý Hoa nhảy dậy, mới chửi được một câu thì Tiểu Thiên Sứ đã vung gậy, ba NPC vô hình xuất hiện.
Ba người trải qua ngàn vạn đau khổ cuối cùng cũng đã đánh bại NPC không màu sắc cuối cùng. Ba người thở dốc, kiểm tra dược phẩm còn lại, kết quả rất bi đát. Tổng cộng chỉ còn hai gói thuốc ngoại thương và một gói thuốc trị thương nội thương. Đây là nhờ đã dè xẻn sử dụng thuốc men trong giai đoạn sau khi nhận ra tình thế bất lợi. Tiểu Thiên Sứ rất bất mãn nhìn ba người nói: "Chúc mừng các vị đã vượt qua thử thách thứ nhất, bây giờ hãy chọn phần thưởng của mình. Một: thuốc chữa thương. Hai: điểm nội công. Ba: vũ khí. Bốn: trang bị. Chỉ được chọn một."
Pháo Thiên Minh trả lời ngay: "Điểm nội công." Hai người kia cũng gật đầu đồng ý. Ba người đã dốc hết sức chiến đấu, thuốc men đã cạn, thà có một con chim trong tay còn hơn trăm con đang bay. Vượt qua một ải đã là thành công lớn rồi.
۩ ۩ ۞ ۩ ۩