Chương 13: Ai Đánh Ai

"Tiểu tử, tao thấy mày thật sự không muốn sống nữa rồi!" Vương Cương tức giận gầm lên! Giơ nắm đấm to như bao cát lên đập thẳng vào mặt của Tần Kha! Ra tay độc ác, phải gọi là quá tàn nhẫn! Cũng may Tần Kha phản ứng nhanh, vội vàng lấy cuốn từ điển che lên mặt mình! Nhưng dù vậy, lực đạo mạnh mẽ vẫn khiến nửa mặt hắn tê dại, cơ thể cũng loạng choạng lùi lại nửa bước! Mẹ nó! Mọi người đều là người văn minh, quân tử. Có chuyện gì không thể từ từ nói sao? Nhìn thấy Vương Cương động thủ, Lý Minh cùng Trần Đại Xuân đều kích động! Trần Đại Xuân cười lạnh: "Với thực lực của Vương Cương, hoàn toàn có thể đánh chết tên tiểu tử Tần Kha này!" Lý Minh nhếch miệng cười: "Muốn đấu với tao? Tao không cần tự mình động thủ, vẫn có thể khiến mày xoay vòng vòng!" Vương Chí Kiệt nhanh tay, đỡ lấy Tần Kha đang lui về phía sau! Hứa Diệu Âm mới từ trong lớp học đi ra nhìn thấy một màn như vậy có hơi kinh ngạc! Thân là lớp trưởng, nhìn thấy bạn cùng lớp bị đánh, phản ứng đầu tiên chính là lập tức tiến lên ngăn cản. "Vương Cương, ngươi làm gì vậy!" Không đợi Vương Cương trả lời. Tần Kha đã xông lên nện một quyền vào mặt hắn! Một giây sau, tiếng kêu thảm thiết vang lên! Ừ, người kêu thảm thiết chính là Tần Kha! Chỉ thấy Tần Kha ôm nắm đấm nhảy như con thỏ tại chỗ! Nửa khuôn mặt bị đánh của Vương Cương bỗng chốc hóa đá. Thấy Tần Kha đánh lén không thành ngược lại còn làm chính mình bị thương, Vương Cương cười ha ha: "Ngu ngốc, dị năng của tao chính là hóa đá, đừng nói là nắm đấm, cho dù mày có cầm đao chém tao, tao cũng sẽ không bị tổn thương một chút nào!" Nói xong hắn tiếp tục trào phúng nói: "Nghe nói tiểu tử mày mới xuất hiện linh nguyên, đêm qua còn thấy hăng hái làm việc nghĩa, tao còn tưởng rằng mày rất mạnh chứ? Hiện tại xem ra cũng chẳng ra sao, thấy mày như vậy! Tao đứng yên để cho mày đánh mười phút, mày cũng chưa chắc có thể đánh ngã được tao!" Tần Kha đau đến đỏ mặt. Chết tiệt! Quên mất dị năng của thằng này là khiến cơ thể hóa đá! Hắn hít sâu một hơi: "Tốt, đây chính là mày nói đó, nếu mày đã có dũng khí thì mày cứ đứng yên ở đó, để cho tao đánh một trận. Nếu sau khi tao đánh xong mà mày không hề hấn gì thì mày sẽ là người thắng." Vương Cương giơ nắm đấm ra hiệu: "Người giống như mày, tao có đứng yên cho mày đánh một trăm cái thì mày có thể khiến tao trở nên như thế nào?" "Được, đây chính là mày nói, một trăm cái thì một trăm cái!" Tần Kha cũng không nói nhảm, lúc này lấy cục gạch từ hệ thống ra! Nhìn thấy Tần Kha lấy ra cục gạch từ trong không trung ra, Vương Cương có chút kinh ngạc: "Dị năng hệ không gian sao? Ha ha ha... Cười chết lão tử, dị năng không gian cũng quá yếu đi, lấy cái gì không tốt, mày lại lấy ra một cục gạch!" Tần Kha nhếch miệng cười. Có từng nghe nói một câu: Nhân vật phản diện luôn chết vì nói nhiều chưa! Tần Kha nhìn về phía Vương Chí Kiệt bên cạnh, ánh mắt như đang muốn nói: Lui ra sau, để cho tao chuẩn bị bắt đầu thể hiện! Vương Chí Kiệt: Rõ! Tiếng cười nhạo của Vương Cương còn chưa dứt, Tần Kha đã cầm cục gạch đập vào mặt Vương Cương! Vương Cương đứng bất động, căn bản không có ý định trốn tránh! Dị năng hóa đá của hắn, cho dù dùng đao chém cũng sẽ không có việc gì, lúc này chỉ là cục gạch nho nhỏ… "Rầm" "ĐM! Sao mặt lại đau như vậy?" Vương Cương lảo đảo lui về phía sau một bước. Khóe miệng chảy ra một vệt máu! Xung quanh mọi người đều kinh hãi thất sắc! "Tình huống gì đây, Vương Cương đã dùng dị năng hóa đá ngay cả đao chém cũng sẽ không có việc gì, tại sao hiện tại lại bị một cuc gạch đánh cho tới nỗi chảy cả máu?" Cục gạch này vừa nhìn liền biết hẳn nó không phải là vật phàm! Tần Kha cân nhắc cục gạch trong tay: "Là mày nói a, để cho tao đánh một trăm cái, bây giờ còn có chín mươi chín cái! Tao lại muốn xem đầu mày có cứng hơn cục gạch của tao hay không?" Sao có thể nghĩ rằng cục gạch này có thể bỏ qua tất cả phòng thủ. [ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Vương Cương +999! ] Dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Tần Kha giơ cao cục gạch, đánh vào mặt Vương Cương hai cái! Một cái cuối cùng này, lại trực tiếp đem Vương Cương đánh ngã trên mặt đất! Mặc dù nửa người trên của Vương Cương đã hoàn toàn hiện ra trạng thái hóa đá, nhưng đau nó lại vẫn đau như nhau! Hắn không rõ, chỉ làmột cục gạch nho nhỏ, CMN làm sao có thể đau như vậy! Trước sau tổng cộng đập ba cái, Vương Cương cảm giác đầu óc ong ong! Sau khi hóa đá rồi, nhưng mũi hắn vẫn chảy ra hai cỗ máu tươi! Cái này coi như tốt, đánh chỉ là mặt. Nếu là gõ vào đầu! Phỏng chừng cái tên đầu óc đơn giản tứ chi phát triển này đã sớm bị mình gõ cho đầu chảy đầy máu rồi! Lý Minh đã trợn mắt há hốc mồm! Vốn là muốn nhìn Tần Kha bị đánh. Kết quả lại thấy Tần Kha dùng dị năng không gian lấy ra một cục gạch hơn nữa còn đánh cho Linh Giả Nhất Cảnh cấp 5 là Vương Cương đây đầu óc choáng váng! Lúc này, nội tâm của Hứa Diệu Âm liên tục rung động! Cô thật sự không rõ, Tần Kha làm sao chỉ dùng một cục gạch tạo thành thương tổn lớn như vậy? Vương Cương có được dị năng hóa đá, coi như là đao kiếm cũng không thương tổn được hắn nửa phần! Nhưng cục gạch bình thường này, chẳng lẽ so với đao kiếm còn mạnh hơn? Một lũ đang vây xem lại càng thêm phần kinh ngạc, ngạc nhiên! "ĐM, cục gạch này cũng quá mạnh đi, mua ở đâu vậy? Tao cũng muốn mua một cục!" "Tần Kha tiểu tử này nhìn qua so với trong video mãnh hơn nhiều, lại ngay cả Vương Cương cũng không phải đối thủ của hắn!" [ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Vương Cương +999! ] [ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Lý Minh +678! ] [ Đinh,... ] Tất cả đều hít vào một ngụm khí lạnh. Ngay vừa rồi, Tần Kha đã tay không tấc sắt đánh bại người dị năng hơn nữa còn là Linh Giả Nhất Cảnh cấp 5 Vương Cương! Vương Cương ở trong trường không tính là mạnh nhất, người có thể đánh bại hắn tuy rằng không nhiều lắm, nhưng không phải là không có. Nhưng có thể tay không tất sắt, hơn nữa trong thời gian ngắn như vậy đánh bại hắn, chỉ sợ ngoại trừ Tần Kha ra thì không còn người nào khác. Thật sự là bò thăm người thân, trâu bò về đến nhà rồi! Phòng ngự của Vương Cương về hóa đá , nhị cảnh trở xuống cơ bản không ai có thể phá vỡ, Tần Kha làm sao mà làm được?" Lý Minh tinh mắt thì thào: "Vấn đề nằm ở trên cục gạch kia, mày không có phát hiện ngay từ đầu Tần Kha dùng nắm đấm đánh Vương Cương khiến chính bản thân mình bị thương, nhưng từ khi cục gạch này vừa xuất hiện, liền lập tức phá vỡ phòng ngự của Vương Cương!" Trần Đại Xuân kinh ngạc: "Chẳng lẽ cục gạch này là Linh Khí?" Lý Minh khẽ gật đầu: "Mặc dù có chuyện cục gạch là Linh Khí tao căn bản là cũng không muốn tin, nhưng hiện giờ, chỉ có một khả năng này thôi!" Đánh chết hắn, hắn cũng không tin Tần Kha là Linh Giả Nhất Cảnh cấp 1. Nhưng hắn có thể khẳng định, tên này hẳn đã là Linh Giả Nhất Cảnh cấp 1 trở lên. Nhưng cảnh giới thật của hắn, đã đạt đến Linh Giả Nhất Cảnh cấp 4 rồi! Sau khi trạng thái hóa đá của Vương Cương được giải trừ, trên mặt hắn hiện ra mấy dấu của cục gạch khá là vuông vắn! Thấy một đám người vây quanh ở cửa lớp mình, Triệu Đức Trụ vòng trở về lớp, hô to: "Không đi ăn cơm à, đều ở chỗ này làm cái gì?" Đẩy đám người ra, nhìn thấy Vương Cương nằm trên mặt đất, hắn vẫn còn đang chảy máu mũi, Triệu Đức Trụ kinh ngạc! "Tần Kha, có chuyện gì vậy?" Vẻ mặt Tần Kha vô tội nói: "Hắn đánh em!" Trên đầu Triệu Đức Trụ hiện ra một đám dấu chấm hỏi. Cúi đầu xuống, nhìn một chút mấy ấn ký vuông vắn của cục gạch trên mặt Vương Cương, hắn vẫn còn đang hôn mê. Lại ngẩng đầu nhìn Tần Kha không có chuyện gì. Hắn đùa mình hả? CMN, rốt cuộc là ai đánh ai? Người thì đã bị ngươi đánh cho hôn mê bất tỉnh rồi! Tiểu tử ngươi còn bày ra cái vẻ mặt vô tội làm cái quỷ gì?