Chương 17: Khói Lửa Khác Nhau

Ly cổ cao ở trong tay của Lý Minh xém chút nữa rơi xuống bởi vì lời nói của tài xế. Cách xa nên lời phía bên Tần Kha nói một câu hắn cũng không nghe rõ. Nhưng nhìn bộ dạng, cô gái đánh hai cái vào đầu của Tần Kha có lẽ là chị gái của hắn. Không ngờ rằng thằng nhóc này còn có một người chị xinh đẹp như vậy. "Cậu đi điều tra cho tôi một người tên là Tần Kha trong lớp tôi, tôi muốn tất cả tài liệu tường tận của hắn cùng với tất cả những chuyện từ nhỏ tới lớn có thể khiến cho hắn xấu hổ, càng nhiều càng tốt!" Theo Lý Minh thấy vật cản lớn nhất trên con đường theo đuổi Hứa Diệu Âm chính là Tần Kha! Chỉ cần giải quyết được Tần Kha thì tình yêu của hắn ta sẽ đến! "Được rồi, cho tôi thời gian ba ngày, ba ngày sau tôi nhất định đào tất cả những chuyện có thể khiến cho hắn xấu hổ ra!" "Càng nhanh càng tốt!" "Bây giờ có thể đi rồi phải không?" "Đi đi!" Lý Minh vừa đặt ly cổ cao lên khóe miệng, tài xế đạp ga một cái! Trực tiếp làm đổ ra hết cả mặt hắn! … Tiểu khu Hạnh Phúc. Tần Kha và Tần Thiên Tuyết trở về nhà, đẩy cửa đi vào. Trên Sofa ngoại trừ cha ra, còn có thêm Triệu Đức Trụ đang ngồi cùng. Nhìn thấy Tần Kha trở về, đầu tiên cha hắn cho hắn một cái ôm nồng nhiệt! Hiển nhiên đối với chuyện trong cơ thể của Tần Kha xuất hiện linh nguyên, ông ấy cũng đã biết. Cảnh tượng ấm áp này khiến cho Triệu Đức Trụ ít nhiều cũng có chút cảm khái, hai cha con nhà này có lúc cũng thật sự giống như hai anh em vậy! "Lão Tần, không thể không nói tôi thực sự ngưỡng mộ ông, thành tích của con gái ở đại học Linh Giả thuộc top đầu, bây giờ đứa con trai của bản thân còn chưa lên đại học đã nắm được dị năng hệ không gian." Tần Quốc Hải cười ha hả: "Khiêm tốn, khiêm tốn!" Mặt của Triệu Đức Trụ đen đi. Khiêm tốn cái đầu ông! Trên miệng thì nói khiêm tốn, nhưng lại đi chia sẻ video dám làm việc nghĩa của con trai nhà mình ở trên Weibo hơn ba trăm bài!" "Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, tôi phải đi về đây. Tần Kha, phải cố gắng nổ lực, chú Triệu rất xem trọng cháu!" … Vì để chúc mừng Tần Kha không phải là phế vật. Đích thân Tần Quốc Hải xuống bếp. Cả gia đình cùng nhau ăn một bữa ngon. Sau khi ăn cơm, một nhà ba người ngồi ở trên Sofa. Tần Quốc Hải lộ ra có chút buồn phiền: "Có một chuyện ta muốn nói với hai đứa!" "Chuyện gì?" Tần Kha hỏi. Vẻ mặt của Tần Quốc Hải nghiêm túc, nhìn nhìn Tần Kha, rồi lại liếc nhìn Tần Thiên Tuyết. Tần Kha ngơ người, lập tức nói: "Con và chị của con không phải là chị em ruột?" [ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Tần Quốc Hải +200! ] [ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Tần Thiên Tuyết +100! ] "Ai nói với con đó!" Tần Quốc Hải nói. Tần Thiên Tuyết cạn lời: "Không phải tao nói, mày nhìn tao kích động cái gì?" Tần Kha lắc lắc đầu: "Không có gì... Không phải chuyện này, thế là chuyện gì?" Tần Quốc Hải nghiêm túc nói: "Cha thất nghiệp rồi." "Đang yên, đang lành sao lại thất nghiệp?" "Khoảng thời gian trước ông chủ kêu mỗi người trong công ty đề xuất chút ý kiến về chế độ của công ty!" "Sau đó thì sao?" "Chỉ có một mình cha đề xuất." Không biết vì sao, Tần Kha có chút muốn cười. Nhưng sợ hãi bị cho ăn đấm, nên hắn muốn cười cũng phải nhịn! "Thất nghiệp thì thất nghiệp, tìm lại một công việc khác không phải được rồi sao?" "Cha cũng nghĩ như vậy, nhưng bây giờ tìm công việc cũng phải nộp hồ sơ, nhưng cha lại không biết ghi." Tần Kha vỗ ngực nói: "Yên tâm, để con lo, chút nữa con viết thay cha!" Tần Thiên Tuyết lộ ra ánh mắt không tin tưởng. Ừm đúng! Chính là không tin tưởng. … 10:00 tối. Tần Kha đang ngồi ở trước máy tính viết hồ sơ. "Hắn viết về bản thân của hắn: Làm việc chăm chỉ, tỉ mỉ, hiệu suất cao, có tinh thần trách nhiệm, tuấn tú, mũi thẳng môi mỏng… Là một người đàn ông đẹp trai quần áo chỉnh tề, nhan sắc tuyệt vời, ngọc thụ lâm phong, đa tài! Làm người chính trực, thích giúp đỡ người khác, có một tấm lòng từ bi, đã từng làm qua rất nhiều việc tốt, chỉ là không ai biết, quả thật là Lôi Phong sống trong thời hiện đại!" Chắc họ nghĩ rằng, cha mình có một người con trai ưu tú như vậy, có thể thêm điểm cho mình rồi! Sau một loạt thao tác điên cuồng, một hơi làm xong, Tần Kha mệt mỏi dựa vào ghế. "Thì ra bản thân ưu tú như vậy! Lúc trước sao không phát hiện ra?" Quả nhiên. Mình chính là mình, khói lửa khác nhau! … Nằm ở trên giường, Tần Kha mở hệ thống ra. Hay lắm! Mới một ngày đã thu thập được hơn sáu mươi nghìn điểm cảm xúc. Chỉ đơn giản như vậy! Bản thân mình còn chưa phát huy hết khả năng nữa. Cộng thêm lúc trước còn dư, bây giờ tổng cộng có hơn bảy mươi nghìn điểm cảm xúc. Lập tức hắn mua luôn phối phương Đại Bổ Hoàn ở trong cửa hàng hệ thống. Mục tiêu của Tần Kha rất đơn giản, thân là một người xuyên không có hệ thống nhất định phải trở nên mạnh, trở thành người trên người! Cũng đã có được hệ thống rồi, còn phải giống như một phế vật kiếm ăn chờ chết, vậy chẳng phải là chiếm được hầm cầu mà không thải phân sao? Hệ thống: "..." Chỉ cần trở nên mạnh, trở thành người trên người, trở thành người có tiền, cha sẽ không còn lo lắng về vấn đề thất nghiệp nữa. Đến lúc đó, chỉ cần một câu nói liền đưa cha đến loại công ty siêu lớn để làm đội trưởng đội bảo vệ cũng không phải là vấn đề. Sau khi hoàn tất mua sắm, phối phương của viên thuốc Đại Bổ Hoàn liền xuất hiện trong hệ thống. Phương thuốc [Đại Bổ Hoàn]: Phượng Tiên Hương 50 gam, Băng Hỏa Tinh ×1, Thanh Linh Thảo ×5, Máu Thú Biến Dị Con cấp F 200 ml… Phía sau còn có mấy phương thuốc khác. Tần Kha mở máy tính tìm kiếm tư liệu. Phát hiện tất cả nguyên liệu của phương thuốc Đại Bổ Hoàn, ngoại trừ hai cái phía trước khó tìm ra, thì phía sau đều rất dễ kiếm được. Máu của dị thú con nghe trông rất ngầu. Trên thực tế Máu Của Dị Thú cấp F rất dễ có thể mua được. Khó chính là khó ở hai cái phía trước, Phượng Tiên Hương và Băng Hỏa Tinh. Hai loại này, đều thuộc nguyên liệu thuốc do quốc gia quản lý. Mỗi một giai đoạn sẽ phân phát số lượng có hạn, nhưng rất nhanh đều sẽ bị giành hết sạch. Còn muốn mua thì phải đi mua lại của người khác, nhưng giá thì gấp không chỉ là ba lần! Ngược lại còn có một cách lấy được, đó chính là đến Linh Vực tự bản thân tìm. Nhưng nói thì dễ dàng, chỉ dựa vào thực lực bây giờ của bản thân hắn, đi đến Linh Vực không phải là mang điểm tâm ngọt tặng cho các dị thú hay sao? Xem trên nguyên liệu giới thiệu về Phượng Tiên Hương, nguyên liệu này chính là phân của một loài dị thú biết bay. Tần Kha rơi vào trầm tư. Quan trọng nhất trên đó còn nói cách tốt nhất để sử dụng Phượng Tiên Hương chính là pha với nước uống! Khẩu vị nặng thật! Xem thử số dư trong điện thoại của mình lại nhìn xem giá tiền trên màn hình. Con mẹ nó, ngay cả một đống phân cũng mua không nổi! Không… Mình vẫn là quá đề cao bản thân rồi, là ngay cả nửa đống phân cũng mua không nổi! Ba phút sau, Tần Kha hiểu rõ sự thật chuyện bản thân không có tiền. Nhưng không có thì có thể kiếm! Quả thật không được nữa thì đem luôn bản thân đi bán! Lấy điện thoại ra, Tần Kha gửi một tin nhắn của Vương Chí Kiệt: "Có ở đấy không?" Vương Chí Kiệt lập tức trả lời: "Làm sao vậy?" Tần Kha: "Cho tao mượn chút tiền." Vương Chí Kiệt: "Mày vừa nói cái gì?" Tần Kha: "Có ở đấy không?" …. Sau mấy phút, Vương Chí Kiệt cũng không trả lời. Tần Kha: "Mọi người đều là anh em, không cần phải tuyệt tình như vậy chứ?" Vương Chí Kiệt: "Được rồi, cần bao nhiêu?" Tần Kha: "Không nhiều, năm chục nghìn là được." Mấy phút trôi qua, không trả lời. Tần Kha: "Mày đang làm gì đó?" Vương Chí Kiệt: "Trộm vớ ren của bà chị họ tao!" Tần Kha: "Trộm vớ ren của chị họ mày làm gì?" Vương Chí Kiệt: "Phí lời, dùng để cướp ngân hàng đó!"