Chương 49: Ngựa Tình Yêu

“Tần Kha, là Tần Kha!” Lời nói của Vương Cương thật kịch liệt! Sự kinh ngạc trong mắt hắn trong giây lát đã biến thành tức giận! Vì Tần Kha mà cuối cùng hắn đã mất đi người bạn gái mà vất vả lắm mới tìm được. Hắn nằm mơ đều muốn đem Tần Kha chém thành từng mảnh! Tống Thần vội vàng đi tới: "Thật sự là Tần Kha! Không phải chỉ là trùng tên chứ? Dù sao thằng nhãi kia cũng chỉ là Linh Giả Nhất Cảnh, không có tư cách tiến vào!" Vương Vũ nhanh chóng tới kiểm tra! Hắn ta không quan tâm đến tên của Tần Kha! Nhưng lại bị thu hút bởi tên của hai cô gái trên đó! "Lạc Y Y và Tần Thiên Tuyết!" Vương Vũ kinh ngạc! Tống Thần cũng nhìn qua: "Thật sự là hai người bọn họ!" Vương Cương hỏi: “Hai người bọn họ là ai?” "Hai người đẹp! Họ là những người khá đặc biệt trong trường đại học của tao! Không ngờ họ cũng ở đây!" Vương Vũ cười gian xảo! Hắn mê mẩn sắc đẹp của Lạc Y Y không phải ngày một ngày hai! Nếu có thể phát sinh chuyện gì với cô ở bên trong... Hì hì… Vương Cương vẻ mặt mơ hồ, không biết vì sao ông anh già của mình lại ngơ ngác! Nhưng biểu cảm này của anh mình, hẳn đã gặp qua không chỉ một lần! Tối hôm qua khi xem một bộ phim, nam chính trong đó là thợ sửa ống nước, khi xuất hiện hắn ta cũng có biểu cảm tương tự! “Ta nhớ ra rồi, Tần Kha có một người chị cũng là sinh viên đại học Linh Giả. Người này tên là Tần Thiên Tuyết, chẳng lẽ là chị hắn?" Vương Vũ phục hồi tinh thần: “Chắc là vậy, nếu Tần Kha này chính là Tần Kha kia, vậy lý do duy nhất hắn có thể tiến vào là hắn và Tần Thiên Tuyết là chị em ruột! Nếu thật sự là chị em ruột, vậy việc báo thù của mày có thể sẽ phải bị chậm lại!" Vương Cương nghe nói không thể báo thù, liền trở nên lo lắng! “Tại sao phải chậm lại?" Vương Vũ nhếch miệng cười: "Yên tâm đi, tao chắc chắn sẽ báo thù cho mày! Chúng ta đi vào trước, có lẽ chúng ta có thể đuổi kịp bọn họ!" … Trong Linh Vực! Ba người Tần Kha đã đi được một km! Tần Thiên Tuyết và Lạc Y Y đi ở phía trước, luôn duy trì cảnh giác! “Đoán chừng ít nhất còn có hơn hai mươi dặm!" Tần Thiên Tuyết nhìn về ngọn núi phía trước! “Chắc phải nhiều hơn thế, ước chừng cách đây ba mươi dặm!" Cho dù ở bình nguyên có tài nguyên gì thì chắc chắn đã bị cướp hết rồi! Nếu muốn có được tài nguyên tốt hơn, ít nhất phải đến được những ngọn núi phía trước! Tần Thiên Tuyết nói: "Ta và ngươi không có việc gì, bây giờ hai người chúng ta đều đã là Linh Giả Tam Cảnh, ba mươi dặm này đối với chúng ta mà nói chỉ là trò trẻ con mà thôi! Mấu chốt là Tần Kha, hắn chỉ là Linh Giả Nhất Cảnh, trong thời gian ngắn, muốn hắn một hơi chạy được ba mươi dặm cũng không phải là chuyện dễ dàng!” “Đúng rồi? Tần Kha đâu?”

Chương này đã khoá, bạn cần mở khoá để đọc nội dung chương này!

Vui lòng đăng nhập để xem tiếp nội dung

Hoặc

Tải app để xem tiếp nội dung

qr-code-app
app-storegoogle-play