Chương 90: Nhị Cảnh Cấp 3!

Thấy Ngưu Đồng Cái chuẩn bị ra tay, Tần Kha liền hét lên! "Chờ đã!" Hắn ta nhìn về phía sau lưng của Ngưu Đồng Cái, hơi cau mày, vẻ mặt thì nghiêm túc, ánh mắt có phần nghiêm trọng! Như thể có thứ gì đó sau lưng Ngưu Đồng Cái.

Ngưu Đồng Cái với vẻ mặt nghi hoặc, vừa quay lại nhìn thì đã nhận được một đòn chí mạng vào sau đầu! Bành một tiếng! "Mẹ kiếp!" Hắn kêu thảm một tiếng rồi ôm đầu, hắn đau đến mức bật khóc! Đợi hắn che đầu lại rồi mới dám nhìn Tần Kha. Tần Kha ngẩng đầu huýt sáo, tay kia cầm một viên gạch! Tần Kha liếc nhìn hắn: "Đừng nhìn, không phải tao đánh đâu! Tao là chính nhân quân tử, không bao giờ đánh lén sau lưng!" [ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Ngưu Đồng Cái +999! ] Ngưu Đồng Cái nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt tràn đầy sự tức giận! Hắn không giận tiểu tử này vì đã đánh hắn! Điều mà hắn giận là tên tiểu tử này là rõ ràng đã đánh hắn, trong tay còn cầm cục gạch, mà lại vờ như không có chuyện gì xảy ra! Mày nghĩ ông đây bị mù sao? Mà không nhìn thấy viên gạch to như thế trong tay mày! Những người xung quanh tận mắt thấy Tần Kha lấy ra một viên gạch, thì sẽ biết Tần Kha là Linh Giả. Chẳng trách lại dám lộ diện! Người phụ nữ đi cùng Ngưu Đồng Cái ban đầu muốn nhắc nhở hắn rằng Tần Kha chính là Linh Giả. Nhưng cô chưa kịp nói gì thì Ngưu Đồng Cái đã hét lên một tiếng rồi đấm Tần Kha! "Tao giết chết mày!" Ngưu Đồng Cái với nắm đấm như đạn pháo định đánh Tần Kha! Nhưng với Tần Kha mà nói, hắn vẫn là quá chậm! Tần Kha thậm chí còn có thời gian ném cục gạch vào hệ thống không gian, sau đó dùng tay còn lại tóm lấy cổ tay hắn ta. Thực sự, khi nhìn thấy viên gạch trong tay Tần Kha biến mất trong không khí, Ngưu Đồng Cái liền cảm thấy có chút hối hận! Tiểu tử này, là Linh Giả! ! Giây tiếp theo! Tiếng hét thảm của hắn vang lên! Tần Kha không hề dùng sức, một chút cũng không. Thật sự là vậy! Cũng chỉ là sử dụng một ít điện! “A!” Âm thanh khiêu gợi của Ngưu Đồng Cái lọt vào tai mọi người! Tần Kha với vẻ mặt vô tội nhìn mọi người: "Mọi người làm chứng cho tôi, tôi không có đánh hắn! Hắn là muốn ăn vạ!" Ở một bên, con Bulldog hung dữ thấy chủ nhân bị ức hiếp thì liền nhe răng ra sủa vào Tần Kha! Dọa cho những người xung quanh sợ hãi đến mức lùi lại. Tần Kha duỗi ngón tay, búng con chó Bulldog một cái! Một dòng điện màu xanh lập tức chạy vào cơ thể nó, con chó liền kêu không ngừng, không dám nhe răng ra sủa Tần Kha nữa! Thấy dòng điện đã đủ mạnh, Tần Kha mới buông tay Ngưu Đồng Cái ra. Ngưu Đồng Cái lùi lại một bước, được người phụ nữ bên cạnh đỡ lấy. Người phụ nữ vừa chạm vào cơ thể Ngưu Đồng Cái, thì rụt tay lại vì bị điện giật. Tần Kha tuy rằng đã buông hắn ra, nhưng trong cơ thể hắn vẫn có rất nhiều dòng điện chạy qua! Tần Kha tiến lên một bước, Ngưu Đồng Cái bị dọa sợ liền lập tức lùi lại! Hiện tại trong mắt hắn không có tức giận, mà thay vào đó là sợ hãi! "Xin lỗi!" Tần Kha đưa tay ra! Thoạt nhìn đã không thấy con kiến đâu nữa. Hắn lại ngồi xổm xuống tìm một con rồi đặt vào lòng bàn tay. "Mày giẫm chết con trai của tao, mau xin lỗi!" Ừm... Con kiến vẫn còn sống... Đây quả thực chính là ngang nhiên coi Ngưu Đồng Cái là tên ngu! Ngưu Đồng Cái biết rằng lần này mình đã gặp rắc rối! Nhìn thấy dòng điện chảy trong tay Tần Kha, nội tâm hắn kinh sợ! Xem ra tên ngu này, không làm cũng phải làm rồi! Hắn ta hết lần này đến lần khác do dự, nhưng khi đối mặt với bàn tay của Tần Kha, hắn liền nhục nhã, yếu ớt nói một câu : "Xin... Xin lỗi!" Tần Kha lại nhìn cha của đứa bé: "Con của ông không sao chứ? "Không sao... Không sao!" Thanh niên lắc đầu liên tục, trong mắt tràn đầy cảm kích! Tần Kha thu hồi ánh mắt, nói với Ngưu Đồng Cái: "Đưa con trai của mày đi đi, sau này khi mày mang con trai ra ngoài, thì nhớ giữ chặt dây xích vào!"

Chương này đã khoá, bạn cần mở khoá để đọc nội dung chương này!

Vui lòng đăng nhập để xem tiếp nội dung

Hoặc

Tải app để xem tiếp nội dung

qr-code-app
app-storegoogle-play